Chương 109:
Kirigaya T
02/06/2021
Chap 109:
Những ngày trôi qua, tôi hết bên nàng rồi lại Trinh rồi lại lon ton sang Phương để xin những người con gái ấy kèm cặp. Những bài kiểm tra cuối năm làm cho cả đám bọn tôi chao đảo với những câu hỏi hóc búa để chuẩn bị kỳ thi học kỳ sắp tới. Tôi phải tạm xin nghỉ việc ở quán cà phê để dành hết thời gian cho ôn bài. Tiếng ve vẫn vang vọng khắp nơi, những tiếng cười nói của học trò đã im ắng hơn bao giờ hết, mọi người đều cố gắng cho kỳ thi và những ai không thành công sẽ phải ở lại học thêm một năm nữa. Những ngày đầu của kỳ thi đã tới, tôi cố gắng nhai nốt những gì trong đề cương chuẩn bị bước vào phòng thi. Khoảng thời gian dần trôi qua cùng những lời động viên từ những người con gái đã giúp tôi may mắn vượt qua được kỳ thi oái ăm ấy. Kết thúc kỳ thì là những tiếng thở dài của những cô cậu học trò, tôi ung dung bước lên lớp sau những ngày tháng thi cử trôi qua, những tiếng cười nói từ đám bạn, tiếng trống trường vang lên, cô Nguyệt bước vào lớp.
- Chào các em, chủ nhật này sẽ họp phụ huynh, cô nhờ ban cán sự lớp lên phụ cô nhé.
- Toạn bộ hả cô! – Tôi đứng dậy hỏi.
- Lớp trưởng, lớp phó, bí thư, thủ quỹ nhé!
- Dạ vâng ạ! – Tôi ngồi xuống.
Mặc dù đã thi tốt nhưng tôi cũng có chút lo lắng cho cái thành tích tệ hại của mình. Đến ngày họp, tôi cùng những con người đã được cô gọi lên xếp lại bàn ghế, trải khăn bàn, lau bảng các kiểu cũng đã xong. Một lúc sau thì phụ huynh đã tới, mẹ tôi đã có mặt tại trước cửa phòng nhìn vào tôi.
- Chút nữa điểm không tốt về mà chuẩn bị cái mông cho bố đi nhé con trai!
- Mẹ này, yên tâm đi con thi được mà hề hề!
- Chỉ giỏi cái miệng, đến lúc đó đừng khóc nhé!
- Không có đâu.
- À mẹ cũng đi họp dùm cho cả ba cô con gái trong nhà luôn đó.
- Ủa là sao vậy mẹ! – Tôi ngơ ngác hỏi.
- Hôm qua lúc bọn con đi học mẹ có mấy cuộc điện thoại từ bố mẹ của mấy đứa nó gọi đến nhờ, thôi mẹ vào đây.
Tôi cứ đứng đó thầm nghĩ.
- Ngày họp của con mình sao họ lại không đến nhỉ, hay là lại bận công việc, thôi kệ đi chắc lại công việc của mấy người thành đạt.! – Tôi thầm nghĩ.
Đứng bên ngoài tôi nghe cô Nguyệt tổng kết năm học, sau đó là những bảng điểm cuối năm được công bố, ánh mắt của cô u buồn khi đọc tên những người bạn của tôi phải ở lại lớp vì không đủ điểm để lên lớp, nhìn những gương mặt phụ huynh của những người bạn ấy trĩu nặng, u buồn. Sau đó cô đọc đến tên của nàng mà tôi vẫn còn thầm nể ấy, với tổng kết vẫn rất cao 9.7 cả năm, trừ môn thể dục ra do sức khỏe nàng không tốt nên nhà trường đã cho miễn. Sau đó đến Phương với 9.4, rồi đến lượt tôi được vang lên, với tổng kết được 6.5 tôi thở phào gạt đi giọt mồ hôi vì hú hồn tưởng đâu cái môn anh văn sẽ kéo tôi xuống. Tiếp theo đến Trinh với kết quả ngang bằng với nàng làm tôi ngán ngẩm khi bên cạnh mình toàn những con người có thành tích xuất sắc. Mẹ tôi cứ thế lần lượt đi lên nhận bảng điểm của từng người trước bao ánh mắt đầy ngưỡng mộ từ mọi người. Họ đâu biết thẳng con trai là tôi đây xấu hổ muốn chết quách đi cho rồi. Cuộc họp kết thúc, mẹ tôi cùng cô Nguyệt đi ra bên ngoài.
- Chào chị hôm nay có vẻ chị đi họp giùm cho Trinh, Mi, với Phương phải không ạ!
- À, tại phụ huynh bọn nó bận nên nhờ tôi đi giùm, thằng con tôi lại học tệ đến thế!
- Không sao đâu chị, em ấy thành tích không cao nhưng hoạt động trong lớp năng nổ lắm, còn mang nhiều thành tích tốt cho lớp cho trường nữa, ngoài ra T còn là lớp trưởng tốt với bạn bè trong lớp nữa.
- À vâng cảm ơn cô giáo!
Sau đó cô nở nụ cười với bọn tôi rồi bước đi, mẹ tôi quay mặt lại nhìn thẳng vào tôi.
- May cho con được học sinh trung bình đấy, mà đó thấy con nhà người ta chưa học toàn điểm cao thế mà mẹ mầy đi họp thay mà nở mày nở mặt luôn đây này, liệu mà học cho tốt vào.
- Mẹ này, toàn đem con ra so sánh hoài à.
- À Mi này! – Mẹ tôi quay sang nàng thay đổi luôn giọng nói.
- Dạ cháu nghe ạ!
- Tối nay ăn gì cô nấu cho!
- Hihi cô nấu gì cháu ăn nấy ạ, hay là làm món gà kho mắm đi, T cũng thích ăn lắm.
- Ừ đê cô nấu, chỉ giỏi bênh vực cho cái thằng trời đánh kia.
- Mẹ này, cứ trêu con hoài! – Tôi than vãn.
- Khi nào mầy học bằng nhà người ta đi rồi muốn gì mẹ mầy chiều hết, thôi cô về đây cháu.
- Dạ bác đi cẩn thận ạ!
Còn lại tôi sau khi bị mẹ ca bài “con nhà người ta” rồi quay lưng vào dọn dẹp lại. Ngày hôm sau, tôi lên lớp đã có những tiếng khóc từ đám bạn trong lớp. Tôi biết, hôm nay là ngày cuối cùng, và những người không đủ điểm sẽ phải ở lại thêm một năm nữa, trong đó có cả thằng D và thằng H. Tiếng trống vang lên cũng là lúc bọn tôi sẽ được trò chuyện cùng với cô Nguyệt lần cuối. Tuy chỉ mới là năm lớp mười thôi, nhưng những cảm xúc chia tay bạn bè chia tay cô giáo vây lấy những cô cậu học trò.
- Hôm nay là ngày cuối cùng cô làm giáo viên chủ nhiệm của lớp chúng ta, cô cảm ơn các em với những khoảng thời gian cùng các em thật vui, cô hy vọng sang năm sẽ được làm giáo viên chủ nhiệm của lớp một lần nữa, chúc các em có kỳ nghỉ hè vui vẻ, an toàn, và sắp tới là một năm học thành công nữa nhé.
Tiếng trống trường vang lên kết thúc buổi học cuối cùng của năm lớp mười đã qua đi, lớp tôi ở lại cùng những giọt nước mắt chia tay những người ở lại, chia tay cô Nguyệt hy vọng sau này cô sẽ làm chủ nhiệm của lớp. Tiếng ve bên ngoài của sổ vẫn râm ran xao động ở đâu đó, chào lớp mười chúng tôi lên mười một đây, một mùa hè bắt đầu, một cơn bão chờ đợi tôi phía trước.
Những ngày trôi qua, tôi hết bên nàng rồi lại Trinh rồi lại lon ton sang Phương để xin những người con gái ấy kèm cặp. Những bài kiểm tra cuối năm làm cho cả đám bọn tôi chao đảo với những câu hỏi hóc búa để chuẩn bị kỳ thi học kỳ sắp tới. Tôi phải tạm xin nghỉ việc ở quán cà phê để dành hết thời gian cho ôn bài. Tiếng ve vẫn vang vọng khắp nơi, những tiếng cười nói của học trò đã im ắng hơn bao giờ hết, mọi người đều cố gắng cho kỳ thi và những ai không thành công sẽ phải ở lại học thêm một năm nữa. Những ngày đầu của kỳ thi đã tới, tôi cố gắng nhai nốt những gì trong đề cương chuẩn bị bước vào phòng thi. Khoảng thời gian dần trôi qua cùng những lời động viên từ những người con gái đã giúp tôi may mắn vượt qua được kỳ thi oái ăm ấy. Kết thúc kỳ thì là những tiếng thở dài của những cô cậu học trò, tôi ung dung bước lên lớp sau những ngày tháng thi cử trôi qua, những tiếng cười nói từ đám bạn, tiếng trống trường vang lên, cô Nguyệt bước vào lớp.
- Chào các em, chủ nhật này sẽ họp phụ huynh, cô nhờ ban cán sự lớp lên phụ cô nhé.
- Toạn bộ hả cô! – Tôi đứng dậy hỏi.
- Lớp trưởng, lớp phó, bí thư, thủ quỹ nhé!
- Dạ vâng ạ! – Tôi ngồi xuống.
Mặc dù đã thi tốt nhưng tôi cũng có chút lo lắng cho cái thành tích tệ hại của mình. Đến ngày họp, tôi cùng những con người đã được cô gọi lên xếp lại bàn ghế, trải khăn bàn, lau bảng các kiểu cũng đã xong. Một lúc sau thì phụ huynh đã tới, mẹ tôi đã có mặt tại trước cửa phòng nhìn vào tôi.
- Chút nữa điểm không tốt về mà chuẩn bị cái mông cho bố đi nhé con trai!
- Mẹ này, yên tâm đi con thi được mà hề hề!
- Chỉ giỏi cái miệng, đến lúc đó đừng khóc nhé!
- Không có đâu.
- À mẹ cũng đi họp dùm cho cả ba cô con gái trong nhà luôn đó.
- Ủa là sao vậy mẹ! – Tôi ngơ ngác hỏi.
- Hôm qua lúc bọn con đi học mẹ có mấy cuộc điện thoại từ bố mẹ của mấy đứa nó gọi đến nhờ, thôi mẹ vào đây.
Tôi cứ đứng đó thầm nghĩ.
- Ngày họp của con mình sao họ lại không đến nhỉ, hay là lại bận công việc, thôi kệ đi chắc lại công việc của mấy người thành đạt.! – Tôi thầm nghĩ.
Đứng bên ngoài tôi nghe cô Nguyệt tổng kết năm học, sau đó là những bảng điểm cuối năm được công bố, ánh mắt của cô u buồn khi đọc tên những người bạn của tôi phải ở lại lớp vì không đủ điểm để lên lớp, nhìn những gương mặt phụ huynh của những người bạn ấy trĩu nặng, u buồn. Sau đó cô đọc đến tên của nàng mà tôi vẫn còn thầm nể ấy, với tổng kết vẫn rất cao 9.7 cả năm, trừ môn thể dục ra do sức khỏe nàng không tốt nên nhà trường đã cho miễn. Sau đó đến Phương với 9.4, rồi đến lượt tôi được vang lên, với tổng kết được 6.5 tôi thở phào gạt đi giọt mồ hôi vì hú hồn tưởng đâu cái môn anh văn sẽ kéo tôi xuống. Tiếp theo đến Trinh với kết quả ngang bằng với nàng làm tôi ngán ngẩm khi bên cạnh mình toàn những con người có thành tích xuất sắc. Mẹ tôi cứ thế lần lượt đi lên nhận bảng điểm của từng người trước bao ánh mắt đầy ngưỡng mộ từ mọi người. Họ đâu biết thẳng con trai là tôi đây xấu hổ muốn chết quách đi cho rồi. Cuộc họp kết thúc, mẹ tôi cùng cô Nguyệt đi ra bên ngoài.
- Chào chị hôm nay có vẻ chị đi họp giùm cho Trinh, Mi, với Phương phải không ạ!
- À, tại phụ huynh bọn nó bận nên nhờ tôi đi giùm, thằng con tôi lại học tệ đến thế!
- Không sao đâu chị, em ấy thành tích không cao nhưng hoạt động trong lớp năng nổ lắm, còn mang nhiều thành tích tốt cho lớp cho trường nữa, ngoài ra T còn là lớp trưởng tốt với bạn bè trong lớp nữa.
- À vâng cảm ơn cô giáo!
Sau đó cô nở nụ cười với bọn tôi rồi bước đi, mẹ tôi quay mặt lại nhìn thẳng vào tôi.
- May cho con được học sinh trung bình đấy, mà đó thấy con nhà người ta chưa học toàn điểm cao thế mà mẹ mầy đi họp thay mà nở mày nở mặt luôn đây này, liệu mà học cho tốt vào.
- Mẹ này, toàn đem con ra so sánh hoài à.
- À Mi này! – Mẹ tôi quay sang nàng thay đổi luôn giọng nói.
- Dạ cháu nghe ạ!
- Tối nay ăn gì cô nấu cho!
- Hihi cô nấu gì cháu ăn nấy ạ, hay là làm món gà kho mắm đi, T cũng thích ăn lắm.
- Ừ đê cô nấu, chỉ giỏi bênh vực cho cái thằng trời đánh kia.
- Mẹ này, cứ trêu con hoài! – Tôi than vãn.
- Khi nào mầy học bằng nhà người ta đi rồi muốn gì mẹ mầy chiều hết, thôi cô về đây cháu.
- Dạ bác đi cẩn thận ạ!
Còn lại tôi sau khi bị mẹ ca bài “con nhà người ta” rồi quay lưng vào dọn dẹp lại. Ngày hôm sau, tôi lên lớp đã có những tiếng khóc từ đám bạn trong lớp. Tôi biết, hôm nay là ngày cuối cùng, và những người không đủ điểm sẽ phải ở lại thêm một năm nữa, trong đó có cả thằng D và thằng H. Tiếng trống vang lên cũng là lúc bọn tôi sẽ được trò chuyện cùng với cô Nguyệt lần cuối. Tuy chỉ mới là năm lớp mười thôi, nhưng những cảm xúc chia tay bạn bè chia tay cô giáo vây lấy những cô cậu học trò.
- Hôm nay là ngày cuối cùng cô làm giáo viên chủ nhiệm của lớp chúng ta, cô cảm ơn các em với những khoảng thời gian cùng các em thật vui, cô hy vọng sang năm sẽ được làm giáo viên chủ nhiệm của lớp một lần nữa, chúc các em có kỳ nghỉ hè vui vẻ, an toàn, và sắp tới là một năm học thành công nữa nhé.
Tiếng trống trường vang lên kết thúc buổi học cuối cùng của năm lớp mười đã qua đi, lớp tôi ở lại cùng những giọt nước mắt chia tay những người ở lại, chia tay cô Nguyệt hy vọng sau này cô sẽ làm chủ nhiệm của lớp. Tiếng ve bên ngoài của sổ vẫn râm ran xao động ở đâu đó, chào lớp mười chúng tôi lên mười một đây, một mùa hè bắt đầu, một cơn bão chờ đợi tôi phía trước.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.