Ước Mơ Hoa Phượng Đỏ

Chương 115:

Kirigaya T

04/06/2021

Chap 115:

Ngồi bên cạnh nàng ngắm những vì sao tỏa sáng trên bầu trời đêm, nàng khẽ hát lên bài hát mà nàng yêu thích, tôi cũng cất giọng hát hòa vào, hai con người cùng ngân lên bài hát “Tong hua” ấy. Tôi trở về lại ngôi nhà của bà Bốn đang có những tiếng cười nói từ những người thân của mình, sau bữa tiệc tôi đã say tè le hột me chui vào phòng rồi chìm vào giấc ngủ. Trong giấc ngủ giấc mơ ấy lại hiện về, hình ảnh ấy cứ lặp đi lặp lại, nàng dần dần rời xa khỏi vòng tay rồi tan biến vào hư không, tôi cố gào thét cỡ nào thì nàng vẫn biến mất, cảm giác bất lực đau khổ trong giấc mơ cứ hiện về, chợt có một tia sáng ấm áp đã đưa tôi thoát khỏi cơn ác mộng rồi chìm vào giấc ngủ. Người con gái ấy bên cạnh cầm chặt lấy tay tôi, lau cho tôi những giọt mồ hôi đã thấm đẫm trên trán.

- T à, cậu phải chịu khổ như vậy sao, rồi sẽ có một ngày cậu sẽ phải chấp nhận thôi, đến khi đó mình sẽ đến đón cậu.

Và rồi thời gian trôi qua, những ngày đi chơi, những ngày tâm sự bên ngôi nhà đơn sơ của bà Chín, những ngày tháng êm đềm bên nụ cười của hai người con gái cũng trôi qua. Chúng tôi phải trở về lại thành phố chuẩn bị cho ngày đi học đầu tiên của năm lớp mười một. Phương đã chuyển luôn về lại căn nhà cũ của mình, nàng cũng vậy cũng phải trở lại căn nhà mà nàng đã xa rời bấy lâu nay, chỉ còn lại Trinh người con gái vẫn ân cần chăm sóc cho tôi từng ngày. Tôi bước đến lớp thì trời cũng đã đổ xuống cơn mưa nặng hạt, bên trong đã nghe thấy âm thanh của đám cờ hó đã lâu không gặp, tôi chạy vào vức luôn cặp sách lên bàn mà lao đầu vào tám chuyện. Tiếng trống ngày đầu tiên vang lên, cả lớp lại như năm lớp mười chờ đợi giáo viên chủ nhiệm mới của năm nay là ai. Những tiếng bước chân từ bên ngoài hành lang vang lên, một cô giáo viên với gương mặt lãnh đạm bước vào, giọng cô hơi trâm không dịu dàng ngọt ngào như cô Nguyệt.

- Cả lớp đứng! – Tôi đứng dậy hô.

- Được rồi các em ngồi xuống, cô tên Loan dạy môn Ngữ văn, năm nay cô sẽ làm giáo viên chủ nhiệm, giờ cho cô hỏi ban cán sự năm trước đâu đứng dậy cho cô xem.! – Tiếng cô Loan đều đều trên bục giảng.

Mọi người lần lượt đứng dậy.

- Lớp trưởng đâu, giới thiệu cho cô biết tên nào!

- Dạ, em tên NĐT lớp trưởng, còn có! – Tôi kể một loạt cho cô.

- Được rồi các em ngồi xuống, năm nay vẫn giữ như thế nhé, à em nào tên Trinh đâu.

- Dạ là em cô! – Trinh đứng dậy.



- Em xuống chỗ T ngồi nhé, chỗ em có hai người có điểm tổng kết cao rồi, giờ em xuống chỗ đó nhé, chỗ đó còn mỗi em T nữa thôi.

Tôi bất giác nhìn sang bên cạnh rồi thở dài. Những người ngồi bên cạnh tôi bây giờ đang học lại lớp mười vì không đủ điểm, lớp tôi có hơn mười mấy người ở lại chứ ít gì, nhìn lớp bây giờ đã trống vắng đi rất nhiều.

- Các em ngồi yên lặng cô đi xuống dưới dây chút cô lên lại.

Trinh từ từ cầm cặp sách xuống bên cạnh tôi, tôi nở nụ cười chào lấy người con gái ấy, Trinh cũng cười lại tôi, giờ bên cạnh là người con gái vẫn đang sống chung dưới một mái nhà thật sung sướng mê ly luôn. Đang phê trong cơn mê thì cô Loan lại bước vào trong lớp, đằng sau là cả một mớ học sinh mới toanh luôn.

- Nào cả lớp chúng ta chào đón mười hai bạn học sinh mới từ B8 chuyển sang, do lớp ấy ở lại hơn nửa lớp nên trường tách lớp sang.

Tôi nhìn theo cái đám nạn dân của B8 đang di chuyển vào. Toàn là gái với gái chỉ có lác đác mấy đứa con trai, cả lớp đều vỗ tay chào mừng những con người mới gia nhập vào đại bản doanh của B12. Sau đó tôi nhìn sang cô Loan đang nghe điện thoại ai đó rồi cô đi ra bên ngoài thêm một lần nữa. Đợi một lúc sau, cô bước trở lại lớp, tôi nhìn theo hai con người đang ở phía sau của cô. Tôi ngạc nhiên, sợ hãi, mồ hôi túa ra như tắm, nhìn sang Trinh đã gục xuống bàn đôi tay đã siết chặt lại với nhau, bởi vì theo sau cô Loan là người con gái tên L và một thằng mà tôi đã ghi nhớ mối hận thù từ cái ngày cắm trại hôm ấy.

- Cô xin giới thiệu hai bạn mới nữa, nào các em vào đi.

- Chào cả lớp mình tên Dương Thị Mỹ Liên, từ trường NVL chuyển sang! – L vẫn giọng nói lạnh như băng.

- Chào các bạn mình là Nguyễn Trí Hưng từ trường NVL chuyển sang, mong được các cô gái xinh đẹp và các bạn trai giúp đỡ.

Tôi nhìn ánh mắt của thằng đó khi quét qua tôi và các nàng và máu nóng lại nỗi lên nhưng tôi lại kìm nén nó xuống.

- Mình là lớp trưởng của B12, thay mặt lớp chào mừng các bạn mới, mong mọi người sẽ có những năm học với nhau thật tốt đẹp! – Tôi chả thèm nhìn vào thằng H kia rồi ngồi xuống.



- Được rồi, em L xuống chỗ bên cạnh T ngồi đi, còn em H qua bên cạnh bạn nữ tên Mi bên kia đi.

Tôi nghe cô phân công chỗ ngồi mà trong lòng nóng như hàng ngàn ngọn lửa bùng cháy.

- Thưa cô như vậy không hợp lý ạ! – Tôi hùng hổ đứng dậy.

- Cái gì không hợp lý hả, cô sắp xếp chỗ ngồi có cần em phải đánh giá không, ngồi xuống đi, lớp trưởng phải gương mẫu chứ, làm cho ai nghe đấy hả! – Cô quát to trước cả lớp.

Tôi hậm hực ngồi xuống mà chăm chú dõi theo thằng H đang nở nụ cười nữa miệng dành cho tôi.

- Chào T giống cấp hai rồi nè, bây giờ mình ngồi đây được không, bạn T có trả chỗ cho ai nữa không! – Tiếng L vang bên cạnh tôi.

- À ừ không không ngồi đi! – Tôi nở nụ cười nhạt tếch nói.

- Cô cứ ngồi đi cần gì phải xin đâu kia chứ, cô giáo xếp đâu thì ngồi đó! – Trinh lạnh lùng nói mà không thèm nhìn L.

- Mình xin T chứ không xin bạn!

- Thôi được rồi ngồi đi cô đang nhìn kìa! – Tôi thở dài giải vây chứ không cô lại tưởng tôi không cho bạn mới ngồi.

Ánh mắt của tôi bây giờ chỉ còn đặt lên phía trên nơi nàng đang ngồi bên cạnh thằng đểu cán kia. Bên ngoài mưa vẫn rơi nặng hạt báo hiệu cho cuộc sóng gió, cuộc chiến bắt đầu.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Ước Mơ Hoa Phượng Đỏ

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook