Chương 81:
Kirigaya T
25/05/2021
Chap 81:
Thầy Thắng bước xuống chúc mừng lớp tôi rôi tiến về hướng tôi đang nằm thở như trâu.
- T hôm nay em bắt tuyệt lắm, chúc mừng lớp em!
- Dạ em cảm ơn thầy ạ! – Tôi cố gượng dậy nói.
Sau khi thầy đi khỏi, nàng chạy đến chỗ tôi.
- Anh, anh có sao không! – Nàng lo lắng nhìn vào tôi.
- Anh không sao.
Nàng nhẹ nhàng cầm tay tôi đưa qua vai nàng, tôi dựa vào nàng rồi lết đi vào sân. Đúng là thủ môn mà khi kết quả thành công thì luôn là người âm thầm ăn mừng một mình. Bước tới hàng ghế ngồi, tôi cũng đã nhẹ nhõm hơn với những hơi thở đều đặn trở lại. Về tới nhà sau khi từ chối đi ăn với đám cờ hó, bây giờ tôi đang yên vị bên bàn ăn thịnh soạn do chính tay các nàng thể hiện. Cần gì đi đâu chỉ cần trở về ngôi nhà cùng những người con gái xinh đẹp thế này đã là hạnh phúc lắm rồi hề hề. Ăn xong tôi lên phòng nghỉ ngơi, cái cảm giác đau nhói ở ngực vẫn còn, tôi định cởi áo ra xem nó có đen xì chưa thì tiếng gõ cửa bên ngoài.
- Anh ơi đã ngủ chưa!
- Ừ chưa đâu, em vào đi!
Khi nghe tiếng gõ cửa tôi cứ nghĩ là Trinh, có phải người con gái âm thầm ấy đã làm tôi luôn có thói quen như vậy hay là như một sự việc hiển nhiên nào đó chăng. Nàng bước vào trên tay là những thứ thuốc gì đó.
- Hì cởi ra đi em xem nào! – Nàng nhẹ nhàng ngồi xuống.
- Ơ nhưng mà! - Tôi ngại ngùng khi nàng bảo tôi cởi áo.
- Ngại cái gì em quen rồi, hồi trước ở nhà ông anh trai em cũng hay ở trần lắm hihi!
Tôi ngây ngô trước cái dáng vẻ đang tỏ ra là rất kinh nghiệm trong mấy tình huống này. Tôi lấm la lấm lét vừa cời vừa nhìn nàng, tổ sư lần đầu cởi áo trước mặt con gái nó ngại thế nào chịu được. Sau một hồi cọc lóc nhìn chằm chằm vào nàng thì tôi cũng cởi ra xong, tôi đưa tay lên che lấy cái ngược đang lồ lộ của mình ra.
- Bỏ tay ra em xem, che cái gì không biết!
- Ơ hay em thử cởi trần ra xem có che không! – Tôi lườm lại nàng.
Sau câu nói ấy là tiếng la bất hủ của bao thằng con trai khi bị con gái véo. Véo xong nàng từ từ lấy thuốc bôi lên vùng ngực đã đỏ chót của tôi, tay nàng mềm mại nhẹ nhàng trên làn da, tôi khoái chí nhẳm mắt tận hưởng lấy. Đang phê như thằng thần kinh thì nàng lại véo tôi thêm cái nữa.
- Xong rồi đó, cũng biết tận hưởng quá ha hihi!
Tôi giật mình vội lấy cái áo mặc vào rồi cười cho qua cái ngại ngùng khi bị nàng bắt quả tang.
…
Buổi chiều đi học, bước vào lớp là những tiếng bàn tán sôi nổi của đám bạn về trận đấu buổi sáng. Nhìn những nụ cười của bọn nó mà tôi càng cảm thấy tự hào với lớp của mình. Những tiết học trôi qua đầy buồn ngủ thì cũng kết thúc bằng tiếng trống thân quen. Tôi cùng các nàng trở về căn nhà thân yêu, sau khi tắm táp trang điểm à nhầm chau chuốt cho gương mặt sáng lạng thì tôi cũng bắt đầu đi đến chỗ làm. Đang làm thì từ đằng sau tôi, có ba vị khách ăn mặc vô cùng sang trọng, họ ngồi ở một cái bàn nằm khu tầng hai, ở đó khá yên tĩnh và vắng khách. Tôi lon ton như bao ngày phục vụ chạy đến bàn của họ. Ở đó hiện ra một người đàn ông mặc bộ vét sang trọng cùng gương mặt hiền từ, bên cạnh là một bác gái với bộ váy ôm quý phái, nhã nhặn của một người trung niên, bác ấy chắc có phần đã lớn tuổi nhưng vẫn toát lên được vẻ đẹp phúc hậu của một phụ nữ chuẩn mực, người còn lại khá trẻ, vóc dáng cân đối và có phần cao hơn tôi.
- Dạ bàn mình cần dùng gì ạ, để cháu mang lên! – Tôi từ tốn nói.
- Như cũ! – Người đàn ông ấy nói.
- Dạ sao bác, tại cháu không nhớ bác uống gì ạ! – Tôi ngạc nhiên hỏi lại.
- Cậu cho tôi những đồ uống mà con gái tôi hay tới đây uống đó, nó tên Yến Mi!
Tôi ngạc nhiên hết sức, đôi tay từ từ buông xuống nhìn vào những con người đó. Sau sự ngạc nhiên là đến lúc tôi rung lên như cầy sấy, bởi vì đây là lần đầu tiên tôi đối mặc với bố mẹ của người con gái tôi yêu.
- Dạ… dạ hai bác đợi cháu xíu, cháu mang lên ngay đây ạ! - Tôi luống cuống chạy xuống.
- Nè cháu đừng có nói gì với Mi nhé! – Bác trai gọi theo.
Tôi bước vào bên trong hít thở liên tục, mặc dù tôi biết sẽ có ngày gặp hai bác nhưng bây giờ nó tới sớm hơn rất nhiều. Tôi cố trấn tĩnh bản thân rồi bắt đầu làm hai ly cà phê cùng ly chanh xả mật ong. Làm xong tôi từ từ bước tới bàn họ.
- Dạ Mi hay uống hai thứ này ở đây ạ, bác với lại anh uống cà phê nhé, còn ly nước này cho bác gái uống tốt cho sức khỏe ạ! – Tôi đẩy những ly đó về phía họ.
- Cháu xong chưa, có thể ngồi xuống đây nói chuyện một chút được không! – Bác gái nhẹ nhàng mời tôi ngồi xuống cái ghế còn lại.
Tôi làm theo lời bác ấy từ từ ngồi xuống, người anh trai trẻ bên cạnh nhìn tôi từ đầu đến cuối, chăm chú không bỏ sót chỗ nào, tôi quay sang nhìn người con trai đó mà cười xuề xòa.
- Cháu quen con gái bác lâu chưa! – Bác gái nhẹ nhàng với chất giọng đầy ấm áp của một người mẹ hỏi tôi.
- Dạ từ đầu năm lớp mười ạ!
- Dạo này con bé có khỏe không cháu!
- Dạ Mi vẫn khỏe bác ạ.
- Đã lâu bác không gặp con gái nên nhớ nó lắm nhưng nó không chịu gặp, bác thăm hỏi bác Vân thì mới biết cháu làm ở đây nên ghé qua, cháu thấy Mi nhà bác thế nào!
- Dạ … dạ Mi vui vẻ lắm, là một cô gái tốt, hiền lành và luôn có nụ cười ấm áp ạ!
- Hai cháu đã yêu nhau lâu chưa! – Bác trai bây giờ mới lên tiếng.
- Dạ… dạ! – Tôi lắp bắp trước câu hỏi của bác trai.
-Không sao đâu cháu, cứ mạnh dạn lên, con gái bác nếu có người mà nó thích thì hai bác ủng hộ nó lắm!
- Dạ vâng cháu yêu cô ấy, chắc hai bác cũng đang nghĩ bọn cháu còn nhỏ nên yêu đương là điều không tốt, nhưng với cháu vẫn luôn kiên định với thứ mà cháu đã chọn ạ! – Tôi lấy hết dũng khí của mình nói.
- Nếu đã yêu nó thì cháu phải đối tốt với nó nhé, nó là một đứa con gái bất hạnh, hai bác không muốn vì cháu mà nó đau khổ thêm.
- Dạ hai bác yên tâm ạ, cháu sẽ không để Mi phải đau buồn gì đâu ạ!
- Bác nói thật nhé, cháu đã đủ tinh thần, đã chắc chắn theo đuổi con gái bác chứ, sau này nêú con gái bác…..thì…. thì cháu vẫn luôn bên cạnh nó chứ! – Ánh mắt bác gái đã có những giọt lệ khẽ rơi.
- Dạ cháu vẫn luôn chắc chắn với câu nói của cháu, sẽ luôn bên cạnh Mi ạ!
- Cháu hãy nhớ những lời cháu đã nói nhé, bác thật sự vui khi con gái bác đã có cháu làm niềm vui cho nó! – Bác gái đã quay sang ôm lấy cánh tay của bác trai khóc.
Tôi khá ngạc nhiên từ những hành động ấy, Mi còn những điều bí mật gì mà tôi chưa biết. Những lời từ hai bác ấy cứ như muốn mọi thứ tốt đẹp trên thế giới này dành cho nàng, chỉ mong muốn nàng luôn có những ngày tháng vui vẻ. Khoảng lặng vây lấy xung quanh những con người đang ngồi đó và tôi người con trai ấy sẽ luôn ghi nhớ những lời mình đã nói hôm nay, cho dù như thế nào đi nữa tôi sẽ mãi luôn bên cạnh em Mi à.
Thầy Thắng bước xuống chúc mừng lớp tôi rôi tiến về hướng tôi đang nằm thở như trâu.
- T hôm nay em bắt tuyệt lắm, chúc mừng lớp em!
- Dạ em cảm ơn thầy ạ! – Tôi cố gượng dậy nói.
Sau khi thầy đi khỏi, nàng chạy đến chỗ tôi.
- Anh, anh có sao không! – Nàng lo lắng nhìn vào tôi.
- Anh không sao.
Nàng nhẹ nhàng cầm tay tôi đưa qua vai nàng, tôi dựa vào nàng rồi lết đi vào sân. Đúng là thủ môn mà khi kết quả thành công thì luôn là người âm thầm ăn mừng một mình. Bước tới hàng ghế ngồi, tôi cũng đã nhẹ nhõm hơn với những hơi thở đều đặn trở lại. Về tới nhà sau khi từ chối đi ăn với đám cờ hó, bây giờ tôi đang yên vị bên bàn ăn thịnh soạn do chính tay các nàng thể hiện. Cần gì đi đâu chỉ cần trở về ngôi nhà cùng những người con gái xinh đẹp thế này đã là hạnh phúc lắm rồi hề hề. Ăn xong tôi lên phòng nghỉ ngơi, cái cảm giác đau nhói ở ngực vẫn còn, tôi định cởi áo ra xem nó có đen xì chưa thì tiếng gõ cửa bên ngoài.
- Anh ơi đã ngủ chưa!
- Ừ chưa đâu, em vào đi!
Khi nghe tiếng gõ cửa tôi cứ nghĩ là Trinh, có phải người con gái âm thầm ấy đã làm tôi luôn có thói quen như vậy hay là như một sự việc hiển nhiên nào đó chăng. Nàng bước vào trên tay là những thứ thuốc gì đó.
- Hì cởi ra đi em xem nào! – Nàng nhẹ nhàng ngồi xuống.
- Ơ nhưng mà! - Tôi ngại ngùng khi nàng bảo tôi cởi áo.
- Ngại cái gì em quen rồi, hồi trước ở nhà ông anh trai em cũng hay ở trần lắm hihi!
Tôi ngây ngô trước cái dáng vẻ đang tỏ ra là rất kinh nghiệm trong mấy tình huống này. Tôi lấm la lấm lét vừa cời vừa nhìn nàng, tổ sư lần đầu cởi áo trước mặt con gái nó ngại thế nào chịu được. Sau một hồi cọc lóc nhìn chằm chằm vào nàng thì tôi cũng cởi ra xong, tôi đưa tay lên che lấy cái ngược đang lồ lộ của mình ra.
- Bỏ tay ra em xem, che cái gì không biết!
- Ơ hay em thử cởi trần ra xem có che không! – Tôi lườm lại nàng.
Sau câu nói ấy là tiếng la bất hủ của bao thằng con trai khi bị con gái véo. Véo xong nàng từ từ lấy thuốc bôi lên vùng ngực đã đỏ chót của tôi, tay nàng mềm mại nhẹ nhàng trên làn da, tôi khoái chí nhẳm mắt tận hưởng lấy. Đang phê như thằng thần kinh thì nàng lại véo tôi thêm cái nữa.
- Xong rồi đó, cũng biết tận hưởng quá ha hihi!
Tôi giật mình vội lấy cái áo mặc vào rồi cười cho qua cái ngại ngùng khi bị nàng bắt quả tang.
…
Buổi chiều đi học, bước vào lớp là những tiếng bàn tán sôi nổi của đám bạn về trận đấu buổi sáng. Nhìn những nụ cười của bọn nó mà tôi càng cảm thấy tự hào với lớp của mình. Những tiết học trôi qua đầy buồn ngủ thì cũng kết thúc bằng tiếng trống thân quen. Tôi cùng các nàng trở về căn nhà thân yêu, sau khi tắm táp trang điểm à nhầm chau chuốt cho gương mặt sáng lạng thì tôi cũng bắt đầu đi đến chỗ làm. Đang làm thì từ đằng sau tôi, có ba vị khách ăn mặc vô cùng sang trọng, họ ngồi ở một cái bàn nằm khu tầng hai, ở đó khá yên tĩnh và vắng khách. Tôi lon ton như bao ngày phục vụ chạy đến bàn của họ. Ở đó hiện ra một người đàn ông mặc bộ vét sang trọng cùng gương mặt hiền từ, bên cạnh là một bác gái với bộ váy ôm quý phái, nhã nhặn của một người trung niên, bác ấy chắc có phần đã lớn tuổi nhưng vẫn toát lên được vẻ đẹp phúc hậu của một phụ nữ chuẩn mực, người còn lại khá trẻ, vóc dáng cân đối và có phần cao hơn tôi.
- Dạ bàn mình cần dùng gì ạ, để cháu mang lên! – Tôi từ tốn nói.
- Như cũ! – Người đàn ông ấy nói.
- Dạ sao bác, tại cháu không nhớ bác uống gì ạ! – Tôi ngạc nhiên hỏi lại.
- Cậu cho tôi những đồ uống mà con gái tôi hay tới đây uống đó, nó tên Yến Mi!
Tôi ngạc nhiên hết sức, đôi tay từ từ buông xuống nhìn vào những con người đó. Sau sự ngạc nhiên là đến lúc tôi rung lên như cầy sấy, bởi vì đây là lần đầu tiên tôi đối mặc với bố mẹ của người con gái tôi yêu.
- Dạ… dạ hai bác đợi cháu xíu, cháu mang lên ngay đây ạ! - Tôi luống cuống chạy xuống.
- Nè cháu đừng có nói gì với Mi nhé! – Bác trai gọi theo.
Tôi bước vào bên trong hít thở liên tục, mặc dù tôi biết sẽ có ngày gặp hai bác nhưng bây giờ nó tới sớm hơn rất nhiều. Tôi cố trấn tĩnh bản thân rồi bắt đầu làm hai ly cà phê cùng ly chanh xả mật ong. Làm xong tôi từ từ bước tới bàn họ.
- Dạ Mi hay uống hai thứ này ở đây ạ, bác với lại anh uống cà phê nhé, còn ly nước này cho bác gái uống tốt cho sức khỏe ạ! – Tôi đẩy những ly đó về phía họ.
- Cháu xong chưa, có thể ngồi xuống đây nói chuyện một chút được không! – Bác gái nhẹ nhàng mời tôi ngồi xuống cái ghế còn lại.
Tôi làm theo lời bác ấy từ từ ngồi xuống, người anh trai trẻ bên cạnh nhìn tôi từ đầu đến cuối, chăm chú không bỏ sót chỗ nào, tôi quay sang nhìn người con trai đó mà cười xuề xòa.
- Cháu quen con gái bác lâu chưa! – Bác gái nhẹ nhàng với chất giọng đầy ấm áp của một người mẹ hỏi tôi.
- Dạ từ đầu năm lớp mười ạ!
- Dạo này con bé có khỏe không cháu!
- Dạ Mi vẫn khỏe bác ạ.
- Đã lâu bác không gặp con gái nên nhớ nó lắm nhưng nó không chịu gặp, bác thăm hỏi bác Vân thì mới biết cháu làm ở đây nên ghé qua, cháu thấy Mi nhà bác thế nào!
- Dạ … dạ Mi vui vẻ lắm, là một cô gái tốt, hiền lành và luôn có nụ cười ấm áp ạ!
- Hai cháu đã yêu nhau lâu chưa! – Bác trai bây giờ mới lên tiếng.
- Dạ… dạ! – Tôi lắp bắp trước câu hỏi của bác trai.
-Không sao đâu cháu, cứ mạnh dạn lên, con gái bác nếu có người mà nó thích thì hai bác ủng hộ nó lắm!
- Dạ vâng cháu yêu cô ấy, chắc hai bác cũng đang nghĩ bọn cháu còn nhỏ nên yêu đương là điều không tốt, nhưng với cháu vẫn luôn kiên định với thứ mà cháu đã chọn ạ! – Tôi lấy hết dũng khí của mình nói.
- Nếu đã yêu nó thì cháu phải đối tốt với nó nhé, nó là một đứa con gái bất hạnh, hai bác không muốn vì cháu mà nó đau khổ thêm.
- Dạ hai bác yên tâm ạ, cháu sẽ không để Mi phải đau buồn gì đâu ạ!
- Bác nói thật nhé, cháu đã đủ tinh thần, đã chắc chắn theo đuổi con gái bác chứ, sau này nêú con gái bác…..thì…. thì cháu vẫn luôn bên cạnh nó chứ! – Ánh mắt bác gái đã có những giọt lệ khẽ rơi.
- Dạ cháu vẫn luôn chắc chắn với câu nói của cháu, sẽ luôn bên cạnh Mi ạ!
- Cháu hãy nhớ những lời cháu đã nói nhé, bác thật sự vui khi con gái bác đã có cháu làm niềm vui cho nó! – Bác gái đã quay sang ôm lấy cánh tay của bác trai khóc.
Tôi khá ngạc nhiên từ những hành động ấy, Mi còn những điều bí mật gì mà tôi chưa biết. Những lời từ hai bác ấy cứ như muốn mọi thứ tốt đẹp trên thế giới này dành cho nàng, chỉ mong muốn nàng luôn có những ngày tháng vui vẻ. Khoảng lặng vây lấy xung quanh những con người đang ngồi đó và tôi người con trai ấy sẽ luôn ghi nhớ những lời mình đã nói hôm nay, cho dù như thế nào đi nữa tôi sẽ mãi luôn bên cạnh em Mi à.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.