Chương 87:
Kirigaya T
26/05/2021
Chap 87:
Bước đến khu vực thi đấu, các nàng được đưa sang các phòng kế bên, tôi bước vào bên trong phòng ở đây đã sắp xếp đủ tám bàn cờ cho mười sáu người thi đấu, tôi bắt đầu ngồi vào bàn số ba cùng với tên nào đó ở trường chuyên với cặp kính dày cộm. Tôi làm cái vẻ mặt ngầu nhìn vào nó cho có khí thế chút, sau khi ổn định hiệu lệnh vang lên. Nhìn thế cờ của nó chắc vẫn còn chưa biết đến vua nhập thành nên tôi tha hồ mà tấn công ào ạt, lần lượt tượng hộ công hậu, mã song xe, chốt thí các kiểu tôi nhanh chóng giành thắng lợi rồi đi ra bên ngoài đợi vòng tiếp theo. Vừa bước ra đã thấy ba nàng đứng đó trước, tôi thầm nuốt cái ực mong rằng sẽ không đụng phải bọn họ. Vòng thứ hai tôi lại được diện kiến với phường PĐ nơi tôi đang cư trú. Cũng chẳng mất nhiều thời gian khi tôi thí hậu bắt lấy hai con mã cùng con xe rồi đưa nốt con vợ của vua đi ra bên ngoài, rồi dùng tượng với cặp mã quét sạch bàn cờ của thanh niên ấy, lại giành chiến thắng đi ra nhanh chóng, lại thấy các nàng đã đứng ở đó trước. Các trận tiếp theo tôi cũng nhẹ nhàng vượt qua. Đến gần vòng chung kết tôi lại gặp một người khác đến từ trường chuyên. Lần này tôi phải toát mồ hôi đưa toàn bộ cờ vào thế thủ sau khi bị đối phương ép vua của tôi nhập thành, tình thế giằng co phòng thủ tầng tầng lớp lớp được nàng hướng dẫn cho tôi đã có chút hiệu quả khi đã chặn được mọi cuộc tấn công. Đang trong thế bị vây hãm khốc liệt tôi ngán ngẫm nhìn con tốt đối phương thoải mái được phong hậu. Hệ thống phòng thủ kiên cố của tôi hoàn toàn đổ sập sau khi đối phương đưa bốn con hậu công thẳng vào bản doanh. Trận đấu kết thúc tôi thua tâm phục khẩu phục luôn. Bước ra bên ngoài ở đó vẫn có ba người con gái ấy.
- Bên T thế nào! - Trinh bước tới hỏi.
- Tạch rồi, đối thủ mạnh quá! – Tôi khẽ lắc đầu ca thán.
- Không sao đâu T, không ai giỏi toàn diện đâu, T mà thắng nữa thì ai chơi hì hì!
Tôi xuề xòa cười với Trinh, trận đấu lại được tiếp diễn, Phương gặp lại thằng đó, sau thế giằng co hai bên hòa nhưng thời gian của thằng kia đi nhanh hơn nên được bước vô chung kết. Bên kia Trinh với nàng lại là đối thủ của nhau, hai nàng dùng mọi loại chiến thuật công thủ toàn diện trên bàn cờ và kết quả là một trận hòa nữa lại được tiếp nối, nàng giành thắng lợi đi tiếp sau khi thời gian chỉ hơn Trinh có một giây. Chung kết với thế cờ công thủ tuyệt đối của nàng mà tôi chưa bao giờ đánh bại ấy, nàng đưa đối thủ đi vào bế tắc khi không thể nào công phá được, nàng dần chuyển sang thế tấn công đồng loạt trên cả bàn cờ, làm thanh niên ấy đang mải mê công đã không kịp chuyển thế cờ sang phòng thủ. Kết quả nàng giành thắng lợi với cả hai lượt đánh.
- Hihi em cũng có được giải nhất giống anh rồi nè! - Nàng hấp háy mắt chạy tới ôm cánh tay tôi.
- Chà chà anh thì toát mồ hôi với tên đó thế mà em lại xoay thanh niên ấy chóng cả mặt nhỉ! – Tôi đưa tay lên xoa đầu nàng.
- Em của anh mà sao có thể kém được hihi!
- À hôm nay coi như xong hết rồi, em định cho anh phần thưởng hôm nọ gì nào!
- Hihi để tối nhé ngốc!
Nàng nháy mắt rồi quay lưng đi qua chỗ hai người con gái kia rồi đi xuống. Tôi nở nụ cười rồi bước đi theo bọn họ, bước xuống tới nơi đã thấy mọi người tập trung ở khu vực giữa sân để nhận lễ trao giải. Trinh với Phương cùng giải ba, thằng kia được giải nhì, còn nàng tung tăng bước lên bục cao nhất nhận thêm tấm huy chương mà tôi cho nó là được mạ vàng kia hề hề. Sau đó tôi cùng các nàng bước ra xe bỏ lại cái ngôi trường mà tôi chả bao giờ quay lại nữa. Đến tối, nàng đòi đi theo tôi đến quán cà phê, vẫn như cũ, vẫn chỗ đó, còn tôi vẫn làm việc bình thường như bao ngày. Kết thúc buổi làm, tôi theo hướng nàng chỉ chạy vào con đường BT rồi chạy sang bờ kè, ở đây không khí se mát thoáng đãng làm tôi thư thả bên trong con người, bước xuống xe tôi cùng nàng tản dạo trên con đường đầy ắp ánh đèn đường soi sáng cho chúng tôi.
- Hề sao em biết chỗ này vậy, anh thì đi học toàn ở hướng đối diện nên chả bao giờ đi vào trong đây!
- Hihi tại hôm bữa em đi với bác Minh, bác ấy chỉ em đó hihi!
Hai con người lại tiếp tục cùng nhau đi men theo bờ kè lên hướng trên, nàng tung tăng phía trước, đôi lúc tôi cũng phì cười trước những điệu bộ đáng yêu đầy tinh nghịch ấy, nụ cười của nàng luôn hiện trên môi, nó cứ như đã ăn sâu vào tâm trí tôi, mỗi lần nhìn thấy nụ cười ấy tâm hồn của tôi càng thêm ấm áp, càng thêm nhiều màu sắc mang đầy hương vị của tình yêu cho cuộc sống lặp đi lặp lại kia. Hai chúng tôi tản dạo một lúc thì bên kia đường vẫn còn quán cà phê còn đang mở, tôi cùng nàng ghé vào ngồi xuống cái bàn ở bên ngoài để ngắm nhìn cảnh vật về đêm đầy huyền ảo cùng hơi gió man mát thổi qua. Hai ly cà phê đã có mặt trên bàn, nàng quay sang nói.
- Hihi anh đưa điện thoại anh đây! – Nàng chìa tay ra.
Tôi lôi con mobell đã cũ rích ra đưa cho nàng, nàng cầm lấy bấm bấm gì ấy rồi tháo phăng luôn sim của tôi ra. Tôi nhìn mà sót xa cõi lòng vì từ lúc có nó tôi có bao giờ tháo ra đâu. Nước mắt chan mắm à nhầm nước mắt chan chứa trong lòng mà nhìn vào em dế yêu giờ đã tắt tối thui, nàng móc trong cái túi đeo ở bên cạnh ra một con Iphone 4 còn y nguyên trong hộp. Nàng lấy điện thoại ra rồi lắp sim tôi vào , sau đó nàng đưa sang tôi. Tôi ngơ ngác cầm lấy rồi hỏi nàng.
- Uầy, đưa anh làm chi thế! – Tôi tròn xoe mắt.
- Hihi tèn tén ten nè anh xem!
Nàng đưa lên thêm một con Iphone 4 giống y chan tôi màu trắng, rồi cười khúc khích nhìn vào thằng con trai tôi đang ngu ngơ hơn cả con bò đang đội nón.
- Hihi anh cầm lấy điện thoại đó dùng đi, một đôi seria, quà hôm trước em hứa tặng anh đấy hihi! – Nàng vừa cầm điện thoại vừa chống cằm nhìn sang tôi.
- Ể thật à cái cái này mới ra đắt lắm, quà gì kinh khủng thế! – Tôi choáng váng khi lần đầu tiên cầm cái thứ đắt tiền thế này.
- Hihi thế có muốn em vui không ngốc!
- À ừ có có, em vui là anh đều ok hết hề hề! – Tôi cười xuề xòa chứ nàng đã nói thế ai lại nỡ.
- Mà anh sang bên cạnh em đi nè hihi!
Tôi lại ngơ ngác lon tón kéo ghế sang ngồi bên cạnh nàng.
- Anh nhìn bên kia kìa, ngôi sao kia đẹp quá à!
Tôi nhìn theo hướng tay của nàng, nhưng chả có ngôi sao ngôi sẻo nào vì đèn đường ở đó thì thấy cái gì đâu. Đang chăm chú nhìn thật kỹ xem có thấy thật không thì nụ hôn thật ấm áp ấy được đặt lên má tôi. Cảm giác thật hạnh phúc ấm áp đầy ngọt ngào len lỏi trong con tim tôi.
- Hi hi em thưởng khuyến mãi cho anh đó hihi, cảm ơn anh đã luôn bên em!
Nàng nói xong rồi tựa đầu vào vai tôi nhìn ra bên ngoài, còn người con trai ấy đang mê man đắm chìm vào món quà khuyến mãi kia, thật tuyệt vời thật ngọt ngào, cảm ơn em Mi à.
“Anh lại nhớ em nữa rồi”.
Bước đến khu vực thi đấu, các nàng được đưa sang các phòng kế bên, tôi bước vào bên trong phòng ở đây đã sắp xếp đủ tám bàn cờ cho mười sáu người thi đấu, tôi bắt đầu ngồi vào bàn số ba cùng với tên nào đó ở trường chuyên với cặp kính dày cộm. Tôi làm cái vẻ mặt ngầu nhìn vào nó cho có khí thế chút, sau khi ổn định hiệu lệnh vang lên. Nhìn thế cờ của nó chắc vẫn còn chưa biết đến vua nhập thành nên tôi tha hồ mà tấn công ào ạt, lần lượt tượng hộ công hậu, mã song xe, chốt thí các kiểu tôi nhanh chóng giành thắng lợi rồi đi ra bên ngoài đợi vòng tiếp theo. Vừa bước ra đã thấy ba nàng đứng đó trước, tôi thầm nuốt cái ực mong rằng sẽ không đụng phải bọn họ. Vòng thứ hai tôi lại được diện kiến với phường PĐ nơi tôi đang cư trú. Cũng chẳng mất nhiều thời gian khi tôi thí hậu bắt lấy hai con mã cùng con xe rồi đưa nốt con vợ của vua đi ra bên ngoài, rồi dùng tượng với cặp mã quét sạch bàn cờ của thanh niên ấy, lại giành chiến thắng đi ra nhanh chóng, lại thấy các nàng đã đứng ở đó trước. Các trận tiếp theo tôi cũng nhẹ nhàng vượt qua. Đến gần vòng chung kết tôi lại gặp một người khác đến từ trường chuyên. Lần này tôi phải toát mồ hôi đưa toàn bộ cờ vào thế thủ sau khi bị đối phương ép vua của tôi nhập thành, tình thế giằng co phòng thủ tầng tầng lớp lớp được nàng hướng dẫn cho tôi đã có chút hiệu quả khi đã chặn được mọi cuộc tấn công. Đang trong thế bị vây hãm khốc liệt tôi ngán ngẫm nhìn con tốt đối phương thoải mái được phong hậu. Hệ thống phòng thủ kiên cố của tôi hoàn toàn đổ sập sau khi đối phương đưa bốn con hậu công thẳng vào bản doanh. Trận đấu kết thúc tôi thua tâm phục khẩu phục luôn. Bước ra bên ngoài ở đó vẫn có ba người con gái ấy.
- Bên T thế nào! - Trinh bước tới hỏi.
- Tạch rồi, đối thủ mạnh quá! – Tôi khẽ lắc đầu ca thán.
- Không sao đâu T, không ai giỏi toàn diện đâu, T mà thắng nữa thì ai chơi hì hì!
Tôi xuề xòa cười với Trinh, trận đấu lại được tiếp diễn, Phương gặp lại thằng đó, sau thế giằng co hai bên hòa nhưng thời gian của thằng kia đi nhanh hơn nên được bước vô chung kết. Bên kia Trinh với nàng lại là đối thủ của nhau, hai nàng dùng mọi loại chiến thuật công thủ toàn diện trên bàn cờ và kết quả là một trận hòa nữa lại được tiếp nối, nàng giành thắng lợi đi tiếp sau khi thời gian chỉ hơn Trinh có một giây. Chung kết với thế cờ công thủ tuyệt đối của nàng mà tôi chưa bao giờ đánh bại ấy, nàng đưa đối thủ đi vào bế tắc khi không thể nào công phá được, nàng dần chuyển sang thế tấn công đồng loạt trên cả bàn cờ, làm thanh niên ấy đang mải mê công đã không kịp chuyển thế cờ sang phòng thủ. Kết quả nàng giành thắng lợi với cả hai lượt đánh.
- Hihi em cũng có được giải nhất giống anh rồi nè! - Nàng hấp háy mắt chạy tới ôm cánh tay tôi.
- Chà chà anh thì toát mồ hôi với tên đó thế mà em lại xoay thanh niên ấy chóng cả mặt nhỉ! – Tôi đưa tay lên xoa đầu nàng.
- Em của anh mà sao có thể kém được hihi!
- À hôm nay coi như xong hết rồi, em định cho anh phần thưởng hôm nọ gì nào!
- Hihi để tối nhé ngốc!
Nàng nháy mắt rồi quay lưng đi qua chỗ hai người con gái kia rồi đi xuống. Tôi nở nụ cười rồi bước đi theo bọn họ, bước xuống tới nơi đã thấy mọi người tập trung ở khu vực giữa sân để nhận lễ trao giải. Trinh với Phương cùng giải ba, thằng kia được giải nhì, còn nàng tung tăng bước lên bục cao nhất nhận thêm tấm huy chương mà tôi cho nó là được mạ vàng kia hề hề. Sau đó tôi cùng các nàng bước ra xe bỏ lại cái ngôi trường mà tôi chả bao giờ quay lại nữa. Đến tối, nàng đòi đi theo tôi đến quán cà phê, vẫn như cũ, vẫn chỗ đó, còn tôi vẫn làm việc bình thường như bao ngày. Kết thúc buổi làm, tôi theo hướng nàng chỉ chạy vào con đường BT rồi chạy sang bờ kè, ở đây không khí se mát thoáng đãng làm tôi thư thả bên trong con người, bước xuống xe tôi cùng nàng tản dạo trên con đường đầy ắp ánh đèn đường soi sáng cho chúng tôi.
- Hề sao em biết chỗ này vậy, anh thì đi học toàn ở hướng đối diện nên chả bao giờ đi vào trong đây!
- Hihi tại hôm bữa em đi với bác Minh, bác ấy chỉ em đó hihi!
Hai con người lại tiếp tục cùng nhau đi men theo bờ kè lên hướng trên, nàng tung tăng phía trước, đôi lúc tôi cũng phì cười trước những điệu bộ đáng yêu đầy tinh nghịch ấy, nụ cười của nàng luôn hiện trên môi, nó cứ như đã ăn sâu vào tâm trí tôi, mỗi lần nhìn thấy nụ cười ấy tâm hồn của tôi càng thêm ấm áp, càng thêm nhiều màu sắc mang đầy hương vị của tình yêu cho cuộc sống lặp đi lặp lại kia. Hai chúng tôi tản dạo một lúc thì bên kia đường vẫn còn quán cà phê còn đang mở, tôi cùng nàng ghé vào ngồi xuống cái bàn ở bên ngoài để ngắm nhìn cảnh vật về đêm đầy huyền ảo cùng hơi gió man mát thổi qua. Hai ly cà phê đã có mặt trên bàn, nàng quay sang nói.
- Hihi anh đưa điện thoại anh đây! – Nàng chìa tay ra.
Tôi lôi con mobell đã cũ rích ra đưa cho nàng, nàng cầm lấy bấm bấm gì ấy rồi tháo phăng luôn sim của tôi ra. Tôi nhìn mà sót xa cõi lòng vì từ lúc có nó tôi có bao giờ tháo ra đâu. Nước mắt chan mắm à nhầm nước mắt chan chứa trong lòng mà nhìn vào em dế yêu giờ đã tắt tối thui, nàng móc trong cái túi đeo ở bên cạnh ra một con Iphone 4 còn y nguyên trong hộp. Nàng lấy điện thoại ra rồi lắp sim tôi vào , sau đó nàng đưa sang tôi. Tôi ngơ ngác cầm lấy rồi hỏi nàng.
- Uầy, đưa anh làm chi thế! – Tôi tròn xoe mắt.
- Hihi tèn tén ten nè anh xem!
Nàng đưa lên thêm một con Iphone 4 giống y chan tôi màu trắng, rồi cười khúc khích nhìn vào thằng con trai tôi đang ngu ngơ hơn cả con bò đang đội nón.
- Hihi anh cầm lấy điện thoại đó dùng đi, một đôi seria, quà hôm trước em hứa tặng anh đấy hihi! – Nàng vừa cầm điện thoại vừa chống cằm nhìn sang tôi.
- Ể thật à cái cái này mới ra đắt lắm, quà gì kinh khủng thế! – Tôi choáng váng khi lần đầu tiên cầm cái thứ đắt tiền thế này.
- Hihi thế có muốn em vui không ngốc!
- À ừ có có, em vui là anh đều ok hết hề hề! – Tôi cười xuề xòa chứ nàng đã nói thế ai lại nỡ.
- Mà anh sang bên cạnh em đi nè hihi!
Tôi lại ngơ ngác lon tón kéo ghế sang ngồi bên cạnh nàng.
- Anh nhìn bên kia kìa, ngôi sao kia đẹp quá à!
Tôi nhìn theo hướng tay của nàng, nhưng chả có ngôi sao ngôi sẻo nào vì đèn đường ở đó thì thấy cái gì đâu. Đang chăm chú nhìn thật kỹ xem có thấy thật không thì nụ hôn thật ấm áp ấy được đặt lên má tôi. Cảm giác thật hạnh phúc ấm áp đầy ngọt ngào len lỏi trong con tim tôi.
- Hi hi em thưởng khuyến mãi cho anh đó hihi, cảm ơn anh đã luôn bên em!
Nàng nói xong rồi tựa đầu vào vai tôi nhìn ra bên ngoài, còn người con trai ấy đang mê man đắm chìm vào món quà khuyến mãi kia, thật tuyệt vời thật ngọt ngào, cảm ơn em Mi à.
“Anh lại nhớ em nữa rồi”.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.