『 Uyên Thiên Tôn 』【 Dịch Full 】

Chương 38: Uyên Khởi Ly Thành 38

Phong Tiên

15/11/2024

“Tộc trưởng, hay là… chúng ta hỏi thử xem Uyên thiếu hiệp có bạc không?” Lão tiên sinh trướng phòng nhịn không được lên tiếng: “Chờ khi nào trong tộc dư dả, chúng ta trả lại cho Uyên thiếu hiệp cũng không muộn.”

Mọi người nghe vậy, đều nhìn về phía Ngô Khải Minh.

“Không được!”

Ngô Khải Minh lắc đầu: “Thôi, trong kho bạc của gia tộc không thể không chừa một đồng nào, cứ chuẩn bị năm ngàn lượng, chia làm hai phần, ta sẽ tự mình đến Liệt Hổ Bang một chuyến.”



Thời gian thấm thoắt thoi đưa.

Hôm nay, Ngô Uyên theo lệ đến Võ viện tu luyện, với tư cách là người đứng thứ tư trong “Võ viện đại bỉ” lần trước, hắn không tham gia mấy trận tiểu bỉ trong năm nay, nhưng trong số các đệ tử ưu tú gần đây, có ai dám vỗ ngực nói chắc thắng được hắn?

Trong Ly Thành, Ngô Uyên đã có chút danh tiếng, được người đời gọi là thiên tài.

Viện trưởng Trương Đạt Canh còn đích thân hạ lệnh, phòng tu luyện kia sẽ dành riêng cho hắn sử dụng, đợi đến “Võ viện đại bỉ” năm sau mới thu hồi.

Vừa qua buổi trưa.

“Ngô Uyên.” Âm thanh lạnh lùng của Hoàn Tân Yên - sư phụ dạy võ của hắn vang lên bên ngoài phòng tu luyện: “Có tộc nhân đến tìm ngươi, hình như là có chuyện rất gấp, đang đợi ngươi ở ngoài cổng Võ viện.”

“Tộc nhân?” Ngô Uyên sững người, sau đó gật đầu: “Đa tạ Hoàn sư, ta đi ngay đây.”

Trong lòng Ngô Uyên có chút nghi hoặc.

Mấy năm nay hắn tu luyện trong Võ viện, ngoài tộc trưởng và mẫu thân ra, chưa từng có tộc nhân nào đến Võ viện tìm hắn.



Ngô Uyên nhanh chóng đi đến cổng Võ viện.

Chỉ liếc mắt một cái.

Hắn đã nhìn thấy mấy người đang đứng ở ngoài cổng, người đàn ông trung niên nho nhã đang thở hổn hển, có vẻ như vô cùng vội vàng.

“Đông Diệu thúc.” Ngô Uyên sải bước tiến lên đón.

Ngô Đông Diệu là một trong ba vị tú tài của Ngô thị ở Ly Thành, nổi danh là người có mưu trí, địa vị cũng không thấp.

“Ngô Uyên, hiện giờ chỉ có ngươi mới cứu được tộc trưởng.” Ngô Đông Diệu vội la lên.

Phải biết, dù có tính cả người già, phụ nữ và trẻ em, toàn bộ Ngô thị cũng chỉ có hơn tám trăm người, bây giờ đang là ban ngày ban mặt, cũng không phải ngày lễ tết gì, lẽ ra tộc nhân Ngô thị đều phải tản ra các cửa hàng, các trang trại làm việc mới phải.

Việc tộc nhân tụ tập đông đủ như thế này là rất hiếm thấy.

Trong sân, rất nhiều phụ nữ và trẻ em đang khóc lóc thảm thiết, mấy tấm vải trắng được trải ra, che đi thi thể bên dưới, bầu không khí vô cùng nặng nề.

“Uyên thiếu hiệp đến rồi.” Một giọng nói vang lên.

“Ngô Uyên? Là vị thiên tài võ đạo của Cửu phòng sao?”

“Ngài tộc trưởng coi trọng hắn nhất.”

“Hừ, tương lai hắn có thể trở thành cao thủ nhập lưu thì sao chứ, hiện tại cũng chỉ là một tên Võ sĩ thất phẩm, có thể làm được trò trống gì?” Hàng trăm tộc nhân trong sân hầu hết đều quay đầu lại, nhỏ giọng bàn tán, có người tò mò, có người nghi hoặc, cũng có kẻ khinh thường.



Ngô thị không phải là gia tộc lớn có truyền thống ngàn năm, tộc nhân chỉ có vài trăm người, mỗi lần đến lễ, tết, đại đa số tộc nhân đều sẽ tụ tập tại Tổ trạch.

Mấy năm nay, Ngô Uyên được tộc trưởng Ngô Khải Minh ưu ái, điều này cả tộc đều biết, hơn nữa, trong “Võ viện đại bỉ” mấy tháng trước, hắn đã làm rạng danh gia tộc.

Bởi vậy, trong tộc rất ít người không biết Ngô Uyên!

Hô!

Ngô Uyên đi theo Ngô Đông Diệu cùng mấy người khác, bước qua đám đông tự động tách ra một con đường, vừa nhìn đã thấy cảnh tượng trong sân.

Những người phụ nữ và trẻ em đang gào khóc, và cả… thi thể!

Sáu cỗ thi thể!

Tuy đã được Ngô Đông Diệu kể sơ qua mọi chuyện, hắn cũng từng nghe nói về sự tàn bạo của “bang phái ngoài thành”.

Nhưng nghe nói và tận mắt chứng kiến, hoàn toàn là hai chuyện khác nhau!

Kiếp trước, Ngô Uyên từng quyết đấu với cơ giáp, từng chém giết dã thú gen, từng tạo nên truyền kỳ một ngàn tám trăm lẻ bảy trận thắng liên tiếp trên Võng cách đấu tinh không ở vũ trụ nguyên thủy.

Nhưng hắn chưa từng thật sự giết người!

Giết người là phạm pháp.

Thời đại tinh tế, Võ đạo tông sư thì đã sao? Thiên Võng giám sát khắp mọi nơi trên tinh cầu, pháo quỹ đạo tinh tế chỉ cần một phát là có thể hủy diệt cả một siêu đô thị, Võ giả đã sớm hết đất dụng võ.

Mục tiêu đầu tiên của việc tu luyện võ đạo trong thời đại tinh tế là theo đuổi sự tiến hóa của sinh mệnh, phần lớn Võ đạo tông sư đều dựa vào việc phát sóng trực tiếp, quyết đấu, đại chiến võ đạo đỉnh phong Thái Dương Hệ để thu lợi.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện 『 Uyên Thiên Tôn 』【 Dịch Full 】

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook