Va Vào Lưới Tình Cục Trưởng Bạch Không Lối Thoát
Chương 13: Bạch Vĩnh Kỳ Tức Giận
Shu Yang
06/06/2023
Vừa mở cửa ra bất chợt Bạch Vĩnh Kỳ đùng đùng ở đâu đến đứng ngay trước mặt cô lúc này cô hơi bất ngờ vì 8 tháng qua cô chưa một lần gặp lại anh, hôm nay xuất hiện tại nhà riêng của em trai trong bộ dạng mặc vest lịch sự vô cùng cuốn hút cô. Bạch Vĩnh Kỳ nhìn cả 2 thì anh thừa hiểu chuyện gì đã xảy ra.
- À, cô có phải là Tú Uyên không?(Bạch Vĩnh Kỳ hỏi)
Bạch Vỹ Hiên nhìn cô.
- Đúng rồi, xem ra anh nhớ tôi dai nhỉ?
- Cô và em trai tôi vừa vui vẻ cùng nhau à?
- Chúng tôi chỉ là bạn bè đồng nghiệp với nhau thôi.
- Ồ...bạn bè đồng nghiệp nhưng khi mọi người đều ăn uống vui chơi bên ngoài còn hai người vào phòng để bàn công việc à?
- Có chuyện gì sao, anh nói đi! (Vỹ Hiên hỏi Vĩnh Kỳ)
Bạch Vĩnh Kỳ ngay lập tức đẩy Vỹ Hiên qua một bên không để ý lời Vỹ Hiên nói, lúc nãy cô thấy Bạch Vỹ Hiên cũng thu hút, còn khi đứng cùng Vĩnh Kỳ thì Vĩnh Kỳ luôn khiến cô choáng ngợp.
- Anh đừng giở trò bỉ ổi.
- Cô hay lắm, cô còn muốn giả danh, đột lốt thân hình làm gái đến khi nào, cô và tôi chưa đủ hay sao cô còn ngủ với cả em trai tôi hả?
Bạch Vỹ Hiên nghe vậy cười nhạt rồi bỏ đi ra ngoài, chứng tỏ anh ta cũng rất tôn trọng Vĩnh Kỳ.
- Nè, anh đứng yên lại đó đi, đừng bước thêm.
- Tôi bước đó thì sao, tôi cứ nghĩ sau lần đó cô sợ, vậy mà ngày hôm nay cô còn ve vãn cả em trai tôi, cô có biết giữa nó và Mã Châu Anh là như thế nào không?
- Tôi không cần biết, còn anh đừng lúc nào cũng mở miệng nói tôi làm gái này nọ, vì sau lần đó với anh tôi sống rất trong sạch.
- Cô vô lý quá Tú Uyên, cô trong sạch, ý cô nói từ lúc đó cho đến lúc cô lên giường với em trai tôi là cô chỉ có mình tôi à?
- Đúng vậy!
Bạch Vĩnh Kỳ tự nhiên tức giận ra mặt, nhu rằng người phụ nữ đã từng qua tay mình bỗng qua tay luôn cả em trai mình, anh cảm thấy mình bị sỉ nhục. Bạch Vĩnh Kỳ bóp chặt má cô.
- Nếu có ý định kiếm tiền từ em trai tôi cũng được chẳng sao, nhưng hãy cẩn thận Mã Châu Anh, cô ta sẽ giết luôn cô đấy!
- Anh đừng đạo đức giả, đừng dùng lý lẽ như anh là một người có nhân đạo lắm, nếu anh tốt như vậy thì cái đêm tôi bị Mã Châu Anh bắt cóc anh đã đến cứu tôi rồi!
- Cô bị điên à, tôi có yêu cô đâu mà cô bảo tôi đến cứu cô.
- Tôi hận anh Bạch Vĩnh Kỳ.
Bỗng nhiên lúc đó cô khóc, khóc trước mặt Bạch Vĩnh Kỳ vì chuyện của đêm đó lại hiện lên trong đầu cô, bao nhiêu nỗi uất hận chỉ muốn bộc lộ ra hết.
- Tú Uyên..(Bạch Vĩnh Kỳ hơi bối rối)
- Đừng bao giờ xuất hiện trước mặt tôi nữa.
- Chính cô mới xuất hiện trước mặt tôi đó.
Cô bỏ ra ngoài, cô cảm thấy như bao ngọn núi đè nặng trên lồng ngực. Tối hôm đó cô xin phép mọi người ra về trước.
Bạch Vĩnh Kỳ khi đó đã rất bối rối, bỗng nhiên đùng đùng gặp lại Tú Uyên một cách tình cờ như vậy, lại còn ngủ với em trai của mình nữa chứ không sốc mới lạ.
- Thưa anh, bây giờ anh muốn đi đâu.
Bạch Vĩnh Kỳ ngồi trên xe trầm ngâm một lúc rồi nói:
- Hãy điều tra về Dương Tú Uyên cho tôi.
- Điều tra, nhưng tại sao lại phí thời gian cho một người làm gái?
- Tôi nói thì cậu cứ làm đi, tôi muốn có trong sáng mai tất cả thông tin.
- Dạ để em kêu người làm ngay.
Bạch Vĩnh Kỳ nhắm mắt lại, thở dài, tự nhiên biết bao nhiêu cô gái đi ngang cuộc đời anh chẳng gặp lại họ lần 2, giờ ở đâu ra một người phụ nữ tên là Tú Uyên khiến anh phải điều tra về cô ấy.
Cô về đến nhà quăng chiếc túi lên sofa và ngồi xuống trầm ngâm suy nghĩ, không ngờ gặp Bạch Vĩnh Kỳ ở đó, đúng là trời đã giúp cô tất cả nhưng lại sắp xếp gặp lại Bạch Vĩnh Kỳ một cách quá nhanh đi.
Sau đêm đó, Bạch Vỹ Hiên gọi điện thoại cho cô rất nhiều lần, cô cảm thấy anh ta thật sự phiền, ban đầu cứ nghĩ sẽ dùng anh ta tiếp cận Bạch Vĩnh Kỳ, nhưng sau này cô lại cảm thấy nước cờ này hơi sai.
- Tú Uyên, tối nay chúng ta gặp nhau đi.
- À không, em bận.
- Anh đang ở bar uống rượu một mình, anh nhớ em.
- Anh quên chuyện hôm trước đi, em nói rồi mà, em cũng lịch sự với anh mà?
- Em quên chứ anh sao quên được, anh có ép em làm chuyện đó lần 2 đâu?
- Chắc chắn là không có lần 2 rồi, anh thông cảm nhé!
Cô cúp máy, nửa muốn chặn số anh ta nửa thì không, cô cũng bắt đầu tìm thông tin về Bạch Vĩnh Kỳ.
- Ơ, cậu đang xem gì mà có Bạch Vĩnh Kỳ dậy hả?
- Uh, mình đang tìm hiểu anh ta vì sắp tới có hợp đồng cần được xin phép bên hải quan. Nghe nói bạn thân của anh ta là cảnh sát quốc tế thì mình nghĩ sẽ tiếp cận được 100% lô hàng.
- Uh nhỉ, nhưng mà cậu nghĩ anh ta gặp cậu không.
- Sẽ gặp thôi, sao lại không.
- Tú Uyên đúng là bây giờ tự tin, khí chất quá, à Bạch Vĩnh Kỳ chính thức hủy hôn ước với Mã Châu Anh rồi đó.
- Hủy hôn à?
- Uhm, tự nhiên bây giờ lại hủy hôn độc thân rồi.
- Vì sao hủy hôn?
- Nghe đâu Mã Châu Anh yêu em trai, mà em trai cũng có tình cảm với cô ta. Hôn ước cha mẹ sắp xếp do môn đăng hộ đối và tuổi tác hợp nhau, nhưng cô ta và em trai lại yêu nhau, Bạch Vĩnh Kỳ biết được nên một mực hủy hôn.
- Vậy tại sao không để em trai cưới mà lại là anh trai..
- Nghe nói là hôn ước đời trước sắp đặt sẵn và Mã Châu Anh cô ta là người có tham vọng rất lớn yêu em trai nhưng lại muốn cưới anh trai làm nữ chủ nhân của cả Bạch gia bởi vì người thừa kế và là người đứng đầu Bạch gia sau này sẽ là Bạch Vĩnh Kỳ.
- Rắc rối thật.
Cô vừa nói vừa đọc tài liệu.
- Nghĩa là Mã Châu Anh và Bạch Vỹ Hiên đã lên giường cùng nhau à?
- Uh chứ cậu nghĩ quan hệ là nắm tay à.
- Thế thì tội Bạch Vĩnh Kỳ.
- Uh, mang tiếng cục trưởng mà chưa kết hôn tự nhiên bị cắm sừng cái sừng dài và dày như vậy mà còn là em trai, thế là bắt đầu trăng hoa gái gú, để Mã Châu Anh chán nản mà tự nguyện hủy hôn.
- Rồi sao nữa.
Tự nhiên cô lại muốn nghe tiếp.
- Liên tục ngủ hết người này đến người khác,
mà anh ta chỉ là tình một đêm thôi, chứ không qua lại bất cứ cô nào, chắc lại hận đời quá đen đủi.
- Đảng đời!
Vậy là Bạch Vĩnh Kỳ hiện giờ cũng độc thân không thuộc về ai?
Có một chút gì đó vui vui nhưng rồi cô cũng cho qua không quan tâm cho lắm.
- À, cô có phải là Tú Uyên không?(Bạch Vĩnh Kỳ hỏi)
Bạch Vỹ Hiên nhìn cô.
- Đúng rồi, xem ra anh nhớ tôi dai nhỉ?
- Cô và em trai tôi vừa vui vẻ cùng nhau à?
- Chúng tôi chỉ là bạn bè đồng nghiệp với nhau thôi.
- Ồ...bạn bè đồng nghiệp nhưng khi mọi người đều ăn uống vui chơi bên ngoài còn hai người vào phòng để bàn công việc à?
- Có chuyện gì sao, anh nói đi! (Vỹ Hiên hỏi Vĩnh Kỳ)
Bạch Vĩnh Kỳ ngay lập tức đẩy Vỹ Hiên qua một bên không để ý lời Vỹ Hiên nói, lúc nãy cô thấy Bạch Vỹ Hiên cũng thu hút, còn khi đứng cùng Vĩnh Kỳ thì Vĩnh Kỳ luôn khiến cô choáng ngợp.
- Anh đừng giở trò bỉ ổi.
- Cô hay lắm, cô còn muốn giả danh, đột lốt thân hình làm gái đến khi nào, cô và tôi chưa đủ hay sao cô còn ngủ với cả em trai tôi hả?
Bạch Vỹ Hiên nghe vậy cười nhạt rồi bỏ đi ra ngoài, chứng tỏ anh ta cũng rất tôn trọng Vĩnh Kỳ.
- Nè, anh đứng yên lại đó đi, đừng bước thêm.
- Tôi bước đó thì sao, tôi cứ nghĩ sau lần đó cô sợ, vậy mà ngày hôm nay cô còn ve vãn cả em trai tôi, cô có biết giữa nó và Mã Châu Anh là như thế nào không?
- Tôi không cần biết, còn anh đừng lúc nào cũng mở miệng nói tôi làm gái này nọ, vì sau lần đó với anh tôi sống rất trong sạch.
- Cô vô lý quá Tú Uyên, cô trong sạch, ý cô nói từ lúc đó cho đến lúc cô lên giường với em trai tôi là cô chỉ có mình tôi à?
- Đúng vậy!
Bạch Vĩnh Kỳ tự nhiên tức giận ra mặt, nhu rằng người phụ nữ đã từng qua tay mình bỗng qua tay luôn cả em trai mình, anh cảm thấy mình bị sỉ nhục. Bạch Vĩnh Kỳ bóp chặt má cô.
- Nếu có ý định kiếm tiền từ em trai tôi cũng được chẳng sao, nhưng hãy cẩn thận Mã Châu Anh, cô ta sẽ giết luôn cô đấy!
- Anh đừng đạo đức giả, đừng dùng lý lẽ như anh là một người có nhân đạo lắm, nếu anh tốt như vậy thì cái đêm tôi bị Mã Châu Anh bắt cóc anh đã đến cứu tôi rồi!
- Cô bị điên à, tôi có yêu cô đâu mà cô bảo tôi đến cứu cô.
- Tôi hận anh Bạch Vĩnh Kỳ.
Bỗng nhiên lúc đó cô khóc, khóc trước mặt Bạch Vĩnh Kỳ vì chuyện của đêm đó lại hiện lên trong đầu cô, bao nhiêu nỗi uất hận chỉ muốn bộc lộ ra hết.
- Tú Uyên..(Bạch Vĩnh Kỳ hơi bối rối)
- Đừng bao giờ xuất hiện trước mặt tôi nữa.
- Chính cô mới xuất hiện trước mặt tôi đó.
Cô bỏ ra ngoài, cô cảm thấy như bao ngọn núi đè nặng trên lồng ngực. Tối hôm đó cô xin phép mọi người ra về trước.
Bạch Vĩnh Kỳ khi đó đã rất bối rối, bỗng nhiên đùng đùng gặp lại Tú Uyên một cách tình cờ như vậy, lại còn ngủ với em trai của mình nữa chứ không sốc mới lạ.
- Thưa anh, bây giờ anh muốn đi đâu.
Bạch Vĩnh Kỳ ngồi trên xe trầm ngâm một lúc rồi nói:
- Hãy điều tra về Dương Tú Uyên cho tôi.
- Điều tra, nhưng tại sao lại phí thời gian cho một người làm gái?
- Tôi nói thì cậu cứ làm đi, tôi muốn có trong sáng mai tất cả thông tin.
- Dạ để em kêu người làm ngay.
Bạch Vĩnh Kỳ nhắm mắt lại, thở dài, tự nhiên biết bao nhiêu cô gái đi ngang cuộc đời anh chẳng gặp lại họ lần 2, giờ ở đâu ra một người phụ nữ tên là Tú Uyên khiến anh phải điều tra về cô ấy.
Cô về đến nhà quăng chiếc túi lên sofa và ngồi xuống trầm ngâm suy nghĩ, không ngờ gặp Bạch Vĩnh Kỳ ở đó, đúng là trời đã giúp cô tất cả nhưng lại sắp xếp gặp lại Bạch Vĩnh Kỳ một cách quá nhanh đi.
Sau đêm đó, Bạch Vỹ Hiên gọi điện thoại cho cô rất nhiều lần, cô cảm thấy anh ta thật sự phiền, ban đầu cứ nghĩ sẽ dùng anh ta tiếp cận Bạch Vĩnh Kỳ, nhưng sau này cô lại cảm thấy nước cờ này hơi sai.
- Tú Uyên, tối nay chúng ta gặp nhau đi.
- À không, em bận.
- Anh đang ở bar uống rượu một mình, anh nhớ em.
- Anh quên chuyện hôm trước đi, em nói rồi mà, em cũng lịch sự với anh mà?
- Em quên chứ anh sao quên được, anh có ép em làm chuyện đó lần 2 đâu?
- Chắc chắn là không có lần 2 rồi, anh thông cảm nhé!
Cô cúp máy, nửa muốn chặn số anh ta nửa thì không, cô cũng bắt đầu tìm thông tin về Bạch Vĩnh Kỳ.
- Ơ, cậu đang xem gì mà có Bạch Vĩnh Kỳ dậy hả?
- Uh, mình đang tìm hiểu anh ta vì sắp tới có hợp đồng cần được xin phép bên hải quan. Nghe nói bạn thân của anh ta là cảnh sát quốc tế thì mình nghĩ sẽ tiếp cận được 100% lô hàng.
- Uh nhỉ, nhưng mà cậu nghĩ anh ta gặp cậu không.
- Sẽ gặp thôi, sao lại không.
- Tú Uyên đúng là bây giờ tự tin, khí chất quá, à Bạch Vĩnh Kỳ chính thức hủy hôn ước với Mã Châu Anh rồi đó.
- Hủy hôn à?
- Uhm, tự nhiên bây giờ lại hủy hôn độc thân rồi.
- Vì sao hủy hôn?
- Nghe đâu Mã Châu Anh yêu em trai, mà em trai cũng có tình cảm với cô ta. Hôn ước cha mẹ sắp xếp do môn đăng hộ đối và tuổi tác hợp nhau, nhưng cô ta và em trai lại yêu nhau, Bạch Vĩnh Kỳ biết được nên một mực hủy hôn.
- Vậy tại sao không để em trai cưới mà lại là anh trai..
- Nghe nói là hôn ước đời trước sắp đặt sẵn và Mã Châu Anh cô ta là người có tham vọng rất lớn yêu em trai nhưng lại muốn cưới anh trai làm nữ chủ nhân của cả Bạch gia bởi vì người thừa kế và là người đứng đầu Bạch gia sau này sẽ là Bạch Vĩnh Kỳ.
- Rắc rối thật.
Cô vừa nói vừa đọc tài liệu.
- Nghĩa là Mã Châu Anh và Bạch Vỹ Hiên đã lên giường cùng nhau à?
- Uh chứ cậu nghĩ quan hệ là nắm tay à.
- Thế thì tội Bạch Vĩnh Kỳ.
- Uh, mang tiếng cục trưởng mà chưa kết hôn tự nhiên bị cắm sừng cái sừng dài và dày như vậy mà còn là em trai, thế là bắt đầu trăng hoa gái gú, để Mã Châu Anh chán nản mà tự nguyện hủy hôn.
- Rồi sao nữa.
Tự nhiên cô lại muốn nghe tiếp.
- Liên tục ngủ hết người này đến người khác,
mà anh ta chỉ là tình một đêm thôi, chứ không qua lại bất cứ cô nào, chắc lại hận đời quá đen đủi.
- Đảng đời!
Vậy là Bạch Vĩnh Kỳ hiện giờ cũng độc thân không thuộc về ai?
Có một chút gì đó vui vui nhưng rồi cô cũng cho qua không quan tâm cho lắm.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.