Va Vào Lưới Tình Cục Trưởng Bạch Không Lối Thoát
Chương 55: Giải Cứu (1)
Shu Yang
06/06/2023
Ngày hôm sau, trước khi một mình lái xe ô tô cầm 2 tỉ đến gặp Tiêu Vũ Đạt, anh đã có một cuộc họp khẩn từ cơ quan cảnh sát, hải quan, vụ việc được hai bên hợp tác và giấu kín vì có liên quan đến lừa đảo và hối lộ. Trong cuộc họp mọi tình huống đã được vẽ ra, phòng tránh, lần này tận tay cục trưởng Bạch Vĩnh Kỳ ra tay trừng trị bọn tham nhũng, mọi người ai ai cũng quyết tâm.
Trước khi đi, Bạch Vĩnh Kỳ đã được cài con chip định vị vị trí, sau đó là gồm 20 người cảnh sát hộ tống theo dõi. 30 phút sau khi lái xe tới hiện trường, Tiêu Vũ Đạt cũng tính toán kỹ lưỡng hắn thuê bọn xã hội đen hộ tống, hắn ta cũng biết tính toán phòng trường hợp Bạch Vĩnh Kỳ gọi cảnh sát vào cuộc.
- Mày nên nhớ là đi một mình, đừng nghĩ ở đây kêu gọi ai nếu không muốn ảnh hưởng tới cô em vợ của mày đừng trách tao ác.
- Mày cũng nên nhớ không được làm hại đến Tiểu My nếu không tao không tha cho mày đâu.
10 giờ sáng xe của Bạch Vĩnh Kỳ chạy tới một mảnh đất trống, anh bước xuống xe chờ sẵn, lần này một đám người xã hội đen gồm 5 tên bắp tay cuồn cuộn trên người đủ loại vũ khí đi tới ngó nghiêng nhìn trong xe.
- Giơ tay lên, nếu kiểm tra có súng mày đừng trách.
- Đại ca, tên này là cục trưởng hải quan.
- Thật à, chết tiệt sao Tiêu Vũ Đạt không nói?
- Dạ em mới nghe tin cách đây 5 phút.
- Mẹ thằng này, dính tới cục trưởng xong vụ này cũng không sống yên.
- Lỡ rồi đại ca, phóng lao theo lao, hên xui mà, 1 tỉ đấy đại ca.
Một thằng cầm đầu đi tới, khám xét người của Bạch Vĩnh Kỳ, anh đứng giơ 2 tay lên rất ngoan ngoãn mặc dù nghiệp vụ của anh được đào tạo ngày xưa ở quân đội có thể xử gọn được 5 tên này, vì chưa thấy Tiêu Vũ Đạt và Tiểu My nên Vĩnh Kỳ bình tĩnh không manh động.
- Được rồi, ra tay đi.
Một thằng lấy còng còng tay Bạch Vĩnh Kỳ lại rồi bịt mắt anh đẩy lên xe, Bạch Vĩnh Kỳ vô cùng bình tĩnh biết chắc chắn chúng không thể hại mình, nên lên trên xe ngồi nghiêm túc.
- Hình như nó không biết sợ đại ca, thường em còng tay tụi kia la hét giãy giụa phải đánh nhau nhưng em còng tay tên này dễ quá em SỢ.
- Nói nhỏ thôi, tao nghĩ tên này không dễ ăn.
- Sao chai lì quá, em nghĩ không biết lấy được 1 tỉ như em tưởng tượng không.
Đúng như suy nghĩ, bọn chúng chở Vĩnh Kỳ đi một đoạn khá xa chẳng còn trong đường XX nữa, bọn chúng nghĩ bịt mắt để Bạch Vĩnh Kỳ không thấy nhưng ai ngờ tất cả đang được cảnh sát định vị sẵn vị trí, vì chưa thấy Tiêu Vũ Đạt và Tiểu My nên tất cả vẫn âm thầm theo dõi.
1 tiếng sau xe dừng lại, trong một ngôi nhà 3 tầng nằm ngoài ngoại thành, bọn xã hội đen đẩy Bạch Vĩnh Kỳ xuống xe, tháo bịt mắt, lúc tay vẫn còn còng. Trong nhà ánh đèn mờ mờ Vĩnh Kỳ thấy tay chân Tiểu My đang bị trói ngồi trên ghế miệng bị bọn chúng dán keo má sưng lên và đỏ tẩy, chắc đã bị Tiêu Vũ Đạt hành hạ, vừa thấy anh mắt Tiểu My sáng lên vui mừng nhưng Tiêu Vũ Đạt đi đến tát Tiểu My 1 cái.
- "Chát" con này mày ngồi yên đấy...
Bọn xã hội đen đẩy Bạch Vĩnh Kỳ ngồi xuống ghế giữ chặt 2 tay không cho cử động, Tiêu Vũ Đạt lập tức đi lại đấm vào mặt Vĩnh Kỳ anh cảm thấy hơi đau rát phần mũi, và miệng, lập tức phun ra một chút máu.
- Thằng cho chết này, chính mày đã hại gia đình tao tan nát, chính mày.
Tiêu Vũ Đạt nắm cổ áo Vĩnh Kỳ rồi đấm liên tiếp vào mặt anh, lúc này Vĩnh Kỳ chỉ quan tâm đến em gái nghĩ đến nếu Tú Uyên mà biết được ngày hôm nay Tú Uyên sẽ không trụ vững. Mỗi lần nghĩ đến Tú Uyên anh như được tiếp thêm sức lựa, những cú đánh của Tiêu Vũ Đạt có là gì?
- Nếu mày đánh tao mà mày không còn tội gì thì xin mời!
- Mày, nghĩ đến mày ăn nằm với Dương Tú Uyên, là tao muốn lột da mày rồi, mày là cục trưởng thì sao, cục trưởng cũng phải chết dưới tay tao thôi.Hahaha
- Mày là thằng tồi, mày chỉ biết mang lại đau khổ cho Tú Uyên ngoài ra mày xem 3 năm cưới mày cô ấy có ngày nào hạnh phúc không? Loại đàn ông tệ như mày thì đừng lên mặt với ai.
- Tao nói cho mày biết, Tú Uyên chỉ yêu mình tao thôi, chỉ vì cô ấy còn giận tao nên chưa quay lại, vài hôm nữa cô ấy sẽ tự quay về với tao thôi.
- Câm miệng.
- Haha, mình là đàn ông trăng hoa ai cũng có, nhưng vợ là vợ, mày cũng từng đào hoa, gái gú, còn giả vờ chung tình với Tú Uyên. Chức vụ mày lớn cỡ nào, quan hệ mày rộng cỡ nào, mày mê Dương Tú Uyên quá rồi à...
- Vì tao không phải loại đàn ông như mày, mày nói đúng đàn ông ai cũng đa tình, nhưng phải biết dừng lại với người phụ nữ mình yêu, bản thân mày quá khinh thường đàn phụ nữ tao cảm ơn màu đã buông tha cho Tú Uyên.
- Mẹ mày.
- Thằng ngu!!! (Bạch Vĩnh Kỳ hét lên)
Tiêu Vũ Đạt nắm cổ áo Vĩnh Kỳ, Bạch Vĩnh Kỳ cười nhếch mép.
- Còn loại như mày, tài giỏi gì, chỉ vì quen biết lên được cái chức cục trưởng, bất tài vô dụng đi lừa con gái nhà người khác, cướp vợ tao mà mày oai à, tao sẽ kiện mày vì tội phá hoại gia đình người khác, rồi mày sẽ bị cắt chức thôi.
Bạch Vĩnh Kỳ không muốn tranh cãi, ngồi chịu trận mặc cho Tiêu Vũ Đạt đấm vào mấy cái, Bạch Vĩnh Kỳ có thể bẻ gãy cổ hắn ta trong vòng một nốt nhạc. Nhưng phương án đã bàn ra với cảnh sát lần này, tất cả phải thật kiềm nén để Tiêu Vũ Đạt nghĩ hắn đã thắng, để có thể bảo vệ Tiểu My tuyệt đối. Nếu hôm nay không phải Tiểu My bị bắt cóc có lẽ Bạch Vĩnh Kỳ đã không kiềm chế như vậy vì sợ sẽ để lại nỗi sợ hãi ám ảnh Tiểu My, nghĩ đến tên khốn Tiêu Vũ Đạt cưỡng hiếp Tú Uyên khi cô ấy có thai lòng Vĩnh Kỳ đau như chết đi sống lại, chỉ muốn băm Tiêu Vũ Đạt thành trăm mảnh.
- Mày nên nhớ, chính mày đã ruồng bỏ Tú Uyên, mặc cho cô ấy khóc lóc van xin, mày là đàn ông nếu đã không mang lại hạnh phúc cho cô ấy, thì đừng tệ tới mức quay lại trả thù khi bản thân mày sai, tao yêu Tú Uyên, cho dù có chuyện gì tao cũng sẽ cưới cô ấy.
- Thằng khốn này, tao sẽ xử mày trước, rồi sẽ giết luôn Dương Tú Uyên khốn nạn, tụi mày là cặp *** phụ.
Tiêu Vũ Đạt tức điên, đưa tay lên bóp cổ Bạch Vĩnh Kỳ, tay Vĩnh Kỳ bị bọn xã hội đen giữ chặt, anh đưa chân đạp vào hạ bộ Tiêu Vũ Đạt khiến hắn gục ngã.
- Giao dịch đi, tạo không thích vòng vo, 2 tỉ bên mày đã cầm, mau giao Tiểu Mỹ cho tao.
Trước khi đi, Bạch Vĩnh Kỳ đã được cài con chip định vị vị trí, sau đó là gồm 20 người cảnh sát hộ tống theo dõi. 30 phút sau khi lái xe tới hiện trường, Tiêu Vũ Đạt cũng tính toán kỹ lưỡng hắn thuê bọn xã hội đen hộ tống, hắn ta cũng biết tính toán phòng trường hợp Bạch Vĩnh Kỳ gọi cảnh sát vào cuộc.
- Mày nên nhớ là đi một mình, đừng nghĩ ở đây kêu gọi ai nếu không muốn ảnh hưởng tới cô em vợ của mày đừng trách tao ác.
- Mày cũng nên nhớ không được làm hại đến Tiểu My nếu không tao không tha cho mày đâu.
10 giờ sáng xe của Bạch Vĩnh Kỳ chạy tới một mảnh đất trống, anh bước xuống xe chờ sẵn, lần này một đám người xã hội đen gồm 5 tên bắp tay cuồn cuộn trên người đủ loại vũ khí đi tới ngó nghiêng nhìn trong xe.
- Giơ tay lên, nếu kiểm tra có súng mày đừng trách.
- Đại ca, tên này là cục trưởng hải quan.
- Thật à, chết tiệt sao Tiêu Vũ Đạt không nói?
- Dạ em mới nghe tin cách đây 5 phút.
- Mẹ thằng này, dính tới cục trưởng xong vụ này cũng không sống yên.
- Lỡ rồi đại ca, phóng lao theo lao, hên xui mà, 1 tỉ đấy đại ca.
Một thằng cầm đầu đi tới, khám xét người của Bạch Vĩnh Kỳ, anh đứng giơ 2 tay lên rất ngoan ngoãn mặc dù nghiệp vụ của anh được đào tạo ngày xưa ở quân đội có thể xử gọn được 5 tên này, vì chưa thấy Tiêu Vũ Đạt và Tiểu My nên Vĩnh Kỳ bình tĩnh không manh động.
- Được rồi, ra tay đi.
Một thằng lấy còng còng tay Bạch Vĩnh Kỳ lại rồi bịt mắt anh đẩy lên xe, Bạch Vĩnh Kỳ vô cùng bình tĩnh biết chắc chắn chúng không thể hại mình, nên lên trên xe ngồi nghiêm túc.
- Hình như nó không biết sợ đại ca, thường em còng tay tụi kia la hét giãy giụa phải đánh nhau nhưng em còng tay tên này dễ quá em SỢ.
- Nói nhỏ thôi, tao nghĩ tên này không dễ ăn.
- Sao chai lì quá, em nghĩ không biết lấy được 1 tỉ như em tưởng tượng không.
Đúng như suy nghĩ, bọn chúng chở Vĩnh Kỳ đi một đoạn khá xa chẳng còn trong đường XX nữa, bọn chúng nghĩ bịt mắt để Bạch Vĩnh Kỳ không thấy nhưng ai ngờ tất cả đang được cảnh sát định vị sẵn vị trí, vì chưa thấy Tiêu Vũ Đạt và Tiểu My nên tất cả vẫn âm thầm theo dõi.
1 tiếng sau xe dừng lại, trong một ngôi nhà 3 tầng nằm ngoài ngoại thành, bọn xã hội đen đẩy Bạch Vĩnh Kỳ xuống xe, tháo bịt mắt, lúc tay vẫn còn còng. Trong nhà ánh đèn mờ mờ Vĩnh Kỳ thấy tay chân Tiểu My đang bị trói ngồi trên ghế miệng bị bọn chúng dán keo má sưng lên và đỏ tẩy, chắc đã bị Tiêu Vũ Đạt hành hạ, vừa thấy anh mắt Tiểu My sáng lên vui mừng nhưng Tiêu Vũ Đạt đi đến tát Tiểu My 1 cái.
- "Chát" con này mày ngồi yên đấy...
Bọn xã hội đen đẩy Bạch Vĩnh Kỳ ngồi xuống ghế giữ chặt 2 tay không cho cử động, Tiêu Vũ Đạt lập tức đi lại đấm vào mặt Vĩnh Kỳ anh cảm thấy hơi đau rát phần mũi, và miệng, lập tức phun ra một chút máu.
- Thằng cho chết này, chính mày đã hại gia đình tao tan nát, chính mày.
Tiêu Vũ Đạt nắm cổ áo Vĩnh Kỳ rồi đấm liên tiếp vào mặt anh, lúc này Vĩnh Kỳ chỉ quan tâm đến em gái nghĩ đến nếu Tú Uyên mà biết được ngày hôm nay Tú Uyên sẽ không trụ vững. Mỗi lần nghĩ đến Tú Uyên anh như được tiếp thêm sức lựa, những cú đánh của Tiêu Vũ Đạt có là gì?
- Nếu mày đánh tao mà mày không còn tội gì thì xin mời!
- Mày, nghĩ đến mày ăn nằm với Dương Tú Uyên, là tao muốn lột da mày rồi, mày là cục trưởng thì sao, cục trưởng cũng phải chết dưới tay tao thôi.Hahaha
- Mày là thằng tồi, mày chỉ biết mang lại đau khổ cho Tú Uyên ngoài ra mày xem 3 năm cưới mày cô ấy có ngày nào hạnh phúc không? Loại đàn ông tệ như mày thì đừng lên mặt với ai.
- Tao nói cho mày biết, Tú Uyên chỉ yêu mình tao thôi, chỉ vì cô ấy còn giận tao nên chưa quay lại, vài hôm nữa cô ấy sẽ tự quay về với tao thôi.
- Câm miệng.
- Haha, mình là đàn ông trăng hoa ai cũng có, nhưng vợ là vợ, mày cũng từng đào hoa, gái gú, còn giả vờ chung tình với Tú Uyên. Chức vụ mày lớn cỡ nào, quan hệ mày rộng cỡ nào, mày mê Dương Tú Uyên quá rồi à...
- Vì tao không phải loại đàn ông như mày, mày nói đúng đàn ông ai cũng đa tình, nhưng phải biết dừng lại với người phụ nữ mình yêu, bản thân mày quá khinh thường đàn phụ nữ tao cảm ơn màu đã buông tha cho Tú Uyên.
- Mẹ mày.
- Thằng ngu!!! (Bạch Vĩnh Kỳ hét lên)
Tiêu Vũ Đạt nắm cổ áo Vĩnh Kỳ, Bạch Vĩnh Kỳ cười nhếch mép.
- Còn loại như mày, tài giỏi gì, chỉ vì quen biết lên được cái chức cục trưởng, bất tài vô dụng đi lừa con gái nhà người khác, cướp vợ tao mà mày oai à, tao sẽ kiện mày vì tội phá hoại gia đình người khác, rồi mày sẽ bị cắt chức thôi.
Bạch Vĩnh Kỳ không muốn tranh cãi, ngồi chịu trận mặc cho Tiêu Vũ Đạt đấm vào mấy cái, Bạch Vĩnh Kỳ có thể bẻ gãy cổ hắn ta trong vòng một nốt nhạc. Nhưng phương án đã bàn ra với cảnh sát lần này, tất cả phải thật kiềm nén để Tiêu Vũ Đạt nghĩ hắn đã thắng, để có thể bảo vệ Tiểu My tuyệt đối. Nếu hôm nay không phải Tiểu My bị bắt cóc có lẽ Bạch Vĩnh Kỳ đã không kiềm chế như vậy vì sợ sẽ để lại nỗi sợ hãi ám ảnh Tiểu My, nghĩ đến tên khốn Tiêu Vũ Đạt cưỡng hiếp Tú Uyên khi cô ấy có thai lòng Vĩnh Kỳ đau như chết đi sống lại, chỉ muốn băm Tiêu Vũ Đạt thành trăm mảnh.
- Mày nên nhớ, chính mày đã ruồng bỏ Tú Uyên, mặc cho cô ấy khóc lóc van xin, mày là đàn ông nếu đã không mang lại hạnh phúc cho cô ấy, thì đừng tệ tới mức quay lại trả thù khi bản thân mày sai, tao yêu Tú Uyên, cho dù có chuyện gì tao cũng sẽ cưới cô ấy.
- Thằng khốn này, tao sẽ xử mày trước, rồi sẽ giết luôn Dương Tú Uyên khốn nạn, tụi mày là cặp *** phụ.
Tiêu Vũ Đạt tức điên, đưa tay lên bóp cổ Bạch Vĩnh Kỳ, tay Vĩnh Kỳ bị bọn xã hội đen giữ chặt, anh đưa chân đạp vào hạ bộ Tiêu Vũ Đạt khiến hắn gục ngã.
- Giao dịch đi, tạo không thích vòng vo, 2 tỉ bên mày đã cầm, mau giao Tiểu Mỹ cho tao.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.