Va Vào Lưới Tình Cục Trưởng Bạch Không Lối Thoát
Chương 69: Tú Uyên Say (H)
Shu Yang
06/06/2023
Bạch Vĩnh Kỳ cùng tên giám đốc mời rượu nhau, lúc đó anh nói:
- Không giấu gì anh, hôm nay tôi thật sự cũng
bận lắm. Chẳng qua Tú Uyên vợ tôi đi đâu lại
muốn có chồng bên cạnh cho yên tâm, tính
cô ấy muốn được tôi bảo vệ mọi nơi mọi lúc.Nghe nói cậu vẫn độc thân à?
- À không giấu gì cục trưởng, tôi độc thân vì cũng hơi kén chọn. Khi gặp Tú Uyên...
- Gặp Tú Uyên vợ tôi thì làm sao?
- Dạ cục trưởng tôi thấy Tú Uyên thông minh, xinh đẹp lại giỏi giang.
- Cậu nói đúng đấy, vợ tôi thì cũng phải khác người chút chứ.
- Dạ cục trưởng cô ấy rất năng nổ, lại được lòng đồng nghiệp nữa, nên tôi thấy rất quý cô ấy. Tôi cũng muốn sau này lấy vợ kiếm ai như Tú Uyên thì tốt quá.
Bạch Vĩnh Kỳ bật cười.
- Tôi hỏi cậu nhé, làm gì có Tú Uyên thứ 2 mà cậu bảo tốt quá?
- Dạ chỉ là tôi ước vậy thôi.
- Tôi cũng dặn Tú Uyên hôm anh đưa về rồi, vì Tú Uyên là vợ tôi, anh thì lại trai tân chưa vợ.
Đồng nghiệp hiểu thì không nói, lỡ người ngoài nhìn vào lại đồn thổi Tú Uyên vợ tôi ngoài luồng, đàn ông chúng ta thì không sao, nhưng tôi lại lo lắng cho vợ. Đây là số điện thoại của tôi, nếu cậu có ý định đưa cô ấy về thì nhấc máy gọi ngay cho tôi nhé.
Lương Hào Kiện trán bắt đầu rịn mồ hôi, anh ta phải lau vội đi, tài giỏi đến đâu cũng không chặn lời được cục trưởng, hơn nữa Bạch Vĩnh Kỳ cố tình dằn mặt nói Tú Uyên là vợ tôi khiến anh ta bối rối.
- Tú Uyên luôn nói tôi đẹp trai, lại tài giỏi, đời này cô ấy chỉ yêu một mình Bạch Vĩnh Kỳ thôi, sau này cậu hãy cố gắng tìm một người luôn coi cậu như thế, đặc biệt tài giỏi thông minh nữa đấy, phục nữ có sắc là một chuyện nhưng có học thức thì lại càng hấp dẫn, cậu nhớ chưa?
- Dạ đúng là cục trưởng, nói câu nào đúng câu đó, không sai một chữ.
- Uh, làm gì có chuyện sai, xin phép cậu, tôi lại chỗ vợ, Tú Uyên không thể xa tôi phút giây nào cả.
Lúc Vĩnh Kỳ lại thấy cô uống hết ly rượu thứ 5, giật mình hỏi:
- Uyên Uyên, em uống rượu à?
Mắt Tú Uyên kiểu mộng mơ, như một kẻ si tình nhìn Bạch Vĩnh Kỳ. Lúc ấy bỗng nhiên có cơn gió nhẹ nhờ cái máy lạnh công suất lớn, nó làm tóc Tú Uyên bay bay. Tối nay Tú Uyên mặc chiếc đầm đỏ sang trọng, quyến rũ chết cười, nụ cười góc nghiêng khiến Bạch Vĩnh Kỳ không chớp mắt.
- Ly thứ 5 rồi, Vĩnh Kỳ tối nay anh cho em say một hôm nhé.
- Uyên Uyên em làm sao vậy, em còn cho Tú Nhiên bú đấy em.
- Em biết nhưng cho em hư 1 ngày thôi nha, nay em vui lắm, hơn nữa em đã hứa với lòng nếu tối nay suôn sẻ em sẽ dành cho anh một đêm hạnh phúc chưa từng có.
- Uyên Uyên, em bình tĩnh anh xem, Uyên Uyên em không trụ vững rồi kìa.
-... .
- Uyên Uyên, em hư lắm nha!
Cái câu em hư lắm nha là nói vậy thôi, thật ra anh rất thích nhìn thấy cô say à nhaaa.
Lúc đi ra khỏi nhà hàng, anh cố gắng giữ bình tĩnh dìu Tú Uyên đi một cách vững chãi nhất, ai ai cũng nhìn cục trưởng với ánh mắt ngưỡng mộ. Vĩnh Kỳ vén tóc Tú Uyên lên, lúc đấy không hiểu sao anh lại thích nhìn Tú Uyên những lúc say nhất, có gì đó thu hút anh cực kì. Trước kia anh thấy phụ nữ say anh lại chê bai, hư hỏng, đáng ghét. Còn giờ đây khi nhìn thấy Tú Uyên say bỗng trái tim anh đập loạn xạ như đây là lần đầu gặp gỡ Tú Uyên, chỉ cần Tú Uyên nhắm tít mắt, rồi mỉm cười nói.
- Bạch Vĩnh Kỳ, anh là chồng em mà!
Thì đầu óc anh rối rem loạn xạ vì cô phải công nhận một điều Tú Uyên say rất đẹp, lúc đó chỉ khiến anh muốn được lên giường với vợ mình ngày tức khắc, anh nhận ra rằng lúc Tú Uyên say thu hút cánh đàn ông cực kì. Nửa ngoan nửa hư cứ pha lẫn vào nhau trong con người Tú Uyên.
Khi lên xe, cô chủ động ôm anh vào lòng, lại chủ động hôn anh trước mặt tài xế.
- Chồng à, anh có biết là em yêu anh nhiều lắm không, Bạch Vĩnh Kỳ cái tên anh cũng hay nữa.
- Uyên Uyên bình tĩnh về nhà mà khen.
- Thì sao, em khen chồng em mà, anh cũng rất đẹp trai nữa, ngầu lắm, em nói thật.
- Uyên Uyên người ta cười em kìa.
Vĩnh Kỳ thấy tài xế tủm tỉm cười.
- Còn nữa, anh rất tài giỏi, em cũng muốn 1 năm được nhà nước tuyên dương như anh, Bạch Vĩnh Kỳ tại sao anh tài giỏi vậy? tại sao anh lại yêu em.
Bạch Vĩnh Kỳ lắp bắp miệng.
- Chẳng lẽ anh nói nhìn em *** chứ, Tú Uyên em điên rồi!
Nghĩ vậy thôi thật ra trong lòng anh thích rân cả người, lúc về nhà anh bế cô lên phòng, tháo giày cho cô.
- Anh đi đâu vậy Vĩnh Kỳ?
- Anh qua ngủ với Tú Nhiên.
- Không được lại đây, em có một chuyện muốn nói với anh, quan trọng lắm.
- Uyên Uyên em say rồi mai nói.
- Không mà, nhanh lên ngày mai đừng hòng em nói.
Vĩnh Kỳ miễn cưỡng lại nằm xuống bên Tú Uyên, cô quay qua ôm anh rồi gác chân lên. cô nói:
- Em sinh cho anh một đứa nữa nha, anh chịu không?
Hơi thở của Tú Uyên có chút nồng ấm, lẫn mùi men của rượu khiến Bạch Vĩnh Kỳ kích thích không ngừng, lúc này không thể nhịn được nữa, anh đè Tú Uyên xuống nói:
- Uyên Uyên, sau này nếu đi đâu không có anh, nhất định không được uống say thế này nhé em, phải biết giữ mình.
- Sao vậy? (cô hơi nũng nịu)
- Vì nhìn em chỉ muốn làm tình thôi.
Bạch Vĩnh Kỳ hôn cô tới tấp, lúc say cô thật hư hỏng, anh khiến cô rên nhiều hơn, lại còn kèm theo những lời nói lần đầu tiên anh nghe từ cô.
- Vĩnh Kỳ, cho em thở chút đi, á...
- Không được, em có biết anh qua giờ anh chịu hết nổi rồi không, tại sao hôm qua em lại ngủ trước hả?
- Em xin lỗi em không cố ý.
Bạch Vĩnh Kỳ bạo lực lúc này chỉ nghĩ làm sao để có thể cởi chiếc váy của Tú Uyên ra một cách nhanh nhất, khi bộ ngực của Tú Uyên lộ ra, anh chạm vào nó nhanh đến mức khiến cô không kịp trở tay, lúc nào miệng cũng một câu như van xin Vĩnh Kỳ.
- Vĩnh Kỳ, xin anh nhẹ tay hơn một chút.
- Giờ không thể nhẹ hơn được em, chỉ có mạnh lên một chút thôi.
Anh nhìn thấy Tú Uyên, như đúng gu lửa tình của mình, không phải giấu chứ trên thân thể của cô thứ khiến anh thích nhất đó là ngực, thứ 2 truyền lửa tình đó là đôi mắt của Tú Uyên. Đặc biệt lúc Tú Uyên say lại khiến Vĩnh Kỳ say đắm càng thêm say đắm.
- Uyên Uyên, anh phải nói với em một điều.
- Anh nói đi...
- Anh rất thích làm tình với em, đặc biệt lúc em say như thế này.
Cô đáp trả nụ hôn của anh cuồng nhiệt, lại còn chủ động cởi áo cho anh, bàn tay cô sờ lên ngực anh rồi vội vã lần mò bên dưới. Có thể nói Tú Uyên hư như bây giờ chính là nhờ Bạch Vĩnh Kỳ.
- Cởi ra đi chồng, anh còn ngại gì nữa, em đang rất muốn đây nè.
Nghe Tú Uyên nói vậy, Vĩnh Kỳ cởi quần nhanh như cơn gió, bế sốc cô lên anh đẩy của mình vào sâu hơn. Lúc chạm vào bên trong người Tú Uyên từng làn hơi ấm khỏa lấp nơi đó của Bạch Vĩnh Kỳ khiến người anh kích thích tột độ.
- Uyên Uyên có một chuyện anh muốn nói với em nữa.
- Hôm nay chồng em được phép nói hết ra, anh nói đi.
- Lần đầu làm tình cùng em, anh đã thích em rồi.
- Vì sao?
- Tại vì lúc đó, anh để ý đến cảm giác của em, còn em thì lại cố kìm nén cảm xúc của mình. Và anh biết lúc đó em cũng có rất nhiều cảm giác đúng không. Khi anh và em cùng bên nhau, anh biết em lúc nào thích lúc nào không, Uyên Uyên sao em qua mắt được anh.
- Em thừa nhận, những lời anh nói 100% chính xác.
Trong căn phòng tiếng rên của cô khiến anh không thể dừng lại một phút giây nào, ngày xưa với chồng cũ chỉ khiến Tú Uyên thêm đau đớn. Còn bây giờ với anh, cô cảm thấy hạnh phúc lắm, những âm thanh từ môi cô phát ra nó hoàn toàn là tự nguyện 100% dành cho Vĩnh Kỳ. Vì anh đủ trình để làm cô rên mà không một chút hối tiếc, không một chút ngại ngần, khiến cô sống thật với cảm xúc của chính mình.
Bạch Vĩnh Kỳ cảm thây Tú Uyên thật hư hỏng, nhưng hư hỏng với anh khiến anh lại càng thích, có lúc cô lại chủ động khiến anh hứng phấn, có lúc cô lại rụt rè khiến anh che chở. Rốt cuộc Tú Uyên sinh ra là dành cho Bạch Vĩnh Kỳ sao?
Những cuộc ân ái bên nhau không rời, cô và anh cả đêm đó chỉ làm tình, hôn nhau, cùng nhau kể về cuộc sống, cảm xúc lúc mới quen, lúc xúc lần đầu lên giường rốt cuộc cả hai cùng đồng ý.
- Em thích lần đó với anh mà.
- Lần đó cũng là lần anh có nhiều cảm giác như vậy, Uyên Uyên em có còn ở lần chúng ta đi xem phim không?
- Em nhớ, à cái bộ phim đó.
- Em nhớ anh nói gì hôm đó không.
- Anh nói tối nay về làm cho anh như vậy nha.
- Uh, thế bây giờ anh mới tắm xong rồi, em làm cho anh như vậy nha.
- Không, không được, em sợ.
- Uyên Uyên, thương anh không?
Bạch Vĩnh Kỳ thật biết dụ dỗ, đêm đó vì trong người có men rồi, nên cô lại bạo lắm, lúc đó anh dụ ngon ngọt cô làm lại như vậy cho anh. Vậy nên Vĩnh Kỳ sau này hay rủ cô nhậu, thích làm cho cô say để đưa cô vào tròng. Bạch Vĩnh Kỳ đúng là sát thủ trên giường, dạy cô hết chuyện này đến chuyện khác.
- Không giấu gì anh, hôm nay tôi thật sự cũng
bận lắm. Chẳng qua Tú Uyên vợ tôi đi đâu lại
muốn có chồng bên cạnh cho yên tâm, tính
cô ấy muốn được tôi bảo vệ mọi nơi mọi lúc.Nghe nói cậu vẫn độc thân à?
- À không giấu gì cục trưởng, tôi độc thân vì cũng hơi kén chọn. Khi gặp Tú Uyên...
- Gặp Tú Uyên vợ tôi thì làm sao?
- Dạ cục trưởng tôi thấy Tú Uyên thông minh, xinh đẹp lại giỏi giang.
- Cậu nói đúng đấy, vợ tôi thì cũng phải khác người chút chứ.
- Dạ cục trưởng cô ấy rất năng nổ, lại được lòng đồng nghiệp nữa, nên tôi thấy rất quý cô ấy. Tôi cũng muốn sau này lấy vợ kiếm ai như Tú Uyên thì tốt quá.
Bạch Vĩnh Kỳ bật cười.
- Tôi hỏi cậu nhé, làm gì có Tú Uyên thứ 2 mà cậu bảo tốt quá?
- Dạ chỉ là tôi ước vậy thôi.
- Tôi cũng dặn Tú Uyên hôm anh đưa về rồi, vì Tú Uyên là vợ tôi, anh thì lại trai tân chưa vợ.
Đồng nghiệp hiểu thì không nói, lỡ người ngoài nhìn vào lại đồn thổi Tú Uyên vợ tôi ngoài luồng, đàn ông chúng ta thì không sao, nhưng tôi lại lo lắng cho vợ. Đây là số điện thoại của tôi, nếu cậu có ý định đưa cô ấy về thì nhấc máy gọi ngay cho tôi nhé.
Lương Hào Kiện trán bắt đầu rịn mồ hôi, anh ta phải lau vội đi, tài giỏi đến đâu cũng không chặn lời được cục trưởng, hơn nữa Bạch Vĩnh Kỳ cố tình dằn mặt nói Tú Uyên là vợ tôi khiến anh ta bối rối.
- Tú Uyên luôn nói tôi đẹp trai, lại tài giỏi, đời này cô ấy chỉ yêu một mình Bạch Vĩnh Kỳ thôi, sau này cậu hãy cố gắng tìm một người luôn coi cậu như thế, đặc biệt tài giỏi thông minh nữa đấy, phục nữ có sắc là một chuyện nhưng có học thức thì lại càng hấp dẫn, cậu nhớ chưa?
- Dạ đúng là cục trưởng, nói câu nào đúng câu đó, không sai một chữ.
- Uh, làm gì có chuyện sai, xin phép cậu, tôi lại chỗ vợ, Tú Uyên không thể xa tôi phút giây nào cả.
Lúc Vĩnh Kỳ lại thấy cô uống hết ly rượu thứ 5, giật mình hỏi:
- Uyên Uyên, em uống rượu à?
Mắt Tú Uyên kiểu mộng mơ, như một kẻ si tình nhìn Bạch Vĩnh Kỳ. Lúc ấy bỗng nhiên có cơn gió nhẹ nhờ cái máy lạnh công suất lớn, nó làm tóc Tú Uyên bay bay. Tối nay Tú Uyên mặc chiếc đầm đỏ sang trọng, quyến rũ chết cười, nụ cười góc nghiêng khiến Bạch Vĩnh Kỳ không chớp mắt.
- Ly thứ 5 rồi, Vĩnh Kỳ tối nay anh cho em say một hôm nhé.
- Uyên Uyên em làm sao vậy, em còn cho Tú Nhiên bú đấy em.
- Em biết nhưng cho em hư 1 ngày thôi nha, nay em vui lắm, hơn nữa em đã hứa với lòng nếu tối nay suôn sẻ em sẽ dành cho anh một đêm hạnh phúc chưa từng có.
- Uyên Uyên, em bình tĩnh anh xem, Uyên Uyên em không trụ vững rồi kìa.
-... .
- Uyên Uyên, em hư lắm nha!
Cái câu em hư lắm nha là nói vậy thôi, thật ra anh rất thích nhìn thấy cô say à nhaaa.
Lúc đi ra khỏi nhà hàng, anh cố gắng giữ bình tĩnh dìu Tú Uyên đi một cách vững chãi nhất, ai ai cũng nhìn cục trưởng với ánh mắt ngưỡng mộ. Vĩnh Kỳ vén tóc Tú Uyên lên, lúc đấy không hiểu sao anh lại thích nhìn Tú Uyên những lúc say nhất, có gì đó thu hút anh cực kì. Trước kia anh thấy phụ nữ say anh lại chê bai, hư hỏng, đáng ghét. Còn giờ đây khi nhìn thấy Tú Uyên say bỗng trái tim anh đập loạn xạ như đây là lần đầu gặp gỡ Tú Uyên, chỉ cần Tú Uyên nhắm tít mắt, rồi mỉm cười nói.
- Bạch Vĩnh Kỳ, anh là chồng em mà!
Thì đầu óc anh rối rem loạn xạ vì cô phải công nhận một điều Tú Uyên say rất đẹp, lúc đó chỉ khiến anh muốn được lên giường với vợ mình ngày tức khắc, anh nhận ra rằng lúc Tú Uyên say thu hút cánh đàn ông cực kì. Nửa ngoan nửa hư cứ pha lẫn vào nhau trong con người Tú Uyên.
Khi lên xe, cô chủ động ôm anh vào lòng, lại chủ động hôn anh trước mặt tài xế.
- Chồng à, anh có biết là em yêu anh nhiều lắm không, Bạch Vĩnh Kỳ cái tên anh cũng hay nữa.
- Uyên Uyên bình tĩnh về nhà mà khen.
- Thì sao, em khen chồng em mà, anh cũng rất đẹp trai nữa, ngầu lắm, em nói thật.
- Uyên Uyên người ta cười em kìa.
Vĩnh Kỳ thấy tài xế tủm tỉm cười.
- Còn nữa, anh rất tài giỏi, em cũng muốn 1 năm được nhà nước tuyên dương như anh, Bạch Vĩnh Kỳ tại sao anh tài giỏi vậy? tại sao anh lại yêu em.
Bạch Vĩnh Kỳ lắp bắp miệng.
- Chẳng lẽ anh nói nhìn em *** chứ, Tú Uyên em điên rồi!
Nghĩ vậy thôi thật ra trong lòng anh thích rân cả người, lúc về nhà anh bế cô lên phòng, tháo giày cho cô.
- Anh đi đâu vậy Vĩnh Kỳ?
- Anh qua ngủ với Tú Nhiên.
- Không được lại đây, em có một chuyện muốn nói với anh, quan trọng lắm.
- Uyên Uyên em say rồi mai nói.
- Không mà, nhanh lên ngày mai đừng hòng em nói.
Vĩnh Kỳ miễn cưỡng lại nằm xuống bên Tú Uyên, cô quay qua ôm anh rồi gác chân lên. cô nói:
- Em sinh cho anh một đứa nữa nha, anh chịu không?
Hơi thở của Tú Uyên có chút nồng ấm, lẫn mùi men của rượu khiến Bạch Vĩnh Kỳ kích thích không ngừng, lúc này không thể nhịn được nữa, anh đè Tú Uyên xuống nói:
- Uyên Uyên, sau này nếu đi đâu không có anh, nhất định không được uống say thế này nhé em, phải biết giữ mình.
- Sao vậy? (cô hơi nũng nịu)
- Vì nhìn em chỉ muốn làm tình thôi.
Bạch Vĩnh Kỳ hôn cô tới tấp, lúc say cô thật hư hỏng, anh khiến cô rên nhiều hơn, lại còn kèm theo những lời nói lần đầu tiên anh nghe từ cô.
- Vĩnh Kỳ, cho em thở chút đi, á...
- Không được, em có biết anh qua giờ anh chịu hết nổi rồi không, tại sao hôm qua em lại ngủ trước hả?
- Em xin lỗi em không cố ý.
Bạch Vĩnh Kỳ bạo lực lúc này chỉ nghĩ làm sao để có thể cởi chiếc váy của Tú Uyên ra một cách nhanh nhất, khi bộ ngực của Tú Uyên lộ ra, anh chạm vào nó nhanh đến mức khiến cô không kịp trở tay, lúc nào miệng cũng một câu như van xin Vĩnh Kỳ.
- Vĩnh Kỳ, xin anh nhẹ tay hơn một chút.
- Giờ không thể nhẹ hơn được em, chỉ có mạnh lên một chút thôi.
Anh nhìn thấy Tú Uyên, như đúng gu lửa tình của mình, không phải giấu chứ trên thân thể của cô thứ khiến anh thích nhất đó là ngực, thứ 2 truyền lửa tình đó là đôi mắt của Tú Uyên. Đặc biệt lúc Tú Uyên say lại khiến Vĩnh Kỳ say đắm càng thêm say đắm.
- Uyên Uyên, anh phải nói với em một điều.
- Anh nói đi...
- Anh rất thích làm tình với em, đặc biệt lúc em say như thế này.
Cô đáp trả nụ hôn của anh cuồng nhiệt, lại còn chủ động cởi áo cho anh, bàn tay cô sờ lên ngực anh rồi vội vã lần mò bên dưới. Có thể nói Tú Uyên hư như bây giờ chính là nhờ Bạch Vĩnh Kỳ.
- Cởi ra đi chồng, anh còn ngại gì nữa, em đang rất muốn đây nè.
Nghe Tú Uyên nói vậy, Vĩnh Kỳ cởi quần nhanh như cơn gió, bế sốc cô lên anh đẩy của mình vào sâu hơn. Lúc chạm vào bên trong người Tú Uyên từng làn hơi ấm khỏa lấp nơi đó của Bạch Vĩnh Kỳ khiến người anh kích thích tột độ.
- Uyên Uyên có một chuyện anh muốn nói với em nữa.
- Hôm nay chồng em được phép nói hết ra, anh nói đi.
- Lần đầu làm tình cùng em, anh đã thích em rồi.
- Vì sao?
- Tại vì lúc đó, anh để ý đến cảm giác của em, còn em thì lại cố kìm nén cảm xúc của mình. Và anh biết lúc đó em cũng có rất nhiều cảm giác đúng không. Khi anh và em cùng bên nhau, anh biết em lúc nào thích lúc nào không, Uyên Uyên sao em qua mắt được anh.
- Em thừa nhận, những lời anh nói 100% chính xác.
Trong căn phòng tiếng rên của cô khiến anh không thể dừng lại một phút giây nào, ngày xưa với chồng cũ chỉ khiến Tú Uyên thêm đau đớn. Còn bây giờ với anh, cô cảm thấy hạnh phúc lắm, những âm thanh từ môi cô phát ra nó hoàn toàn là tự nguyện 100% dành cho Vĩnh Kỳ. Vì anh đủ trình để làm cô rên mà không một chút hối tiếc, không một chút ngại ngần, khiến cô sống thật với cảm xúc của chính mình.
Bạch Vĩnh Kỳ cảm thây Tú Uyên thật hư hỏng, nhưng hư hỏng với anh khiến anh lại càng thích, có lúc cô lại chủ động khiến anh hứng phấn, có lúc cô lại rụt rè khiến anh che chở. Rốt cuộc Tú Uyên sinh ra là dành cho Bạch Vĩnh Kỳ sao?
Những cuộc ân ái bên nhau không rời, cô và anh cả đêm đó chỉ làm tình, hôn nhau, cùng nhau kể về cuộc sống, cảm xúc lúc mới quen, lúc xúc lần đầu lên giường rốt cuộc cả hai cùng đồng ý.
- Em thích lần đó với anh mà.
- Lần đó cũng là lần anh có nhiều cảm giác như vậy, Uyên Uyên em có còn ở lần chúng ta đi xem phim không?
- Em nhớ, à cái bộ phim đó.
- Em nhớ anh nói gì hôm đó không.
- Anh nói tối nay về làm cho anh như vậy nha.
- Uh, thế bây giờ anh mới tắm xong rồi, em làm cho anh như vậy nha.
- Không, không được, em sợ.
- Uyên Uyên, thương anh không?
Bạch Vĩnh Kỳ thật biết dụ dỗ, đêm đó vì trong người có men rồi, nên cô lại bạo lắm, lúc đó anh dụ ngon ngọt cô làm lại như vậy cho anh. Vậy nên Vĩnh Kỳ sau này hay rủ cô nhậu, thích làm cho cô say để đưa cô vào tròng. Bạch Vĩnh Kỳ đúng là sát thủ trên giường, dạy cô hết chuyện này đến chuyện khác.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.