Vách Tường Có Mẳt

Chương 12: Xé rách vớ tơ tằm. Mỹ nhân thụ hóa trang thành thiếu nữ

Trần Nhị

06/03/2018

Tô Minh gần đây rất xoắn xuýt đeo dính Giang Xuyên lý do bắt đầu từ hôm trước đến xem Giang Xuyên và các bạn của anh thi đấu. Tuy rằng là đồng đội lâu năm đã quen với sinh hoạt của Giang Xuyên, bạn bè anh đối với chị dâu là nam cũng không có ý kiến hoặc không dám có ý kiến. Nhưng mỗi lần thi đấu cũng không phải đều là Giang Xuyên ra trận. Cũng vậy đối thủ mỗi một lần cũng đều không giống nhau.

Lần này ra trận là Trần Nam, Tô Minh thấy bộ dáng anh ta vẫn như trước cho người nhìn một cảm giác tùy tiện điên khùng. Thành thật mà nói anh ta thật đẹp trai, cả người tỏa ra một khí chất của người dẫn đầu. Mà lần này cậu cũng nhìn thấy một khuôn mặt quen thuộc: Lâm Vân Tiêu.

Người này lúc trước đã cùng Giang Xuyên tranh tài, có biệt danh là Phú Nhị Đại. Tô Minh vẫn ấn tượng về người này, tính khí táo bạo thỉnh thoảng thô lỗ nhưng đó chỉ là hình thức bên ngoài.

Song lần này Lâm Vân Tiêu cũng không phải tới tranh tài. Nói đúng ra là đi xem nghĩ người khác so tài, mà Tô Minh nghi ngờ là hắn đứng về phe mình.

Lâm Vân Tiêu ngồi trên một cái ghế nói salông. Mà hắn cùng cái ghế salông không liên quan gì với quang cảnh của bãi đỗ xe. Lâm Vân Tiêu dựa vào đệm ghế ngước đầu dùng thái độ miệt thị nhìn hai chiếc mô tô ở trước mắt và mọi người Xung quanh qua lại, trên mặt vẫn là biểu tình hung hăng không chịu được. Tô Minh nhìn hắn với ánh mắt quá mức lộ liễu. Lâm Vân Tiêu cảm ứng được cũng chỉ nhàn nhạt liếc nhìn cậu.

Lúc thi đấu kết thúc, Trần Nam chia Xong tiền, cười hì hì đi đến bên cạnh Lâm Vân Tiêu ngồi xuống. Cái mông mới đặt xuống liền bị Lâm Vân Tiêu đạp một cái té ra đất. Hắn tức giận nói: “Ai..con mẹ nó ai cho anh ngồi?”

Trần Nam có vẻ đã quen, sau khi từ trên mặt đất đứng lên vẫn hề hề cười nhưng trong đôi mắt đã đầy u ám. Lâm Vân Tiêu còn muốn đạp một cái nữa nhưng chân của hắn bị tay của Trần Nam nắm chặt mắt cá chân không thể động đậy, Lâm Vân Tiêu cả giận: “Đệt! con mẹ nhà anh, thả tôi ra!”

Trần Nam ngồi xuống bên cạnh hắn đem đôi chân dài của Lâm Vân Tiêu để trên chân mình. Người kia gương mặt đỏ hồng, tư thế quỷ dị này rõ ràng làm cho hắn không thích, nên giãy giụa mấy lần, nhìn hắn muốn mắng mình, Trần Nam nhanh chóng dụ dỗ nói: “Đến đến đến, cho anh ôm một cái.”

Nói dễ như ăn cháo anh ta đem Lâm Vân Tiêu ôm ngồi trên chân mình. Lâm Vân Tiêu trừng mắt, một chuỗi mắng chửi từ trong miệng phun ra. Trần Nam đối xử với hắn như trẻ nhỏ vừa đem người giam cầm không cho hắn động, một bên ngọt ngào dụ dỗ.

Tô Minh thấy rất sững sờ, hồi tưởng lại ký ức rõ ràng thấy thiếu hụt một điều gì đó bằng không sao trước đây không có chút đầu mối hai người này có quan hệ mờ ám?

Mà nguyên nhân làm cho cậu xoắn xuýt chủ yếu không phải vụ này, mà là lúc đi về cậu ngồi ở trên Xe Giang Xuyên. Một đám người thi đấu thua còn chưa rời đi, có mấy người liếc mắt nhìn cậu sửng sốt một chút rồi cùng người bên cạnh nói nhỏ: “Nữ giả nam trang đi?”

Không biết Giang Xuyên có nghe hay không, còn Tô Minh khi xe chạy đi một lúc lâu mới đột nhiên phản ứng lại. Vậy tên kia là nói về mình! Nói mình nữ giả thành nam?

Cậu cả ngày đều bị mấy chữ này tẩy não, lúc cậu tắm nhìn chằm chằm vào gương nghiêm chỉnh xét lại bản thân mình một chút. Tuy rằng từ nhỏ những người bên cạnh ai cũng nói nhìn cậu rất đẹp, mà những người đã từng tiếp xúc với cậu cũng nói tính tình của cậu đáng yêu như một cô gái nhỏ. Bởi vì thân thể đặc thù cậu phải bỏ ra thời gian rất lâu mới một lần nữa đối mặt với mình. Nhưng cũng không nghĩ mình phải làm một cô gái đáng yêu, cậu thở phào một cái, kiên định ý nghĩ mới từ buồng tắm đi ra.

Giang Xuyên nữa nằm nữa ngồi ở trên giường chờ cậu. Tô Minh tùy tiện lau khô tóc mấy lần rồi nhào vào người anh đem đầu tóc chưa khô cọ trên người Giang Xuyên. Anh mặc cậu náo loạn một hồi, mới lấy máy sấy tóc đưa cho cậu thổi khô tóc.

Tô Minh không chịu, nhất định bắt Giang Xuyên phải giúp cậu thổi khô tóc, vì vậy Giang Xuyên cười cậu: “sao em giống như một cô gái nhỏ vậy?” Lời này lúc bình thường cũng không có gì nhưng ngày hôm nay Tô Minh vốn vì chuyện này mà xoắn xuýt nên khi Giang Xuyên nhắc lại làm cho cậu tâm tình khác thường liền nổi lên.

Một lát sau Giang Xuyên thấy cậu không nói lời nào, cho là cậu đang tức giận nên vừa hôn vừa sờ soạng khắp người Tô Minh làm cho cậu bật cười, hai người tị nạnh nữa ngày cuối cùng vẫn là Giang Xuyên giúp cậu làm khô tóc.

Tô Minh ngủ không được, tỉ mỉ suy nghĩ một chút. Bình thường lúc làm tình, Giang Xuyên cũng là thường đi vào hoa huyệt, lại thường xoa nắn ngực cậu nói muốn bóp cho nó lớn lên. Tình cờ hứng thú mới dùng đến hậu huyệt khi làm tình. Tô Minh thừa nhận cái nào cũng rất sảng khoái, nhưng những hành động này chứng tỏ kỳ thực Giang Xuyên vốn yêu thích thiếu nữ?

Cậu không nghĩ ra kết quả, trở mình nhìn Giang Xuyên. Anh đã ngủ nhưng cảm ứng được động tác của cậu liền đem người hướng trong ngực ôm thật chặt, Tô Minh đầu để ở ngực anh nghĩ đi nghĩ lại rồi chìm vào giấc ngủ.

Giang Xuyên không biết trong cái đầu nhỏ của cậu đang nghĩ gì, chỉ biết là Tô Minh mấy ngày nay lén lén lút lút ở trong phòng của mình chạy đi chạy lại. Anh hỏi nhưng Tô Minh lắp bắp không chịu nói Giang Xuyên cũng không ép buộc cậu nói.

Tô Minh trải qua đêm hôm đó đắn đo suy nghĩ, quyết định một chuyện. Vì vậy lúc đi làm cậu dò hỏi đồng sự Tiểu Lê bên cạnh. Cậu nói dối muốn mua cho bạn gái quần áo nhờ Tiểu Lê giới thiệu một ít cửa hàng. Tiểu Lê rất nhiệt tâm đem một loạt ảnh giới thiệu thời trang của các cửa hàng mà cô có được cho cậu. Tô Minh nói cám ơn, tan tầm sau khi về nhà cậu dùng máy vi tính bắt đầu đi dạo mua sắm.

Mua quần áo hiển nhiên là một quá trình phiền toái. Màu sắc giống nhau thì có vài kiểu khác nhau. Nhiều kiểu giống nhau lại phân ra vài màu khác nhau. TÔ Minh muốn mua váy ngắn, cậu nhớ lúc trước có một bạn học nữ thường xuyên mặc váy ngắn trông thật đẹp mắt. Tất cả nam sinh trong khoa đều nhìn chằm chằm.



Chọn mua váy rồi dạo qua các cửa hàng được giới thiệu trong lúc vô tình cậu vào một web mà ở trang đầu có một áp phích quảng cáo hình một cô gái khả ái với bộ ngực tròn trịa cùng vóc người đạt chuẩn. Thì ra đó chính là một cửa hàng bán đồ lót a. Tô Minh mặt đỏ hồng, quyết tâm muốn mặt thì mặc nguyên bộ đi!. Vì vậy nhanh chóng điền vào đơn hàng muốn mua một bộ đồ lót màu phấn hồng. Số đo cái gì cậu cũng không hiểu nên tùy tiện chọn một bộ nhỏ nhất.

Đương nhiên cũng không chú ý tới mặt trước đánh dấu có kèm hàng tặng là một đôi vớ tơ tằm màu đen.

Hai ngày sau hàng mới được chuyển tới. Hôm đó Giang Xuyên có việc ra ngoài vốn muốn gọi cậu đi chung nhưng Tô Minh cự tuyệt. Cậu không thấy vẻ mặt nghi ngờ của Giang Xuyên nên cho anh một cái hôn ở trước cửa rồi nhảy trở về trong phòng mình.

Lúc học đại học cậu tham gia đoàn trường có diễn xuất qua. Tô Minh đóng vai chính là một nữ sinh nên cÓ mua một bộ tóc giả, cậu ở trong phòng tìm kiếm một một hồi mới tìm bộ tóc giả màu nâu nhạt. Cậu đem tÓc giả đội lên phối hợp với khuôn mặt nhỏ nhắn càng giống như một thiếu nữ xinh đẹp.

Tô Minh rất hài lòng, cảm thấy mình quá tuyệt vời.

Váy màu đen độ dài vừa đủ che lại cái mông, trước ngực cổ áo chữ v khoét sâu thế nhưng chính giữa có một sợi dây rubang có thể thắt lại. Tô Minh nghiên cứu sợi dây rubang một chút rồi mới xem đến đồ lót. Từ trong bọc rơi ra một gói nhỏ Tô Minh nhặt lên mở ra nhìn một chút liền đỏ mặt. Đó là một đôi vớ rất mỏng bằng sợi tơ tằm, mỏng đến nỗi có thể không dùng sức cũng xé rách được mà mặt trên còn khoét mấy cái lỗ. Tô Minh đem nó để ở một bên, không nhìn nữa.

Tô Minh mặc thử áo lót hơi có chút khẩn trương. Dù sao cậu cũng là thanh niên khung xương khác biệt với phụ nữ. Cậu cúi đầu nhìn bộ ngực của mình, bình thường ngoại trừ Giang Xuyên cậu cũng rất ít nhìn tới nơi này. Bây giờ nhìn thì mới phát hiện vì bị Giang Xuyên từ từ Xoa Xoa ngực cậu so với trước có hơi lớn hơn một chút.

Cũng không phải nhìn lớn rõ ràng nhưng mà nhìn kỹ nhất định là có ngực. Tô Minh đầu óc trống rỗng dù sao trên người có hoa huyệt như phụ nữ mình cũng có thể tiếp nhận vậy thì thêm điều này không tính là gì cả. Cậu rất sảng khoái tiếp nhận hiện thực, điều chỉnh lại áo lót sau đó cúi người xuống mặc quần lót.

Quần lót được thiết kế hình tam giác có thể che khuất khu vực phía trước, còn lại đều là một tầng sợi dây hoa màu đen. Tô Minh nhìn vào gương….cũng thật là… Vừa vặn a.

Sau khi mặc váy vào cậu mới hiểu được dụng ý khi thiết kế thêm sợi dây rubang. Vì vùng cổ áo khoét sâu có thể nhìn thấy rất rõ ràng rãnh vú cột sợi dây rubang lại trước ngực sẽ có cảm giác như ẩn như hiện còn rất trêu ghẹo mê hoặc người nhìn. Tô Minh nhìn chiếc vớ tơ tằm bị ném lên giường do dự một chút vẫn mang vào.

Giang Xuyên rất yêu thích đôi chân của cậu vừa trắng vừa dài lại rất thẳng, ban ngày dưới ánh mặt trời dường như có thể phát sáng.

Tô Minh đã không còn cảm giác ngượng ngùng như lúc đầu nữa, trái lại giờ đây rất chờ mong Giang Xuyên trở về. Cậu lập tức gọi điện thoại, Giang Xuyên nói cho cậu biết nửa tiếng sau sẽ về đến nhà. Tô Minh cúp điện thoại rồi nhìn vào gương một chút, cậu cảm thấy hạ thể là lạ nên lấy tay hướng phía dưới tìm kiếm, sửng sốt một chút. Sau đó cậu lại đem vớ tơ tằm và quần lót cởi ra, do dự một chút rồi mang lại vớ tơ tằm.

Thừa dịp trên hành lang không ai cậu nhanh chóng chạy vào phòng của Giang Xuyên tranh thủ thời gian chờ người trở về.

Nghe tiếng mở khóa cửa, Tô Minh nằm ở trên giường lấy chăn che kín người mặt cũng bị che một nửa. Giang Xuyên đóng cửa lại đi tới hỏi cậu: “Em mới vừa ngủ dậy à?” Tô Minh lắc đầu một cái, đưa tay ra về phía Giang Xuyên ngoắc ngoắc đầu ngón tay.

Giang Xuyên mới vừa đi tới bên giường, Tô Minh nhìn anh rồi đem chăn xốc lên. Đột ngột tiếp xúc với không khí thân thể bị lạnh khiến cậu run lên một cái. Giang Xuyên nhìn cậu nói không ra lời.

Anh thấy Tô Minh nằm ở trên giường, tÓc dài Xõa xuống hai bên. Bờ vai trắng nõn cùng XưƠng quai Xanh lộ ra hết. Một cái váy vừa vặn ôm sát người tôn lên đường nét hoàn mỹ, dãy rubang màu đen cột ở trước ngực làm rãnh vú như ẩn như hiện. Váy ngắn đến bắp đùi lộ đôi chân dài được chiếc vớ tơ tằm màu đen bao quanh mặt trên vớ lại hở ra những lổ nhỏ.

Giang Xuyên cảm giác bụng dưới của mình nóng lên, bên trong quần cái cự vật kia thấy thân thể trước mặt liền nổi lên phản ứng. Nhưng Tô Minh vẫn còn ngại đốt lửa không đủ lớn, nhấc lên một chân chạm vào người Giang Xuyên. Mũi chân cậu vươn thẳng mơn trớn từ ngực xuống bụng rồi tiếp tục xuống tới hạ bộ sao đó tâm toàn ý nhằm vào cái bỌc lớn trong quần anh mà nhẹ nhàng đạp giẫm.

Ánh mắt Giang Xuyên tối sầm lại, giơ tay muốn tóm lấy cẳng chân Tô Minh lại chụp vào khoảng không, con vật nhỏ thu hồi chân, cười giả dối, hai chân ma sát mấy lần, kéo váy hướng lên trên một chút. Da thịt trắng mịn giữa hai chân lộ ra, chỉ thấy vớ tơ tằm ở hạ thể bị rách một cái lỗ thủng to, đem hai cái huyệt đều hoàn chỉnh mà lộ rõ: “Ông xã… Thích không?”

Giang Xuyên dựa lưng ngồi xuống ghế sô pha, trong quần lót nhất trụ kình thiên, côn thịt nổi hết gân xanh, quy đầu lại như thú hoang gào thét. Tô Minh khóa ngồi ở trên đùi anh, tự mình đỡ côn thịt của anh, hoa huyệt dường như nghe thấy hương vị quen thuộc bắt đầu tiết ra dâm thuỷ, âm thần mềm mại chậm rãi đem cự vật dữ tợn nuốt vào.

Tô Minh ôm cổ Giang Xuyên hai người ôn nhu mà hôn. Giang Xuyên một tay trên đùi cậu xoa Xoa, một tay mở sợi dây trước ngực Tô Minh. Hôn xong trong miệng hai người đều có sợi tơ bạc kéo dài, Tô Minh đến gần liếm liếm cằm của Giang Xuyên.

Tô Minh lúc động tình lại giống như động vật nhỏ rất thích liếmanh. Giang Xuyên để côn thịt trong cơ thể cậu không nhúc nhích, hai tay kéo váy cậu đến trên eo, bàn tay cách áo lót nắn bóp hai bên ngực mềm mại. Tô Minh bị một cự vật cắm vào không động từ lâu đã khó nhịn không thôi, bất đắc dĩ hai tay bám vào vai Giang Xuyên tự mình nhấc cái mông lên cọ xát.

“Ừm… ông xã… Không muốn chơi… Chịch chịch em…” Tô Minh cầu khẩn mà Giang Xuyên lại đem toàn bộ lực chú ý đặt ở trên bộ ngực cậu, áo lót bị cởi ra móc ở trên cánh tay, cơ ngực lúc trước bằng phẳng giờ đã thành thục no đủ tròn như quả đào, đầu nhũ cũng theo bộ ngực phát dục lớn lên phấn nộm như tản ra mùi vị trái cây mê người.



Giang Xuyên đến gần hút một đầu vú, một cái khác bị anh nắm trong tay nhào nặn, ngón tay kìm đầu vú, để đầu vú Xoay tròn. Hai loại cảm thụ bất đồng từ trước ngực truyền đến khắp thân thể làm Tô Minh ngẩng đầu lên, cái mông đang nhổm lên rơi xuống, côn thịt trong cơ thể càng thêm cương cứng. Sức mạnh của cậu không đủ bám vào Giang Xuyên, nội bích trong hoa huyệt càng ngày càng ngứa, chỉ muốn côn thịt mạnh mẽ đâm vào động huyệt đang khát cầu.

Đầu vú được bú mút phát ra tiếng “nhóp nhép” làm Tô Minh thoải mái muốn chết nhưng mà trong cơ thể hư không càng nhiều, cậu uốn éo cái mông chờ Giang Xuyên ăn xong cái vú rồi mới có thể cho hoa huyệt của mình ăn no.

“Ông xã… Không muốn liếm… A… Muốn… rất muốn…” Tô Minh hai mắt mơ hồ mà nhìn anh, Giang Xuyên trong miệng phun ra một quả anh đào khả ái.. đầu nhũ cứng lên bị hút đến ửng hồng xung quanh còn vệt nước bao phủ hiện ra càng dâm mỹ.

Tô Minh trong mắt tất cả đều là ủy khuất, hoa huyệt cắn côn thịt từ bên trong chảy ra dâm dịch, trong vách thịt đã mềm mại đến mức tận cùng, Giang Xuyên cầm lấy cái mông của cậu xoa nhẹ mấy lần: “Ông xã sẽ đến làm tình cùng em. Chịch đến khi em không chịu nổi thì thôi, được không?” Tô Minh ôm sát cổ của anh ở trên mặt anh hôn lung tung mấy lần: “Ừm… Muốn ông xã chịch… A…”

Giang Xuyên nâng cái mông của cậu đem người toàn bộ bế lên, đôi chân dài còn mang vớ tơ tằm kẹp lấy eo anh, hoa huyệt căng thẳng siết chặt côn thịt bên trong, cậu bị Giang Xuyên mạnh mẽ đánh một cái vào mông: “Làm gì mà nhanh chóng siết chặt thế muốn cắn hư dương vật của ông xã sao?” Tô Minh lắc đầu: “A không thể hỏng… dương vật ông xã là bảo bối…”

Nghe lời nói hồn nhiên của cậu, dương vật bảo bối của Giang Xuyên càng thêm cứng rắn, Tô Minh bị Giang Xuyên dùng tư thế từ dưới lên trên mà đâm vào. Tô Minh không còn ngột ngạt, cao giọng rên rỉ. Cậu bị làm đến hoa tâm sảng khoái nên ở trên vai Giang Xuyên cắn một cái lưu lại một đường dấu răng.

Làm tình thêm một vài phút Giang Xuyên đem dương vật rút ra, kế đó ôm Tô Minh tới trên ghế salông. Giang Xuyên đè lên cậu đem hai chân mở lớn ra hai bên. Nơi tư mật do vớ tơ tằm bị xé rách mà lộ ra hoàn toàn. Tô Minh toàn thân vô lực, mở lớn chân bị Giang Xuyên lần thứ hai tiến vào, cái áo ngực còn treo móc ở trên cánh tay, hai vú theo động tác ra vào kịch liệt mà lay động.

Tô Minh nhìn Giang Xuyên, anh như bị tình dục thiêu đốt, cậu cười hài lòng.

Cậu đem hai tay đặt lên bộ ngực mềm mại cầm lấy hai bầu thịt trắng mịn mềm mềm học theo cách Giang Xuyên xoa xoa nắn nắn.

Côn thịt ở trong người rong ruổi đột nhiên trướng lớn hơn một vòng, Tô Minh hai mắt trợn to một chút: ” Uh a… A khÔng… Ông Xã… Không muốn trở nên lớn…”

Hai chân bị mở ra đến mức tận cùng, Tô Minh cảm giác được nơi đó bị xé rách đến đau nhức, Giang Xuyên cả người đè lên cậu đem dương vật vừa rút ra một nửa lại tàn nhẫn đâm vào, tiện đà bắt đầu “ba ba đùng” một cái thọc sâu hơn.

Tô Minh bị thao mạnh đến bật khóc, hai tay bóp lấy bầu ngực cũng càng ngày càng dùng sức, giống như là muốn đem khoái cảm phát tiết ra ngoài.

“A a… Dùng quá sức… Anh.. không được… Chậm một chút…”. Tô Minh cả người uốn éo như rắn, ngoài miệng nói không muốn, hai chân lại ngoan ngoãn mở rộng mặc cho người trên thao lộng. Giang Xuyên nhìn dáng vẻ phóng đãng của cậu, tóc giả ngổn ngang, quần áo xốc xếch nhìn cũng thật giống thiếu nữ bị cường bạo.

Váy còn ở trên người, Tô Minh hai tay chống trên ghế sô pha, đưa lưng về phía Giang Xuyên, người sau nhấc một chân của cậu lên từ phía sau tiến vào. Hoa huyệt đã bị làm phát ra tiếng nước “Phù phù phù phù”. Tô Minh chỉ có một chân chống đỡ nên trọng tâm bất ổn bị thúc không ngừng hướng về phía trước, cũng may Giang Xuyên một tay giữ chân của cậu, một tay nâng bụng dưới mới có thể nâng cái mông cong lên đón những va chạm từ phía sau của anh.

Cảm thụ được trong cơ thể côn thịt như cái chùy điên cuồng ra vào, Giang Xuyên rút ra một nửa lại nhanh chóng đâm vào, hoa tâm bị nghiền ép khoái cảm còn chưa hết quy đầu lại lập tức ép tới, Tô Minh ừ a a rên rỉ, hoa huyệt dường như bị côn thịt của Giang Xuyên làm đến biến dạng.

Tô Minh không biết mình bị Giang Xuyên dùng bao nhiêu tư thế đè lên mà thao, chỉ nhớ rõ đêm đó người kia rất điên cuồng dường như muốn đem âm thần của mình phá hủy. Dương vật không biết mệt mỏi mà ở trong cơ thể cậu bắn xong lại cứng lên. Bên trong hoa huyệt vẫn còn tinh dịch và dâm dịch chưa chảy ra đã bị côn thịt lần thứ hai đâm vào tiếp tục thao lộng.

Tô Minh hai chân đều không khép lại được, thịt huyệt đã bị làm đến tê dại, mơ mơ màng màng nhìn trong gương. Cậu thấy mình bị Giang Xuyên ôm tư thế như đang cho một đứa trẻ đi tiểu, dương vật thô to ở trong hoa huyệt hơi sưng tấy co rúm lại, vớ bằng tơ tằm đã bị thô bạo xé ra càng thêm nhiều lỗ rách, bầu ngực trên dưới lay động, tóc giả cũng không biết đánh rơi noi nào.

Mãi đến cuối cùng, trong hoa huyệt đều tràn đầy tinh dịch trắng đục Giang Xuyên mới bỏ qua cho cậu.

Tô Minh không chịu hết hy vọng nói: “Giang Xuyên… anh có phải yêu thích thiếu nữ?” Giang Xuyên đang giúp cậu rửa ráy, nắm hai đầu nhũ khả ái Xoa bóp nghe Tô Minh nói sửng sốt một chút, anh lập tức cười: ” Anh chỉ thích em. “

Anh vừa ngay đã hiểu ý của Tô Minh nói, nên còn bổ sung thêm: “Đường hậu môn sử dụng nhiều đối với em không tốt, em yêu của anh dâm đãng thế này làm hỏng thì mai mốt làm sao tiếp tục cho anh sướng?” Tô Minh đỏ mặt lên, thỏa mãn mà dụi đầu vào trong lồng ngực của anh, hai tay đặt lên mu bàn tay của Giang Xuyên cùng anh chơi đùa hai vú của mình.

Cuối cùng lại nghe Giang Xuyên nói rằng: “Bảo bối đêm nay quá đẹp, anh rất thích.” Đăng bởi: admin

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

Nhận xét của độc giả về truyện Vách Tường Có Mẳt

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook