Vai Ác U Ám Lại Là Người Yêu Con Gái Như Mạng
Chương 23:
Thập Oản Đại Mễ Phan
09/04/2024
Lúc cơm tối kết thúc, Cố Yến Từ liếc nhìn thời gian.
Vừa mới đến sáu giờ tối.
Ba giờ nữa Chi Chi mới đi ngủ.
Theo lời đề nghị của Tống Thời Diễn, Cố Yến Từ cho Chi Chi xem phim hoạt hình trong một giờ.
Cô bé ôm con cừu bông ngồi trên ghế sô pha cười khúc khích, Cố Yến Từ lần đầu tiên thấy may mắn vì nhà có tivi.
"Tivi" và "phim hoạt hình" chắc chắn là những phát minh vĩ đại làm chấn động thế giới.
Trong lúc Chi Chi xem tivi, Cố Yến Từ không làm việc.
Anh tạm thời gác lại công việc, nằm trên ghế sô pha nhắm mắt nghỉ ngơi.
Thực ra, cô bé cũng khá ngoan.
Chỉ là hơi bám người một chút.
Nhưng Cố Yến Từ chưa từng trải qua "sự quấn quýt về mặt tình cảm" như thế này.
Từ nhỏ đến lớn, tất cả mọi người đều nói chuyện lợi ích với anh, nói về "sự thăng tiến", nói về cuộc chiến giành quyền lực của các gia tộc giàu có.
Anh quen với cuộc sống liếm máu trên đầu dao, giỏi đối phó với những kẻ hùng hổ đến gây sự với mình hơn, đột nhiên phải đối mặt với tình cảm ấm áp quấn quýt của Chi Chi, anh thật sự không biết phải đối phó làm sao.
Cố Yến Từ hít thở chậm lại.
Lần đầu tiên, anh không nghĩ gì cả, cho mình một giờ đồng hồ để thả lỏng.
Tinh thần buông lỏng một chút.
Đột nhiên.
Mũi anh ngửi thấy một mùi thơm ấm áp lạ thường.
Cố Yến Từ nhanh chóng mở mắt ra.
Không có kẻ thù, không cần cảnh giác.
Trước mắt anh chỉ có một khuôn mặt tròn xoe mũm mĩm.
Mùi hương đó chỉ là mùi quần áo của cô bé.
Chi Chi sờ trán anh, bàn tay nhỏ ấm áp, quan tâm hỏi: "Ba, ba có lệch (mệt) không?"
Không hiểu sao, giây phút này, tinh thần của Cố Yến Từ hoàn toàn thư giãn.
Anh nhìn khuôn mặt tròn xoe tràn đầy lo lắng trước mắt, nhắm mắt lại, vô thức nói: "Không lệch (mệt).”
Nói xong cơ thể cứng đờ trong hai giây.
"Không mệt.”
Anh giả bộ thờ ơ sửa lại lời của mình.
Hành động của Cố Yến Từ có phần "tự lừa mình dối người", ở đây ngoài anh và Chi Chi thì không còn ai khác.
Chi Chi không hiểu tại sao ba lại phải nói hai lần là không mệt, nhưng cô bé không có ý định tìm hiểu, sau khi có được câu trả lời mong muốn, cô bé quay lại tiếp tục xem tivi, để lại ba già của mình nghe tiếng nhạc nền phim hoạt hình ồn ào và tiếng cười giòn giã "hì hì", nghi ngờ bản thân tại chỗ.
Cố Yến Từ không hiểu.
Tại sao anh lại bắt chước giọng nói ngọng nghịu không phân biệt được, n, l của đứa bé.
*trong tiếng trung 累: mệt, có phát âm là léi, Chi Chi nói phát âm không rõ giữ l và n, thành ra néi
Cách đây rất lâu, đoạn thời gian đầu khi Tống Thời Diễn mới có con, lúc đi làm không có tâm trí làm việc khác, ngày nào cũng nhìn chằm chằm vào ảnh chụp khi con trai mới sinh, không nỡ xa con, Cố Yến Từ hiểu.
Chẳng qua anh không hiểu là tại sao trước khi có con, hai vợ chồng nói chuyện bình thường, nhưng trong khoảng thời gian đó, giao tiếp lại trở thành——
Vừa mới đến sáu giờ tối.
Ba giờ nữa Chi Chi mới đi ngủ.
Theo lời đề nghị của Tống Thời Diễn, Cố Yến Từ cho Chi Chi xem phim hoạt hình trong một giờ.
Cô bé ôm con cừu bông ngồi trên ghế sô pha cười khúc khích, Cố Yến Từ lần đầu tiên thấy may mắn vì nhà có tivi.
"Tivi" và "phim hoạt hình" chắc chắn là những phát minh vĩ đại làm chấn động thế giới.
Trong lúc Chi Chi xem tivi, Cố Yến Từ không làm việc.
Anh tạm thời gác lại công việc, nằm trên ghế sô pha nhắm mắt nghỉ ngơi.
Thực ra, cô bé cũng khá ngoan.
Chỉ là hơi bám người một chút.
Nhưng Cố Yến Từ chưa từng trải qua "sự quấn quýt về mặt tình cảm" như thế này.
Từ nhỏ đến lớn, tất cả mọi người đều nói chuyện lợi ích với anh, nói về "sự thăng tiến", nói về cuộc chiến giành quyền lực của các gia tộc giàu có.
Anh quen với cuộc sống liếm máu trên đầu dao, giỏi đối phó với những kẻ hùng hổ đến gây sự với mình hơn, đột nhiên phải đối mặt với tình cảm ấm áp quấn quýt của Chi Chi, anh thật sự không biết phải đối phó làm sao.
Cố Yến Từ hít thở chậm lại.
Lần đầu tiên, anh không nghĩ gì cả, cho mình một giờ đồng hồ để thả lỏng.
Tinh thần buông lỏng một chút.
Đột nhiên.
Mũi anh ngửi thấy một mùi thơm ấm áp lạ thường.
Cố Yến Từ nhanh chóng mở mắt ra.
Không có kẻ thù, không cần cảnh giác.
Trước mắt anh chỉ có một khuôn mặt tròn xoe mũm mĩm.
Mùi hương đó chỉ là mùi quần áo của cô bé.
Chi Chi sờ trán anh, bàn tay nhỏ ấm áp, quan tâm hỏi: "Ba, ba có lệch (mệt) không?"
Không hiểu sao, giây phút này, tinh thần của Cố Yến Từ hoàn toàn thư giãn.
Anh nhìn khuôn mặt tròn xoe tràn đầy lo lắng trước mắt, nhắm mắt lại, vô thức nói: "Không lệch (mệt).”
Nói xong cơ thể cứng đờ trong hai giây.
"Không mệt.”
Anh giả bộ thờ ơ sửa lại lời của mình.
Hành động của Cố Yến Từ có phần "tự lừa mình dối người", ở đây ngoài anh và Chi Chi thì không còn ai khác.
Chi Chi không hiểu tại sao ba lại phải nói hai lần là không mệt, nhưng cô bé không có ý định tìm hiểu, sau khi có được câu trả lời mong muốn, cô bé quay lại tiếp tục xem tivi, để lại ba già của mình nghe tiếng nhạc nền phim hoạt hình ồn ào và tiếng cười giòn giã "hì hì", nghi ngờ bản thân tại chỗ.
Cố Yến Từ không hiểu.
Tại sao anh lại bắt chước giọng nói ngọng nghịu không phân biệt được, n, l của đứa bé.
*trong tiếng trung 累: mệt, có phát âm là léi, Chi Chi nói phát âm không rõ giữ l và n, thành ra néi
Cách đây rất lâu, đoạn thời gian đầu khi Tống Thời Diễn mới có con, lúc đi làm không có tâm trí làm việc khác, ngày nào cũng nhìn chằm chằm vào ảnh chụp khi con trai mới sinh, không nỡ xa con, Cố Yến Từ hiểu.
Chẳng qua anh không hiểu là tại sao trước khi có con, hai vợ chồng nói chuyện bình thường, nhưng trong khoảng thời gian đó, giao tiếp lại trở thành——
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.