Vai Diễn Nam Phụ Trong Những Tháng Năm Cô Độc Ấy
Chương 50: Để Lại Di Sản Cho Con Trai Nữ Chính
Mộc Mộc Phong Sắc
11/08/2023
Du Lạc tức giận, vì sao trong nhà hàng đó lại có camera, không phải gọi là nhà hàng riêng tư sao!
Còn chưa đợi cô ta nghĩ ra cách giải quyết, thì trên mạng lại có thêm một video, trong video người phụ nữ có thai tìm nhà đầu tư gây phiền phức đấy, cô ta nói chính Du Lạc là người đã xúi cô ta đi tìm nhà đầu tư gây phiền phức, từ cách liên hệ đến cách thanh toán đều được nói rất rõ ràng.
Trong video cuối cùng, người phụ nữ mang thai bật khóc trông rất đáng thương, nói chồng mình đã chết, không có khả năng nuôi con mới bằng lòng diễn xuất với Du Lạc, bây giờ đã thật sự nhận ra sai lầm của mình, nhận được sự tha thứ của nhà đầu tư, sau này sẽ cố gắng làm người tốt, cố gắng làm người mẹ tốt...
Phía dưới khu bình luận cũng bắt đầu dịu bớt đi, nói người phụ nữ có thai này thật đáng thương, Du Lạc thật ác độc, tìm phụ nữ có thai để nhảy nhót với mình, cũng không sợ sẽ xảy ra chuyện...
Cùng làm một việc, người phụ nữ có thai đã thành công đạp Du Lạc xuống để leo lên, giống như lúc đầu Du Lạc đã đạp Hà Lỗi xuống để leo lên.
Du Lạc hoàn toàn bị đóng vào cây cột nhục nhã.
Vốn dĩ cô ta đã không có tác phẩm nào, hoàn toàn dựa vào việc xào nhiệt độ, bây giờ hình tượng sụp đổ, bức tường bị mọi người làm vỡ, không còn chỗ dựa.
Du Lạc có trăm miệng cũng không thể giải thích, cô ta đi khắp nơi để giải thích mình không tìm người phụ nữ mang thai kia! Nhưng không ai tin tưởng cô ta, công ty đã quyết định đóng băng hoạt động của cô, không để cô ta ra ngoài để gây tội khắp nơi.
Du Lạc tranh cãi không có kết quả, mất hồn rời khỏi phòng làm việc của giám đốc, trong đầu nhớ lại những ngày tháng khi sống lại, trên chạy dưới nhảy, mệt mỏi kiệt sức, nhưng trở lại thì là giỏ trúc rót nước không công, trừ tiếng xấu ra thì không kiếm được cái gì, so với lần đầu còn thảm thương hơn, ít nhất thì ở kiếp trước cô ta cũng từng nổi tiếng và diễn được vài bộ phim truyền hình.
Rõ ràng là cô ta đã sống lại mà.
Du Lạc mờ mịt leo lên thang máy, nửa đường nhìn thấy hai người, một người trong đó chính là người mà cô ta ngày nhớ đêm mong Tần Phong!
Du Lạc mừng như điên, kích động chạy đến giải thích với anh ta: "Người phụ nữ có thai kia không phải em kiếm!"
Vẻ mặt Tần Phong vô cùng khó hiểu, người trợ lý bên cạnh lập tức đứng giữa hai người, vẻ mặt đầy cảnh giác.
Dáng vẻ người phụ nữ này trông không được bình thường, ai biết cô ta có làm ra chuyện mất trí gì không.
Du Lạc giống như không nhìn thấy, bừng bừng giải thích: "Em không phải kẻ xấu! Đó chỉ là trùng hợp thôi! Anh phải tin tưởng em!" Đời này cô ta không thể làm người đàn bà xấu xa khiến Tần Phong chán ghét nữa, đời này không dẫm lên vết xe đổ nữa! Cô ta còn muốn quay phim, muốn đường đường chính chính trong sạch ở trước mặt Tần Phong, phải cùng anh vui vẻ hẹn thề!
Anh không thể hiểu lầm được!
Tần Phong nhìn người phụ nữ điên cuồng trước mặt, một hồi lâu sau mới nhận ra đây là chủ nhân của mấy cuộc ầm ĩ trên mạng Du Lạc, lùi về sau một bước, lạnh lùng nói: "Chị Tiểu Du có thể chị không biết, Hà Lỗi là em họ tôi."
"Hả?" Du Lạc chỉ cảm thấy sấm sét giữa trời quang, sao Hà Lỗi có thể là em họ của Tần Phong được! Từ đời trước đến đời này đều chưa từng nghe qua!
Thì ra đã từ rất lâu cô ta đã tự hủy đi đường sống của mình, giấc mộng đẹp kia đã tự tay mình hủy mất.
Khi mà vai phụ Hạ Đông Thần không nhún tay vào, Du Lạc đã tự xác thành công.
Thật là vui mừng.
Sau khi Du Lạc im hơi lặng tiếng, cuộc sống của Hạ Đông Thần vẫn thuận lợi như cũ, sự nghiệp thì thuận buồm xuôi giá, chuyện tình cảm với Tô Ly thì càng ngày càng hợp. Sau khi Hạ Đông Thần không ngừng cố gắng thì ba Tô cũng đã cho vào cửa, chờ ngày Tô Ly hai mươi hai tuổi thì có thể đính hôn.
Lại qua nửa năm nữa, "Minh Phi truyện" cuối cùng cũng công chiếu, lời khen như nước thủy triều dâng, nổi tiếng trên khắp nền tảng mạng. Hạ Đông Thần kiếm được một khoản nhỏ, vô cùng đắc ý.
Tô Ly hất cằm, đôi mắt như sao sáng nhìn anh: "Đây là lần đầu tiên anh đầu tư thật hả? Giỏi ghê nha."
"Anh còn có thể giỏi hơn nữa." Hạ Đông Thần hàm ý sâu xa nói.
Mặt Tô Ly đỏ bừng lên, giơ tay đẩy anh: "Mất mặt!"
Hai người đùa giỡn một lát chờ đến giờ ăn cơm, sau khi thu dọn xong thì cùng nhau xuống lầu ăn cơm. Hôm nay Tô Ly đến nhà họ Hạ ăn, trước đó cũng đã đến mấy lần cũng rất quen rồi, cho nên không cần căng thẳng nữa.
Sau khi xuống lầu, phát hiện trong phòng ăn có nhiều thêm ba người, chính là một nhà bác cả. Bác cả vẫn còn đang nhai, suốt quá trình đều chìm đắm không quan tâm gì, mà bác gái Hạ ở bên cạnh không ngừng lải nhải, cái gì người một nhà không nói hai lời, nước phù sa không chảy ruộng ngoài, nên chăm sóc lẫn nhau.
Còn chưa đợi cô ta nghĩ ra cách giải quyết, thì trên mạng lại có thêm một video, trong video người phụ nữ có thai tìm nhà đầu tư gây phiền phức đấy, cô ta nói chính Du Lạc là người đã xúi cô ta đi tìm nhà đầu tư gây phiền phức, từ cách liên hệ đến cách thanh toán đều được nói rất rõ ràng.
Trong video cuối cùng, người phụ nữ mang thai bật khóc trông rất đáng thương, nói chồng mình đã chết, không có khả năng nuôi con mới bằng lòng diễn xuất với Du Lạc, bây giờ đã thật sự nhận ra sai lầm của mình, nhận được sự tha thứ của nhà đầu tư, sau này sẽ cố gắng làm người tốt, cố gắng làm người mẹ tốt...
Phía dưới khu bình luận cũng bắt đầu dịu bớt đi, nói người phụ nữ có thai này thật đáng thương, Du Lạc thật ác độc, tìm phụ nữ có thai để nhảy nhót với mình, cũng không sợ sẽ xảy ra chuyện...
Cùng làm một việc, người phụ nữ có thai đã thành công đạp Du Lạc xuống để leo lên, giống như lúc đầu Du Lạc đã đạp Hà Lỗi xuống để leo lên.
Du Lạc hoàn toàn bị đóng vào cây cột nhục nhã.
Vốn dĩ cô ta đã không có tác phẩm nào, hoàn toàn dựa vào việc xào nhiệt độ, bây giờ hình tượng sụp đổ, bức tường bị mọi người làm vỡ, không còn chỗ dựa.
Du Lạc có trăm miệng cũng không thể giải thích, cô ta đi khắp nơi để giải thích mình không tìm người phụ nữ mang thai kia! Nhưng không ai tin tưởng cô ta, công ty đã quyết định đóng băng hoạt động của cô, không để cô ta ra ngoài để gây tội khắp nơi.
Du Lạc tranh cãi không có kết quả, mất hồn rời khỏi phòng làm việc của giám đốc, trong đầu nhớ lại những ngày tháng khi sống lại, trên chạy dưới nhảy, mệt mỏi kiệt sức, nhưng trở lại thì là giỏ trúc rót nước không công, trừ tiếng xấu ra thì không kiếm được cái gì, so với lần đầu còn thảm thương hơn, ít nhất thì ở kiếp trước cô ta cũng từng nổi tiếng và diễn được vài bộ phim truyền hình.
Rõ ràng là cô ta đã sống lại mà.
Du Lạc mờ mịt leo lên thang máy, nửa đường nhìn thấy hai người, một người trong đó chính là người mà cô ta ngày nhớ đêm mong Tần Phong!
Du Lạc mừng như điên, kích động chạy đến giải thích với anh ta: "Người phụ nữ có thai kia không phải em kiếm!"
Vẻ mặt Tần Phong vô cùng khó hiểu, người trợ lý bên cạnh lập tức đứng giữa hai người, vẻ mặt đầy cảnh giác.
Dáng vẻ người phụ nữ này trông không được bình thường, ai biết cô ta có làm ra chuyện mất trí gì không.
Du Lạc giống như không nhìn thấy, bừng bừng giải thích: "Em không phải kẻ xấu! Đó chỉ là trùng hợp thôi! Anh phải tin tưởng em!" Đời này cô ta không thể làm người đàn bà xấu xa khiến Tần Phong chán ghét nữa, đời này không dẫm lên vết xe đổ nữa! Cô ta còn muốn quay phim, muốn đường đường chính chính trong sạch ở trước mặt Tần Phong, phải cùng anh vui vẻ hẹn thề!
Anh không thể hiểu lầm được!
Tần Phong nhìn người phụ nữ điên cuồng trước mặt, một hồi lâu sau mới nhận ra đây là chủ nhân của mấy cuộc ầm ĩ trên mạng Du Lạc, lùi về sau một bước, lạnh lùng nói: "Chị Tiểu Du có thể chị không biết, Hà Lỗi là em họ tôi."
"Hả?" Du Lạc chỉ cảm thấy sấm sét giữa trời quang, sao Hà Lỗi có thể là em họ của Tần Phong được! Từ đời trước đến đời này đều chưa từng nghe qua!
Thì ra đã từ rất lâu cô ta đã tự hủy đi đường sống của mình, giấc mộng đẹp kia đã tự tay mình hủy mất.
Khi mà vai phụ Hạ Đông Thần không nhún tay vào, Du Lạc đã tự xác thành công.
Thật là vui mừng.
Sau khi Du Lạc im hơi lặng tiếng, cuộc sống của Hạ Đông Thần vẫn thuận lợi như cũ, sự nghiệp thì thuận buồm xuôi giá, chuyện tình cảm với Tô Ly thì càng ngày càng hợp. Sau khi Hạ Đông Thần không ngừng cố gắng thì ba Tô cũng đã cho vào cửa, chờ ngày Tô Ly hai mươi hai tuổi thì có thể đính hôn.
Lại qua nửa năm nữa, "Minh Phi truyện" cuối cùng cũng công chiếu, lời khen như nước thủy triều dâng, nổi tiếng trên khắp nền tảng mạng. Hạ Đông Thần kiếm được một khoản nhỏ, vô cùng đắc ý.
Tô Ly hất cằm, đôi mắt như sao sáng nhìn anh: "Đây là lần đầu tiên anh đầu tư thật hả? Giỏi ghê nha."
"Anh còn có thể giỏi hơn nữa." Hạ Đông Thần hàm ý sâu xa nói.
Mặt Tô Ly đỏ bừng lên, giơ tay đẩy anh: "Mất mặt!"
Hai người đùa giỡn một lát chờ đến giờ ăn cơm, sau khi thu dọn xong thì cùng nhau xuống lầu ăn cơm. Hôm nay Tô Ly đến nhà họ Hạ ăn, trước đó cũng đã đến mấy lần cũng rất quen rồi, cho nên không cần căng thẳng nữa.
Sau khi xuống lầu, phát hiện trong phòng ăn có nhiều thêm ba người, chính là một nhà bác cả. Bác cả vẫn còn đang nhai, suốt quá trình đều chìm đắm không quan tâm gì, mà bác gái Hạ ở bên cạnh không ngừng lải nhải, cái gì người một nhà không nói hai lời, nước phù sa không chảy ruộng ngoài, nên chăm sóc lẫn nhau.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.