Vampire Lands - Vùng Đất Ma Cà Rồng

Chương 11: Lương lực

Nguyễn Vũ

29/12/2017

VAMPIRE LAND CHƯƠNG 11

Thấm thoát đã gần 2 tháng cô ở nơi địa ngục này. Có lẽ giờ đây cô cũng bắt đầu quen dần với không khí ưu ám và tanh máu này. Ngày hôm nay mặt trời đỏ rực hơn mọi ngày, kỳ lạ thay cả đàn dơi cũng bay tới tấp dự báo sẽ có giông tố ập đến. Ngoài kia những cái xác chết không hồn lẫn những vampire thuần chủng đang náo nức, xôn xao không biết chuyện gì đang xảy ra. Từ đằng xa xa ngoài cửa, hắn mặc một bộ âu phục màu đen trên áo có cài một bông hồng màu đen sậm, viền áo màu đỏ, làm tôn lên khí chất ngời ngời. Trên tay hắn vắn một chiếc váy tone xoẹt tone với bộ âu phục của hắn. Đến cửa hắn cầm bộ váy thảy vào cô:

“Mười lăm phút đủ chứ?” – Hắn vừa nói nhưng chẳng hề để ý đến cô mà ngồi vào chiếc ghế cạnh của sổ, tay cầm ly tươi bốc khói như ly rượu vang. Cô biết ý cũng chả trả lời mà chỉ gặt dầu, cầm bộ váy lên- một bộ váy bằng lông vũ đen đỏ, chắc của một loài chim quý nào đó xấu số. Cô cố tranh thủ thời gian vội vàng thay váy. Bước ra từ cánh cửa. Lúc này cô đã mặc cả bộ váy rờm rà kia chỉ vỏn vẹn 5 phút. Bộ váy có tà khá dài mà còn kèm theo cả lông vũ nặng nề, trước một chiếc gương là một đôi hoa tai bằng lông vũ, nhưng hai chiếc khác màu, Một chiếc màu đỏ có đính kim cương đen ở giửa làm nền, cà chiếc màu đen thì đính hồng thạch, tạo ra một phong cách bất đối xứng hoàn hảo, cô búi tốc cao, đeo đôi hoa tai, và chọn màu son đỏ sậm, khá là quyến rũ. Hắn chỉ ngồi hậm hự mà chả hề để ý đến cô. Cô chọn một tấm vảy ren thưa màu đen che nửa trên mặt- thật kì bí và thú vị. Cô đã xong trong vòng 10 phút, cô không quên quay qua hỏi hắn.

“Rốt cuộc anh muốn đưa tôi đi đâu?” Cô chỉ hỏi hắn hết sức nhẹ nhàng và từ tốn.

“ Hội Đồng Minh” Hắn chỉ trả lời một tiếng nhưng cũng đủ làm cô vô cùng ngạc nhiên. Cô thừa biết, Hộ Đồng Minh là nơi tối cao mà ở đó là một Liêng Bang giao hữu giửa Vampire, gia tộc Cận Vệ, và Con người. Nếu không phải “Hoàng Thân Quốc Thích” thì cũng phải có thân phận hết sức đặc biệt. Mà theo cô nhớ thì Hội này chỉ diễn ra mỗi năm một lần hoặc là có vấn đề đặc biệt nghiêm trọng. Cô chưa được hoàn hồn thì hắn nói thêm.

“Không như thường lệ mà đặc biệt nghiêm trọng” Ánh mắt của hắn từ lạnh lẽo trở thành một cái gì đó xa xăm lạ lùng.

Cô đủ hiểu là có chuyện gì đó rất nghiêm trọng rồi. Ngoài kia là một dàn Vampire quý tộc và Rô, hắn thì chọn một bộ âu phục Hoàng gia màu xám. Trước mặt tôi là một con dơi khổng lồ, nói chính xác hơn thì đó là một cổ máy khổng lồ. Hắn cầm lấy tay Julie.

“Đi!” Cô còn chưa định hình được thì cô đã bị hắn lôi đi. Con dơi đấy hả miệng như nuốt chửng đoàn người, nhưng thật ra thì nó là một đường hầm xuyên không gian, bước ra từ một cánh cửa khá âm ưu, trước mặt cô là một toà lâu đài mà nó có lẽ là pha trộn từ nhiều nền màu khác nhau, nửa tối và nửa sáng. Cô ngấm ngía toà lâu đài này được một lúc thì cô nghe tiếng bước chân từ xa.

“Thật thú vị” Một lão già khoảng tầm 60 đi giữa cùng 3 tên tuỳ tùng đi theo sau. Lão ta từ xa đã thấy được sự lão làng

“Ma Vương đâu mà để Tiểu Ma Vương ngài đây đến chứ” Một lời lẽ đầy châm chọc.

Hắn chỉ đưa nhẹ ánh mắt mà không thèm nhìn lại tên kia. Cô đi bên cạnh hắn mà ánh mắt thì đảo điên như chứa đựng muôn vàng câu hỏi. Bước tới lão kia hắn đột nhiên lên tiếng

“Ngươi cũng đủ biết Ma Vương đang ở đâu rồi” Lời nói đầy vẻ ám chỉ



“Hãy biết cho thân phận mình đi, trưởng lão à!” Có thể thấy sự điềm tĩnh của lão kia

“Dạ thưa ngài Tiểu Ma Vương, à…không phải gọi là gì nhỉ, Thái Tử- không nó thật tầm thường, hay là Ma…..Thái…..Tử, ngài đây cũng đủ biết mỗi lần họp là lí do quan trọng thế nào chứ. Báo cho ngài thêm một hung tin, người chủ trì không ái khác chính là hạ ma thần đây” Một lời lẽ đầy châm chọc, có thể cảm nhận được thịnh nộ của hắn nhưng hắn không hề bộc lộ. Thay vào đó là sự lạnh lùng thường có

“Lí do” Chỉ hai từ được thốt ra từ miện hắn.

“Lương thực” Lão cũng chỉ đáp trả nhẹ nhàng bên tai hắn bằng hai từ. Nhưng cô cũng đủ nhận ra đột khủng khiếp của hai từ ấy. Bởi lẽ “lương thực” hắn nói tới không gì khác chính là máu, đúng vậy chính là máu tươi mà bọn man rợn này dùng hằng ngày

Lão kia cũng không cần nói gì thêm, gật đầu chỉ cái nhẹ và ngẩng đầu bước đi. Trong hắn có vẻ trầm tư hơn. Cô chỉ dám lay nhẹ hắn

“Em có biết thứ mà lão ta vừa nhắc tới không” Hắn hỏi và cô chỉ gật đầu nhẹ

“Thế em có biết là từ đâu ra không?” Cô suy tư rồi lắc đầu

“Đại chiến loài người” Nghe đến loài người cô không khỏi ngạc nhiên mà buộc nói ra

“Vì sao? Động vật?” Hắn nghe rồi cũng không ngần ngại đáp lại cô

“Lịch sử của tộc Ma Cà Rồng trải qua đã ngàn đời, nguồn lương thực chính của bọn ta là máu, theo thông ước giữa tộc ma cà rồng- tộc cận vệ- hoàng gia tức loài người thì chúng ta phải dùng máu động vật để tránh dẫn đến chiến tranh. Thế nhưng có một bí mật đã được chôn dấu đã hàng nghìn năm nay mà chỉ nội gia tộc Vampire được biết. Đó chính là cứ cách 100 năm, đúng vào ngày trăng máu của mỗi 100 năm, sức mạnh của Ma Cà Rồng bị phá vỡ khiến ma cà rồng trở về nguyên hình của phong thuỷ, mà muốn duy trì vốc dáng củng như khống chế được bản tính thì cần dùng đế máu loài người. Mà tính đến nay đã đúng thời kỳ, chỉ là ta không ngờ trăng máu đến sớm hơn ta dự tính”

Nghe xong cô chỉ biết hững hờ. Hắn nói tiếp



“Cứ mỗi một trăm năm chúng ta phải thông qua cổng 3 chiều đến thế giới loài người để tích trữ máu, mà số người cần cũng khá lớn, để kín và bảo mật, chúng ta thường chọn những người sắp chết hoặc đã một vùng đất ít người quan tâm đến”

“Người được phái đi thường là những người được chọn trước, những người ấy thường được khoá huấn luyện đặc biệt ở một học viện. Và quan trọng hơn là những người có công ấy thường được phong thành quý tộc, được cấp quyền năng đặc biệt ở tộc ma cà rồng này” Hắn vừa khoanh tay vừa nói thêm

“Vậy ai sẽ là người được chọn kế tiếp” Cô xoe tròn mắt hỏi hắn

“Ta cũng không biết, nhưng có thể đó là người bị Ma Vương nhắm tới từ đầu. Mà nói thêm là trong số những người đi thì chỉ còn vài người đủ kiên nhẫn để quay trở về, vì nếu bị con người phát hiện thường ở tộc Ma Cà Rồng thường cho lệnh đặc biệt để trừ khử kẻ đó đề tránh lộ thông tin bí mật” Hắn nhìn vào xa xâm và nói

“Còn nếu người phái đi đã là quý tộc?” Cô lại hỏi tiếp vì cô lại nghĩ đến hắn

“Nếu người đi là quý tộc thì người đó được đặc quyền đặc biệt, được cung cấp quản trị một vật chí mệnh của Ma Cà Rồng”

Hắn ậm ừ trả lời cô

“Loài Ma Cà Rồng anh thật đáng sợ” Cô nói với giọng mỉa mai

“Em nghỉ em không là ma cà rồng?” Hắn giường như chả quan tâm mà đáp lại

Anh…. Cô chỉ biết trừng mắt trợn má.

Được rồi, đã đến lúc Hắn chẳng đôi co với cô mà bước đi một mạch

Cô giường như cũng hiểu mà tiếp bước sau hắn…….. Đăng bởi: admin

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Vampire Lands - Vùng Đất Ma Cà Rồng

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook