Vampire Lands - Vùng Đất Ma Cà Rồng
Chương 5: Trốn
Nguyễn Vũ
29/12/2017
Vampire lands
Chương 5
Lại một buổi sáng tinh mơ nửa. Ấy thế mà đã qua một tháng kể từ ngày đó. Julie tỉnh dậy sau một giấc ngủ dài dặn. Có lẽ đây cũng là lần đầu tiên kể từ ngày đó cô được tròn giấc ngủ. Ra khỏi giường cô vươn mình hít thở một hơi thật dài không khí trong trẻo nơi đây.
Chợt nhìn đến vết sẹo trên lòng bàn tay mình Julie nhớ đên hôm nay cũng là ngày trăng tròn, ngày mà tên đó đã hẹn cô. Ý nghĩ loáng thoáng trong đầu cô. Cô cho đây là cơ hội để cô vào cái nơi đó.
Bước ra khỏi cánh cửa.từ đằng xa
“ Này Julie, hôm nay trưởng làng cần gặp cậu để nói một số chuyện đấy” Mint nói từ xa và Julie như đang thắc mắc vì đây cũng là lần đầy tiên trưởng làng muốn nói chuyện riêng với mình.
“ Chuyện gì nhỉ?” Julie nhâu chân mày và nhìn về phía Mint
“ Tớ cũng không rõ. Nhưng hình như đó là việc rất quan trọng có liên quan đến cuộc đời cậu đấy”
Julie vừa nghe dứt câu đã chạy đi, cô chạy tới tấp đến một căn nhà cổ kính nhất trong ngôi làng, ngôi nhà khá đặt biệt, Julie đến cánh cửa bằng gỗ định gõ lên để xin phép trưởng làng được vào. Thế nhưng chưa gõ thì âm thanh từ trong phát ra
“ Con cứ vào đi!”
Julie bước đến để vào trong, bên trong là một không gian rộng lớn với tông màu chính là nâu đất, xung quanh là những giá sách dày đặt với những cuốn sách cũ kĩ nhưng vô số cuốn dày và rất dày.
Bước bên bậc thanh qua một cái bàn to thì Julie đã tìm thấy trưởng làng. Đó là người đàn ông đã già, ông cũng tầm ngoài tám mươi, khuôn mặt ông những vết nhăn như bao trùm lấy khuôn mặt, mái tóc của ông cũng đã ngã màu, ông mang 1 cặp kính trên tay là một quyển sách.
“ Con ngồi xuống đó đi!”
Julie kéo ghế và ngồi xuống một nơi cách ông vài ba thước, Julie liếc nhìn xung quanh, chợt ánh mắt như dán vào quyên sách của ông lão. Cô hết sức ngạc nhiên khi nhìn thoáng được ở một gốc sách có ghi chữ “Vampire”
“ Con có biết vì sao ta gọi con đến đây không?”
Julie chỉ biết trơ mặt, cô không hề trả lời mà chỉ lắc đầu.
“ Thế chắc con biết về nguồn gốc của mình chứ?”
Tiếp tục im lặng cô gặt đầu.
“ Đã đến lúc con phải biết rõ tất cả rồi. Con chính là một Vampire nhưng mang trong mình dòng máu của một Cạn vệ. Tất cả những gì trong con đều bị phong ấn. Cũng đến lúc ta nên trả lại nó cho con”
Julie ánh mắt xa xăm đột ngột lên tiếng
“ Con được phép trả thù?”
Chỉ một câu ngắn gọn, ánh mắt Julie giường như trở nên sắc lạnh.
“ Ta không đảm bảo con có thể thực hiện được chuyện đó. Nhưng con hoàn toàn có thể nếu như con cho là như thế là đúng” Trưởng làng đáp lại những lời đó của cô như đã dự liệu hoàn toàn được mọi chuyện
Gắp quyển sách lại và đặt nó trên tay Julie “ Đây chính là toàn bộ những gì về loài ma cà rồng sau nhiều năm ta nghiên cứu, nó có lẽ sẽ có ít cho con đấy”
Ông nói rồi đứng dậy quay lưng và tiến đến nơi cái kệ sách
“ Hãy lại đây”
Ông rút một vài quyển sách xen kẻ nhau ra. Bỗng một cái mật thất hiện ra trước mắt cô.
“ Vào đây!”
Julie cũng không mấy gì ngạc nhiên khi một nơi canh giữ ranh giới giữa thế giới loài người và thế giới ma cà rồng lại có những cái mật thất như thế này. Nó hoàn toàn bình thường với cô bởi lẽ cô tưởng tượng nó còn ma mị hơn nửa. Bước tới chỗ trưởng làng, nơi đó có một cái bàn và vài ba quyển sách ma thuật.
“ Bây giờ ta sẽ tháo bỏ phong ấn của con để con có thể đến nơi đó. Nhưng hãy nhớ rằng khi con bị tháo gỡ phong ấn con sẽ như một con ma cà rồng, con phải uống lấy máu để duy trì sự sống. Tuy nhiên do máu trong người con là máu lai giữa ma cà rồng và Cân vệ thế nên nó hoàn toàn giống máu bình thường, nó chỉ có một phần là của Vampire nên nó vẫn có màu đỏ, nếu không muốn bị biến dị thì đừng bao giờ để ai trong số những tên ma cà rồng đụng vào nó” Trưởng làng giải thích khá cặn kẽ
“ À, còn nửa tuy con không bị thương vởi những vật linh thiêng như ma cà rồng, nhưng nó có thể làm con suy yếu, vởi trong con vẫn có một phần ma cà rồng….”
Trưởng làng lại nói tiếp và đặt bàn tay lên trán Julie, như một luồng sức mạnh truyền qua người cô. Luồng sức mạnh đó đã biến cô trở về hình dạng của một Vampire chính hiệu, răng nanh bắt bầu hình thành, làn da thì tái nhợt đi.
Tuy nhiên trưởng làng không quên truyền cho cô một chút sức mạnh của Cận Vệ. Nó làm cho Julie lại trở về như cũ.
“ Con hãy nhớ, con sẽ trở về nguyên hình khi gặp những thứ tối kỵ như ma cà rồng khác, hoặc khi con không thể kiềm chế cảm xúc. Sức mạnh của ta chỉ dằn nó lại tạm thời chứ không như phong ấn.”
“Con phải làm gì tiếp theo?”
“ Phong ấn của con đã hoàn toàn giải tỏa, việc tiếp theo là tiếp cận Vampire Lands trước đã. Bây giờ con về nghĩ trước đi, tối nay khi trăng tròn nguồn năng lượng trong người con sẽ hoàn toàn giải phóng. Đó cũng là thời cơ tốt nhất”
“ Con đừng nói gì với Mint nhà ta nhé! Nó sẽ làm hư đại sự đấy, nó có hỏi con chỉ cần nói đi làm nhiệm vụ cho ta là được. Con hãy đi âm thầm”
Nói xong Julie chào trưởng làng và trở về, cô bước đi rón rén và trở về nhà
……..
Về đến nhà, không biết từ bao giờ Mint đã ở đó
“ Có chuyện gì thế?” Mint lên tiếng khi nhận ra sự xuất hiện của Julie.
Không quên lời dặn của trưởng làng, Julie đềm đạm nói
“ Chỉ vài ba chuyện vặt vãnh thôi, cậu đừng quan tâm. À mà nè, sắp tới tớ phải đi giải quyết một số chuyện cho trưởng làng. Cậu ở nhà bảo trọng”
Mint nhâu chân mày, định nói nhưng bị Julie cướp lời luôn
“ Cậu đừng thắc mắc là tớ sẽ đi đâu và cũng đừng làm khó trưởng làng, tớ sẽ về nhanh thôi. Bây giờ tớ mệt rồi cậu có thể về không? Tớ sẽ đi sau tối nay”
Thấy gương mặt quyết tâm của Julie Mint ngục xuống và lặng lẽ bước đi.
Sau khi Mint đi, Julie dựa lưng vào bức tường. “ Xin lỗi cậu, nhưng việc này nguy hiểm lắm. Tớ không thể nào cho cậu biết, tớ sẽ bù đắp cho cậu nếu tớ an toàn trở về. Bạn Thân hỡi hãy hiểu cho tớ”…. Đăng bởi: admin
Chương 5
Lại một buổi sáng tinh mơ nửa. Ấy thế mà đã qua một tháng kể từ ngày đó. Julie tỉnh dậy sau một giấc ngủ dài dặn. Có lẽ đây cũng là lần đầu tiên kể từ ngày đó cô được tròn giấc ngủ. Ra khỏi giường cô vươn mình hít thở một hơi thật dài không khí trong trẻo nơi đây.
Chợt nhìn đến vết sẹo trên lòng bàn tay mình Julie nhớ đên hôm nay cũng là ngày trăng tròn, ngày mà tên đó đã hẹn cô. Ý nghĩ loáng thoáng trong đầu cô. Cô cho đây là cơ hội để cô vào cái nơi đó.
Bước ra khỏi cánh cửa.từ đằng xa
“ Này Julie, hôm nay trưởng làng cần gặp cậu để nói một số chuyện đấy” Mint nói từ xa và Julie như đang thắc mắc vì đây cũng là lần đầy tiên trưởng làng muốn nói chuyện riêng với mình.
“ Chuyện gì nhỉ?” Julie nhâu chân mày và nhìn về phía Mint
“ Tớ cũng không rõ. Nhưng hình như đó là việc rất quan trọng có liên quan đến cuộc đời cậu đấy”
Julie vừa nghe dứt câu đã chạy đi, cô chạy tới tấp đến một căn nhà cổ kính nhất trong ngôi làng, ngôi nhà khá đặt biệt, Julie đến cánh cửa bằng gỗ định gõ lên để xin phép trưởng làng được vào. Thế nhưng chưa gõ thì âm thanh từ trong phát ra
“ Con cứ vào đi!”
Julie bước đến để vào trong, bên trong là một không gian rộng lớn với tông màu chính là nâu đất, xung quanh là những giá sách dày đặt với những cuốn sách cũ kĩ nhưng vô số cuốn dày và rất dày.
Bước bên bậc thanh qua một cái bàn to thì Julie đã tìm thấy trưởng làng. Đó là người đàn ông đã già, ông cũng tầm ngoài tám mươi, khuôn mặt ông những vết nhăn như bao trùm lấy khuôn mặt, mái tóc của ông cũng đã ngã màu, ông mang 1 cặp kính trên tay là một quyển sách.
“ Con ngồi xuống đó đi!”
Julie kéo ghế và ngồi xuống một nơi cách ông vài ba thước, Julie liếc nhìn xung quanh, chợt ánh mắt như dán vào quyên sách của ông lão. Cô hết sức ngạc nhiên khi nhìn thoáng được ở một gốc sách có ghi chữ “Vampire”
“ Con có biết vì sao ta gọi con đến đây không?”
Julie chỉ biết trơ mặt, cô không hề trả lời mà chỉ lắc đầu.
“ Thế chắc con biết về nguồn gốc của mình chứ?”
Tiếp tục im lặng cô gặt đầu.
“ Đã đến lúc con phải biết rõ tất cả rồi. Con chính là một Vampire nhưng mang trong mình dòng máu của một Cạn vệ. Tất cả những gì trong con đều bị phong ấn. Cũng đến lúc ta nên trả lại nó cho con”
Julie ánh mắt xa xăm đột ngột lên tiếng
“ Con được phép trả thù?”
Chỉ một câu ngắn gọn, ánh mắt Julie giường như trở nên sắc lạnh.
“ Ta không đảm bảo con có thể thực hiện được chuyện đó. Nhưng con hoàn toàn có thể nếu như con cho là như thế là đúng” Trưởng làng đáp lại những lời đó của cô như đã dự liệu hoàn toàn được mọi chuyện
Gắp quyển sách lại và đặt nó trên tay Julie “ Đây chính là toàn bộ những gì về loài ma cà rồng sau nhiều năm ta nghiên cứu, nó có lẽ sẽ có ít cho con đấy”
Ông nói rồi đứng dậy quay lưng và tiến đến nơi cái kệ sách
“ Hãy lại đây”
Ông rút một vài quyển sách xen kẻ nhau ra. Bỗng một cái mật thất hiện ra trước mắt cô.
“ Vào đây!”
Julie cũng không mấy gì ngạc nhiên khi một nơi canh giữ ranh giới giữa thế giới loài người và thế giới ma cà rồng lại có những cái mật thất như thế này. Nó hoàn toàn bình thường với cô bởi lẽ cô tưởng tượng nó còn ma mị hơn nửa. Bước tới chỗ trưởng làng, nơi đó có một cái bàn và vài ba quyển sách ma thuật.
“ Bây giờ ta sẽ tháo bỏ phong ấn của con để con có thể đến nơi đó. Nhưng hãy nhớ rằng khi con bị tháo gỡ phong ấn con sẽ như một con ma cà rồng, con phải uống lấy máu để duy trì sự sống. Tuy nhiên do máu trong người con là máu lai giữa ma cà rồng và Cân vệ thế nên nó hoàn toàn giống máu bình thường, nó chỉ có một phần là của Vampire nên nó vẫn có màu đỏ, nếu không muốn bị biến dị thì đừng bao giờ để ai trong số những tên ma cà rồng đụng vào nó” Trưởng làng giải thích khá cặn kẽ
“ À, còn nửa tuy con không bị thương vởi những vật linh thiêng như ma cà rồng, nhưng nó có thể làm con suy yếu, vởi trong con vẫn có một phần ma cà rồng….”
Trưởng làng lại nói tiếp và đặt bàn tay lên trán Julie, như một luồng sức mạnh truyền qua người cô. Luồng sức mạnh đó đã biến cô trở về hình dạng của một Vampire chính hiệu, răng nanh bắt bầu hình thành, làn da thì tái nhợt đi.
Tuy nhiên trưởng làng không quên truyền cho cô một chút sức mạnh của Cận Vệ. Nó làm cho Julie lại trở về như cũ.
“ Con hãy nhớ, con sẽ trở về nguyên hình khi gặp những thứ tối kỵ như ma cà rồng khác, hoặc khi con không thể kiềm chế cảm xúc. Sức mạnh của ta chỉ dằn nó lại tạm thời chứ không như phong ấn.”
“Con phải làm gì tiếp theo?”
“ Phong ấn của con đã hoàn toàn giải tỏa, việc tiếp theo là tiếp cận Vampire Lands trước đã. Bây giờ con về nghĩ trước đi, tối nay khi trăng tròn nguồn năng lượng trong người con sẽ hoàn toàn giải phóng. Đó cũng là thời cơ tốt nhất”
“ Con đừng nói gì với Mint nhà ta nhé! Nó sẽ làm hư đại sự đấy, nó có hỏi con chỉ cần nói đi làm nhiệm vụ cho ta là được. Con hãy đi âm thầm”
Nói xong Julie chào trưởng làng và trở về, cô bước đi rón rén và trở về nhà
……..
Về đến nhà, không biết từ bao giờ Mint đã ở đó
“ Có chuyện gì thế?” Mint lên tiếng khi nhận ra sự xuất hiện của Julie.
Không quên lời dặn của trưởng làng, Julie đềm đạm nói
“ Chỉ vài ba chuyện vặt vãnh thôi, cậu đừng quan tâm. À mà nè, sắp tới tớ phải đi giải quyết một số chuyện cho trưởng làng. Cậu ở nhà bảo trọng”
Mint nhâu chân mày, định nói nhưng bị Julie cướp lời luôn
“ Cậu đừng thắc mắc là tớ sẽ đi đâu và cũng đừng làm khó trưởng làng, tớ sẽ về nhanh thôi. Bây giờ tớ mệt rồi cậu có thể về không? Tớ sẽ đi sau tối nay”
Thấy gương mặt quyết tâm của Julie Mint ngục xuống và lặng lẽ bước đi.
Sau khi Mint đi, Julie dựa lưng vào bức tường. “ Xin lỗi cậu, nhưng việc này nguy hiểm lắm. Tớ không thể nào cho cậu biết, tớ sẽ bù đắp cho cậu nếu tớ an toàn trở về. Bạn Thân hỡi hãy hiểu cho tớ”…. Đăng bởi: admin
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.