Vampire's Land

Chương 26: dơi??????

Shi

12/05/2017

12h đêm, hai tiếng trước, tại lâu đài nhà Windstrom......

" chị Mari. "

Thằng nhóc mỉm cười nhìn cô gái trước mặt cậu. Trông cậu nhóc đáng yêu lắm, với mái tóc như được dệt từ những sợi tuyết trắng muốt. Ôm lấy gương mặt tròn. Vài sợi tóc rủ xuống đôi mắt xanh ngọc của cậu.

Và cô gái bên cạnh cũng thế, cũng mái tóc bạch kim dài đến ngang lưng. Nhưng đôi mắt lại đen láy. Không vui vẻ như cậu nhóc kia, sự hoang mang đang hiện rõ trên khuôn mặt của đứa trẻ mười bảy tuổi ấy.

" Zero!! "

" vâng, em đây. "

Sự hiện hữu của cậu bé ấy, chính ngay tại chỗ này là điều không thể xảy ra, Marie đâm ra cảm thấy kinh hoàng.

Thằng bé đã phát hiện ra nét sợ hãi trên khuôn mặt Marie, không vui mà phụng phịu.

" em cứ tưởng sau từng ấy năm không gặp lại, chị sẽ phải hân hoan vui mừng mới phải cơ. "

Cái lí do mấy năm không gặp lại ấy, chính là Zero Windstrom đã biến mất một cách bí ẩn sau khi rơi từ mỏm đá cao hơn 150m xuống, đến khi người ta tìm thấy, chỉ còn lại một vũng máu trên đất.

Tất cả, những việc ấy, đều do chính tay nhỏ - Marie Windstrom này, gây nên.

" ah, em hiểu rồi. "

Zero lùi từng bước ra sau, thích thú ngắm nhìn biểu cảm trên gương mặt tái mét của chị mình. Chỗ thằng bé đang đứng là trên một mỏm đá mỏng manh, tưởng chừng có thể sập bất cứ lúc nào.

" quen thuộc quá phải không chị Mari???? Lúc ấy hình như chị đã hét rất to đấy!! "

Từng lời nói thốt ra từ miệng cậu bé ấy như cứa vào tim Marie. Nhỏ không dám bước tới, không biết là do nhỏ sợ mỏm đá chênh vênh đó không chịu nổi sức nặng của cả hai hay sợ Zero sẽ nhảy xuống nếu Marie đến gần, hoặc nhỏ nghĩ người vấy bẩn đầy tội lỗi như mình không được phép chạm vào cậu bé vô tội ấy.

" Zero, chị không...."

" chị chỉ nhìn em ngã mà không cứu, em buồn lắm đấy. "

Ngược lại với ý nghĩa nặng nề trong cậu nói ấy, mặt cậu nhóc rất tươi tỉnh. Coi đó như một trò đùa.

Cơn gió dữ thổi bay mái tóc của Marie, giống như một cái cớ ngăn nhỏ không được lại gần đứa em trai bé bỏng của mình. Cơn gió mạnh làm cho đôi mắt Marie gần như nhắm lại. Những giọt nước mắt long lanh bị hất ngược ra đằng sau.

" Zero, chị xin lỗi, chị xin lỗi, làm ơn!!!! "

Một luồng khí lạnh sống lưng đột ngột ập đến, khiến cơ thể Marie khựng lại. Vai cô run nhẹ khi tiếng bước chân ấy cứ liên tục đập vào tai ngày một rõ ràng hơn.

" xin chào cố nhân. "

Người đàn ông, với chiếc mũ chùm đầu màu đen che đi khuôn mặt, dáng người cao lớn. Mang đầy sự ớn lạnh thông qua nụ cười vờ thân thiện. Trông rất giống một sát thủ bởi thanh kiếm bạc sáng loáng trên tay. Không ai khác, chính hắn cùng với thanh kiếm đó, là kẻ đã làm cho nhỏ không còn được gặp em trai mình từ 8 năm trước.

Trước khi Marie kịp hiểu chuyện gì xảy ra, thanh kiếm được vung lên với tốc độ kinh hồn đã dí sát mặt nhỏ, ngay sau đấy là một màu đen bao trùm.

Marie tỉnh dậy, mồ hôi nhễ nhại, thở hồng hộc như vừa chạy một quãng đường dài. Là một cơn ác mộng, lại là ác mộng, không biết đây là lần thứ bao nhiêu rồi. Cơn ác mộng ấy cho Marie cảm giác rất " thật ", có lẽ vì thế mà người ta đều sợ những cơn ác mộng kinh khủng đó.

Đáng sợ quá! đau đớn quá! kinh khủng quá! Tất cả những áp lực ấy , nhỏ phải chịu đựng. Nó đè nặng đến mức ép nước mắt của Marie phải chảy ra, rốt cuộc cũng chẳng khá hơn.

- Zero......

............................................

Hai giờ sáng, Yuuki đã dậy và cảm thấy chán phèo. Quăng chiếc máy qua một bên, cô thò đầu ra khỏi cửa, nói với âm lượng không to cũng không nhỏ:

- chị Una.

Chẳng cần phải la toáng lên ở lâu đài rộng lớn này. Una là Ma cà rồng đương nhiên cô ấy có thính giác rất nhạy. Nên chỉ vài giây sau, cô gái với trang phục hầu nữ có hai tông màu chủ đạo là đen và trắng xuất hiện.

- gọi gì thế Yuuki ???? - vẫn giữ tác phong nhanh nhẹn và vui vẻ, Una hỏi.

- em muốn ra ngoài chơi một chút, không biết có chỗ nào hay không ta?????



- có đầy, đợi chị chuẩn bị xe, em mau xin phép phu nhân đi.

- từ từ đã!!!

Yuuki tóm lấy tay Una ngay khi cô vừa chuẩn bị rời đi.

- sao vậy??? Đổi ý rồi à????

- không, hôm nay em không muốn đi xe đâu!! Nhìn ngắm mọi thứ từ trong xe ra nó chẳng thú vị tí nào!!!

Yuuki nói một cách thiếu lôgic. Mặc dù vậy, cô cũng chẳng nghĩ ra biện pháp nào khả thi hơn. Ngần ngừ một hồi, rồi Una chợt nảy ra một ý tưởng rất hay.

- vậy thì đi bằng cánh nha!!!

- hả??????

Yuuki hỏi lại để chắc chắn mình không có nghe nhầm. Hoặc có khi cô ấy muốn nói là đi bằng máy bay, dở hơi!!!!!!

Una không thèm trả lời và giải thích gì thêm. Cô hầu gái bắt Yuuki thay đồ, sau đó lại kéo cô xuống sân tập, mặc cho có hỏi thế nào thì cũng chỉ nhận lại một điệu cười đầy ẩn ý.

- thế nào đây, em sẽ không làm gì hết nếu chị cứ úp úp mở mở như thế đó nha!!

Cảm thấy đã đến lúc cần có sự giải thích cho chuyện này, Una bắt đầu đi qua đi lại, giải thích như kiểu một giáo viên thực thụ.

- một trong những cách di chuyển của ma cà rồng: đôi cánh. Em biết đó, nó tương tự như loài dơi vậy.

- nghĩa là chúng ta có thể mọc ra cánh?????

- không!!!

Vừa dứt lời, cô hầu gái xinh đẹp bỗng biến mất. Thay vào đó là một chú dơi đen nhỏ đang vỗ cánh trên không, có đôi mắt màu xanh lục vốn có, trông khá bé so với kích thước trung bình của một con dơi. Con dơi mà Yuuki đang nhìn nói đúng giọng của cô hầu gái làm miệng cô mở hết cỡ:

- chúng ta biến thành dơi.

Yuuki nhìn ngắm " chú dơi Una " với vẻ thích thú.

- woa!!! Làm thế nào vậy??? Mau chỉ em đi.

Una trở lại hình dáng con người, đáp nhẹ nhàng xuống đất.

- dễ lắm, chỉ cần tập chung, tưởng tượng, chân thật, không dối trá, phải tự tin.

- à..... nói thì dễ hơn làm mà.

Yuuki không thể hiểu được thông tin mà cô hầu gái muốn truyền đạt tới, nghe trừu tượng quá. Nhưng cô không đòi hỏi thêm nữa vì nghĩ chắc nó chẳng ăn thua gì đâu, tự túc là hạnh phúc mà. Yuuki hít một hơi thật sâu cho tràn đầy không khí vào lồng ngục, đứng thẳng, vươn vai để lấy khí thế.

- xem nào, tưởng tượng, tập chung, chân thật và không dối trá này....

- tự tin nữa!

- à vâng vâng.

Yuuki nhắm mắt lại. Tạm thời vứt hết mọi suy nghĩ trong đầu để tập chung vào hình ảnh chú dơi mà cô muốn trở thành.

........ năm phút sau, Una bắt đầu đưa tay lên ngáp. Rốt cuộc cũng chẳng có gì xảy ra cả, Yuuki vô dụng nhưng cũng khá là kiên trì đấy. Yuuki quyết ngẩng cao đầu, quyết không để Una có cơ hội chế nhạo cô. Đừng nản chí, đến lần thứ hai sẽ được thôi.

- cố lên cô bé ~

Vẫn thao tác và thời gian như vừa nãy, nhưng kết quả giờ lại khác. Chân Yuuki có cảm giác nhẹ bẫng, cả người cô dần dần bị thu nhỏ lại. Một đám khói màu tím bao quanh cô.

- Ohhhhhh!!!!!! - Yuuki kinh ngạc la lên sau khi hóa thành chú dơi.

Có một vấn đề ở đây: Yuuki đang ở trên không, và dơi thì phải biết bay. Đó, bạn tự hiểu ra vế sau rồi đấy, Yuuki rơi bộp xuống đất.

- Augh!!!!!!



Yuuki lấy hai tay, bây giờ đang là đôi cánh đen nhỏ xíu ôm lấy cục u trên đầu sau đợt va chạm với mặt đất " êm ái ".

- Ahaha!!! nó không đơn giản như em nghĩ đâu. Không bay được thì rơi xuống đất là đúng rồi. - Una bật cười.

Cô gái này lại biến thành dơi rồi bay rồi bay lượn xung quanh Yuuki như để làm mẫu. Yuuki thì lại hiểu nó như một cách sỉ nhục cô.

- đập hai cánh cùng một lúc. Khi em học cách giữ được thăng bằng thì sẽ được như chị.

Una bay tới vừa tầm mắt Yuuki, cô hầu gái khi nói để lộ ra chiếc răng nanh dơi bé tí xíu của mình.

Vì đang giữ nguyên trong hình dáng con dơi nên việc đứng lên quả là một trở ngại đối với Yuuki. Khi cái cảm giác là lạ của hai cái chân dơi có móng vuốt. Giờ thì chưa chắc cô nặng nổi một cân trong khi còn ở dạng thú này đâu, đến cả chiều cao bây giờ cũng không vượt quá 15 centimet. Thêm nữa là khi hóa thành tí tẹp thế này, giờ nhìn cái gì cũng to như núi, kể cả những viên sỏi li ti dưới chân Yuuki. Cảm giác mọi thứ trở nên thật quá rộng lớn, quá mênh mông đối với bản thân mình.

Yuuki từ từ dang đôi cánh đen bé xíu xương xẩu ra để chuẩn bị bay lên. Nhưng Una cản cô lại.

- oh no no no!! Chúng ta không phải là chim, vậy nên hãy bay theo kiểu của dơi đi.

Cùng có cánh và đều biết bay nhưng dơi và chim lại có kiểu " cất cánh " khác nhau. Chim có hai kiểu lấy đà, một là chạy, hai là nhảy lên; thì dơi lại thả mình từ trên cao xuống. Cũng bởi tập tính sống trong hang đá của chúng.

Chưa kịp phản ứng gì thì Yuuki đã bị thứ gì đó màu đeb túm lấy. Cái thứ màu đen ở đây chính là Una trong hình hài chú dơi. Cô hầu gái dùng chân dơi quắp chặt lấy người Yuuki chỉ trong chớp nhoáng, y như một kẻ săn mồi thực thụ vậy. Quá nhanh quá nguy hiểm đến mức Yuuki không thể nài theo kịp được chuyển động ấy.

- chị làm gì vậy Una???? - Yuuki hét lên.

Cô đang yên vị trên một cành cây cao chót vót. Hiện tại Yuuki đang dùng sức lực ẻo lả của một con dơi để bám vài cành cây sao cho không bị tuột xuống.

- nào!! Bắt đầu thôi!!!

Una ngồi vắt tréo chân trên cành cây ra lệnh. Cô hầu gái đã trở về hình dáng con người. Không biết do Una quá nặng hay cành cây quá yếu, Yuuki có cảm giác nó sắp gãy ra khi nhhe những âm thanh " rắc rắc " nhỏ trong không khí. Nên cô cũng không dám mạo hiểm trở về hình dáng cũ, cành cây sẽ phải chịu sức nặng khoảng một tạ nếu Yuuki làm như vậy. Phải mau chóng bay được nhanh thôi nếu không muốn bị hôn đất mẹ một lần nữa.

Rón rén xoay người cho giống dáng vẻ của một chú dơi đang bám cheo leo trên vách đá. Căng thẳng đến mức hai con mắt vẫn giữ nguyên sắc tím nhắm chặt lại. Cảm giác máu dồn lên não khi bị lộn tùng phèo thật chẳng dễ chịu chút nào.

- ôi thần linh ơi!!! - cô kêu lên.

- chúng ta là ác quỷ mà Yuuki, ác quỷ thì đâu có cầu xin thần linh.

Giả vờ không nghe thấy những điều mà cô giáo vô tâm kia vừa nói. Yuuki bắt đầu đếm ngược. Khoảnh khắc mà tiếng " 1 " vang lên cũng chính là lúc mà chân cô hết chịu nổi vì phải bấu chặt vào lớp gỗ, đến nỗi lớp gỗ ấy bị in hằn một vệt sâu do chân Yuuki bấu vào. Ngay lập tức, đôi cánh cũng theo đó mà đập loạn xạ ngầu.

Cứ tưởng tượng được cảnh " hôn đất mẹ " thôi cũng đã đủ kinh hoàng rồi. Đó là một trong những lí do chính thúc đẩy cánh của Yuuki phải hoạt động hết công suất. Một phần nhỏ nữa là cô có khả năng học hỏi và tiếp thu mọi thứ khá nhanh.

- ồ hố!! Em giỏi ghê ta!!

Una hóa thành dơi bay đến bên cạnh dìu Yuuki. Dù đã bay được nhưng cô vẫn còn khá lóng ngóng và vỗ được đôi cánh lâu.

- bước đầu được như vậy là ok rồi. Nào, xuất phát thôi. - Una hô to.

Sau hai mươi phút đường bay, cuối cùng thì Yuuki và Una cũng đã tới được trung tâm thành phố Lightstart. Từ trên nhìn xuống, thành phố vẫn mang một vẻ đẹp mê lòng người. Các tuyến đường và xa lộ nối với nhau, từng dãy nhà cao thấp không đều tạo nên một mê cung đầy màu sắc. Nhộn nhịp bên dưới là người dân thành phố, giờ có thể so sánh với những chú kiến. Yuuki mê mẩn nhìn mê cung đầy màu sắc. Không liền mạch và phâb biệt rõ ràng như cầu vồng nhưng vô tình sự sắp xếp này lại tạo ra nét thú vị trong mắt người nhìn.

- chị Una nè. - Yuuki bắt chuyện.

- sao????

- nếu Vampire có thể biến thành dơi để di chuyển, cớ sao còn phải dùng phương tiện giao thông????

- ồ! thì đương nhiên là do duy trì trong trạng thái này cần phải mất một nguồn năng lượng khá lớn, với lại chúng ta cần phải " hiện đại hóa " theo thời gian chứ.

Yuuki gật gù một cách chí lí. Giờ ngẫm ra mới hiểu thi thoảng cứ thấy có vài học sinh xuất hiện hoặc biến mất ở độ cao 1 - 2m

Dù nói là đi chơi, Una vẫn chưa hề có ý định đáp xuống đất. Ánh mặt xanh màu lá non của cô cứ hướng thẳng về phía trước, nơi khu rừng uy nghi bí hiểm đang yên giấc.

- Em có muốn là thợ săn không Yuuki???

- hử????

**************************************

chap kì tới: tưởng gì, hóa ra là......

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Vampire's Land

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook