Chương 393: Sự kiện thảm đỏ
Thuận Tiểu Bảo
25/06/2024
Vụ án càng ngày càng kỳ lạ, Tuyết Lợi càng ngày càng đáng nghi. James quyết định gặp mặt Tuyết Lợi để tìm cửa đột phá.
Tuyết Lợi bị đưa về cục cảnh sát. Thấy mọi người ở đây giống đang thẩm vấn tội phạm, cô ta nhíu mày: “Cảnh sát James, anh mời tôi tới đây không phải để nhận thi thể của Tiểu Văn sao?”
“Cô Tuyết Lợi, theo điều tra chúng tôi được biết hai tháng trước cô đã làm phẫu thuật thẩm mỹ, xin hỏi cô làm ở bệnh viện nào?” James nhìn thẳng vào đôi mắt của cô ta, hỏi.
Tuyết Lợi sửng sốt: “Đây là vấn đề cá nhân của tôi, có điều nếu có ích cho việc điều tra vụ án của Tiểu Văn, tôi sẵn sàng trình bày. Người thực hiện phẫu thuật cho tôi là bác sĩ Edward Peter, lúc ở trong nước tôi được giới thiệu đó là bác sĩ rất giỏi, phải hẹn trước nửa năm mới có lịch.”
Được giới thiệu gì chứ, đây rõ ràng là đường dây phi pháp! Những kẻ làm ăn bất chính thường sẽ giới thiệu các dịch vụ giá rẻ với những người muốn xuất khẩu lao động, du học sinh, người muốn phẫu thuật thẩm mỹ để thu lợi nhuận kếch xù. Theo miêu tả của Tuyết Lợi, có vẻ cô ta đã bị lừa.
Muốn biết cô ta có nói dối hay không không khó, James liên lạc với Lục Li ở trong nước, nhờ anh điều tra người môi giới. Kết quả có ngay, người môi giới kia quả thật chuyên móc nối các đường dây ra nước ngoài phẫu thuật thẩm mỹ. Người liên lạc tên Tiểu Văn, phí môi giới phải trả là 5.000 tệ. Người trung gian kia hoàn toàn không được cấp phép để kinh doanh nên lập tức bị bắt giữ để điều tra.
Bên này, James cử người đi tìm Edward Peter. Theo địa chỉ do Tuyết Lợi cung cấp, họ tìm đến nơi ở của Edward Peter nhưng nơi đó đã bị bỏ hoang từ lâu, có điều cảnh sát vẫn tìm được dấu vết của các cuộc phẫu thuật được thực hiện ở đây.
Những gì Tuyết Lợi nói về cơ bản là thật, mọi việc trong cuộc sống của cô ta hầu như đều do Tiểu Văn xử lý, nhưng không ai biết tại sao Tiểu Văn lại tìm cho cô ta một phòng khám lừa đảo để phẫu thuật thẩm mỹ.
“Sau khi cô và Mã Uy chia tay, hai người không còn bất kỳ liên lạc gì nữa sao? Muốn Mã Uy chia tay cô trong hòa bình không dễ gì. Giữa hai người có hứa hẹn gì không?”
Tuyết Lợi lắc đầu, thắc mắc hỏi: “Giữa chúng tôi thì có thể có hứa hẹn gì? Mối quan hệ của chúng tôi không hợp với chuẩn mực đạo đức, dừng lại kịp thời tôi mới giữ được tiền đồ. Vì tương lai, tôi bắt buộc phải chia tay với anh ấy. Hơn nữa tiếp xúc thời gian dài, tôi phát hiện anh ấy là người trăng hoa. Dù không vì sự nghiệp thì tôi cũng không thể tính chuyện lâu dài với người như anh ấy.”
“Nếu đúng như lời cô nói, sau khi cô và Mã Uy chia tay cả hai không còn liên lạc, trước đó cũng không hề hứa hẹn, thế thì tại sao Mã Uy lại kiên quyết đòi ly hôn? Tại sao hắn lại bay tới đây tìm cô? Thậm chí còn tìm cách phá hoại sự nghiệp của cô sau khi cô không đồng ý?” James hỏi như thẩm vấn tội phạm.
Nhưng có lẽ vì mỗi nước khác nhau, cách James dùng với Tuyết Lợi không hề có hiệu quả.
Thương Dĩ Nhu đứng bên ngoài lắc đầu, Khúc Mịch thì im lặng.
James hỏi tiếp: “Trong dạ dày của Tiểu Văn còn thịt bò chưa kịp tiêu hóa, nhưng vào ngày cô báo cô ấy mất tích, trong bếp nhà cô không hề có thịt bò, hơn nữa đã qua ba tiếng ăn tối, không thể chưa tiêu hóa hết đồ ăn trong dạ dày. Điều này chứng minh Tiểu Văn không mất tích vào ngày đó, tại sao cô lại nói dối?”
“Tôi không nói dối, tôi không hiểu anh đang nói gì cả.” Tuyết Lợi không hề hoang mang, “Tối đó chúng tôi không hề ăn thịt bò, nhưng Tiểu Văn có thói quen ăn vặt, trong tủ lạnh thường xuyên có chocolate, khoai tây hay khô bò gì đó. Ăn tối dọn dẹp bếp xong, cô ấy thường hay vừa xem TV vừa ăn vặt, vì việc này tôi đã từng khuyên cô ấy. Tôi nói với cô ấy bây giờ còn trẻ chưa thấy gì, nhưng khi 26-27 tuổi rồi, ăn nhiều thịt sẽ thấy rõ tốc độ lão hóa.”
Việc này cũng có khả năng, James không thể phản bác tiếp. Tiểu Văn rốt cuộc có ăn khô bò hay không e là chỉ có ma mới biết.
“Cô và Mã Uy gặp nhau nhiều lần, hai người đã nói gì? Chúng tôi phát hiện thực phẩm chức năng của Dương Dương đã bị đổi thành thuốc chống trầm cảm, chính vì loại thuốc đó tâm lý cô ta mới mất kiểm soát, có hành động kinh ngạc.” Đến giờ James chẳng hỏi được gì, ngược lại còn để Tuyết Lợi biết nhiều về tiến triển vụ án hơn.
Tuyết Lợi lại tỏ ra kinh ngạc: “Tại sao anh ấy phải làm như vậy? Dương Dương nổi điên thì anh ấy được gì? Tôi không biết, anh ấy chẳng nói gì với tôi cả. Tôi hẹn gặp anh ấy là muốn anh ấy ngồi lại nói chuyện với Dương Dương. Cuộc sống của tôi đã bị xáo trộn vì vợ chồng họ rồi, tôi xin anh ấy nể tình cảm ngày xưa mà để tôi yên. Không ngờ Dương Dương lại đột nhiên xông tới. Có lẽ do lời tôi nói có tác dụng, tôi không ngờ ngay khoảnh khắc ấy Mã Uy chắn ngang giúp tôi. Anh ấy chết rồi, chuyện của chúng tôi cũng kết thúc. Nghĩ lại, tất cả đều không đáng. Có gì quý hơn tính mạng đâu?”
Để giải quyết nguy cơ lần này, công ty có cử người đại diện mới cho Tuyết Lợi. Hôm nay Tuyết Lợi tiếp nhận thẩm vấn chưa đến 15 phút thì đã có luật sư tới. Luật sư nói chuyện với James vài câu rồi đưa Tuyết Lợi đi.
Buổi làm việc này không có thu hoạch mà còn nhận thư cảnh cáo của luật sư. Tuyết Lợi là người Trung Quốc đang ở Toronto, thủ tục đầy đủ, không có động cơ và chứng cứ giết người, cảnh sát không có quyền thẩm vấn và quấy rầy đương sự của ông ta.
Nhận thư của luật sư, James không dám gọi Tuyết Lợi đến nữa, vụ án rơi vào bế tắc.
Tuyết Lợi quyết định về nước sớm, một tháng sau cô ta sẽ lên đường. Công ty ra mặt nhận thi thể của Tiểu Văn về rồi đưa đi hỏa táng rồi chuyển về nước. Còn thai nhi cũng được hỏa táng cùng cô ấy rồi được đựng trong hũ tro cốt.
James đã coi Tuyết Lợi là kẻ bị tình nghi giết người, nhưng bây giờ vẫn chưa có chứng cứ chứng minh vụ án có liên quan đến cô ta. Nếu còn không có phát hiện mới, Tuyết Lợi sẽ về Trung Quốc, muốn điều tra thêm sẽ vô cùng khó khăn.
Ngay lúc này, lễ trao giải Original Music Awards lần thứ 10 được tổ chức tại Los Angeles. Là ca sĩ Trung Quốc duy nhất được mời, Tuyết Lợi sẽ dự thảm đỏ. Tuy rằng không có cơ hội lên sân khấu phát biểu hay biểu diễn, nhưng việc được xuất hiện ở lễ trao giải quốc tế có thể nói là một cột mốc đáng nhớ trong sự nghiệp của cô ta.
Không biết từ khi nào các minh tinh bắt đầu cạnh tranh nhau dưới ánh đèn sân khấu. Những nghệ sĩ hoạt động trong âm nhạc từ khắp nơi trên thế giới đều tập trung về Los Angeles.
So với người phương Tây, vóc dáng của Tuyết Lợi khá nhỏ nhắn, nhưng cô ta lại ghi dấu ấn bằng khuôn mặt thanh tú và làn da trắng nõn. Cô ta mặc chiếc váy đen cổ cao, khoét sâu ra phía sau, chân mang đôi giày cao màu da đế đỏ.
Chiếc váy Tuyết Lợi mặc được thiết kế bởi một nhà thiết kế trong nước mang phong cách Trung Quốc rõ nét. Vừa bước lên thảm đỏ, cô ta lập tức được truyền thông nước ngoài săn đón.
Hôm nay Tuyết Lợi chỉ trang điểm nhẹ, cô ta mỉm cười, tự tin vẫy tay chào các phóng viên.
Bỗng tấm vải dệt trước ngực rơi ra, cô ta hét lên, vội che ngực lại, cúi đầu rời khỏi hiện trường với sự hộ tống của nhân viên.
Hôm sau, Tuyết Lợi xuất hiện trên mọi tờ báo, tạp chí và tin tức giải trí. Hiện nay có rất nhiều minh tinh để thu hút truyền thông nên thường hay tạo sự cố trang phục, giờ đây Tuyết Lợi cũng vậy, nhưng hiệu quả rất tốt, lần đầu tiên cô ta trở thành chủ đề nóng của truyền thông nước ngoài.
Lễ trao giải kéo dài ba ngày, tham gia hoạt động này xong, cô ta lập tức bay từ Los Angeles về nước. Thời gian rất gấp, nhưng phía James vẫn chưa có tiến triển gì. Rơi vào đường cùng, James chỉ đành mặt dày nhờ Khúc Mịch giúp đỡ.
Khúc Mịch vẫn giữ thái độ bàng quan, nhưng Thương Dĩ Nhu lại khá chú ý đến diễn biến vụ án vì bản thân xảy ra sơ suất trong quá trình khám nghiệm tử thi. Cô cảm thấy sai lầm của mình khiến cảnh sát tốn thêm thời gian và sức lực, vì thế những lúc rảnh rỗi cô thường hay ngồi phân tích các manh mối hiện có, thỉnh thoảng Khúc Mịch sẽ đưa ra lời khuyên cho cô.
Sau khi xem tất cả tài liệu, Khúc Mịch nói: “Tuyết Lợi đã nói dối việc Tiểu Văn mất tích, việc phẫu thuật thẩm mỹ cũng rất đáng nghi. Thời gian Tiểu Văn tử vong là hơn một tháng trước, địa điểm phát hiện thi thể là biệt thự ngoại ô. Hiện trường có dấu vết được quét dọn, anh nghĩ đó chính là hiện trường vụ án.”
Tuyết Lợi bị đưa về cục cảnh sát. Thấy mọi người ở đây giống đang thẩm vấn tội phạm, cô ta nhíu mày: “Cảnh sát James, anh mời tôi tới đây không phải để nhận thi thể của Tiểu Văn sao?”
“Cô Tuyết Lợi, theo điều tra chúng tôi được biết hai tháng trước cô đã làm phẫu thuật thẩm mỹ, xin hỏi cô làm ở bệnh viện nào?” James nhìn thẳng vào đôi mắt của cô ta, hỏi.
Tuyết Lợi sửng sốt: “Đây là vấn đề cá nhân của tôi, có điều nếu có ích cho việc điều tra vụ án của Tiểu Văn, tôi sẵn sàng trình bày. Người thực hiện phẫu thuật cho tôi là bác sĩ Edward Peter, lúc ở trong nước tôi được giới thiệu đó là bác sĩ rất giỏi, phải hẹn trước nửa năm mới có lịch.”
Được giới thiệu gì chứ, đây rõ ràng là đường dây phi pháp! Những kẻ làm ăn bất chính thường sẽ giới thiệu các dịch vụ giá rẻ với những người muốn xuất khẩu lao động, du học sinh, người muốn phẫu thuật thẩm mỹ để thu lợi nhuận kếch xù. Theo miêu tả của Tuyết Lợi, có vẻ cô ta đã bị lừa.
Muốn biết cô ta có nói dối hay không không khó, James liên lạc với Lục Li ở trong nước, nhờ anh điều tra người môi giới. Kết quả có ngay, người môi giới kia quả thật chuyên móc nối các đường dây ra nước ngoài phẫu thuật thẩm mỹ. Người liên lạc tên Tiểu Văn, phí môi giới phải trả là 5.000 tệ. Người trung gian kia hoàn toàn không được cấp phép để kinh doanh nên lập tức bị bắt giữ để điều tra.
Bên này, James cử người đi tìm Edward Peter. Theo địa chỉ do Tuyết Lợi cung cấp, họ tìm đến nơi ở của Edward Peter nhưng nơi đó đã bị bỏ hoang từ lâu, có điều cảnh sát vẫn tìm được dấu vết của các cuộc phẫu thuật được thực hiện ở đây.
Những gì Tuyết Lợi nói về cơ bản là thật, mọi việc trong cuộc sống của cô ta hầu như đều do Tiểu Văn xử lý, nhưng không ai biết tại sao Tiểu Văn lại tìm cho cô ta một phòng khám lừa đảo để phẫu thuật thẩm mỹ.
“Sau khi cô và Mã Uy chia tay, hai người không còn bất kỳ liên lạc gì nữa sao? Muốn Mã Uy chia tay cô trong hòa bình không dễ gì. Giữa hai người có hứa hẹn gì không?”
Tuyết Lợi lắc đầu, thắc mắc hỏi: “Giữa chúng tôi thì có thể có hứa hẹn gì? Mối quan hệ của chúng tôi không hợp với chuẩn mực đạo đức, dừng lại kịp thời tôi mới giữ được tiền đồ. Vì tương lai, tôi bắt buộc phải chia tay với anh ấy. Hơn nữa tiếp xúc thời gian dài, tôi phát hiện anh ấy là người trăng hoa. Dù không vì sự nghiệp thì tôi cũng không thể tính chuyện lâu dài với người như anh ấy.”
“Nếu đúng như lời cô nói, sau khi cô và Mã Uy chia tay cả hai không còn liên lạc, trước đó cũng không hề hứa hẹn, thế thì tại sao Mã Uy lại kiên quyết đòi ly hôn? Tại sao hắn lại bay tới đây tìm cô? Thậm chí còn tìm cách phá hoại sự nghiệp của cô sau khi cô không đồng ý?” James hỏi như thẩm vấn tội phạm.
Nhưng có lẽ vì mỗi nước khác nhau, cách James dùng với Tuyết Lợi không hề có hiệu quả.
Thương Dĩ Nhu đứng bên ngoài lắc đầu, Khúc Mịch thì im lặng.
James hỏi tiếp: “Trong dạ dày của Tiểu Văn còn thịt bò chưa kịp tiêu hóa, nhưng vào ngày cô báo cô ấy mất tích, trong bếp nhà cô không hề có thịt bò, hơn nữa đã qua ba tiếng ăn tối, không thể chưa tiêu hóa hết đồ ăn trong dạ dày. Điều này chứng minh Tiểu Văn không mất tích vào ngày đó, tại sao cô lại nói dối?”
“Tôi không nói dối, tôi không hiểu anh đang nói gì cả.” Tuyết Lợi không hề hoang mang, “Tối đó chúng tôi không hề ăn thịt bò, nhưng Tiểu Văn có thói quen ăn vặt, trong tủ lạnh thường xuyên có chocolate, khoai tây hay khô bò gì đó. Ăn tối dọn dẹp bếp xong, cô ấy thường hay vừa xem TV vừa ăn vặt, vì việc này tôi đã từng khuyên cô ấy. Tôi nói với cô ấy bây giờ còn trẻ chưa thấy gì, nhưng khi 26-27 tuổi rồi, ăn nhiều thịt sẽ thấy rõ tốc độ lão hóa.”
Việc này cũng có khả năng, James không thể phản bác tiếp. Tiểu Văn rốt cuộc có ăn khô bò hay không e là chỉ có ma mới biết.
“Cô và Mã Uy gặp nhau nhiều lần, hai người đã nói gì? Chúng tôi phát hiện thực phẩm chức năng của Dương Dương đã bị đổi thành thuốc chống trầm cảm, chính vì loại thuốc đó tâm lý cô ta mới mất kiểm soát, có hành động kinh ngạc.” Đến giờ James chẳng hỏi được gì, ngược lại còn để Tuyết Lợi biết nhiều về tiến triển vụ án hơn.
Tuyết Lợi lại tỏ ra kinh ngạc: “Tại sao anh ấy phải làm như vậy? Dương Dương nổi điên thì anh ấy được gì? Tôi không biết, anh ấy chẳng nói gì với tôi cả. Tôi hẹn gặp anh ấy là muốn anh ấy ngồi lại nói chuyện với Dương Dương. Cuộc sống của tôi đã bị xáo trộn vì vợ chồng họ rồi, tôi xin anh ấy nể tình cảm ngày xưa mà để tôi yên. Không ngờ Dương Dương lại đột nhiên xông tới. Có lẽ do lời tôi nói có tác dụng, tôi không ngờ ngay khoảnh khắc ấy Mã Uy chắn ngang giúp tôi. Anh ấy chết rồi, chuyện của chúng tôi cũng kết thúc. Nghĩ lại, tất cả đều không đáng. Có gì quý hơn tính mạng đâu?”
Để giải quyết nguy cơ lần này, công ty có cử người đại diện mới cho Tuyết Lợi. Hôm nay Tuyết Lợi tiếp nhận thẩm vấn chưa đến 15 phút thì đã có luật sư tới. Luật sư nói chuyện với James vài câu rồi đưa Tuyết Lợi đi.
Buổi làm việc này không có thu hoạch mà còn nhận thư cảnh cáo của luật sư. Tuyết Lợi là người Trung Quốc đang ở Toronto, thủ tục đầy đủ, không có động cơ và chứng cứ giết người, cảnh sát không có quyền thẩm vấn và quấy rầy đương sự của ông ta.
Nhận thư của luật sư, James không dám gọi Tuyết Lợi đến nữa, vụ án rơi vào bế tắc.
Tuyết Lợi quyết định về nước sớm, một tháng sau cô ta sẽ lên đường. Công ty ra mặt nhận thi thể của Tiểu Văn về rồi đưa đi hỏa táng rồi chuyển về nước. Còn thai nhi cũng được hỏa táng cùng cô ấy rồi được đựng trong hũ tro cốt.
James đã coi Tuyết Lợi là kẻ bị tình nghi giết người, nhưng bây giờ vẫn chưa có chứng cứ chứng minh vụ án có liên quan đến cô ta. Nếu còn không có phát hiện mới, Tuyết Lợi sẽ về Trung Quốc, muốn điều tra thêm sẽ vô cùng khó khăn.
Ngay lúc này, lễ trao giải Original Music Awards lần thứ 10 được tổ chức tại Los Angeles. Là ca sĩ Trung Quốc duy nhất được mời, Tuyết Lợi sẽ dự thảm đỏ. Tuy rằng không có cơ hội lên sân khấu phát biểu hay biểu diễn, nhưng việc được xuất hiện ở lễ trao giải quốc tế có thể nói là một cột mốc đáng nhớ trong sự nghiệp của cô ta.
Không biết từ khi nào các minh tinh bắt đầu cạnh tranh nhau dưới ánh đèn sân khấu. Những nghệ sĩ hoạt động trong âm nhạc từ khắp nơi trên thế giới đều tập trung về Los Angeles.
So với người phương Tây, vóc dáng của Tuyết Lợi khá nhỏ nhắn, nhưng cô ta lại ghi dấu ấn bằng khuôn mặt thanh tú và làn da trắng nõn. Cô ta mặc chiếc váy đen cổ cao, khoét sâu ra phía sau, chân mang đôi giày cao màu da đế đỏ.
Chiếc váy Tuyết Lợi mặc được thiết kế bởi một nhà thiết kế trong nước mang phong cách Trung Quốc rõ nét. Vừa bước lên thảm đỏ, cô ta lập tức được truyền thông nước ngoài săn đón.
Hôm nay Tuyết Lợi chỉ trang điểm nhẹ, cô ta mỉm cười, tự tin vẫy tay chào các phóng viên.
Bỗng tấm vải dệt trước ngực rơi ra, cô ta hét lên, vội che ngực lại, cúi đầu rời khỏi hiện trường với sự hộ tống của nhân viên.
Hôm sau, Tuyết Lợi xuất hiện trên mọi tờ báo, tạp chí và tin tức giải trí. Hiện nay có rất nhiều minh tinh để thu hút truyền thông nên thường hay tạo sự cố trang phục, giờ đây Tuyết Lợi cũng vậy, nhưng hiệu quả rất tốt, lần đầu tiên cô ta trở thành chủ đề nóng của truyền thông nước ngoài.
Lễ trao giải kéo dài ba ngày, tham gia hoạt động này xong, cô ta lập tức bay từ Los Angeles về nước. Thời gian rất gấp, nhưng phía James vẫn chưa có tiến triển gì. Rơi vào đường cùng, James chỉ đành mặt dày nhờ Khúc Mịch giúp đỡ.
Khúc Mịch vẫn giữ thái độ bàng quan, nhưng Thương Dĩ Nhu lại khá chú ý đến diễn biến vụ án vì bản thân xảy ra sơ suất trong quá trình khám nghiệm tử thi. Cô cảm thấy sai lầm của mình khiến cảnh sát tốn thêm thời gian và sức lực, vì thế những lúc rảnh rỗi cô thường hay ngồi phân tích các manh mối hiện có, thỉnh thoảng Khúc Mịch sẽ đưa ra lời khuyên cho cô.
Sau khi xem tất cả tài liệu, Khúc Mịch nói: “Tuyết Lợi đã nói dối việc Tiểu Văn mất tích, việc phẫu thuật thẩm mỹ cũng rất đáng nghi. Thời gian Tiểu Văn tử vong là hơn một tháng trước, địa điểm phát hiện thi thể là biệt thự ngoại ô. Hiện trường có dấu vết được quét dọn, anh nghĩ đó chính là hiện trường vụ án.”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.