Chương 131: Lá Chắn
Thập Vĩ Hồ
09/03/2021
Sáng dậy sớm đi tới Yến Long học viện, ngày đầu tiên đi học thế nên mọi người đều dậy rất sớm để thu dọn đồ đạc của mình. Bọn họ sẽ dời vào trong học viện ở luôn, nghe nói trong học viện lúc nào cũng chuẩn bị sẵn phòng ở cho một số lượng học viên rất lớn.
Mỗi học viện lại có một phương pháp sắp xếp khác nhau, những người khác khá quan tâm tới chuyện này nhưng Thiên Tiếu lại tỏ ra khá thờ ơ. Chỗ ở có tốt hay không thì hắn chưa biết, không tệ như mấy cái phòng trọ hắn ở khi bắt đầu tự lập là tốt lắm rồi, nhớ tới mấy chỗ đó hắn vẫn còn rùng mình.
Lúc đấy hắn không có tiền nên chỉ thuê được căn phòng mấy mét vuông, nhà tắm kiêm phòng vệ sinh có thể nhìn thấy ngay ở bếp. Từng có lúc hắn đã nản đến mức muốn quay về nhà, nếu không phải mấy món ăn hai người kia làm quá ghê thì hắn đã không kiên trì được rồi.
Yến Long học viện được xây dựng ở vùng ngoại ô tiếp giáp với tòa thành nhỏ nhất cạnh Long Thành, chắc có lẽ cũng vì thế khu vực này giống như một rừng cây vậy. Quang cảnh như vầy ở một nơi như Long Thành chắc chỉ có mỗi Yến Long học viện, người khác có thể không thích nhưng Thiên Tiếu cảm giác rất bình yên khi tới nơi này, nói chung là cực kỳ thoải mái.
Một trong những chuyện hắn cần thì Yến Long học viện đã đáp ứng rồi, là một người không yêu cầu cao nên chỉ cần những thứ khác không quá tệ hắn liền có thể vui vẻ chấp nhận. Mấy người khác trong nhóm cũng cảm nhận rất tốt về chỗ này, đặc biệt là Băng Mị vui vẻ ra mặt luôn.
Tuy nhiên quan sát kỹ thì hình như Lý Nhã Kỳ không được hào hứng cho lắm, có lẽ lúc nào đó hắn phải nói chuyện riêng với nàng ấy. Bây giờ có lão sư ở đây nếu hỏi mà nàng mở miệng ra chê bai cái gì đó thì không được hay cho lắm, rất có thể còn lãnh ác cảm không cần thiết vào thân.
Lý Nhã Kỳ còn ít va chạm nên cảm xúc thường hiện lên trêи mặt, nói năng cũng ít kiêng nể, hành động cũng thể hiện ra quá nhiều thứ. Hắn nghe nói trong học viện sẽ phân khu vực ở theo thành tích đầu vào của học sinh, tức là hắn không ở cạnh nàng.
Nếu nàng vì mấy câu nói mà bị cô lập hay bắt nạt thì hắn cũng không thể luôn ở bên để chăm chút cho nàng được, điều này khiến Thiên Tiếu rất lo lắng. Đang suy tư thì có người vỗ vai của hắn, quay sang thì chẳng ai khác ngoài Băng Mị.
“Không cần lo lắng cho Nhã Kỳ, nàng ấy mạnh mẽ hơn ngươi nghĩ nhiều.”
Thiên Tiếu mỉm cười đáp:
“Người làm người khác khó hiểu quá đấy.”
“Ý gì?”
“Đôi khi ngươi ngờ nghệch đến mức buồn cười, có lúc lại tỏ ra thông thái đến mức làm người ta rợn cả người.”
Vừa nói hắn vừa làm biểu cảm ôm người rùng mình, Băng Mị che miệng cười, vừa khen vừa chê nghĩ thôi đã buồn cười rồi. Trước kia nếu có ai dám chê nàng ngờ nghệch nhất định nàng sẽ nổi khủng cho mà xem, ở bên cạnh người này thì nàng muốn giận cũng không giận nổi.
“Học muội xinh đẹp cho ta xin số liên lạc được không?”
Một học sinh năm trêи nhìn thấy Băng Mị liền kiềm chế không nổi, hắn lấy hết dũng khí của mình muốn xin số liên lạc. Còn nàng ấy là ai thì hắn cũng chưa biết, học sinh khóa trêи rất ít quan tâm tới khảo hạch hàng năm, trừ những người học sinh năm cuối như Cầm Vân Ca ra.
Giống như được chuẩn bị trước Băng Mị khoác tay Thiên Tiếu cười đáp:
“Học trưởng rất dễ mến nhưng bạn trai ta sẽ không vui nên rất xin lỗi.”
Đọc Truyện— QUẢNG CÁO —
“Không có gì, hóa ra học muỗi đã có bạn trai, rất xin lỗi vì đã làm phiền.”
Người này bị từ chối nơi đông người nên cảm thấy rất ngại, lập tức xin lỗi rồi rời đi nhanh chóng, tuy nhiên những ánh nhìn thiếu thiện cảm lập tức chiếu vào người Thiên Tiếu. Chấp nhận vì nàng làm mọi thứ để đổi lấy bình yên cho Nhã Lan tỷ, trong đó đương nhiên có cả việc làm lá chắn nữa.
“Học muội xinh đẹp cho ta xin số liên lạc được không?”
Câu hỏi quen thuộc vang lên, người được hỏi lần này là Lý Nhã Kỳ, Thiên Tiếu lắc đầu đi lại chắn trước mặt nàng.
“Học trưởng lại vui tính rồi, trước tiên phải hỏi người ta có bạn trai không đã chứ.”
Người kia nhíu mày:
“Có hay không cũng đâu phải là ngươi.”
Thiên Tiếu nắm lấy tay Lý Nhã Kỳ cười nói:
“Ai nói không phải, học trưởng là nhà tiên tri hay sao mà khẳng định toàn những chuyện mình chưa biết không vậy.”
Người kia chỉ Băng Mị:
“Thế nàng thì sao?”
Thiên Tiếu nhún vai:
“Cưa đổ nhiều người là bản lĩnh của ta, dù sao đợi tốt nghiệp có được tu vi Hồn Vương chẳng phải sẽ được cưới nhiều hơn một người vợ hay sao. Đợi đến Hồn Vương mới đi cưa thì các nàng có người yêu hết rồi, ta ra tay từ sớm thôi, bắt cá hai tay thì cũng đâu phạm pháp.”
Nụ cười ấm áp của Thiên Tiếu trong mắt mọi người lại trở nên ranh mãnh, ai lại có dũng khí tự bêu xấu mình ngay giữa đám đông như thế. Thật sự thì Thiên Tiếu cũng đâu có muốn mọi chuyên ra như thế này, nếu không phải bất đắc dĩ ai muốn tự bêu xấu mình như thế cơ chứ.
Vị học trưởng kia mỉm cười không nói gì mà rời đi luôn, Thiên Tiếu nói chuyện khiến hắn cảm thấy buồn cười. Tuy nhiên miệng cười trong lòng lại tan nát,cuộc đời thật quá bất công, người vài hộp sữa người không hộp nào.
Một vị học tỷ lại gần cười nói:
Đọc Truyện— QUẢNG CÁO —
“Học đệ ngươi tên gì?”
Thiên Tiếu cúi đầu:
“Ta tên Thiên Tiếu, rất hân hạnh được gặp mặt.”
Nàng cười nói:
“Rất tốt, hy vọng ngươi có thể trở thành Hồn Vương, khi đó biết đâu ta lại có hứng thú với ngươi.”
Thiên Tiếu cười khổ:
“Với ta thế này quá đủ rồi, học tỷ bỏ qua cho ta đi.”
Mấy cô gái khóa trêи trêu chọc hắn một chút rồi rời đi, hắn ăn nói trôi chảy khiến cho các nàng khá là có thiện cảm. Cũng hiểu một phần nào lý do hắn có nhiều hơn một người bạn gái, nam nhân là mà nói chuyện nhạt nhẽo rất đáng sợ, hoạt ngôn một chút lúc nào cũng thu hút hơn.
Người dẫn đội cười to:
“Xử lý rất tốt, ta còn không phải ra mặt, học đệ tương lai rất có tiềm năng.”
Một câu khen xã giao, Thiên Tiếu quá quen rồi nên cũng không có quá nhiều phản ứng, chính hắn cũng sẽ khen như thế nếu vào tình huống này. Chỉ là hắn không biết được vị học trưởng dẫn đội thật lòng khen hắn chứ không phải xã giao, Thiên Tiếu hành động chẳng giống một tân sinh chút nào.
Bọn họ được dẫn tới quảng trường rộng lớn của Yến Long học viện, nơi đang tập trung toàn bộ học sinh của học viện từ năm đầu lên tối năm cuối. Ngày hôm nay chính là một ngày rất quan trọng với các học viện, thế nên mọi thứ được tổ chức cực kỳ rầm rộ, mọi người đều phải có mặt.
Ngày hôm nay các học sinh khóa trước sẽ được nhận bằng tốt nghiệp và ra trường, đồng thời cũng chào đón những học sinh mới nhập học đi vào. Học sinh mới chưa phân lớp nên được xếp vào vào cùng một chỗ với nhau, chờ đợi được phân phòng và phân lớp.
Mọi hoạt động trong học viện đều cần phải minh bạch nên mọi người đều cần phải hiểu được tại sao học sinh tốt nghiệp nhận được đánh giá như thế. Còn học sinh mới có năng lực như thế nào mà có thể chiếm được ưu đãi từ học viện, minh bạch như vậy sẽ không ai cần phải ý kiến nữa.
Các học sinh tốt nghiệp được thông qua trêи màn hình khổng lồ sẽ chiếu rõ các thành tích của họ, đa phần là thứ hạng trong Thiên Địa Bảng. Phần lớn là những thứ đã biết trước nên mọi thứ trôi qua rất nhanh chóng.
Lúc này phần thú vị nhất sắp tới, mọi người chăm chú nhìn La Hoàng ánh mắt chờ mong.
Mỗi học viện lại có một phương pháp sắp xếp khác nhau, những người khác khá quan tâm tới chuyện này nhưng Thiên Tiếu lại tỏ ra khá thờ ơ. Chỗ ở có tốt hay không thì hắn chưa biết, không tệ như mấy cái phòng trọ hắn ở khi bắt đầu tự lập là tốt lắm rồi, nhớ tới mấy chỗ đó hắn vẫn còn rùng mình.
Lúc đấy hắn không có tiền nên chỉ thuê được căn phòng mấy mét vuông, nhà tắm kiêm phòng vệ sinh có thể nhìn thấy ngay ở bếp. Từng có lúc hắn đã nản đến mức muốn quay về nhà, nếu không phải mấy món ăn hai người kia làm quá ghê thì hắn đã không kiên trì được rồi.
Yến Long học viện được xây dựng ở vùng ngoại ô tiếp giáp với tòa thành nhỏ nhất cạnh Long Thành, chắc có lẽ cũng vì thế khu vực này giống như một rừng cây vậy. Quang cảnh như vầy ở một nơi như Long Thành chắc chỉ có mỗi Yến Long học viện, người khác có thể không thích nhưng Thiên Tiếu cảm giác rất bình yên khi tới nơi này, nói chung là cực kỳ thoải mái.
Một trong những chuyện hắn cần thì Yến Long học viện đã đáp ứng rồi, là một người không yêu cầu cao nên chỉ cần những thứ khác không quá tệ hắn liền có thể vui vẻ chấp nhận. Mấy người khác trong nhóm cũng cảm nhận rất tốt về chỗ này, đặc biệt là Băng Mị vui vẻ ra mặt luôn.
Tuy nhiên quan sát kỹ thì hình như Lý Nhã Kỳ không được hào hứng cho lắm, có lẽ lúc nào đó hắn phải nói chuyện riêng với nàng ấy. Bây giờ có lão sư ở đây nếu hỏi mà nàng mở miệng ra chê bai cái gì đó thì không được hay cho lắm, rất có thể còn lãnh ác cảm không cần thiết vào thân.
Lý Nhã Kỳ còn ít va chạm nên cảm xúc thường hiện lên trêи mặt, nói năng cũng ít kiêng nể, hành động cũng thể hiện ra quá nhiều thứ. Hắn nghe nói trong học viện sẽ phân khu vực ở theo thành tích đầu vào của học sinh, tức là hắn không ở cạnh nàng.
Nếu nàng vì mấy câu nói mà bị cô lập hay bắt nạt thì hắn cũng không thể luôn ở bên để chăm chút cho nàng được, điều này khiến Thiên Tiếu rất lo lắng. Đang suy tư thì có người vỗ vai của hắn, quay sang thì chẳng ai khác ngoài Băng Mị.
“Không cần lo lắng cho Nhã Kỳ, nàng ấy mạnh mẽ hơn ngươi nghĩ nhiều.”
Thiên Tiếu mỉm cười đáp:
“Người làm người khác khó hiểu quá đấy.”
“Ý gì?”
“Đôi khi ngươi ngờ nghệch đến mức buồn cười, có lúc lại tỏ ra thông thái đến mức làm người ta rợn cả người.”
Vừa nói hắn vừa làm biểu cảm ôm người rùng mình, Băng Mị che miệng cười, vừa khen vừa chê nghĩ thôi đã buồn cười rồi. Trước kia nếu có ai dám chê nàng ngờ nghệch nhất định nàng sẽ nổi khủng cho mà xem, ở bên cạnh người này thì nàng muốn giận cũng không giận nổi.
“Học muội xinh đẹp cho ta xin số liên lạc được không?”
Một học sinh năm trêи nhìn thấy Băng Mị liền kiềm chế không nổi, hắn lấy hết dũng khí của mình muốn xin số liên lạc. Còn nàng ấy là ai thì hắn cũng chưa biết, học sinh khóa trêи rất ít quan tâm tới khảo hạch hàng năm, trừ những người học sinh năm cuối như Cầm Vân Ca ra.
Giống như được chuẩn bị trước Băng Mị khoác tay Thiên Tiếu cười đáp:
“Học trưởng rất dễ mến nhưng bạn trai ta sẽ không vui nên rất xin lỗi.”
Đọc Truyện— QUẢNG CÁO —
“Không có gì, hóa ra học muỗi đã có bạn trai, rất xin lỗi vì đã làm phiền.”
Người này bị từ chối nơi đông người nên cảm thấy rất ngại, lập tức xin lỗi rồi rời đi nhanh chóng, tuy nhiên những ánh nhìn thiếu thiện cảm lập tức chiếu vào người Thiên Tiếu. Chấp nhận vì nàng làm mọi thứ để đổi lấy bình yên cho Nhã Lan tỷ, trong đó đương nhiên có cả việc làm lá chắn nữa.
“Học muội xinh đẹp cho ta xin số liên lạc được không?”
Câu hỏi quen thuộc vang lên, người được hỏi lần này là Lý Nhã Kỳ, Thiên Tiếu lắc đầu đi lại chắn trước mặt nàng.
“Học trưởng lại vui tính rồi, trước tiên phải hỏi người ta có bạn trai không đã chứ.”
Người kia nhíu mày:
“Có hay không cũng đâu phải là ngươi.”
Thiên Tiếu nắm lấy tay Lý Nhã Kỳ cười nói:
“Ai nói không phải, học trưởng là nhà tiên tri hay sao mà khẳng định toàn những chuyện mình chưa biết không vậy.”
Người kia chỉ Băng Mị:
“Thế nàng thì sao?”
Thiên Tiếu nhún vai:
“Cưa đổ nhiều người là bản lĩnh của ta, dù sao đợi tốt nghiệp có được tu vi Hồn Vương chẳng phải sẽ được cưới nhiều hơn một người vợ hay sao. Đợi đến Hồn Vương mới đi cưa thì các nàng có người yêu hết rồi, ta ra tay từ sớm thôi, bắt cá hai tay thì cũng đâu phạm pháp.”
Nụ cười ấm áp của Thiên Tiếu trong mắt mọi người lại trở nên ranh mãnh, ai lại có dũng khí tự bêu xấu mình ngay giữa đám đông như thế. Thật sự thì Thiên Tiếu cũng đâu có muốn mọi chuyên ra như thế này, nếu không phải bất đắc dĩ ai muốn tự bêu xấu mình như thế cơ chứ.
Vị học trưởng kia mỉm cười không nói gì mà rời đi luôn, Thiên Tiếu nói chuyện khiến hắn cảm thấy buồn cười. Tuy nhiên miệng cười trong lòng lại tan nát,cuộc đời thật quá bất công, người vài hộp sữa người không hộp nào.
Một vị học tỷ lại gần cười nói:
Đọc Truyện— QUẢNG CÁO —
“Học đệ ngươi tên gì?”
Thiên Tiếu cúi đầu:
“Ta tên Thiên Tiếu, rất hân hạnh được gặp mặt.”
Nàng cười nói:
“Rất tốt, hy vọng ngươi có thể trở thành Hồn Vương, khi đó biết đâu ta lại có hứng thú với ngươi.”
Thiên Tiếu cười khổ:
“Với ta thế này quá đủ rồi, học tỷ bỏ qua cho ta đi.”
Mấy cô gái khóa trêи trêu chọc hắn một chút rồi rời đi, hắn ăn nói trôi chảy khiến cho các nàng khá là có thiện cảm. Cũng hiểu một phần nào lý do hắn có nhiều hơn một người bạn gái, nam nhân là mà nói chuyện nhạt nhẽo rất đáng sợ, hoạt ngôn một chút lúc nào cũng thu hút hơn.
Người dẫn đội cười to:
“Xử lý rất tốt, ta còn không phải ra mặt, học đệ tương lai rất có tiềm năng.”
Một câu khen xã giao, Thiên Tiếu quá quen rồi nên cũng không có quá nhiều phản ứng, chính hắn cũng sẽ khen như thế nếu vào tình huống này. Chỉ là hắn không biết được vị học trưởng dẫn đội thật lòng khen hắn chứ không phải xã giao, Thiên Tiếu hành động chẳng giống một tân sinh chút nào.
Bọn họ được dẫn tới quảng trường rộng lớn của Yến Long học viện, nơi đang tập trung toàn bộ học sinh của học viện từ năm đầu lên tối năm cuối. Ngày hôm nay chính là một ngày rất quan trọng với các học viện, thế nên mọi thứ được tổ chức cực kỳ rầm rộ, mọi người đều phải có mặt.
Ngày hôm nay các học sinh khóa trước sẽ được nhận bằng tốt nghiệp và ra trường, đồng thời cũng chào đón những học sinh mới nhập học đi vào. Học sinh mới chưa phân lớp nên được xếp vào vào cùng một chỗ với nhau, chờ đợi được phân phòng và phân lớp.
Mọi hoạt động trong học viện đều cần phải minh bạch nên mọi người đều cần phải hiểu được tại sao học sinh tốt nghiệp nhận được đánh giá như thế. Còn học sinh mới có năng lực như thế nào mà có thể chiếm được ưu đãi từ học viện, minh bạch như vậy sẽ không ai cần phải ý kiến nữa.
Các học sinh tốt nghiệp được thông qua trêи màn hình khổng lồ sẽ chiếu rõ các thành tích của họ, đa phần là thứ hạng trong Thiên Địa Bảng. Phần lớn là những thứ đã biết trước nên mọi thứ trôi qua rất nhanh chóng.
Lúc này phần thú vị nhất sắp tới, mọi người chăm chú nhìn La Hoàng ánh mắt chờ mong.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.