Chương 71: Mưa như trút nước (P1)
Chi Điểm Thiên Hạ
26/11/2021
Không mất bao lâu, trên khuôn mặt của cả hai phe đều đã được tô màu, tựa như một bảng màu chứa đựng nhiều màu sắc sặc sỡ. Và hiển nhiên, khuôn
mặt của Bắc Đường Yêu lại càng nhiều màu hơn.
Có lẽ, do có quá nhiều tiếng ồn nào và huyên náo. Cho nên, Quân trưởng của Thần Vũ Quân đã nhanh chóng chạy tới: "Các ngươi đang làm gì vậy! Không cần luyện tập nữa ư! Đốc công nuôi dưỡng một đám phế vật các ngươi để cho các ngươi đối địch với nhau à! Còn không mau cút đi luyện tập, nhìn cái gì nữa mà nhìn! Mau lên!"
Trong lòng ai nấy cũng đều bất bình, vài người bỏ đi, ánh mắt Quân Trưởng đầy sâu xa liếc nhìn Bắc Đường Yêu, cũng không nói thêm gì nữa, trực tiếp xoay người rời đi.
Cho đến khi mặt trời lặn xuống núi, và bầu trời đã bắt đầu dần tối sầm lại, Bắc Đường Yêu cũng đã hoàn thành quá trình luyện tập, trên đường trở về phòng, hắn đã gặp một vài người mà sáng nay đã đánh nhau với hắn.
"Hôm nay, bọn ta nhìn ngươi cũng có oai phong lắm chứ, nhưng không biết, nếu như ngươi nằm ở phía dưới lão đại ta thì sẽ oai phong đến như thế nào nhỉ!" Một người hán tử cường tráng quan sát Bắc Đường Yêu từ trên xuống dưới. Hắn chưa bao giờ nhìn thấy một người nam tử nào mà yêu dã mị hoặc đến như thế, trong thiên hạ này, ngay cả những cô gái cũng chưa từng có một dung mạo có thể so sánh được với hắn.
Một vài người lao lên, và một người kia thừa dịp hỗn loạn đã xông lên ôm lấy eo của Bắc Đường Yêu, ôm chặt cứng như một khúc cây, để mặc cho nắm đấm của Bắc Đường Yêu liên tục rơi vào người hắn ta, nhưng cũng không lung lay được.
Trong khi đó, có hai người lợi dụng khoảng trống này, vung tay đấm mạnh vào lồng ngực của Bắc Đường Yêu. Bắc Đường Yêu cảm thấy đau đớn, liền một cước đá vào người tên hán tử ở phía trước. Theo quy luật tự nhiên, thì thiểu số nào có thể chống lại số đông, nên Bắc Đường Yêu mặc dù có giỏi đến mấy, cũng phải chịu nhiều sự hạn chế.
Một con dao găm với ánh sáng lạnh lẽo tuột khỏi ống tay áo, đâm thẳng vào thắt lưng của người hán tử ở trước mặt, một nhát lại một nhát. Mỗi một lần đâm xuống, đều chảy ra rất nhiều máu tươi. Chẳng bao lâu, người hán tử cao to lực lưỡng kia dần dần tuột xuống, và nằm im bất động trên nền đất.
Vài người xung quanh có chút sững sờ, dường như không ngờ rằng, trong tay của Bắc Đường Yêu còn có một con dao găm, bọn họ rối rít lấy ra đại đao, di chuyển vòng quanh người nam tử đó, tất cả đồng loạt xuất thủ, những cây đao trong tay đều đồng loạt đâm tới, không một hút do dự.
Chỉ với một con dao găm, Bắc Đường Yêu chật vật chống cự, vết thương trên người càng ngày càng nhiều, trên chiếc áo choàng đen, các vết máu dần dần lan ra, tựa như một đóa hoa nở đỏ thắm nở rộ trên con đường Hoàng Tuyền.
"Hắn sắp xong rồi!" Một người hán tử cao gầy nhìn bóng dáng lắc lư của Bắc Đường Yêu, trong mắt lóe lên một tia nham hiểm thâm độc.
Bầu trời tối đen, u ám, trầm thấp đến độ mang đến cho người ta một cảm giác rất ngột ngạt. Đột nhiên, từ đằng xa đỉnh núi, trên đỉnh bầu trời xẹt qua một tia chớp, kèm theo tiếng sấm rền vang dội, thật thống như đang chuẩn bị mang đến một trận bão tố, phong ba dữ dội, cuộn trào phóng tới.
Trong phút chốc, cơn mưa đổ xuống như trút nước, tạo thành một màn mưa dày đặc, mưa rơi trên nền đất, gây nên từng đợt sóng lăn tăn.
Chiếc áo choàng đen trên người của Bắc Đường Yêu giờ đã bị nước mưa làm thấm ướt, một vài sợi tóc thấm ướt nước mưa dán chặt vào đôi gờ má, trên người là những vết sẹo và vết máu được hòa lẫn vào nhau, ở trong đêm tối, tạo nên một vẻ đẹp mỹ lệ đến lạ thường.
Mưa bụi sấm chớp, mấy người lại tiếp tục giao thủ với nhau, toàn bộ đều là những chiêu tất sát rất quyết liệt, hai bên ngang tài ngang sức. Nhưng dần dà, có lẽ do quân số quá chênh lệch, mà Bắc Đường Yêu thường xuyên bị đánh ngã.
Một nhát dao đâm thẳng vào ngực của Bắc Đường Yêu, hai bên trái phải, và phía sau của Bắc Đường Yêu, đều bị vài tên Thần Vũ Quân tấn công liên tục, cục diện mà Bắc Đường Yêu phải đối diện bây giờ, chính là bị bao vây tứ phía, khí thế bức người.
Bắc Đường Yêu đá văng người hán tử ở bên trái, đồng thời đẩy cây đao đang cắm ở ngực mình về phía tim của người hán tử ở bên phải. Cuối cùng, Bắc Đường Yêu khuỵu gối xuống, tránh thoát được đòn tấn công của người ở phía sau, nhưng đúng lúc này, một tên hán tử từ trên đỉnh đầu của Bắc Đường Yêu lao thẳng xuống hắn, vẫn may, Bắc Đường Yêu đã kịp nhanh chóng né tránh được chiêu nguy hiểm vừa rồi.
Nhưng Bắc Đường Yêu không ngờ tới, kẻ hán tử ở phía sau lưng hắn đã kịp quay đầu dùng thanh đao đâm xuyên qua cơ thể của Bắc Đường Yêu.
Ngay lập tức, một ngụm máu đỏ tươi được phun ra từ miệng của Bắc Đường Yêu, hắn gắn sức dùng tay rút ra thanh đao được gắm trên người mình, phốc một tiếng, máu tươi như đóa hoa huyết đỏ bắn ra tung tóe khắp mọi nơi. Thật vất vả mới có thể ném thanh đao xuống nền đất, vẻ mặt Bắc Đường Yêu có chút âm trầm.
Cả người của Bắc Đường Yêu lảo đảo đứng không vững, dọc theo vết thương là từng giọt máu tí tách rơi xuống nền đất, dần dần hòa vào nước mưa, tạo thành một vũng nước dưới bàn chân hắn. Một vài tên Thần Vũ Quân bốn mắt nhìn nhau, đồng loạt ra hiệu, đánh mấy chưởng vào ngực của Bắc Đường Yêu, mỗi chưởng tung ra đều dùng hết sức lực và vô cùng ác liệt, tựa hồ muốn đoạt đi sinh mệnh của hắn vậy!
Sau một hồi loạng choảng, cuối cùng, cả người của Bắc Đường Yêu cũng rơi vào cơn mưa, nước mưa rơi xuống, rửa sạch toàn bộ những vết thương trên người và làm trôi đi những vết máu trên khuôn mặt hắn.
Mấy người hán tử liếc nhìn nhau, sau đó bước tới, đá vào người hắn mấy cái. Sau khi xác định hắn không còn phản kháng được nữa, bọn họ mới lạnh cười, chế nhạo: "Lớn lên xinh đẹp như vậy, trông rất giống một người nữ nhân nha. Chà chà, bây giờ, ta lại càng muốn nhìn xem, nếu ngươi ở dưới người ta, thì sẽ mỹ lệ như thế nào đây!"
Có lẽ, do có quá nhiều tiếng ồn nào và huyên náo. Cho nên, Quân trưởng của Thần Vũ Quân đã nhanh chóng chạy tới: "Các ngươi đang làm gì vậy! Không cần luyện tập nữa ư! Đốc công nuôi dưỡng một đám phế vật các ngươi để cho các ngươi đối địch với nhau à! Còn không mau cút đi luyện tập, nhìn cái gì nữa mà nhìn! Mau lên!"
Trong lòng ai nấy cũng đều bất bình, vài người bỏ đi, ánh mắt Quân Trưởng đầy sâu xa liếc nhìn Bắc Đường Yêu, cũng không nói thêm gì nữa, trực tiếp xoay người rời đi.
Cho đến khi mặt trời lặn xuống núi, và bầu trời đã bắt đầu dần tối sầm lại, Bắc Đường Yêu cũng đã hoàn thành quá trình luyện tập, trên đường trở về phòng, hắn đã gặp một vài người mà sáng nay đã đánh nhau với hắn.
"Hôm nay, bọn ta nhìn ngươi cũng có oai phong lắm chứ, nhưng không biết, nếu như ngươi nằm ở phía dưới lão đại ta thì sẽ oai phong đến như thế nào nhỉ!" Một người hán tử cường tráng quan sát Bắc Đường Yêu từ trên xuống dưới. Hắn chưa bao giờ nhìn thấy một người nam tử nào mà yêu dã mị hoặc đến như thế, trong thiên hạ này, ngay cả những cô gái cũng chưa từng có một dung mạo có thể so sánh được với hắn.
Một vài người lao lên, và một người kia thừa dịp hỗn loạn đã xông lên ôm lấy eo của Bắc Đường Yêu, ôm chặt cứng như một khúc cây, để mặc cho nắm đấm của Bắc Đường Yêu liên tục rơi vào người hắn ta, nhưng cũng không lung lay được.
Trong khi đó, có hai người lợi dụng khoảng trống này, vung tay đấm mạnh vào lồng ngực của Bắc Đường Yêu. Bắc Đường Yêu cảm thấy đau đớn, liền một cước đá vào người tên hán tử ở phía trước. Theo quy luật tự nhiên, thì thiểu số nào có thể chống lại số đông, nên Bắc Đường Yêu mặc dù có giỏi đến mấy, cũng phải chịu nhiều sự hạn chế.
Một con dao găm với ánh sáng lạnh lẽo tuột khỏi ống tay áo, đâm thẳng vào thắt lưng của người hán tử ở trước mặt, một nhát lại một nhát. Mỗi một lần đâm xuống, đều chảy ra rất nhiều máu tươi. Chẳng bao lâu, người hán tử cao to lực lưỡng kia dần dần tuột xuống, và nằm im bất động trên nền đất.
Vài người xung quanh có chút sững sờ, dường như không ngờ rằng, trong tay của Bắc Đường Yêu còn có một con dao găm, bọn họ rối rít lấy ra đại đao, di chuyển vòng quanh người nam tử đó, tất cả đồng loạt xuất thủ, những cây đao trong tay đều đồng loạt đâm tới, không một hút do dự.
Chỉ với một con dao găm, Bắc Đường Yêu chật vật chống cự, vết thương trên người càng ngày càng nhiều, trên chiếc áo choàng đen, các vết máu dần dần lan ra, tựa như một đóa hoa nở đỏ thắm nở rộ trên con đường Hoàng Tuyền.
"Hắn sắp xong rồi!" Một người hán tử cao gầy nhìn bóng dáng lắc lư của Bắc Đường Yêu, trong mắt lóe lên một tia nham hiểm thâm độc.
Bầu trời tối đen, u ám, trầm thấp đến độ mang đến cho người ta một cảm giác rất ngột ngạt. Đột nhiên, từ đằng xa đỉnh núi, trên đỉnh bầu trời xẹt qua một tia chớp, kèm theo tiếng sấm rền vang dội, thật thống như đang chuẩn bị mang đến một trận bão tố, phong ba dữ dội, cuộn trào phóng tới.
Trong phút chốc, cơn mưa đổ xuống như trút nước, tạo thành một màn mưa dày đặc, mưa rơi trên nền đất, gây nên từng đợt sóng lăn tăn.
Chiếc áo choàng đen trên người của Bắc Đường Yêu giờ đã bị nước mưa làm thấm ướt, một vài sợi tóc thấm ướt nước mưa dán chặt vào đôi gờ má, trên người là những vết sẹo và vết máu được hòa lẫn vào nhau, ở trong đêm tối, tạo nên một vẻ đẹp mỹ lệ đến lạ thường.
Mưa bụi sấm chớp, mấy người lại tiếp tục giao thủ với nhau, toàn bộ đều là những chiêu tất sát rất quyết liệt, hai bên ngang tài ngang sức. Nhưng dần dà, có lẽ do quân số quá chênh lệch, mà Bắc Đường Yêu thường xuyên bị đánh ngã.
Một nhát dao đâm thẳng vào ngực của Bắc Đường Yêu, hai bên trái phải, và phía sau của Bắc Đường Yêu, đều bị vài tên Thần Vũ Quân tấn công liên tục, cục diện mà Bắc Đường Yêu phải đối diện bây giờ, chính là bị bao vây tứ phía, khí thế bức người.
Bắc Đường Yêu đá văng người hán tử ở bên trái, đồng thời đẩy cây đao đang cắm ở ngực mình về phía tim của người hán tử ở bên phải. Cuối cùng, Bắc Đường Yêu khuỵu gối xuống, tránh thoát được đòn tấn công của người ở phía sau, nhưng đúng lúc này, một tên hán tử từ trên đỉnh đầu của Bắc Đường Yêu lao thẳng xuống hắn, vẫn may, Bắc Đường Yêu đã kịp nhanh chóng né tránh được chiêu nguy hiểm vừa rồi.
Nhưng Bắc Đường Yêu không ngờ tới, kẻ hán tử ở phía sau lưng hắn đã kịp quay đầu dùng thanh đao đâm xuyên qua cơ thể của Bắc Đường Yêu.
Ngay lập tức, một ngụm máu đỏ tươi được phun ra từ miệng của Bắc Đường Yêu, hắn gắn sức dùng tay rút ra thanh đao được gắm trên người mình, phốc một tiếng, máu tươi như đóa hoa huyết đỏ bắn ra tung tóe khắp mọi nơi. Thật vất vả mới có thể ném thanh đao xuống nền đất, vẻ mặt Bắc Đường Yêu có chút âm trầm.
Cả người của Bắc Đường Yêu lảo đảo đứng không vững, dọc theo vết thương là từng giọt máu tí tách rơi xuống nền đất, dần dần hòa vào nước mưa, tạo thành một vũng nước dưới bàn chân hắn. Một vài tên Thần Vũ Quân bốn mắt nhìn nhau, đồng loạt ra hiệu, đánh mấy chưởng vào ngực của Bắc Đường Yêu, mỗi chưởng tung ra đều dùng hết sức lực và vô cùng ác liệt, tựa hồ muốn đoạt đi sinh mệnh của hắn vậy!
Sau một hồi loạng choảng, cuối cùng, cả người của Bắc Đường Yêu cũng rơi vào cơn mưa, nước mưa rơi xuống, rửa sạch toàn bộ những vết thương trên người và làm trôi đi những vết máu trên khuôn mặt hắn.
Mấy người hán tử liếc nhìn nhau, sau đó bước tới, đá vào người hắn mấy cái. Sau khi xác định hắn không còn phản kháng được nữa, bọn họ mới lạnh cười, chế nhạo: "Lớn lên xinh đẹp như vậy, trông rất giống một người nữ nhân nha. Chà chà, bây giờ, ta lại càng muốn nhìn xem, nếu ngươi ở dưới người ta, thì sẽ mỹ lệ như thế nào đây!"
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.