Chương 37: Ta muốn...bảo hộ....nhà của ta
Sư Tử Hà Tây
23/08/2024
"Hừ, đa mưu túc trí, quỷ kế đa đoan"
Ngữ khí của Cung Viễn Chủy không che giấu được khinh bỉ
Trên mặt Cung Thượng Giác lại không có biểu tình gì, ngữ khí vẫn ổn định như thường, chỉ có đầu ngón tay trắng bệch trên y án thể hiện sự không bình tĩnh của hắn
"Kế này rất hay, ta với Viễn Chủy đệ đệ đều chưa từng phát giác"
Lúc này Cung Thượng Giác lại nhìn về phía Phượng Thần Hy, trong ánh mắt tràn đầy tìm tòi nghiên cứu nhìn nàng
"Ta đã rõ mục đích của Vụ Cơ phu nhân, nhưng ta còn không biết mục đích của Phượng cô nương"
Cung Viễn Chủy nghe vậy thì có vội vàng muốn thế Phượng Thần Hy biện hộ, hắn biết ca vẫn đề phòng Phượng Thần Hy
"Ca, Phượng Thần Hy..."
"Viễn Chủy!"
Cung Thượng Giác hơi nheo mắt lại nhìn Cung Viễn Chủy, ý tứ rất rõ ràng chuyện này hắn không cần xen vào
Bầu không khí trong nháy mắt trở nên ngưng trọng
Cung Thượng Giác biết rõ tính tình của Cung Viễn Chủy, đệ ấy xưa nay sẽ không hấp tấp như thế, nhưng bây giờ hắn mới chỉ hơi nghi ngờ một chút mà đệ ấy đã vội vàng muốn bảo vệ Phượng Thần Hy
Viễn Chủy đệ đệ khả năng vẫn chưa nhận ra nhưng hắn lại cảm nhận được cực kỳ rõ ràng, Phượng Thần Hy ảnh hưởng có bao nhiêu lớn tới đệ ấy
Phượng Thần Hy không muốn giữa hai huynh đệ nổi lên tranh chấp, liền mở miệng giải thích
"Ta chỉ là không muốn trận hạo kiếp 10 năm trước lần nữa tái diễn, ta muốn bảo hộ Cung Môn, ta muốn....bảo hộ....nhà của ta"
Cung Thượng Giác ánh mắt sắc bén nhìn Phượng Thần Hy, Phượng Thần Hy cũng không thua kém mà nhìn lại
Cung Thượng Giác, giữa hai người trà ngập khói thuốc súng mà ai cũng có thể phát giác
Cuối cùng, Cung Thượng Giác rũ mắt xuống, cầm ly trà lên uống một ngụm, không khí lại chìm vào im lặng
Lúc này, Thượng Quan Thiển lại mở miệng xóa tan bầu không khí im lặng này
"Cung Môn gần đây sự vụ hỗn tạp, Cung Nhị tiên sinh vẫn là nên bảo dưỡng thân thể nhiều hơn mới thỏa đáng"
Trong vòng mười ngày tìm được Vô Danh, Cung Thượng Giác trong thời gian này sợ là không cách nào an giấc
"Ta nghe hạ nhân nói Cung Nhị tiên sinh gần đây thường xuyên mệt nhọc, giấc ngủ lại không tốt, nhà ta có một loại gối đầu làm từ gỗ Hoàng Dương có tác dụng an thần, bỏ thêm nước Hà Thủ Ô Đằng, lá nguyệt quế luộc rồi phơi khô có thể an thần, cải thiện giấc ngủ"
Thượng Quan Thiển dẫn dắt câu chuyện xong rồi nhẹ nhàng nhìn về phía Cung Viễn Chủy
"Chủy công tử vừa lúc ở đây luôn nên ta muốn hỏi y quán có những dược liệu này không? Ta muốn đi xem một chút"
Phượng Thần Hy bất động thanh sắc nhìn Thượng Quan Thiển
Dùng độc dược định kỳ là cách khống chế sát thủ hiệu quả nhất, khả năng là độc của Thượng Quan Thiền sắp phát tác nên nàng ta muốn đến y quán lấy chút dược liệu để chịu cho qua thời gian này
Cung Viễn Chủy thở dài một hơi, không so đo với Thượng Quan Thiển
"Đi đi, y quán có mấy thứ đó"
Thượng Quan Thiền nhẹ gật đầu đứng dậy, chợt nghe được giọng nói của Cung Thượng Giác
"Mang lệnh bài theo, Cung Môn giới nghiêm"
Khi Thượng Quan Thiển cúi người cầm lệnh bài, một bàn tay lớn nắm lấy tay nàng
Bên tai là giọng nói của Cung Thượng Giác nói
"Đi sớm về sớm"
"Được"
Thượng Quan Thiển từ từ rút tay ra khỏi bàn tay của Cung Thượng Giác, cẩm lệnh bài, hơi khom người hành lễ xong liền rời đi
Sau khi Thượng Quan Thiển rời đi, Phượng Thần Hy chủ động thêm trà cho Cung Thượng Giác và Cung Viễn Chủy
"Phượng cô nương, chuyện y án, đa tạ cô hỗ trợ"
Cung Thượng Giác lễ nghĩa chu đáo nên lúc cảm tạ khá nghiêm túc
Phượng Thần Hy nở một nụ cười khách khí
"Không phải chuyện gì to tát, Giác công tử có khó khăn trong việc điều tra mật thám Vô Phong, nếu ta giúp được thì cứ việc nói, ta sẽ giúp ngài đến cùng"
Cung Viễn Chủy nhìn cảnh tượng như vậy, trong lòng ấm áp, bàn tay bất giác nắm lấy tay của Phượng Thần Hy
*
Trời đã tối xuống, đến lúc nghỉ ngơi
Thượng Quan Thiển xách theo dược liệu lấy được từ y quán trở về, vừa bước vào phòng đã thấy có người ngồi bên bàn, nàng giật mình xuýt chút là đánh rơi dược liệu
Người đang ngồi ôm cây đợi thỏ chờ Thượng Quan Thiển trở lại không phải ai khác ngoài Phượng Thần Hy thong thả uống trà, biểu tình nhàn nhạt, biểu tình trên mặt Thượng Quan Thiển vẫn không chút thả lỏng
Cung Môn giới nghiêm, trên dưới đều tăng cường thị vệ canh gác vậy mà Phượng Thần Hy lại có thể đi lại như chốn không người, hơn nữa nhìn qua có vẻ Phượng Thần Hy đã ở đây đợi nàng được một lúc rồi mà không có bất cứ ai phát giác, thực lực của Phượng Thần Hy còn đáng sợ hơn so với nàng nghĩ
Phượng Thần Hy nhìn qua Thượng Quan Thiển đứng ở cửa, nhẹ đặt ly trà xuống
"Ngồi đi"
Ngữ khí bình thản này như là chủ nhà vậy
Thượng Quan Thiển ngồi xuống đối diện với Phượng Thần Hy dò xét hỏi
"Muội muội hôm nay gặp riêng ta là có chuyện gì sao?"
Phượng Thần Hy nhẹ cười nhìn qua Thượng Quan Thiển
"Thượng Quan tỷ tỷ không cần lo lắng như vậy, ta chỉ đến làm một giao dịch với tỷ thôi"
Thượng Quan Thiển nghe Phượng Thần Hy nói thì càng thêm cảnh giác
"Giao dịch gì?"
Trước đây Phượng Thần Hy một câu 'Thượng Quan cô nương', hai câu 'Thượng Quan cô nương', bây giờ đột nhiên lại thân thiết gọi 'Thượng Quan tỷ tỷ' thật sự là thụ sủng nhược kinh
Phượng Thần Hy như không cảm giác được sự cảnh giác của Thượng Quan Thiển
"Chỉ là một giao dịch nhỏ giữa hai chúng ta thôi"
Phượng Thần Hy nhẹ nhàng đẩy một tờ giấy đến trước mặt Thượng Quan Thiển
"Đây là thành ý của ta"
Cầm lên xem qua đó là một đơn thuốc, kịch độc chết người phối với giải dược, nhìn thì loạn thành một mớ nhưng mỗi phân dược liệu đều tinh chuẩn và gãi đúng chỗ ngứa một cách kì diệu, Thượng Quan Thiển tự nhận bản thân nàng có chút không thể lí giải đơn thuốc này, nhưng khi đọc đến cuối cùng....
Trứng ruồi mu bàn chân....
Đây lẽ nào là.....
Tim Thượng Quan Thiển đập thình thịch không ngừng, ngẩng đầu lên nhìn thiếu nữ đang an tĩnh uống trà
"Thứ ta muốn rất đơn giản, ta muốn.... chân tâm của tỷ"
Nói xong, Phượng Thần Hy nhẹ đặt tách trà xuống rồi đứng lên rời đi, trước khi đi chỉ để lại cho Thượng Quan Thiển một cầu
"Tỷ tỷ tự mình suy nghĩ cho kỹ"
Thượng Quan Thiển ngồi yên ở đó nhìn nơi Phượng Thần Hy rời đi, một lúc lâu sau, nàng mới cúi đầu xuống nhìn đơn thuốc không biết bị nàng bóp nhăn nhó từ lúc nào
Chân tâm.....
Phượng Thần Hy đây là muốn nàng không làm mật thám Vô Phong nữa mà yên tâm ở lại Cung Môn, cùng Cung Thượng Giác hai người lẫn nhau giao phó chân tình?
Để bày tỏ thành ý Phượng Thần Hy đưa phối phương của Ruồi Bán Nguyệt còn đem quyền lựa chọn giao vào tay nàng
Ngữ khí của Cung Viễn Chủy không che giấu được khinh bỉ
Trên mặt Cung Thượng Giác lại không có biểu tình gì, ngữ khí vẫn ổn định như thường, chỉ có đầu ngón tay trắng bệch trên y án thể hiện sự không bình tĩnh của hắn
"Kế này rất hay, ta với Viễn Chủy đệ đệ đều chưa từng phát giác"
Lúc này Cung Thượng Giác lại nhìn về phía Phượng Thần Hy, trong ánh mắt tràn đầy tìm tòi nghiên cứu nhìn nàng
"Ta đã rõ mục đích của Vụ Cơ phu nhân, nhưng ta còn không biết mục đích của Phượng cô nương"
Cung Viễn Chủy nghe vậy thì có vội vàng muốn thế Phượng Thần Hy biện hộ, hắn biết ca vẫn đề phòng Phượng Thần Hy
"Ca, Phượng Thần Hy..."
"Viễn Chủy!"
Cung Thượng Giác hơi nheo mắt lại nhìn Cung Viễn Chủy, ý tứ rất rõ ràng chuyện này hắn không cần xen vào
Bầu không khí trong nháy mắt trở nên ngưng trọng
Cung Thượng Giác biết rõ tính tình của Cung Viễn Chủy, đệ ấy xưa nay sẽ không hấp tấp như thế, nhưng bây giờ hắn mới chỉ hơi nghi ngờ một chút mà đệ ấy đã vội vàng muốn bảo vệ Phượng Thần Hy
Viễn Chủy đệ đệ khả năng vẫn chưa nhận ra nhưng hắn lại cảm nhận được cực kỳ rõ ràng, Phượng Thần Hy ảnh hưởng có bao nhiêu lớn tới đệ ấy
Phượng Thần Hy không muốn giữa hai huynh đệ nổi lên tranh chấp, liền mở miệng giải thích
"Ta chỉ là không muốn trận hạo kiếp 10 năm trước lần nữa tái diễn, ta muốn bảo hộ Cung Môn, ta muốn....bảo hộ....nhà của ta"
Cung Thượng Giác ánh mắt sắc bén nhìn Phượng Thần Hy, Phượng Thần Hy cũng không thua kém mà nhìn lại
Cung Thượng Giác, giữa hai người trà ngập khói thuốc súng mà ai cũng có thể phát giác
Cuối cùng, Cung Thượng Giác rũ mắt xuống, cầm ly trà lên uống một ngụm, không khí lại chìm vào im lặng
Lúc này, Thượng Quan Thiển lại mở miệng xóa tan bầu không khí im lặng này
"Cung Môn gần đây sự vụ hỗn tạp, Cung Nhị tiên sinh vẫn là nên bảo dưỡng thân thể nhiều hơn mới thỏa đáng"
Trong vòng mười ngày tìm được Vô Danh, Cung Thượng Giác trong thời gian này sợ là không cách nào an giấc
"Ta nghe hạ nhân nói Cung Nhị tiên sinh gần đây thường xuyên mệt nhọc, giấc ngủ lại không tốt, nhà ta có một loại gối đầu làm từ gỗ Hoàng Dương có tác dụng an thần, bỏ thêm nước Hà Thủ Ô Đằng, lá nguyệt quế luộc rồi phơi khô có thể an thần, cải thiện giấc ngủ"
Thượng Quan Thiển dẫn dắt câu chuyện xong rồi nhẹ nhàng nhìn về phía Cung Viễn Chủy
"Chủy công tử vừa lúc ở đây luôn nên ta muốn hỏi y quán có những dược liệu này không? Ta muốn đi xem một chút"
Phượng Thần Hy bất động thanh sắc nhìn Thượng Quan Thiển
Dùng độc dược định kỳ là cách khống chế sát thủ hiệu quả nhất, khả năng là độc của Thượng Quan Thiền sắp phát tác nên nàng ta muốn đến y quán lấy chút dược liệu để chịu cho qua thời gian này
Cung Viễn Chủy thở dài một hơi, không so đo với Thượng Quan Thiển
"Đi đi, y quán có mấy thứ đó"
Thượng Quan Thiền nhẹ gật đầu đứng dậy, chợt nghe được giọng nói của Cung Thượng Giác
"Mang lệnh bài theo, Cung Môn giới nghiêm"
Khi Thượng Quan Thiển cúi người cầm lệnh bài, một bàn tay lớn nắm lấy tay nàng
Bên tai là giọng nói của Cung Thượng Giác nói
"Đi sớm về sớm"
"Được"
Thượng Quan Thiển từ từ rút tay ra khỏi bàn tay của Cung Thượng Giác, cẩm lệnh bài, hơi khom người hành lễ xong liền rời đi
Sau khi Thượng Quan Thiển rời đi, Phượng Thần Hy chủ động thêm trà cho Cung Thượng Giác và Cung Viễn Chủy
"Phượng cô nương, chuyện y án, đa tạ cô hỗ trợ"
Cung Thượng Giác lễ nghĩa chu đáo nên lúc cảm tạ khá nghiêm túc
Phượng Thần Hy nở một nụ cười khách khí
"Không phải chuyện gì to tát, Giác công tử có khó khăn trong việc điều tra mật thám Vô Phong, nếu ta giúp được thì cứ việc nói, ta sẽ giúp ngài đến cùng"
Cung Viễn Chủy nhìn cảnh tượng như vậy, trong lòng ấm áp, bàn tay bất giác nắm lấy tay của Phượng Thần Hy
*
Trời đã tối xuống, đến lúc nghỉ ngơi
Thượng Quan Thiển xách theo dược liệu lấy được từ y quán trở về, vừa bước vào phòng đã thấy có người ngồi bên bàn, nàng giật mình xuýt chút là đánh rơi dược liệu
Người đang ngồi ôm cây đợi thỏ chờ Thượng Quan Thiển trở lại không phải ai khác ngoài Phượng Thần Hy thong thả uống trà, biểu tình nhàn nhạt, biểu tình trên mặt Thượng Quan Thiển vẫn không chút thả lỏng
Cung Môn giới nghiêm, trên dưới đều tăng cường thị vệ canh gác vậy mà Phượng Thần Hy lại có thể đi lại như chốn không người, hơn nữa nhìn qua có vẻ Phượng Thần Hy đã ở đây đợi nàng được một lúc rồi mà không có bất cứ ai phát giác, thực lực của Phượng Thần Hy còn đáng sợ hơn so với nàng nghĩ
Phượng Thần Hy nhìn qua Thượng Quan Thiển đứng ở cửa, nhẹ đặt ly trà xuống
"Ngồi đi"
Ngữ khí bình thản này như là chủ nhà vậy
Thượng Quan Thiển ngồi xuống đối diện với Phượng Thần Hy dò xét hỏi
"Muội muội hôm nay gặp riêng ta là có chuyện gì sao?"
Phượng Thần Hy nhẹ cười nhìn qua Thượng Quan Thiển
"Thượng Quan tỷ tỷ không cần lo lắng như vậy, ta chỉ đến làm một giao dịch với tỷ thôi"
Thượng Quan Thiển nghe Phượng Thần Hy nói thì càng thêm cảnh giác
"Giao dịch gì?"
Trước đây Phượng Thần Hy một câu 'Thượng Quan cô nương', hai câu 'Thượng Quan cô nương', bây giờ đột nhiên lại thân thiết gọi 'Thượng Quan tỷ tỷ' thật sự là thụ sủng nhược kinh
Phượng Thần Hy như không cảm giác được sự cảnh giác của Thượng Quan Thiển
"Chỉ là một giao dịch nhỏ giữa hai chúng ta thôi"
Phượng Thần Hy nhẹ nhàng đẩy một tờ giấy đến trước mặt Thượng Quan Thiển
"Đây là thành ý của ta"
Cầm lên xem qua đó là một đơn thuốc, kịch độc chết người phối với giải dược, nhìn thì loạn thành một mớ nhưng mỗi phân dược liệu đều tinh chuẩn và gãi đúng chỗ ngứa một cách kì diệu, Thượng Quan Thiển tự nhận bản thân nàng có chút không thể lí giải đơn thuốc này, nhưng khi đọc đến cuối cùng....
Trứng ruồi mu bàn chân....
Đây lẽ nào là.....
Tim Thượng Quan Thiển đập thình thịch không ngừng, ngẩng đầu lên nhìn thiếu nữ đang an tĩnh uống trà
"Thứ ta muốn rất đơn giản, ta muốn.... chân tâm của tỷ"
Nói xong, Phượng Thần Hy nhẹ đặt tách trà xuống rồi đứng lên rời đi, trước khi đi chỉ để lại cho Thượng Quan Thiển một cầu
"Tỷ tỷ tự mình suy nghĩ cho kỹ"
Thượng Quan Thiển ngồi yên ở đó nhìn nơi Phượng Thần Hy rời đi, một lúc lâu sau, nàng mới cúi đầu xuống nhìn đơn thuốc không biết bị nàng bóp nhăn nhó từ lúc nào
Chân tâm.....
Phượng Thần Hy đây là muốn nàng không làm mật thám Vô Phong nữa mà yên tâm ở lại Cung Môn, cùng Cung Thượng Giác hai người lẫn nhau giao phó chân tình?
Để bày tỏ thành ý Phượng Thần Hy đưa phối phương của Ruồi Bán Nguyệt còn đem quyền lựa chọn giao vào tay nàng
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.