Chương 18: Uy hiếp
Sư Tử Hà Tây
12/08/2024
Suối nước thanh tịnh, nước chảy róc rách
Đi được một hồi, Phượng Thần Hy nhận ra, Cung Viễn Chủy vừa nãy lại tiện tay kéo nàng đi rồi
Nghĩ đến làm trò 'lôi lôi kéo kéo' trước mặt nhiều người như vậy, trên mặt của Phượng Thần Hy xuất hiện chút quẫn bách, nhiệt độ trên mặt cũng tăng lên một chút
Khi đang tính thu tay lại thì phía sau nghe Thượng Quan Thiển 'Ai nha' một tiếng
Cung Viễn Chủy vì với thắng Cung Tử Vũ, tâm tình hiện tại rất tốt, hiếm không có không kiên nhẫn mà quay đầu lại hỏi nàng
"Thế nào?"
Phượng Thần Hy cũng đừng bước, quay đầu lại nhìn Thượng Quan Thiển
"Ta để quên một thứ quan trọng phải quay về lấy"
Phượng Thần Hy nghe xong liền biết Thượng Quan Thiển mưu đồ cái gì, trở về lấy đồ là giả, nghiên cứu ám khí của Cung Viễn Chủy mới là thật
Cung Viễn Chủy nghe vậy thì nhíu mày, nữ nhân này vì cái gì lại nhiều chuyện như vậy?
"Ở Giác Cung cái gì cũng có, không cần phiền phức như vậy đâu, đi thôi"
Ai ngờ Thượng Quan Thiển lại nói
"Giác Cung... quả thật là không có"
Cung Viễn Chủy tò mò, ôm lấy hai cánh tay hướng nàng cười cười
"Thứ gì? Hiếm lạ như vậy?"
Thượng Quan Thiển lúc này từ tốn trả lời
"Đó là lễ vật mà ta chuẩn bị đưa cho Cung Nhị tiên sinh"
Nghe xong, Cung Viễn Chủy cảm thấy không có hứng thú
"Ca ca ta cái gì cũng không thiếu, người tặng huynh ấy lễ vật có nhiều lắm"
Thượng Quan Thiển nghe xong lại nói, ngữ khí mang theo vài phần đùa giỡn
"Cái này khác chứ, tuy đệ đệ tuổi vẫn còn nhỏ nhưng tốt xấu là người có tân nương, vì sao lại không hiểu mấy chuyện nam nữ tình trường này thế?"
"Ta..."
Cung Viễn Chủy nhất thời có chút nghẹn lời, hắn bị lời này nói có chút ngượng ngùng, len lén nhìn qua thấy Phượng Thần Hy đang nhìn bản thân, trên gương mặt trắng nõn bỗng xuất hiện hai đám mây hồng khả nghi
"Thôi, chúng ta ở chỗ này chờ cô, đi nhanh về nhanh"
Thượng Quan Thiển nhẹ cười, phúc thân cáo lui
Phượng Thần Hy lại nhân cơ hội này tránh tay ra khỏi bàn tay đang nắm cửa Cung Viễn Chủy, đi về phía Thượng Quan Thiển
"Không bằng để ta đi cùng Thượng Quan cô nương, đúng lúc ta có vài chuyện muốn cùng Thượng Quan cô nương trò chuyện một chút"
Nụ cười trên gương mặt Thượng Quan Thiển cứng lại một chút, sau đó rất nhanh lại trở về vẻ ôn nhu bình thường, không có cự tuyệt bởi vì như vậy trông nàng sẽ cực kỳ đáng nghi
Cung Viễn Chủy hít một hơi, rất muốn hỏi Phượng Thần Hy là có chuyện gì mà hắn không thể nghe
Vốn nghĩ là dứt khoát đi phía sau hai người nhưng nhớ đến Cung Tử Vũ cũng đang ở nữ khách biệt viện trong nháy mắt liền không muốn đi nữa
"Đi đi, ta ở chỗ này chờ hai người"
*
Đi ra khỏi tầm mắt của Cung Viễn Chủy, nụ cười trên mặt Thượng Quan Thiển biến mất, bước chân của nàng dừng lại, ánh mắt nhìn chằm chằm về thân ảnh Phượng Thần Hy đang đi về phía trước
"Thiên Địa Huyền Hoàng"
Vừa nãy khi nàng lấy đi túi ám khí của Cung Viễn Chủy, Phượng Thần Hy rõ ràng đã liếc qua tay đang cầm ám khí, còn cười nhẹ một tiếng, nàng một chút cũng không tin đó chỉ là trùng hợp
Nghe vậy, Phượng Thần Hy cũng đừng lại bước chân trong đầu bỗng chốc hiện lên một câu
Si Mị Võng Lượng
". . . . . ."
"...Si Mị Võng Lượng"
Nghe thấy Phượng Thần Hy trả lời, ý cười lại lần nữa xuất hiện trên mặt của Thượng Quan Thiển, nàng bước đi đến bên Phượng Thần Hy
"Muội muội đúng là im hơi lặng tiếng"
". . . . . ."
Phượng Thần Hy trầm mặc một lúc sau đó xoay người lại, cười cười nhìn về phía Thượng Quan Thiển
"Không dám nhận, dù sao cũng không bì được với..."
Vừa nói, Phượng Thần Hy vừa khẽ nâng nâng tóc sau góc cổ bên trái của Thượng Quan Thiển để lộ ra một vết bớt đỏ đặc biệt
"...Cô Sơn Phái cô nhi"
Thượng Quan Thiển nghe vậy thì trợn tròn mắt, ra tay tấn công Phượng Thần Hy nhưng chưa đến chiêu thứ hai đã bị Phượng Thần Hy bóp cổ ngược lại
Trong lòng Thượng Quan Thiển kinh hãi, Phượng Thần rốt cuộc có thực lực khủng bố đến mức nào mà chỉ cần một chiêu đã có thể khống chế Mị!?
Phượng Thần Hy lúc này lại ghé sát vào tai Thượng Quan Thiển nhỏ giọng uy hiếp
"Nếu có người thứ ba biết thân phận của ta, người đầu tiên ta xử lý chính là ngươi, rõ chưa?"
Thay vì tiếp tục giả ngốc, trực tiếp uy hiếp ngược lại càng hiệu quả, ta và ngươi đều có đao trên đầu, đừng hòng ai trở mặt với ai
Ngữ khí của Phượng Thần Hy cũng như bình thường nhưng Thượng Quan Thiển lại nghe ra sự nguy hiểm trong đó, lãnh huyết, lương bạc, tàn nhẫn, áp lực của cái chết khiến người nghe lạnh cả sống lưng
"Rõ... rõ rồi"
Phượng Thần Hy buông Thượng Quan Thiển, Thượng Quan Thiển như tìm được đường sống trong chỗ chết ho lên vài cái, liên tục hít không khí, ánh mắt đề phòng nhìn Phượng Thần Hy
Vốn tưởng Phượng Thần Hy cũng mang nhiệm vụ tiến vào Vô Phong nhưng hình như không phải như vậy
Bỗng nhiên nàng nhớ đến 1 năm trước Vô Phong huy động vô số lực lượng như tìm kiếm thứ gì đó, khi nàng hỏi thì Hàn Quạ Thất chỉ nói không cần quan tâm
Chẳng lẽ Vô Phong đang... tìm Phượng Thần Hy?
※
°NỮ KHÁCH BIỆT VIỆN°
Hai người đến nơi là lúc Cung Tử Vũ đến đây không lâu
Cung Tử Thương phát hiện ra hai bọn họ, Cung Tử Vũ quay đầu kì quái hỏi
"Thượng Quan cô nương? Phượng cô nương?"
Tuy vừa nãy Phượng Thần Hy dùng một câu làm hắn đến nói cũng không ra lời nhưng Cung Tử Vũ cũng không giận lây sang nàng, dù sao Phượng Thần Hy nói cũng là sự thật, hơn nữa nàng là tân nương của Cung Viễn Chủy, giữ gìn Cung Viễn Chủy cũng là đúng tình hợp lý
Mặc dù hai người các nàng một người tân nương của Cung Thượng Giác, một người là Cung Viễn Chủy nhưng thái độ của hắn với hai người coi như bình thản, hắn sẽ không vì quan hệ của bản thân với hai huynh đệ kia mà liên lụy nữ quyến
Phượng Thần Hy và Thượng Quan Thiển nhàn nhạt nở nụ cười, hướng Cung Tử Vũ thi lễ một cái
Cung Tử Vũ hỏi hai người
"Hai người quay lại làm gì thế?"
Thượng Quan Thiển nhẹ nhàng trả lời câu hỏi vừa nãy của Cung Tử Vũ
"Ta quên mang một thứ, thật ngại quá"
"Chấp Nhận đại nhân là muốn đến đón Vân Vi Sam cô nương? Để ta và Phượng cô nương lên gọi nàng ấy giúp ngài"
Thượng Quan Thiển nói xong thì quay người, dự định cùng Phượng Thần Hy đi về phía gian phòng của Vân Vi Sam
Nhưng Cung Tử Vũ lại gọi các nàng lại
"Không cần đâu, chuyện nhỏ như vậy thì không làm phiền Thượng Quan cô nương và Phượng cô nương"
Vừa vặn lúc này có một thị nữ đứng cách mấy người không xa, Cung Tử Vũ hơi nghiêng đầu nói với thị nữ kia
"Giúp ta gọi Vân Vi Sam cô nương đi"
Chỗ thị nữ đứng trùng hợp là ngay sau lưng Cung Tử Thương, nghe lời Cung Tử Vũ nói, Cung Tử Thương còn tưởng rằng Cung Tử Vũ muốn nàng đi gọi Vân Vi Sam xuống
Cung Tử Thương biểu tình hơi xoắn xuýt, cuối cùng vẫn là phúc thân một cái
"Rõ"
Tiếng 'rõ' này cơ hồ cùng thị nữ nói ra, Cung Tử Thương sửng sốt một chút lúc này mới phản ứng Cung Tử Vũ nói không phải nàng
Nhớ tới chuyện ngu ngốc bản thân vừa làm, Cung Tử Vũ nở một nụ cười lúng túng nhưng không mất lễ phép
Cung Tử Vũ và Kim Phồn đứng một bên cũng thay nàng lúng túng
Thượng Quan Thiển cũng lễ phép cười cười
"Đa tạ Chấp Nhận đại nhân, là ta suy nghĩ không chu đáo"
Nói xong liền phúc thân cáo lui, cùng Phượng Thần Hy đi về phía gian phòng của bản thân
Đi được một hồi, Phượng Thần Hy nhận ra, Cung Viễn Chủy vừa nãy lại tiện tay kéo nàng đi rồi
Nghĩ đến làm trò 'lôi lôi kéo kéo' trước mặt nhiều người như vậy, trên mặt của Phượng Thần Hy xuất hiện chút quẫn bách, nhiệt độ trên mặt cũng tăng lên một chút
Khi đang tính thu tay lại thì phía sau nghe Thượng Quan Thiển 'Ai nha' một tiếng
Cung Viễn Chủy vì với thắng Cung Tử Vũ, tâm tình hiện tại rất tốt, hiếm không có không kiên nhẫn mà quay đầu lại hỏi nàng
"Thế nào?"
Phượng Thần Hy cũng đừng bước, quay đầu lại nhìn Thượng Quan Thiển
"Ta để quên một thứ quan trọng phải quay về lấy"
Phượng Thần Hy nghe xong liền biết Thượng Quan Thiển mưu đồ cái gì, trở về lấy đồ là giả, nghiên cứu ám khí của Cung Viễn Chủy mới là thật
Cung Viễn Chủy nghe vậy thì nhíu mày, nữ nhân này vì cái gì lại nhiều chuyện như vậy?
"Ở Giác Cung cái gì cũng có, không cần phiền phức như vậy đâu, đi thôi"
Ai ngờ Thượng Quan Thiển lại nói
"Giác Cung... quả thật là không có"
Cung Viễn Chủy tò mò, ôm lấy hai cánh tay hướng nàng cười cười
"Thứ gì? Hiếm lạ như vậy?"
Thượng Quan Thiển lúc này từ tốn trả lời
"Đó là lễ vật mà ta chuẩn bị đưa cho Cung Nhị tiên sinh"
Nghe xong, Cung Viễn Chủy cảm thấy không có hứng thú
"Ca ca ta cái gì cũng không thiếu, người tặng huynh ấy lễ vật có nhiều lắm"
Thượng Quan Thiển nghe xong lại nói, ngữ khí mang theo vài phần đùa giỡn
"Cái này khác chứ, tuy đệ đệ tuổi vẫn còn nhỏ nhưng tốt xấu là người có tân nương, vì sao lại không hiểu mấy chuyện nam nữ tình trường này thế?"
"Ta..."
Cung Viễn Chủy nhất thời có chút nghẹn lời, hắn bị lời này nói có chút ngượng ngùng, len lén nhìn qua thấy Phượng Thần Hy đang nhìn bản thân, trên gương mặt trắng nõn bỗng xuất hiện hai đám mây hồng khả nghi
"Thôi, chúng ta ở chỗ này chờ cô, đi nhanh về nhanh"
Thượng Quan Thiển nhẹ cười, phúc thân cáo lui
Phượng Thần Hy lại nhân cơ hội này tránh tay ra khỏi bàn tay đang nắm cửa Cung Viễn Chủy, đi về phía Thượng Quan Thiển
"Không bằng để ta đi cùng Thượng Quan cô nương, đúng lúc ta có vài chuyện muốn cùng Thượng Quan cô nương trò chuyện một chút"
Nụ cười trên gương mặt Thượng Quan Thiển cứng lại một chút, sau đó rất nhanh lại trở về vẻ ôn nhu bình thường, không có cự tuyệt bởi vì như vậy trông nàng sẽ cực kỳ đáng nghi
Cung Viễn Chủy hít một hơi, rất muốn hỏi Phượng Thần Hy là có chuyện gì mà hắn không thể nghe
Vốn nghĩ là dứt khoát đi phía sau hai người nhưng nhớ đến Cung Tử Vũ cũng đang ở nữ khách biệt viện trong nháy mắt liền không muốn đi nữa
"Đi đi, ta ở chỗ này chờ hai người"
*
Đi ra khỏi tầm mắt của Cung Viễn Chủy, nụ cười trên mặt Thượng Quan Thiển biến mất, bước chân của nàng dừng lại, ánh mắt nhìn chằm chằm về thân ảnh Phượng Thần Hy đang đi về phía trước
"Thiên Địa Huyền Hoàng"
Vừa nãy khi nàng lấy đi túi ám khí của Cung Viễn Chủy, Phượng Thần Hy rõ ràng đã liếc qua tay đang cầm ám khí, còn cười nhẹ một tiếng, nàng một chút cũng không tin đó chỉ là trùng hợp
Nghe vậy, Phượng Thần Hy cũng đừng lại bước chân trong đầu bỗng chốc hiện lên một câu
Si Mị Võng Lượng
". . . . . ."
"...Si Mị Võng Lượng"
Nghe thấy Phượng Thần Hy trả lời, ý cười lại lần nữa xuất hiện trên mặt của Thượng Quan Thiển, nàng bước đi đến bên Phượng Thần Hy
"Muội muội đúng là im hơi lặng tiếng"
". . . . . ."
Phượng Thần Hy trầm mặc một lúc sau đó xoay người lại, cười cười nhìn về phía Thượng Quan Thiển
"Không dám nhận, dù sao cũng không bì được với..."
Vừa nói, Phượng Thần Hy vừa khẽ nâng nâng tóc sau góc cổ bên trái của Thượng Quan Thiển để lộ ra một vết bớt đỏ đặc biệt
"...Cô Sơn Phái cô nhi"
Thượng Quan Thiển nghe vậy thì trợn tròn mắt, ra tay tấn công Phượng Thần Hy nhưng chưa đến chiêu thứ hai đã bị Phượng Thần Hy bóp cổ ngược lại
Trong lòng Thượng Quan Thiển kinh hãi, Phượng Thần rốt cuộc có thực lực khủng bố đến mức nào mà chỉ cần một chiêu đã có thể khống chế Mị!?
Phượng Thần Hy lúc này lại ghé sát vào tai Thượng Quan Thiển nhỏ giọng uy hiếp
"Nếu có người thứ ba biết thân phận của ta, người đầu tiên ta xử lý chính là ngươi, rõ chưa?"
Thay vì tiếp tục giả ngốc, trực tiếp uy hiếp ngược lại càng hiệu quả, ta và ngươi đều có đao trên đầu, đừng hòng ai trở mặt với ai
Ngữ khí của Phượng Thần Hy cũng như bình thường nhưng Thượng Quan Thiển lại nghe ra sự nguy hiểm trong đó, lãnh huyết, lương bạc, tàn nhẫn, áp lực của cái chết khiến người nghe lạnh cả sống lưng
"Rõ... rõ rồi"
Phượng Thần Hy buông Thượng Quan Thiển, Thượng Quan Thiển như tìm được đường sống trong chỗ chết ho lên vài cái, liên tục hít không khí, ánh mắt đề phòng nhìn Phượng Thần Hy
Vốn tưởng Phượng Thần Hy cũng mang nhiệm vụ tiến vào Vô Phong nhưng hình như không phải như vậy
Bỗng nhiên nàng nhớ đến 1 năm trước Vô Phong huy động vô số lực lượng như tìm kiếm thứ gì đó, khi nàng hỏi thì Hàn Quạ Thất chỉ nói không cần quan tâm
Chẳng lẽ Vô Phong đang... tìm Phượng Thần Hy?
※
°NỮ KHÁCH BIỆT VIỆN°
Hai người đến nơi là lúc Cung Tử Vũ đến đây không lâu
Cung Tử Thương phát hiện ra hai bọn họ, Cung Tử Vũ quay đầu kì quái hỏi
"Thượng Quan cô nương? Phượng cô nương?"
Tuy vừa nãy Phượng Thần Hy dùng một câu làm hắn đến nói cũng không ra lời nhưng Cung Tử Vũ cũng không giận lây sang nàng, dù sao Phượng Thần Hy nói cũng là sự thật, hơn nữa nàng là tân nương của Cung Viễn Chủy, giữ gìn Cung Viễn Chủy cũng là đúng tình hợp lý
Mặc dù hai người các nàng một người tân nương của Cung Thượng Giác, một người là Cung Viễn Chủy nhưng thái độ của hắn với hai người coi như bình thản, hắn sẽ không vì quan hệ của bản thân với hai huynh đệ kia mà liên lụy nữ quyến
Phượng Thần Hy và Thượng Quan Thiển nhàn nhạt nở nụ cười, hướng Cung Tử Vũ thi lễ một cái
Cung Tử Vũ hỏi hai người
"Hai người quay lại làm gì thế?"
Thượng Quan Thiển nhẹ nhàng trả lời câu hỏi vừa nãy của Cung Tử Vũ
"Ta quên mang một thứ, thật ngại quá"
"Chấp Nhận đại nhân là muốn đến đón Vân Vi Sam cô nương? Để ta và Phượng cô nương lên gọi nàng ấy giúp ngài"
Thượng Quan Thiển nói xong thì quay người, dự định cùng Phượng Thần Hy đi về phía gian phòng của Vân Vi Sam
Nhưng Cung Tử Vũ lại gọi các nàng lại
"Không cần đâu, chuyện nhỏ như vậy thì không làm phiền Thượng Quan cô nương và Phượng cô nương"
Vừa vặn lúc này có một thị nữ đứng cách mấy người không xa, Cung Tử Vũ hơi nghiêng đầu nói với thị nữ kia
"Giúp ta gọi Vân Vi Sam cô nương đi"
Chỗ thị nữ đứng trùng hợp là ngay sau lưng Cung Tử Thương, nghe lời Cung Tử Vũ nói, Cung Tử Thương còn tưởng rằng Cung Tử Vũ muốn nàng đi gọi Vân Vi Sam xuống
Cung Tử Thương biểu tình hơi xoắn xuýt, cuối cùng vẫn là phúc thân một cái
"Rõ"
Tiếng 'rõ' này cơ hồ cùng thị nữ nói ra, Cung Tử Thương sửng sốt một chút lúc này mới phản ứng Cung Tử Vũ nói không phải nàng
Nhớ tới chuyện ngu ngốc bản thân vừa làm, Cung Tử Vũ nở một nụ cười lúng túng nhưng không mất lễ phép
Cung Tử Vũ và Kim Phồn đứng một bên cũng thay nàng lúng túng
Thượng Quan Thiển cũng lễ phép cười cười
"Đa tạ Chấp Nhận đại nhân, là ta suy nghĩ không chu đáo"
Nói xong liền phúc thân cáo lui, cùng Phượng Thần Hy đi về phía gian phòng của bản thân
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.