Vạn Cổ Chí Tôn

Chương 1052: Bên trong Thuật tháp. (1)

Thái Nhất Sinh Thủy

27/10/2016

Chương 1050: Bên trong Thuật tháp. (1)

Số tiền này cũng là hiện nay Thiên Nguyên thương hội lấy ra được, vừa vặn tập hợp một số nguyên.

Thôi Bác cũng ngớ ra một thoáng, cười khổ nói:

- 1,500 ức.... Linh Nhi tiểu thư thực sự là nữ trung hào kiệt, tác phẩm bực này dĩ nhiên không chút nào chớp mắt.

Đinh Linh Nhi cười nhạt nói:

- Có chuyện tốt kiếm tiền, vì sao không làm? Vân thiếu đoạt được thứ nhất là sự thực không thể thay đổi, trăm phần trăm, tuyệt không bất ngờ.

Nàng nói như chặt đinh chém sắt, trên mặt tràn đầy tự tin cùng ánh mắt hạnh phúc.

Tất cả nam nhân đều nhìn ra, nội tâm một trận cay cay, có thể có hồng nhan tri kỷ như vậy, cho dù chết cũng không tiếc .

Ánh mắt của Thủy Lạc Yên nhìn lại đây, trong mắt lập loè một đạo lạnh lẽo, còn mang theo từng tia từng tia lửa giận, nàng phát hiện nhìn Đinh Linh Nhi càng hạnh phúc, nàng càng không thoải mái.

- Ta ép Tiêu Cảnh Minh hai mươi chú.

Lời nói của nàng mặc dù cũng gây nên ý, nhưng càng nhiều vẫn là khiếp sợ 150 chú chưa hoàn hồn lại.

Ánh mắt của Đinh Linh Nhi hơi miết về phía nàng, khóe miệng lộ ra một nụ cười nhẹ nhàng, liền không nhìn lại.

Trong lòng Thủy Lạc Yên trong giây lát sinh ra một luồng lửa giận vô danh, thật giống như bị khiêu khích. Hơn nữa hai mươi chú của nàng ở trước mặt 150 chú của đối phương có vẻ keo kiệt vô lực như vậy, dù vậy, cũng đã là toàn bộ tài chính mà nàng có thể vận dụng.

Nội tâm của nàng điên cuồng hò hét :

- Đinh Linh Nhi, ngươi chờ ta trở thành Đao Kiếm Tông Thiếu phu nhân, ta nhất định phải cho ngươi đẹp đẽ.

Quyền Dân mặt âm trầm, cau mày nói:

- Lạc Yên, hai mươi chú, ngươi...



Lấy thân phận của Thủy Lạc Yên, căn bản là không có cách vận dụng nhiều nguyên thạch như vậy. Chỉ là lần này song quyết, hết thảy tài vụ đều ở dưới nàng chưởng quản, này tất nhiên là một mình vận dụng tài lực thương hội. Tùy ý quyết định nhưng không có thương lượng với hắn, hắn có vẻ rất mất hứng, vốn định giáo huấn vài câu, không ngờ mới vừa mở miệng liền bị đối phương cắt đứt.

- Được rồi, chuyện của ta tự có chủ trương, không cần ngươi quản.

Trong lòng Thủy Lạc Yên một trận ảo não, Đinh Linh Nhi tùy tiện có thể vận dụng hơn một nghìn ức nguyên thạch, mà nàng bất quá là vận dụng hai trăm ức mà thôi, liền chịu đến khiển trách, nội tâm lên cơn giận dữ, lạnh lùng nói:

- Quyền trưởng lão quản tốt chuyện của mình liền có thể, Lạc Yên biết mình đang làm gì, không cần lão gia ngài bận tâm.

- Ngươi...

Quyền Dân đột nhiên bị chống đối, tức giận đến giận tím mặt, thế nhưng giờ khắc này dù như thế nào cũng không có thể phát tác. Hai người đối thoại đều là truyền âm, làm sao cũng phải bận tâm đến mặt mũi Mạn Đa thương hội. Hơn nữa giờ khắc này địa vị của Thủy Lạc Yên cũng vượt xa quá khứ, ngay cả hắn cũng không có quyền trách phạt đối phương.

- Được, ngươi rất tốt.

Quyền Dân lạnh lùng nói, liền một mặt âm trầm, không lên tiếng nữa.

Thủy Lạc Yên lạnh lung nở nụ cười, một cái thương hội to lớn, hiện tại lại phải thông qua nàng chỉ là một nữ tử tới kéo ngoại viện mới có thể tiếp tục huy hoàng, nơi như thế này nàng hoàn toàn không muốn đợi.

Huống hồ lần này mặc dù thông gia thất bại, lấy Tiêu Cảnh Minh hiện nay mê luyến đối với nàng, chí ít có thể nắm giữ Tiêu Cảnh Minh trong lòng bàn tay, mà thân phận của Tiêu Cảnh Minh, không hẳn ở dưới Trần Phong.

Lần này sau khi song quyết, bất luận kết quả làm sao, thân phận nàng cũng đã không còn là một đệ tử của Mạn Đa thương hội, coi như là hội trưởng thấy nàng, sợ cũng phải cải một bộ mặt, giờ khắc này tự nhiên cũng không úy kỵ Quyền Dân.

Lôi Phong thương hội Mẫn Thành Tương mở miệng cười nói:

- Lý Vân Tiêu kia lợi hại như vậy sao? Dẫn tới các ngươi từng cái từng cái đặt cược như vậy. Cũng được, ta cũng ép mấy chú vui đùa một chút, chỉ bất quá hiện tại hắn xếp hạng cũng không cao a.

Mọi người hướng về trong thuật tháp nhìn tới, giờ khắc này người xếp số một đã đến tầng thứ năm, nhưng ra ngoài ý muốn của mọi người chính là tên đệ tử Lôi Phong thương hội kia, mà giờ khắc này Lý Vân Tiêu chỉ ở tầng thứ ba mà thôi.

- Thú vị a, không biết thuật tháp này là người phương nào kiến tạo, thử thách tầng thứ ba hẳn là tinh luyện.

Trong Thuật tháp, Lý Vân Tiêu xuất hiện ở tầng thứ ba, điều kiện qua ải là lượng lớn đá vụn lơ lửng giữa không trung, đề luyện ra bảy loại nguyên liệu không giống, sau đó dựa theo tỉ lệ cô đọng tạo thành một cái Thất Tinh diệu đường, dẫn tới tầng thứ tư.

Mà hòn đá nát tan trên không trung có tới hơn một nghìn loại, bước thứ nhất là muốn từ trong đó nhận ra bảy loại cần thiết.



Thần thức của Lý Vân Tiêu trực tiếp phóng xạ ra, mấy dặm đá vụn ở trong bàn tay hắn nắm, sau đó hơi giơ tay phải, hư không điểm một cái, vẻn vẹn là một chỉ tay, liền có lượng lớn hòn đá nổ tung, giống như pháo.

Nhìn như lộn xộn, kì thực đều ở dưới sự khống chế tinh vi của hắn, nổ tung tất cả đều là bảy loại nguyên liệu, hơn nữa tỉ lệ cần thiết cũng đạt được khống chế nghiêm ngặt. Sau đó hai tay Lý Vân Tiêu sử dụng tới một đạo quyết ấn, những bột phấn vỡ vụn ra kia cấp tốc ngưng tụ lại, ở trên không trung dần dần trải ra, hình thành một mặt đường bảy màu, dẫn tới phía chân trời.

Lý Vân Tiêu nhẹ nhàng giẫm Thất tinh diệu đạo, hướng về tầng thứ tư mà đi.

Hình ảnh bốn phía rất nhanh lần thứ hai biến ảo, trở lại trong thuật tháp, ánh mắt hắn nhanh chóng đảo qua trong tháp, đã có năm người đạt đến tầng thứ năm, tựa hồ từ nơi này bắt đầu thì có chút độ khó.

Tầng thứ tư dĩ nhiên là biển rộng mênh mông trắng xóa, không nhìn thấy bờ.

Ở bên cạnh đại hải, đứng vững một khối bia đá to lớn, trên đó viết mấy cái đại tự: Ngự giác quan thứ sáu, độ bỉ ngạn.

- Biển này mênh mông vô bờ, làm sao mới có thể vượt qua bỉ ngạn.

Lý Vân Tiêu tự lẩm bẩm:

- Tựa hồ Nguyên lực bị che chắn, ngự giác quan thứ sáu, lẽ nào là lấy hồn lực ngự không mà đi? Nhưng biển này quá lớn đi.

Hắn trầm tư nói:

- Nếu là thử thách thuật đạo cấp bốn, này hẳn là sẽ không quá khó mới đúng.

Hắn không kịp suy nghĩ, liền trực tiếp đem hồn lực mở ra, hóa thành dực cánh ở hai bên thân thể, như Kim Sí Đại Bằng lâm không bay lên, nhảy vào đại dương hoàn toàn mờ mịt.

Nguyên bản nước biển bình tĩnh đột nhiên xảy ra biến hóa to lớn, đảo mắt liền trở thành sóng lớn mãnh liệt, bầu trời cũng thuận theo ảm đạm xuống, một luồng uy thế thiên địa hình thành ở trên mặt biển, bao phủ tới.

- Hừm, cái trình độ này đối với cấp bốn mà nói, xác thực có chút khó khăn a.

Lý Vân Tiêu tinh tế cảm thụ bốn phía biến hóa, cái trình độ này đối với hắn tự nhiên không là vấn đề, nhưng ở trong mơ hồ hồn lực của mình cũng chiếm được tiến bộ nhỏ bé không thể nhận ra, nếu không có Yêu Long nhận biết truyền âm đến, chính hắn cũng khó mà phát hiện.

- Thực sự là khó có thể tin, thời điểm hoàn thành qua cửa, dĩ nhiên có thể đưa đến tác dụng tăng cường đối với hồn lực.

- Ồ? Theo lý không nên a, những thứ này đều là cửa ải độ khó thấp mà thôi, một chung liền ung dung thông qua.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Vạn Cổ Chí Tôn

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook