Chương 3478: Bốn Tạo Hóa Cảnh 2
Thái Nhất Sinh Thủy
15/02/2017
Tuy nàng tự nhận phần thắng thật lớn, nhưng nghĩ đến khả năng vạn nhất liền không nhịn được rơi vào hầm băng, sắc mặt tái nhợt.
Đinh Linh Nhi nâng tay lên thề, chém đinh chặt sắt, không chút do dự.
Lam Nham Chủ cũng phát thệ trước mặt mọi người.
Cố Thanh Thanh bị buộc bất đắc dĩ, đã đâm lao phải theo lao, chỉ có thể thề.
Lời thề vừa ra, nàng cảm thấy thân thể không giống, giống như tiêu hết tất cả khí lực, vô cùng mệt mỏi.
Ba người đã đặt cược, trên bầu trời xuất hiện mây đen, trong mơ hồ có lôi điện màu tím lập lòe, tiếp tục một lát mới dần dần tiêu tán.
Mọi người đều động dung, cả kinh nói:
– Lời thề này dẫn động thiên tượng?
– Có trò hay xem rồi, dẫn động thiên văn chỉ nghe qua trong truyền thuyết mà thôi.
Đinh Linh Nhi ba người đều há hốc mồm, kinh ngạc nhìn qua mây đen tiêu tán, không biết Thiên Đạo có ý gì.
Cố Thanh Thanh bắt đầu có chút lo lắng, Lý Vân Tiêu là chủ nhân Giới Thần Bi, chiếm hết số mệnh Thiên Đạo, mặc dù nàng có lòng tin với Ngả, nhưng mà so với Thiên Đạo thì Ngả không tính là gì.
Không chỉ tâm tình của nàng bị ảnh hưởng, người đánh bạc chung quanh cũng bị ảnh hưởng, bắt đầu không có tự tin vào đánh bạc của mình.
Lục tục có người thử áp Lý Vân Tiêu thắng, sắc mặt Cố Thanh Thanh càng ngày càng khó coi.
– Ha ha, Thiên Đạo chi thề, có ý tứ. Ta rất muốn đánh bạc lớn một lần đấy.
Lúc này có một đạo hào quang xuất hiện, lập tức bay tới, đó là Lý Mang Sơn, hắn vuốt râu cười nói:
– Đáng tiếc ah, như vậy một đại mỹ nhân bị Lam Nham Chủ đánh bạc rồi, ta còn đánh bạc gì chứ?
Đột nhiên đồng tử Lam Nham Chủ nháy vài cái, hắn nhìn qua người vừa nói, cười nói:
– Tốt rất nhanh, mới mấy tháng mà ngươi đã đạt tới Tạo Hóa Cảnh!
– Ha ha.
Lý Mang Sơn cười nói:
– Vận khí, vận khí.
Trên mặt đắc ý không chút che dấu.
– Ngươi có thể đánh cược với ta.
Trên bầu trời có hào quang màu đỏ lóe lên, cả vùng đất như bị máu nhuộm, bóng dáng này ngưng tụ lại, người đến là Mạch.
Lý Mang Sơn chấn động, giật mình nói:
– Tạo Hóa Cảnh?
Mạch mặt không biểu tình nói ra:
– Vận khí, vận khí.
Lý Mang Sơn cảm thấy gương mặt run lên, có phần buồn bực hừ một tiếng.
Người Yêu tộc đều vừa mừng vừa sợ, dường như rất vui và sợ Mạch, Yêu tộc khó có được xuất hiện tồn tại cường đại, cũng nhịn không được kích động vạn phần.
Có chút Yêu tộc càng là bộ hạ cũ của Mạch lúc trước, tất cả đều hoan hô, kêu to “Yêu Hoàng đại nhân”.
Mạch nhìn Lý Mang Sơn, nói:
– Ta áp Ngả tiên sinh thắng, tiền đặt cược là cảm ngộ trùng kích Tạo Hóa Cảnh.
– Cái gì?
Không ít người biến sắc, kể cả Cố Thanh Thanh và Khúc Hồng Nhan đều ngạc nhiên, ngay cả Lam Nham Chủ cùng Lý Mang Sơn cũng động tâm.
Mỗi người cảm ngộ Thiên Đạo khác nhau, mà cảm ngộ lúc đột phá cảnh giới càng trân quý, huống chi là Tạo Hóa Cảnh.
– Tốt, lão phu đánh bạc!
Lý Mang Sơn nói:
– Nếu ngươi chọn Ngả, vậy lão phu cũng chỉ có thể chọn Lý Vân Tiêu. Hắc hắc, nói thật, ta cũng không có tin tưởng vào tiểu tử kia đâu.
– Cảm ngộ Tạo Hóa Cảnh sao? Ta cũng tới một phần, áp Lý Vân Tiêu thắng!
Lúc này có một khí thế lăng lệ tới cực điểm bay đến, sáng loáng đâm người hai mắt, tại chiếu bạc trước thoáng một phát hóa xuất thân ảnh.
– Chi! Lại là một Tạo Hóa Cảnh!
Cố Thanh Thanh kinh hô.
Người trước mắt chính là Hạo Phong, Cố Thanh Thanh đã hoàn toàn không thể cảm giác được tu vị của hắn, chỉ phát hiện hoàn toàn không kém gì Lý Mang Sơn.
Mười vạn năm không xuất hiện, giờ phút này trên Đại Hắc Nữu tụ tập bốn người, tuy khí tức của mỗi người đều thu liễm lại, nhưng đây đều là tồn tại cường đại, tự nhiên có khí chất thượng vị giả khiến người ta quỳ bái.
– Ha ha, chúc mừng ba vị! Có bốn vị đại nhân tọa trấn Thiên Võ Giới, ma chiến không lo!
Một tiếng nói to vang lên, một nam tử lăng không đáp xuống.
Khúc Hồng Nhan ngạc nhiên, nói:
– Ngươi là…
Nam tử trước mặt có bộ dáng lạ lẫm, nhưng lại có cảm giác quen thuộc.
Nàng rất thông minh, từ lời nói và khí chất lập tức hiểu được, vui vẻ nói:
– Chúc mừng Mục Địch đại nhân, đoạt xá thành công!
Nam tử này chính là Linh Mục Địch, đoạt xá thân thể Phong Yếu Ly, từ khi chân thân Họa Đấu ngưng hóa thành hình người, biến thánh thành hình dáng của mười vạn năm trước.
Linh Mục Địch mỉm cười nói:
– Không thể ngờ ta còn có ngày khôi phục dung nhan, ông tròi thật sự không tệ với ta.
Khúc Hồng Nhan cười nói:
– Đại nhân lòng mang thiên hạ, đại công vô tư, đều có thiện quả.
Lý Mang Sơn ánh mắt lộ ra dị sắc, dò xét hắn một phen, cả kinh nói:
– Vậy mà đoạt xá triệt để như thế, thật sự hiếm thấy. Thực lực của đại nhân đã đạt tới Hư Cực đỉnh phong?
Linh Mục Địch cười nói:
– Cơ duyên xảo hợp.
Hồn phách lạc ấn của Phong Yếu Ly trên chân thân Họa Đấu đã bị xóa đi, bản thân Phong Yếu Ly chỉ là ký sinh từ ngoài vào, Linh Mục Địch muốn xóa đi lạc ấn linh hồn của hắn cũng dễ dàng hơn nhiều.
Phong Yếu Ly nằm mơ cũng không nghĩ ra, hắn giày vò mười vạn năm, cuối cùng lại làm mai mối cho Linh Mục Địch.
Mặc dù là cường giả đứng trên đỉnh của thế giới, nhưng hắn chỉ là tảng đá trong dòng sông vận mệnh, cũng phải chảy xuôi theo dòng sông.
Lý Mang Sơn nói:
– Đoạt xá thân thể rất khó có thể tinh tiến cảnh giới, cũng bởi vì linh hồn lạc ấn rất khó lau đi sạch sẽ, đại nhân có thân thể này, sợ rằng khó có cơ hội trùng kích Tạo Hóa Cảnh.
Linh Mục Địch không kiêu ngạo không siểm nịnh nói:
– Tất cả đều phải xem cơ duyên.
Mấy người liếc nhau, đều gật đầu.
Ai cũng hiểu tới trình độ của bọn họ, tầm quan trọng của cơ duyên còn vượt qua tất cả cố gắng, nhưng không có cố gắng sẽ không có cơ duyên.
Trên con đường này chỉ có siêng năng và dũng cảm tiến tới, về phần đi được tới bước nào đều phải xem cơ duyên.
– Ta cũng muốn đặt cược, đánh bạc Vân Tiêu đại ca thắng!
Một tiếng nói như chuông bạc vang lên, chính là Thủy Tiên, tại trước mắt bao người trực tiếp đi đến chiếu bạc trước.
Nhưng lại ngại Lý Mang Sơn chặn đường, quát:
– Tránh ra!
Lập tức đẩy hắn đi.
Đầu mọi người đổ mồ hôi, lạnh cả người.
Cường giả Tạo Hóa Cảnh không thể mạo phạm, Lý Mang Sơn kinh ngạc đứng ở đó, tức giận cũng không phải, không tức giận cũng không phải.
Thủy Tiên vươn tay ra, một đóa hoa sen màu vàng xuất hiện trong tay, vỗ lên mặt bàn, hóa thành một đóa kim liên, nói:
– Ta đặt cược Pháp Hoa Liên Thai, đánh cược Vân Tiêu đại ca thắng!
Cố Thanh Thanh hít khí lạnh, người chung quanh xôn xao.
– Đây chính là thánh khí đấy! Trời ạ, cầm thánh khí đặt cược!
– Cô nàng này ngốc sao? Thứ này cũng dám đem ra đánh cược, người lớn của nàng cũng mặc kệ sao?
– Ha ha, càng ngày càng thú vị.
– Bốn vương cả đời này chưa bao giờ thấy có ai đánh cược thánh khí.
Đám người Linh Mục Địch và bốn cường giả Tạo Hóa Cảnh không ai không hoảng sợ, trong mắt bắn ra tia sáng nhìn thẳng vào Pháp Hoa Liên Thai.
– Ọt ọt.
Cố Thanh Thanh nuốt nước miếng, nói:
– Tốt, ta tiếp!
Đinh Linh Nhi nâng tay lên thề, chém đinh chặt sắt, không chút do dự.
Lam Nham Chủ cũng phát thệ trước mặt mọi người.
Cố Thanh Thanh bị buộc bất đắc dĩ, đã đâm lao phải theo lao, chỉ có thể thề.
Lời thề vừa ra, nàng cảm thấy thân thể không giống, giống như tiêu hết tất cả khí lực, vô cùng mệt mỏi.
Ba người đã đặt cược, trên bầu trời xuất hiện mây đen, trong mơ hồ có lôi điện màu tím lập lòe, tiếp tục một lát mới dần dần tiêu tán.
Mọi người đều động dung, cả kinh nói:
– Lời thề này dẫn động thiên tượng?
– Có trò hay xem rồi, dẫn động thiên văn chỉ nghe qua trong truyền thuyết mà thôi.
Đinh Linh Nhi ba người đều há hốc mồm, kinh ngạc nhìn qua mây đen tiêu tán, không biết Thiên Đạo có ý gì.
Cố Thanh Thanh bắt đầu có chút lo lắng, Lý Vân Tiêu là chủ nhân Giới Thần Bi, chiếm hết số mệnh Thiên Đạo, mặc dù nàng có lòng tin với Ngả, nhưng mà so với Thiên Đạo thì Ngả không tính là gì.
Không chỉ tâm tình của nàng bị ảnh hưởng, người đánh bạc chung quanh cũng bị ảnh hưởng, bắt đầu không có tự tin vào đánh bạc của mình.
Lục tục có người thử áp Lý Vân Tiêu thắng, sắc mặt Cố Thanh Thanh càng ngày càng khó coi.
– Ha ha, Thiên Đạo chi thề, có ý tứ. Ta rất muốn đánh bạc lớn một lần đấy.
Lúc này có một đạo hào quang xuất hiện, lập tức bay tới, đó là Lý Mang Sơn, hắn vuốt râu cười nói:
– Đáng tiếc ah, như vậy một đại mỹ nhân bị Lam Nham Chủ đánh bạc rồi, ta còn đánh bạc gì chứ?
Đột nhiên đồng tử Lam Nham Chủ nháy vài cái, hắn nhìn qua người vừa nói, cười nói:
– Tốt rất nhanh, mới mấy tháng mà ngươi đã đạt tới Tạo Hóa Cảnh!
– Ha ha.
Lý Mang Sơn cười nói:
– Vận khí, vận khí.
Trên mặt đắc ý không chút che dấu.
– Ngươi có thể đánh cược với ta.
Trên bầu trời có hào quang màu đỏ lóe lên, cả vùng đất như bị máu nhuộm, bóng dáng này ngưng tụ lại, người đến là Mạch.
Lý Mang Sơn chấn động, giật mình nói:
– Tạo Hóa Cảnh?
Mạch mặt không biểu tình nói ra:
– Vận khí, vận khí.
Lý Mang Sơn cảm thấy gương mặt run lên, có phần buồn bực hừ một tiếng.
Người Yêu tộc đều vừa mừng vừa sợ, dường như rất vui và sợ Mạch, Yêu tộc khó có được xuất hiện tồn tại cường đại, cũng nhịn không được kích động vạn phần.
Có chút Yêu tộc càng là bộ hạ cũ của Mạch lúc trước, tất cả đều hoan hô, kêu to “Yêu Hoàng đại nhân”.
Mạch nhìn Lý Mang Sơn, nói:
– Ta áp Ngả tiên sinh thắng, tiền đặt cược là cảm ngộ trùng kích Tạo Hóa Cảnh.
– Cái gì?
Không ít người biến sắc, kể cả Cố Thanh Thanh và Khúc Hồng Nhan đều ngạc nhiên, ngay cả Lam Nham Chủ cùng Lý Mang Sơn cũng động tâm.
Mỗi người cảm ngộ Thiên Đạo khác nhau, mà cảm ngộ lúc đột phá cảnh giới càng trân quý, huống chi là Tạo Hóa Cảnh.
– Tốt, lão phu đánh bạc!
Lý Mang Sơn nói:
– Nếu ngươi chọn Ngả, vậy lão phu cũng chỉ có thể chọn Lý Vân Tiêu. Hắc hắc, nói thật, ta cũng không có tin tưởng vào tiểu tử kia đâu.
– Cảm ngộ Tạo Hóa Cảnh sao? Ta cũng tới một phần, áp Lý Vân Tiêu thắng!
Lúc này có một khí thế lăng lệ tới cực điểm bay đến, sáng loáng đâm người hai mắt, tại chiếu bạc trước thoáng một phát hóa xuất thân ảnh.
– Chi! Lại là một Tạo Hóa Cảnh!
Cố Thanh Thanh kinh hô.
Người trước mắt chính là Hạo Phong, Cố Thanh Thanh đã hoàn toàn không thể cảm giác được tu vị của hắn, chỉ phát hiện hoàn toàn không kém gì Lý Mang Sơn.
Mười vạn năm không xuất hiện, giờ phút này trên Đại Hắc Nữu tụ tập bốn người, tuy khí tức của mỗi người đều thu liễm lại, nhưng đây đều là tồn tại cường đại, tự nhiên có khí chất thượng vị giả khiến người ta quỳ bái.
– Ha ha, chúc mừng ba vị! Có bốn vị đại nhân tọa trấn Thiên Võ Giới, ma chiến không lo!
Một tiếng nói to vang lên, một nam tử lăng không đáp xuống.
Khúc Hồng Nhan ngạc nhiên, nói:
– Ngươi là…
Nam tử trước mặt có bộ dáng lạ lẫm, nhưng lại có cảm giác quen thuộc.
Nàng rất thông minh, từ lời nói và khí chất lập tức hiểu được, vui vẻ nói:
– Chúc mừng Mục Địch đại nhân, đoạt xá thành công!
Nam tử này chính là Linh Mục Địch, đoạt xá thân thể Phong Yếu Ly, từ khi chân thân Họa Đấu ngưng hóa thành hình người, biến thánh thành hình dáng của mười vạn năm trước.
Linh Mục Địch mỉm cười nói:
– Không thể ngờ ta còn có ngày khôi phục dung nhan, ông tròi thật sự không tệ với ta.
Khúc Hồng Nhan cười nói:
– Đại nhân lòng mang thiên hạ, đại công vô tư, đều có thiện quả.
Lý Mang Sơn ánh mắt lộ ra dị sắc, dò xét hắn một phen, cả kinh nói:
– Vậy mà đoạt xá triệt để như thế, thật sự hiếm thấy. Thực lực của đại nhân đã đạt tới Hư Cực đỉnh phong?
Linh Mục Địch cười nói:
– Cơ duyên xảo hợp.
Hồn phách lạc ấn của Phong Yếu Ly trên chân thân Họa Đấu đã bị xóa đi, bản thân Phong Yếu Ly chỉ là ký sinh từ ngoài vào, Linh Mục Địch muốn xóa đi lạc ấn linh hồn của hắn cũng dễ dàng hơn nhiều.
Phong Yếu Ly nằm mơ cũng không nghĩ ra, hắn giày vò mười vạn năm, cuối cùng lại làm mai mối cho Linh Mục Địch.
Mặc dù là cường giả đứng trên đỉnh của thế giới, nhưng hắn chỉ là tảng đá trong dòng sông vận mệnh, cũng phải chảy xuôi theo dòng sông.
Lý Mang Sơn nói:
– Đoạt xá thân thể rất khó có thể tinh tiến cảnh giới, cũng bởi vì linh hồn lạc ấn rất khó lau đi sạch sẽ, đại nhân có thân thể này, sợ rằng khó có cơ hội trùng kích Tạo Hóa Cảnh.
Linh Mục Địch không kiêu ngạo không siểm nịnh nói:
– Tất cả đều phải xem cơ duyên.
Mấy người liếc nhau, đều gật đầu.
Ai cũng hiểu tới trình độ của bọn họ, tầm quan trọng của cơ duyên còn vượt qua tất cả cố gắng, nhưng không có cố gắng sẽ không có cơ duyên.
Trên con đường này chỉ có siêng năng và dũng cảm tiến tới, về phần đi được tới bước nào đều phải xem cơ duyên.
– Ta cũng muốn đặt cược, đánh bạc Vân Tiêu đại ca thắng!
Một tiếng nói như chuông bạc vang lên, chính là Thủy Tiên, tại trước mắt bao người trực tiếp đi đến chiếu bạc trước.
Nhưng lại ngại Lý Mang Sơn chặn đường, quát:
– Tránh ra!
Lập tức đẩy hắn đi.
Đầu mọi người đổ mồ hôi, lạnh cả người.
Cường giả Tạo Hóa Cảnh không thể mạo phạm, Lý Mang Sơn kinh ngạc đứng ở đó, tức giận cũng không phải, không tức giận cũng không phải.
Thủy Tiên vươn tay ra, một đóa hoa sen màu vàng xuất hiện trong tay, vỗ lên mặt bàn, hóa thành một đóa kim liên, nói:
– Ta đặt cược Pháp Hoa Liên Thai, đánh cược Vân Tiêu đại ca thắng!
Cố Thanh Thanh hít khí lạnh, người chung quanh xôn xao.
– Đây chính là thánh khí đấy! Trời ạ, cầm thánh khí đặt cược!
– Cô nàng này ngốc sao? Thứ này cũng dám đem ra đánh cược, người lớn của nàng cũng mặc kệ sao?
– Ha ha, càng ngày càng thú vị.
– Bốn vương cả đời này chưa bao giờ thấy có ai đánh cược thánh khí.
Đám người Linh Mục Địch và bốn cường giả Tạo Hóa Cảnh không ai không hoảng sợ, trong mắt bắn ra tia sáng nhìn thẳng vào Pháp Hoa Liên Thai.
– Ọt ọt.
Cố Thanh Thanh nuốt nước miếng, nói:
– Tốt, ta tiếp!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.