Chương 1146: Buồn nôn. (2)
Thái Nhất Sinh Thủy
30/10/2016
Chương 1144: Buồn nôn. (2)
Úy Trì Kim cũng cảm thấy toàn thân sợ hãi, mặc kệ những cái này, trực tiếp thu nạp kết giới, cả người hóa thành một đạo quang mang muốn lao ra ngoài.
Lập tức đám Thi Biệt Trùng trên mặt đất liền vọt lên, bao lấy quanh thân hắn, Lý Vân Tiêu và Hỏa Âm thấy thế nội tâm cũng run lên.
Đồ đáng chết, cút.
Thanh âm Úy Trì Kim vang lên, trong đám Thi Biệt Trùng rậm rạp chằng chịt kia bắn ra mấy đạo kim quang, Đế Khí cường đại lan tràn ra, trực tiếp chấn đám côn trùng kia không ngừng lui về phía sau, tán đi mọi nơi.
Sao lại. . .
Sắc mặt Lý Vân Tiêu trở nên cực kỳ khó coi, kinh hãi nói:
Dưới Đế Khí cường đại như thế, những côn trùng này vậy mà không chết?
Bởi vì thần thức bị phong cấm, bọn hắn hoàn toàn không cảm giác được tình huống đẳng cấp những côn trùng kia, nhưng mặc dù là yêu thú bát giai, cũng không có khả năng chịu đựng được Đế Khí a? Chẳng lẽ những côn trùng này là cửu giai sao?
Ý nghĩ này lập tức khiến ba người đều giật nảy mình, sởn hết cả gai ốc, nếu là ngàn vạn côn trùng cửu giai, cái này còn có để cho người sống không đây?
Sắc mặt Úy Trì Kim cũng trở nên khó coi, chỗ cửa vào đại điện cũng bị đại lượng Thi Biệt Trùng bao bọc vây quanh, hắn cũng không hiểu vì sao dưới Đế Khí đám côn trùng này lại không chết, hơn nữa rất nhiều Thi Biệt Trùng đốt không chết sau khi nuốt đại lượng thi thể đồng loại lại đã xảy ra một ít dị biến, ít nhất dường như đã càng thêm cường đại.
Thanh âm Yêu Long truyền đến, nói:
Những côn trùng này hẳn là cắn nuốt đại lượng thi thể cấp bậc Võ Đế, lúc này mới tiến hóa ra thân hình không sợ Đế Khí, quả nhiên là thiên phú dị bẩm ah.
Lý Vân Tiêu toàn thân sợ hãi, nói:
Dựa vào ăn thi thể lại thần dị như thế, quả thực quá biến thái
Úy Trì Kim lâm không một trảo, bắt lấy một đầu Thi Biệt Trùng ở gần hắn vào tay, đột nhiên dùng Đế Khí bao trùm dùng sức bóp mạnh.
“BA~” một tiếng liền tuôn ra chất lỏng màu xanh lá, buồn nôn không thôi.
Hừ, ta còn tưởng rằng tất cả đều giết không chết thì ra chỉ là giết không chết thôi.
Úy Trì Kim sau khi giết một đầu Thi Biệt Trùng Chúa tin tưởng tăng nhiều, hét lớn một tiếng rút ra chiến đao, hai tay vận đủ khí lực, đột nhiên chém xuống một đao, đao mang màu vàng phá không mà lên, hóa thành kim hồng, lập tức chém ra vòng vây Thi Biệt Trùng ở cửa đại điện, hiện ra một lối đi, hắn liền hóa thành một đạo kim quang muốn lao ra.
Đột nhiên một cái bóng dáng màu đen dùng tốc độ cực nhanh từ trên trời lao xuống, bóng đen kia lớn như bồn tắm, bốn phía tản mát ra lục quang sâu kín, vậy mà nhảy vào trong kim quang kia, đụng vào Úy Trì Kim.
“Phanh”
Úy Trì Kim toàn thân chấn động, bị một cổ cự lực đánh úp lại, vậy mà bị đánh lui về
Hắn kinh hãi ngưng mắt nhìn lại, đột nhiên hít một hơi lạnh, chỉ cảm thấy sống lưng lạnh buốt, thứ trước mắt dĩ nhiên là một đầu Thi Biệt Trùng cực lớn.
“Ọe”
Hỏa Âm nhìn xa xa, dạ dạy thật vất vả bình phục lần nữa trở nên mất trật tử, lại dốc sức liều mạng nôn mửa lấy.
Lý Vân Tiêu cũng giật mình không thôi, Thi Biệt Trùng hình dạng cực lớn này cũng là một giáp xác, trên đó có mấy điểm màu trắng lấm tấm, rậm rạp chằng chịt, khiến người vừa nhìn phía đã cảm thấy da đầu run lên, đại não cũng như muốn nổ tung lên.
Ọe
Lý Vân Tiêu cũng không chịu nổi nữa, xoay người dốc sức liều mạng phun ra.
Trên mặt Úy Trì Kim hoàn toàn không có chút máu, đột nhiên nắm chặt chuôi đao, Đế Khí cường đại bạo phát ra, đao mang không ngừng chớp động trên đại điện, khí uẩn v tản ra, khiến đám Thi Biệt Trùng ở gần hắn đều nhao nhao cảm thấy không khỏe, rời đi xa ra, không ít đầu bay thẳng về phía Lý Vân Tiêu.
Lý Vân Tiêu biến sắc, vội vàng hô:
Hỏa Âm tỷ tỷ, đừng nôn nữa, côn trùng đã đến.
Hỏa Âm đột nhiên cả kinh, sát khí trên người cũng bạo phát ra, từng vòng hỏa hệ chi lực tản ra bên người nàng, lãnh đạm nói:
Trốn đến sau lưng ta, ta không tin những côn trùng này thật không sợ lửa.
Nàng hai tay phi tốc bấm niệm pháp quyết, một đạo hỏa diễm khủng bố chậm rãi ngưng thành trong hai tay nàng, kết thành một đạo ấn quyết đánh ra, nhiệt độ bốn phía bỗng nhiên bay lên, dưới sự chiếu rọi của hỏa diễm hơi thảm hoàng, lộ ra sát khí rất mạnh .
Lý Vân Tiêu hơi kinh hãi, lực lượng ngọn lửa này tuy rằng so ra kém Phượng Hoàng Thần Hỏa của hắn, nhưng cũng rất cường đại rồi, đặc biệt là ở trong tay Võ Đế thi triển ra, đủ để hủy thiên diệt địa
Mà giờ khắc này khí thế trên người Úy Trì Kim cũng tăng lên tới cực điểm, chiến đao trong tay run rẩy kêu to, đại lượng Đế Khí không thể khống chế từ trong đao mang tràn ra, trên người một mảnh vàng chói.
Hai gã Võ Đế rốt cục không thể nhịn được nữa bạo nộ rồi, khí tức trên thân ngập trời mà lên, màu sắc một vàng một đỏ chiếu rọi lẫn nhau, tất cả Thi Biệt Trùng đều bị khí tức khiếp người kia không ngừng ép về sau, “Bột bột” nhao nhao tản ra mọi nơi, dọc theo biên giới đại điện chạy trốn đến bên người con Thi Biệt cực lớn kia.
Đầu Thi Biệt cực lớn kia đột nhiên hé miệng khẽ hấp, một đạo vòng xoáy giống như khí lưu hiển hiện bên miệng nó, linh khí kinh thiên liền bị hút vào, tình huống giống như dũng mãnh tràn vào kén trùng lúc trước vậy.
Không chỉ linh khí bị nó hút vào trong miệng, mà ngay ngàn vạn đầu Thi Biệt Trùng kinh thiên bị đốt không chết kia cũng nhao nhao bị nó hút vào trong miệng, tiếng nhai côn trùng liên tục vang lên khiến người sởn hết cả gai ốc
Úy Trì Kim cảnh giác nói:
Cẩn thận đầu đại trùng tử này, vừa rồi va chạm với ta một cái vậy mà hoàn toàn không có việc gì, ít nhất cũng là côn trùng cấp bậc Võ Đế rồi.
Hỏa Âm toàn thân hỏa diễm hừng hực thiêu đốt, sớm đã không chịu nổi hoàn cảnh nơi này rồi, nàng lạnh lùng nói:
Quản nó là tồn tại gì, dưới Địa Ngục Hỏa của ta chỉ có một đường Hoàng Tuyền thôi.
Hai người súc thế mạnh mẽ, khiến cả đại điện cũng trở nên rung rung, đao mang lợi hại và hỏa diễm u minh lập loè lẫn nhau, những Thi Biệt Trùng nhỏ kia nguyên một đám bị đánh bay, đều rơi vào trong miệng Thi Biệt Trùng lớn.
“Ồ ồ”
Trong miệng Thi Biệt Trùng lớn kia đột nhiên phát ra thanh âm cổ quái, nó khẽ nâng thân thể, mấy cái tay chân không ngừng múa trên không trung, vậy mà hóa ra từng đạo ấn phù
Cái gì? Đầu côn trùng này lại biết kết ấn sao?
Ba người đều triệt để choáng luôn, chẳng lẽ vật ấy còn có thần trí cực cao sao? Nguyên một đám đều lộ vẻ hoảng sợ.
Hai vị, chiêu thức của các ngươi khống chế trong tay chẳng lẽ chỉ vì hù dọa đối phương thôi sao?
Vẻ mặt Lý Vân Tiêu ngưng trọng, lạnh lùng nói.
Hai người Úy Trì Kim và Hỏa Âm nhìn nhau, trong con ngươi lóe ra vẻ kiên quyết, thật sự bọn hắn ý hù dọa đối phương, hy vọng có thể bức lui những côn trùng này. Dù sao lấy lực lượng của bọn hắn, dưới một kích liên thủ, toàn bộ cung điện sẽ triệt để khó giữ được, trong điện có lẽ còn rất nhiều bí mật, bọn hắn không muốn bị phá huỷ.
Úy Trì Kim cũng cảm thấy toàn thân sợ hãi, mặc kệ những cái này, trực tiếp thu nạp kết giới, cả người hóa thành một đạo quang mang muốn lao ra ngoài.
Lập tức đám Thi Biệt Trùng trên mặt đất liền vọt lên, bao lấy quanh thân hắn, Lý Vân Tiêu và Hỏa Âm thấy thế nội tâm cũng run lên.
Đồ đáng chết, cút.
Thanh âm Úy Trì Kim vang lên, trong đám Thi Biệt Trùng rậm rạp chằng chịt kia bắn ra mấy đạo kim quang, Đế Khí cường đại lan tràn ra, trực tiếp chấn đám côn trùng kia không ngừng lui về phía sau, tán đi mọi nơi.
Sao lại. . .
Sắc mặt Lý Vân Tiêu trở nên cực kỳ khó coi, kinh hãi nói:
Dưới Đế Khí cường đại như thế, những côn trùng này vậy mà không chết?
Bởi vì thần thức bị phong cấm, bọn hắn hoàn toàn không cảm giác được tình huống đẳng cấp những côn trùng kia, nhưng mặc dù là yêu thú bát giai, cũng không có khả năng chịu đựng được Đế Khí a? Chẳng lẽ những côn trùng này là cửu giai sao?
Ý nghĩ này lập tức khiến ba người đều giật nảy mình, sởn hết cả gai ốc, nếu là ngàn vạn côn trùng cửu giai, cái này còn có để cho người sống không đây?
Sắc mặt Úy Trì Kim cũng trở nên khó coi, chỗ cửa vào đại điện cũng bị đại lượng Thi Biệt Trùng bao bọc vây quanh, hắn cũng không hiểu vì sao dưới Đế Khí đám côn trùng này lại không chết, hơn nữa rất nhiều Thi Biệt Trùng đốt không chết sau khi nuốt đại lượng thi thể đồng loại lại đã xảy ra một ít dị biến, ít nhất dường như đã càng thêm cường đại.
Thanh âm Yêu Long truyền đến, nói:
Những côn trùng này hẳn là cắn nuốt đại lượng thi thể cấp bậc Võ Đế, lúc này mới tiến hóa ra thân hình không sợ Đế Khí, quả nhiên là thiên phú dị bẩm ah.
Lý Vân Tiêu toàn thân sợ hãi, nói:
Dựa vào ăn thi thể lại thần dị như thế, quả thực quá biến thái
Úy Trì Kim lâm không một trảo, bắt lấy một đầu Thi Biệt Trùng ở gần hắn vào tay, đột nhiên dùng Đế Khí bao trùm dùng sức bóp mạnh.
“BA~” một tiếng liền tuôn ra chất lỏng màu xanh lá, buồn nôn không thôi.
Hừ, ta còn tưởng rằng tất cả đều giết không chết thì ra chỉ là giết không chết thôi.
Úy Trì Kim sau khi giết một đầu Thi Biệt Trùng Chúa tin tưởng tăng nhiều, hét lớn một tiếng rút ra chiến đao, hai tay vận đủ khí lực, đột nhiên chém xuống một đao, đao mang màu vàng phá không mà lên, hóa thành kim hồng, lập tức chém ra vòng vây Thi Biệt Trùng ở cửa đại điện, hiện ra một lối đi, hắn liền hóa thành một đạo kim quang muốn lao ra.
Đột nhiên một cái bóng dáng màu đen dùng tốc độ cực nhanh từ trên trời lao xuống, bóng đen kia lớn như bồn tắm, bốn phía tản mát ra lục quang sâu kín, vậy mà nhảy vào trong kim quang kia, đụng vào Úy Trì Kim.
“Phanh”
Úy Trì Kim toàn thân chấn động, bị một cổ cự lực đánh úp lại, vậy mà bị đánh lui về
Hắn kinh hãi ngưng mắt nhìn lại, đột nhiên hít một hơi lạnh, chỉ cảm thấy sống lưng lạnh buốt, thứ trước mắt dĩ nhiên là một đầu Thi Biệt Trùng cực lớn.
“Ọe”
Hỏa Âm nhìn xa xa, dạ dạy thật vất vả bình phục lần nữa trở nên mất trật tử, lại dốc sức liều mạng nôn mửa lấy.
Lý Vân Tiêu cũng giật mình không thôi, Thi Biệt Trùng hình dạng cực lớn này cũng là một giáp xác, trên đó có mấy điểm màu trắng lấm tấm, rậm rạp chằng chịt, khiến người vừa nhìn phía đã cảm thấy da đầu run lên, đại não cũng như muốn nổ tung lên.
Ọe
Lý Vân Tiêu cũng không chịu nổi nữa, xoay người dốc sức liều mạng phun ra.
Trên mặt Úy Trì Kim hoàn toàn không có chút máu, đột nhiên nắm chặt chuôi đao, Đế Khí cường đại bạo phát ra, đao mang không ngừng chớp động trên đại điện, khí uẩn v tản ra, khiến đám Thi Biệt Trùng ở gần hắn đều nhao nhao cảm thấy không khỏe, rời đi xa ra, không ít đầu bay thẳng về phía Lý Vân Tiêu.
Lý Vân Tiêu biến sắc, vội vàng hô:
Hỏa Âm tỷ tỷ, đừng nôn nữa, côn trùng đã đến.
Hỏa Âm đột nhiên cả kinh, sát khí trên người cũng bạo phát ra, từng vòng hỏa hệ chi lực tản ra bên người nàng, lãnh đạm nói:
Trốn đến sau lưng ta, ta không tin những côn trùng này thật không sợ lửa.
Nàng hai tay phi tốc bấm niệm pháp quyết, một đạo hỏa diễm khủng bố chậm rãi ngưng thành trong hai tay nàng, kết thành một đạo ấn quyết đánh ra, nhiệt độ bốn phía bỗng nhiên bay lên, dưới sự chiếu rọi của hỏa diễm hơi thảm hoàng, lộ ra sát khí rất mạnh .
Lý Vân Tiêu hơi kinh hãi, lực lượng ngọn lửa này tuy rằng so ra kém Phượng Hoàng Thần Hỏa của hắn, nhưng cũng rất cường đại rồi, đặc biệt là ở trong tay Võ Đế thi triển ra, đủ để hủy thiên diệt địa
Mà giờ khắc này khí thế trên người Úy Trì Kim cũng tăng lên tới cực điểm, chiến đao trong tay run rẩy kêu to, đại lượng Đế Khí không thể khống chế từ trong đao mang tràn ra, trên người một mảnh vàng chói.
Hai gã Võ Đế rốt cục không thể nhịn được nữa bạo nộ rồi, khí tức trên thân ngập trời mà lên, màu sắc một vàng một đỏ chiếu rọi lẫn nhau, tất cả Thi Biệt Trùng đều bị khí tức khiếp người kia không ngừng ép về sau, “Bột bột” nhao nhao tản ra mọi nơi, dọc theo biên giới đại điện chạy trốn đến bên người con Thi Biệt cực lớn kia.
Đầu Thi Biệt cực lớn kia đột nhiên hé miệng khẽ hấp, một đạo vòng xoáy giống như khí lưu hiển hiện bên miệng nó, linh khí kinh thiên liền bị hút vào, tình huống giống như dũng mãnh tràn vào kén trùng lúc trước vậy.
Không chỉ linh khí bị nó hút vào trong miệng, mà ngay ngàn vạn đầu Thi Biệt Trùng kinh thiên bị đốt không chết kia cũng nhao nhao bị nó hút vào trong miệng, tiếng nhai côn trùng liên tục vang lên khiến người sởn hết cả gai ốc
Úy Trì Kim cảnh giác nói:
Cẩn thận đầu đại trùng tử này, vừa rồi va chạm với ta một cái vậy mà hoàn toàn không có việc gì, ít nhất cũng là côn trùng cấp bậc Võ Đế rồi.
Hỏa Âm toàn thân hỏa diễm hừng hực thiêu đốt, sớm đã không chịu nổi hoàn cảnh nơi này rồi, nàng lạnh lùng nói:
Quản nó là tồn tại gì, dưới Địa Ngục Hỏa của ta chỉ có một đường Hoàng Tuyền thôi.
Hai người súc thế mạnh mẽ, khiến cả đại điện cũng trở nên rung rung, đao mang lợi hại và hỏa diễm u minh lập loè lẫn nhau, những Thi Biệt Trùng nhỏ kia nguyên một đám bị đánh bay, đều rơi vào trong miệng Thi Biệt Trùng lớn.
“Ồ ồ”
Trong miệng Thi Biệt Trùng lớn kia đột nhiên phát ra thanh âm cổ quái, nó khẽ nâng thân thể, mấy cái tay chân không ngừng múa trên không trung, vậy mà hóa ra từng đạo ấn phù
Cái gì? Đầu côn trùng này lại biết kết ấn sao?
Ba người đều triệt để choáng luôn, chẳng lẽ vật ấy còn có thần trí cực cao sao? Nguyên một đám đều lộ vẻ hoảng sợ.
Hai vị, chiêu thức của các ngươi khống chế trong tay chẳng lẽ chỉ vì hù dọa đối phương thôi sao?
Vẻ mặt Lý Vân Tiêu ngưng trọng, lạnh lùng nói.
Hai người Úy Trì Kim và Hỏa Âm nhìn nhau, trong con ngươi lóe ra vẻ kiên quyết, thật sự bọn hắn ý hù dọa đối phương, hy vọng có thể bức lui những côn trùng này. Dù sao lấy lực lượng của bọn hắn, dưới một kích liên thủ, toàn bộ cung điện sẽ triệt để khó giữ được, trong điện có lẽ còn rất nhiều bí mật, bọn hắn không muốn bị phá huỷ.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.