Chương 2892: Chất vấn (2)
Thái Nhất Sinh Thủy
07/12/2016
Quân Như Vân đột nhiên cười ha hả nói:
- Ha ha ha, các ngươi nói là Lý Vân Tiêu? Việc vô căn cứ như vậy, hai sư huynh đệ các ngươi lại tin tưởng? Chớ không phải là nhớ sư phụ nhớ đến nổi điên chứ?
Hác Liên Thiếu Hoàng cả giận nói:
- Ra sao? Không tin? Lý Vân Tiêu chính là sư phụ chuyển thế, người trong thiên hạ đều biết, ngươi là thật không biết hay là giả ngu?
Quân Như Vân hừ nói:
- Chuyển thế? Ngươi là chính mắt thấy hay là tự mình chứng thực qua? Lời nói vô căn cứ như vậy, mặc dù là điển tịch cũng chưa từng viết. Hai sư huynh đệ tới tìm ta, chẳng lẽ chính là vì Lý Vân Tiêu? Vậy các ngươi là muốn đi nhận thân sao?
Mạc Tiểu Xuyên cũng mơ hồ tức giận, nhưng đột nhiên một đạo truyền âm lọt vào tai, chính là lời của Lý Vân Tiêu, hắn nghe một lúc, liền khẽ gật đầu, lúc này mới lên tiếng nói:
- Việc này tạm thời không đề cập tới, chúng ta tìm ngươi là tâm sự. Ở đây không phải địa phương nói chuyện, chúng ta tìm một chỗ rồi hãy nói.
Quân Như Vân nói:
- Tòa phủ đệ của ta bị vật ngu xuẩn kia hủy, bằng không rất thích hợp tâm tình.
Hắn nhìn thoáng qua Bách Vô Trần ở xa xa, nói:
- Cửu Hoàng Tử Điện Hạ, có thể an bài một nơi để cho sư huynh đệ chúng ta tâm tình hay không.
Bách Vô Trần vội vàng ôm quyền nói:
- Nếu hai vị đại nhân không chê, có khả năng đến phủ đệ của Bản vương.
Nội tâm hắn một trận kích động cùng mừng rỡ, nhìn ra manh mối, ba sư huynh đệ này cũng không có thù hận quá lớn gì, hơn nữa tựa hồ tình đồng môn rất sâu, xem ra có thể thu về.
Quân Như Vân nói:
- Các ngươi ý như thế nào?
Mạc Tiểu Xuyên nói:
- Nơi đây ngươi là chủ nhân, tất cả ngươi an bài đi.
Mọi người nhất thời đi tới chỗ của Cửu Hoàng Tử, Thủy Nguyệt Như Vân phế tích cũng lập tức cho an bài xử lý, bắt đầu xây mới một tòa phủ đệ.
Bách Vô Trần trước cho người cấp tốc bay trở về, chuẩn bị mỹ vị món ngon, linh tương quỳnh quả khoản đãi mấy người.
Đám người Quân Như Vân đều tự ngồi vào vị trí, để cho Mạc Tiểu Xuyên cùng Hác Liên Thiếu Hoàng ngồi ở vị trí đầu, chính hắn cùng Bách Tiểu Nguyệt, Bách Vô Trần ngồi ở bên cạnh tiếp khách.
Mạc Tiểu Xuyên đi thẳng vào vấn đề nói:
- Lời nói khách sáo ta cũng không nói, Như Vân, Thiên Nhạc Phủ Bất Quy cảnh ngươi có thể lý giải không?
Quân Như Vân sửng sốt một chút nói:
- Ngươi hỏi cái này làm chi? Bất Quy cảnh ta đã đi qua, bên trong hoàn cảnh ác liệt, ẩn dấu không ít hung hiểm, nhưng là một chỗ tu luyện tuyệt hảo.
Mạc Tiểu Xuyên kinh ngạc nói:
- Nga? Ngươi còn đi qua, đó là hay nhất, chúng ta dự định đi xem Bất Quy cảnh, có ngươi quen việc dễ làm là hay nhất.
- Đi Bất Quy cảnh? Cái này phải có Thiên Nhạc Phủ đồng ý mới được, bất quá ta ra mặt nắm chặt vẫn là rất lớn.
Quân Như Vân trầm ngâm nói, dù sao Bất Quy cảnh cũng không phải chỗ tuyệt mật gì, lấy thân phận địa vị của hắn vẫn có phân lượng nhất định.
Mạc Tiểu Xuyên có chút muốn nói lại thôi, ánh mắt đảo qua huynh muội Bách Vô Trần, ý tứ rất rõ ràng, muốn hai người này đi xuống trước.
Bách Tiểu Nguyệt tâm tư linh xảo, khẽ cười nói:
- Khó được phu quân cùng hai đồng môn gặp lại, ta và Cửu Hoàng huynh ở đây cũng không diện, chúng ta trước tránh một chút.
Quân Như Vân một tay kéo lấy nàng, hướng hai người Mạc Tiểu Xuyên nói:
- Này là thê tử của ta, Như Vân không có bất kỳ sự tình gì phải gạt Tiểu Nguyệt, nếu sư huynh nghĩ có điều bất tiện, thì không cần nói.
Trong lòng Bách Tiểu Nguyệt ấm áp, vội nói:
- Ta là vừa lúc có chuyện muốn đi xử lý, đặc biệt phủ đệ trùng kiến phải tự mình hỏi đến, bằng không ta sợ những thợ mộc kia làm không được tốt.
Bách Vô Trần cũng nói:
- Bản vương cũng có chút việc nhỏ xử lý, mặc dù Tiểu Nguyệt không đề cập tới, ta cũng muốn bứt ra rời đi.
Quân Như Vân đang muốn nói thêm gì nữa, Mạc Tiểu Xuyên giơ tay lên cản lại nói:
- Ngươi đã không chỗ nào lo lắng, chúng ta càng không có gì lo nghĩ, hai người liền lưu lại đi.
Bách Vô Trần cùng Bách Tiểu Nguyệt trở lại ngồi nguyên vị.
Mạc Tiểu Xuyên nói:
- Sư đệ có biết Thiên Nhạc Phủ cùng Yêu Tộc đi thập phần thân cận không? Ta chỉ là Tinh Nguyệt huyễn cảnh!
Sắc mặt Quân Như Vân đại biến, thoáng cái đứng lên, nhìn chằm chằm Mạc Tiểu Xuyên nói:
- Sư huynh từ đâu nghe được lời này?
Mạc Tiểu Xuyên nhìn hắn một cái nói:
- Xem ra là sự thật. Việc này sự hệ trọng đại, sư đệ biết bao nhiêu, lại có dự định gì, mong không nên gạt chúng ta.
Bách Vô Trần cùng Bách Tiểu Nguyệt cũng đồng dạng khiếp sợ không thôi, đại sự cơ mật như vậy bọn họ căn bản không thể nào biết được, hai người trong lúc bất chợt đều có loại cảm giác hối hận, có một số việc biết quá nhiều vị tất tốt, đặc biệt thực lực không đủ là biết càng ít càng tốt.
Sắc mặt Quân Như Vân khó coi, trầm ngâm một trận nói:
- Tiểu Nguyệt, Cửu Hoàng Tử Điện Hạ, các ngươi có chuyện trước đi xử lý đi, hai sư huynh đệ ta chiêu đãi là được.
- Đã như vậy, Bản Vương liền đi trước một bước.
Bách Vô Trần như trút được gánh nặng, vội vàng cùng Bách Tiểu Nguyệt rời đi đại sảnh.
Quân Như Vân đưa mắt nhìn về phía Mạc Tiểu Xuyên cùng Hác Liên Thiếu Hoàng nói:
- Sư huynh có thể nói cho ta biết trước, tin tức này là từ đâu biết được không?
Mạc Tiểu Xuyên nói:
- Chúng ta tới Cổ Võ đế quốc thì liền phát hiện có Yêu Tộc tung tích.
- Cái gì, cái này. . .
Quân Như Vân sửng sốt một chút, kinh ngạc nói:
- Làm sao có thể?
Hác Liên Thiếu Hoàng cười lạnh nói:
- Các ngươi tự cho là rất bí ẩn sao, sợ là thiên hạ đều biết.
- Ngươi cái ngu xuẩn này, nói cái gì vậy!
Quân Như Vân tâm phiền ý loạn nói:
- Nếu việc này thiên hạ đều biết, Thiên Nhạc Phủ đã sớm sụp đổ.
Mạc Tiểu Xuyên nói:
- Xem ra ngươi biết không ít nội tình, cũng có thể minh bạch tầm quan trọng trong đó, Thiên Nhạc Phủ cùng Yêu Tộc cấu kết, không khác đùa lửa, chắc chắn sẽ bị diệt. Mà ngươi thân là Phò mã của Cổ Võ đế quốc, mặc kệ có tham dự trong đó hay không, sợ là đều khó thoát thân.
Quân Như Vân đứng chắp tay, mặt không chút thay đổi nói:
- Việc này ta tự nhiên biết. Nhưng Thiên Nhạc Phủ cùng Yêu tộc vãng lai đã không phải là chuyện trong thời gian ngắn, nào có dễ dàng thoát thân như vậy? Cho nên hiện tại ta rất cấp bách đề thăng thực lực, chỉ cần có thể bước vào Cửu Tinh Vũ Đế, thiên hạ này ta đi đâu chẳng được.
Mạc Tiểu Xuyên nói:
- Sư đệ thời khắc này tu vi chỉ là Bát Tinh Sơ Giai mà thôi, tựa hồ còn không bằng ta và Thiếu Hoàng. Nhưng chiến lực trực chỉ Bát Tinh đỉnh phong Vũ Đế, đây là có chuyện gì?
Quân Như Vân nói:
- Chuyện của ta hai sư huynh đệ không cần quan tâm, về phần việc của Thiên Nhạc Phủ cùng Yêu Tộc cũng nghìn vạn lần không nên xen vào, bằng không mặc dù là ta cũng bảo vệ không được các ngươi. Chuyện Bất Quy cảnh ta sẽ đi chuẩn bị, nhưng có thể cho biết ta, các ngươi đi Bất Quy cảnh làm gì hay không?
- Ha ha ha, các ngươi nói là Lý Vân Tiêu? Việc vô căn cứ như vậy, hai sư huynh đệ các ngươi lại tin tưởng? Chớ không phải là nhớ sư phụ nhớ đến nổi điên chứ?
Hác Liên Thiếu Hoàng cả giận nói:
- Ra sao? Không tin? Lý Vân Tiêu chính là sư phụ chuyển thế, người trong thiên hạ đều biết, ngươi là thật không biết hay là giả ngu?
Quân Như Vân hừ nói:
- Chuyển thế? Ngươi là chính mắt thấy hay là tự mình chứng thực qua? Lời nói vô căn cứ như vậy, mặc dù là điển tịch cũng chưa từng viết. Hai sư huynh đệ tới tìm ta, chẳng lẽ chính là vì Lý Vân Tiêu? Vậy các ngươi là muốn đi nhận thân sao?
Mạc Tiểu Xuyên cũng mơ hồ tức giận, nhưng đột nhiên một đạo truyền âm lọt vào tai, chính là lời của Lý Vân Tiêu, hắn nghe một lúc, liền khẽ gật đầu, lúc này mới lên tiếng nói:
- Việc này tạm thời không đề cập tới, chúng ta tìm ngươi là tâm sự. Ở đây không phải địa phương nói chuyện, chúng ta tìm một chỗ rồi hãy nói.
Quân Như Vân nói:
- Tòa phủ đệ của ta bị vật ngu xuẩn kia hủy, bằng không rất thích hợp tâm tình.
Hắn nhìn thoáng qua Bách Vô Trần ở xa xa, nói:
- Cửu Hoàng Tử Điện Hạ, có thể an bài một nơi để cho sư huynh đệ chúng ta tâm tình hay không.
Bách Vô Trần vội vàng ôm quyền nói:
- Nếu hai vị đại nhân không chê, có khả năng đến phủ đệ của Bản vương.
Nội tâm hắn một trận kích động cùng mừng rỡ, nhìn ra manh mối, ba sư huynh đệ này cũng không có thù hận quá lớn gì, hơn nữa tựa hồ tình đồng môn rất sâu, xem ra có thể thu về.
Quân Như Vân nói:
- Các ngươi ý như thế nào?
Mạc Tiểu Xuyên nói:
- Nơi đây ngươi là chủ nhân, tất cả ngươi an bài đi.
Mọi người nhất thời đi tới chỗ của Cửu Hoàng Tử, Thủy Nguyệt Như Vân phế tích cũng lập tức cho an bài xử lý, bắt đầu xây mới một tòa phủ đệ.
Bách Vô Trần trước cho người cấp tốc bay trở về, chuẩn bị mỹ vị món ngon, linh tương quỳnh quả khoản đãi mấy người.
Đám người Quân Như Vân đều tự ngồi vào vị trí, để cho Mạc Tiểu Xuyên cùng Hác Liên Thiếu Hoàng ngồi ở vị trí đầu, chính hắn cùng Bách Tiểu Nguyệt, Bách Vô Trần ngồi ở bên cạnh tiếp khách.
Mạc Tiểu Xuyên đi thẳng vào vấn đề nói:
- Lời nói khách sáo ta cũng không nói, Như Vân, Thiên Nhạc Phủ Bất Quy cảnh ngươi có thể lý giải không?
Quân Như Vân sửng sốt một chút nói:
- Ngươi hỏi cái này làm chi? Bất Quy cảnh ta đã đi qua, bên trong hoàn cảnh ác liệt, ẩn dấu không ít hung hiểm, nhưng là một chỗ tu luyện tuyệt hảo.
Mạc Tiểu Xuyên kinh ngạc nói:
- Nga? Ngươi còn đi qua, đó là hay nhất, chúng ta dự định đi xem Bất Quy cảnh, có ngươi quen việc dễ làm là hay nhất.
- Đi Bất Quy cảnh? Cái này phải có Thiên Nhạc Phủ đồng ý mới được, bất quá ta ra mặt nắm chặt vẫn là rất lớn.
Quân Như Vân trầm ngâm nói, dù sao Bất Quy cảnh cũng không phải chỗ tuyệt mật gì, lấy thân phận địa vị của hắn vẫn có phân lượng nhất định.
Mạc Tiểu Xuyên có chút muốn nói lại thôi, ánh mắt đảo qua huynh muội Bách Vô Trần, ý tứ rất rõ ràng, muốn hai người này đi xuống trước.
Bách Tiểu Nguyệt tâm tư linh xảo, khẽ cười nói:
- Khó được phu quân cùng hai đồng môn gặp lại, ta và Cửu Hoàng huynh ở đây cũng không diện, chúng ta trước tránh một chút.
Quân Như Vân một tay kéo lấy nàng, hướng hai người Mạc Tiểu Xuyên nói:
- Này là thê tử của ta, Như Vân không có bất kỳ sự tình gì phải gạt Tiểu Nguyệt, nếu sư huynh nghĩ có điều bất tiện, thì không cần nói.
Trong lòng Bách Tiểu Nguyệt ấm áp, vội nói:
- Ta là vừa lúc có chuyện muốn đi xử lý, đặc biệt phủ đệ trùng kiến phải tự mình hỏi đến, bằng không ta sợ những thợ mộc kia làm không được tốt.
Bách Vô Trần cũng nói:
- Bản vương cũng có chút việc nhỏ xử lý, mặc dù Tiểu Nguyệt không đề cập tới, ta cũng muốn bứt ra rời đi.
Quân Như Vân đang muốn nói thêm gì nữa, Mạc Tiểu Xuyên giơ tay lên cản lại nói:
- Ngươi đã không chỗ nào lo lắng, chúng ta càng không có gì lo nghĩ, hai người liền lưu lại đi.
Bách Vô Trần cùng Bách Tiểu Nguyệt trở lại ngồi nguyên vị.
Mạc Tiểu Xuyên nói:
- Sư đệ có biết Thiên Nhạc Phủ cùng Yêu Tộc đi thập phần thân cận không? Ta chỉ là Tinh Nguyệt huyễn cảnh!
Sắc mặt Quân Như Vân đại biến, thoáng cái đứng lên, nhìn chằm chằm Mạc Tiểu Xuyên nói:
- Sư huynh từ đâu nghe được lời này?
Mạc Tiểu Xuyên nhìn hắn một cái nói:
- Xem ra là sự thật. Việc này sự hệ trọng đại, sư đệ biết bao nhiêu, lại có dự định gì, mong không nên gạt chúng ta.
Bách Vô Trần cùng Bách Tiểu Nguyệt cũng đồng dạng khiếp sợ không thôi, đại sự cơ mật như vậy bọn họ căn bản không thể nào biết được, hai người trong lúc bất chợt đều có loại cảm giác hối hận, có một số việc biết quá nhiều vị tất tốt, đặc biệt thực lực không đủ là biết càng ít càng tốt.
Sắc mặt Quân Như Vân khó coi, trầm ngâm một trận nói:
- Tiểu Nguyệt, Cửu Hoàng Tử Điện Hạ, các ngươi có chuyện trước đi xử lý đi, hai sư huynh đệ ta chiêu đãi là được.
- Đã như vậy, Bản Vương liền đi trước một bước.
Bách Vô Trần như trút được gánh nặng, vội vàng cùng Bách Tiểu Nguyệt rời đi đại sảnh.
Quân Như Vân đưa mắt nhìn về phía Mạc Tiểu Xuyên cùng Hác Liên Thiếu Hoàng nói:
- Sư huynh có thể nói cho ta biết trước, tin tức này là từ đâu biết được không?
Mạc Tiểu Xuyên nói:
- Chúng ta tới Cổ Võ đế quốc thì liền phát hiện có Yêu Tộc tung tích.
- Cái gì, cái này. . .
Quân Như Vân sửng sốt một chút, kinh ngạc nói:
- Làm sao có thể?
Hác Liên Thiếu Hoàng cười lạnh nói:
- Các ngươi tự cho là rất bí ẩn sao, sợ là thiên hạ đều biết.
- Ngươi cái ngu xuẩn này, nói cái gì vậy!
Quân Như Vân tâm phiền ý loạn nói:
- Nếu việc này thiên hạ đều biết, Thiên Nhạc Phủ đã sớm sụp đổ.
Mạc Tiểu Xuyên nói:
- Xem ra ngươi biết không ít nội tình, cũng có thể minh bạch tầm quan trọng trong đó, Thiên Nhạc Phủ cùng Yêu Tộc cấu kết, không khác đùa lửa, chắc chắn sẽ bị diệt. Mà ngươi thân là Phò mã của Cổ Võ đế quốc, mặc kệ có tham dự trong đó hay không, sợ là đều khó thoát thân.
Quân Như Vân đứng chắp tay, mặt không chút thay đổi nói:
- Việc này ta tự nhiên biết. Nhưng Thiên Nhạc Phủ cùng Yêu tộc vãng lai đã không phải là chuyện trong thời gian ngắn, nào có dễ dàng thoát thân như vậy? Cho nên hiện tại ta rất cấp bách đề thăng thực lực, chỉ cần có thể bước vào Cửu Tinh Vũ Đế, thiên hạ này ta đi đâu chẳng được.
Mạc Tiểu Xuyên nói:
- Sư đệ thời khắc này tu vi chỉ là Bát Tinh Sơ Giai mà thôi, tựa hồ còn không bằng ta và Thiếu Hoàng. Nhưng chiến lực trực chỉ Bát Tinh đỉnh phong Vũ Đế, đây là có chuyện gì?
Quân Như Vân nói:
- Chuyện của ta hai sư huynh đệ không cần quan tâm, về phần việc của Thiên Nhạc Phủ cùng Yêu Tộc cũng nghìn vạn lần không nên xen vào, bằng không mặc dù là ta cũng bảo vệ không được các ngươi. Chuyện Bất Quy cảnh ta sẽ đi chuẩn bị, nhưng có thể cho biết ta, các ngươi đi Bất Quy cảnh làm gì hay không?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.