Chương 1830: Chuyện thống khổ hơn cả chết. (2)
Thái Nhất Sinh Thủy
31/10/2016
Chương 1829: Chuyện thống khổ hơn cả chết. (2)
Hắn tức giận nói:
Ngươi là ai, vậy mà trốn trong bóng đêm khoác lác, thực lực tổ lão coi như là Thất đại tông chủ cũng không dám nói nhất định có thể thắng được.
Ha ha.
Thanh âm kia tựa hồ bị hắn chọc cười rồi, nhịn không được cười ha hả, nói:
Ta khoác lác? Không phải ta xem thường Mạc Hàng Phi, mà ngay cả tên kia Bạch y nhân ngoài động kia, hắn cũng chưa hẳn có thể thắng được.
Mạc Tiểu Xuyên trầm mặc, trước kia Cổ Phi Dương đánh một trận vỡi lão tổ, tuy rằng đối quyết hai chiêu, tựa hồ là ngang tay thu cục, nhưng theo như lời lão tổ thì dường như Cổ Phi Dương nhỉnh hơn.
Sao hả, bị ta nói trúng rồi sao?
Trong thanh âm kia lộ ra vẻ đùa giỡn.
Mạc Tiểu Xuyên trầm mặc nói:
Người nọ quả thật rất mạnh, hắn là sư phụ ta.
Cái gì?
Thanh âm kia lắp bắp kinh hãi, sau đó hỏi:
Nếu ngươi đã có một sư phụ mạnh như vậy, vì sao còn muốn tới Tuyệt Thần Động?
Không phải đã nói qua sao? Bởi vì ta muốn trở nên mạnh mẽ, muốn trở thành tuyệt đại cường giả như cha ta, sư phụ ta, còn có tổ lão nữa.
Mạc Tiểu Xuyên tức giận nói nói:
Sư phụ ta nói nếu như không thể thông qua khảo nghiệm Tuyệt Thần Động thì sẽ không thu ta làm đồ đệ.
Bốn phía đột nhiên trở nên an tĩnh lại, một mảnh sâu kín đen kịt.
Mạc Tiểu Xuyên đột nhiên có chút sợ, lớn tiếng nói:
Này, ngươi ở nơi nào? Nói chuyện đi.
Thanh âm kia vẫn không xuất hiện.
Tâm Mạc Tiểu Xuyên nhảy lên “Bịch bịch”, càng ngày càng sợ, không biết làm sao mới tốt.
Tiếp tục đi phía trước, tựa hồ như không có điểm cuối
Lui về? Hắn cũng không nhớ rõ mình đã chạy bao xa nữa, có trời mới biết khi nào mới có thể chạy ra được
Rơi vào đường cùng, sau khi hắn tự hỏi ngắn ngủi vẫn tiếp tục tiến lên phía trước.
Vì trở nên mạnh mẽ, ngươi nguyện ý trả giá thế nào?
thanh âm kia như là U Minh lần nữa vang lên, trực tiếp dọa sợ Mạc Tiểu Xuyên.
Mạc Tiểu Xuyên cả giận nói:
Ngươi có thể đừng dọa ta không?
Thanh âm kia không nói gì, tựa hồ đang đợi hắn trả lời.
Mạc Tiểu Xuyên lần nữa tăng gan, lớn tiếng nói:
Cái giá ta nguyện ý trả là bất cứ giá nào!
Ah?
Thanh âm kia tựa hồ cảm thấy hứng thú, cười nói:
Ngươi tuổi còn nhỏ, sao biết được hàm nghĩa của bất cứ giá nào chứ?
Ta biết rõ!
Mạc Tiểu Xuyên chém đinh chặt sắt nói:
Mặc dù có chết ta cũng không tiếc.
Thanh âm kia lần nữa trầm mặc, tựa hồ đang suy tư, có chút tán dương nói ra:
Bằng chừng ấy tuổi đã có giác ngộ cái chết, không tệ, không tệ.
Mạc Tiểu Xuyên lớn tiếng nói:
Khảo nghiệm trong động này rốt cục là cái gì? Tranh thủ thời gian đến khảo nghiệm ta đi.
Ha ha.
Thanh âm kia cười nói:
Nếu như khảo nghiệm là thống khổ hơn chết gấp trăm ngàn lần, ngươi nguyện ý tiếp nhận không?
Ta nguyện ý.
Mạc Tiểu Xuyên quả quyết đáp.
Thanh âm kia cười nói:
Tiểu hài tử vô tri nào biết được cái gì là thống khổ hơn chết chứ.
Ta biết rõ
Mạc Tiểu Xuyên trở nên chăm chú, vẻ mặt nghiêm nghị nói:
Ta biết rõ cái gì là thống khổ hơn cả chết. Thân là nhi tử phụ thân, nhưng võ đạo tài trí bình thường, không thể điều tra rõ cái chết của phụ thân để báo thù cho hắn, bị mọi người khi dễ nhục mạ, không thể bảo vệ người mình muốn bảo vệ, bảo hộ chuyện mình muốn giữ gìn, ta cảm thấy cái này còn khó chịu hơn cả chết.
Sắc mặt non nớt của hắn lộ ra vẻ thành thục và thương cảm hoàn toàn không tương xứng với lứa tuổi.
Thanh âm kia tựa hồ ngây ngẩn cả người, trong lúc nhất thời không nói gì.
Mạc Tiểu Xuyên tiếp tục nói:
Nếu như tiếp tục tài trí bình thường như vậy, không thể trở thành cường giả tuyệt đại thì ta tình nguyện chết ở trong Tuyệt Thần Động, giống như vô số tiền bối trước kia vậy, như vậy ta ngược lại sẽ nhẹ nhõm hơn một chút.
Sau khi nói ra những lời này, Mạc Tiểu Xuyên đột nhiên cảm thấy động này cũng không có gì quá đáng sợ nữa
Mình ngay cả chết cũng không sợ, thì sợ gì?
Sợ trở thành bình thường, sợ cả đời không ngốc đầu lên được, sợ vĩnh viễn chỉ có thể nhìn lên vô số thân ảnh trên trời cao kia.
Thỉnh ngươi khảo nghiệm ta đi.
Mạc Tiểu Xuyên đột nhiên lớn tiếng nói, vẻ mặt kiên quyết.
Thanh âm kia tiếp tục trầm mặc, trong động yên lặng dị thường.
Nhưng Mạc Tiểu Xuyên tuyệt không sợ, hắn biết rõ thanh âm kia vẫn ở ngay bên cạnh mình.
Quả nhiên, sau một lúc, thanh âm kia lần nữa chậm rãi vang lên, chỉ là trở nên có chút nghiêm nghị, nặng nề nói:
Thiên phú của ngươi tuy rằng không phải rất cặn bã, nhưng cũng là cặn bã. . . ”
Mạc Tiểu Xuyên nói:
-. . . , ta biết rõ ta sẽ cố gắng, trả giá cố gắng nhiều gấp trăm lần, người khác tu luyện một canh giờ, ta liền tu luyện một trăm canh giờ, người khác chém một kiếm, ta liền chém một trăm kiếm.
Thanh âm kia lần nữa trầm mặc, sau một lúc mới nói:
Ngươi khẳng định chịu khảo nghiệm sao?
Mạc Tiểu Xuyên kiên định nói:
Ta đến chính là vì cái này.
Thanh âm kia nói:
Được rồi, dù sao qua nhiều năm như vậy, hài tử như ngươi cũng phải chưa từng chết. Tiếp chuyện kế tiếp sẽ rất thống khổ, rất thống khổ, ta sẽ đập nát xương cốt của ngươi từng chút một, thái nhỏ từng chút cơ bắp và kinh mạch toàn thân, ngươi nên chuẩn bị tâm lý cho tốt.
Mạc Tiểu Xuyên lại càng hoảng sợ, giật mình nói:
Ngươi, ngươi sao lại biến thái như vậy?
Thanh âm kia cười rộ lên dữ tợn, nói:
Ha ha, hiện giờ hối hận cũng đã chậm, bởi vì ta đã quyết định
Mạc Tiểu Xuyên chỉ cảm thấy cả người chóng mặt, sau đó liền mất đi tri giác.
Đợi khi lần nữa tỉnh lại, hắn phát hiện mình nằm trên một mặt đá lạnh như băng, hàn khí tỏa ra trận trận, khiến toàn thân hắn nhịn không được phát run.
Đột nhiên hắn hưng phấn kêu lên:
Có phải ta đã thông qua khảo nghiệm rồi không?
Thông qua?
Thanh âm kia nở nụ cười mỉa mai, nói:
Còn chưa bắt đầu đâu, ta một mực vẫn chờ ngươi tỉnh lại đấy, Bất quá nhìn dáng vẻ của ngươi, ngay cả chút hàn khí ấy cũng chịu không được, có thể chịu được thống khổ phấn thân toái cốt sao?
Có thể.
Mạc Tiểu Xuyên cắn răng nói.
Hắc hắc, vậy là tốt rồi, ta rất thích mấy tên xương cốt cứng như ngươi, như vậy ta có thể thỏa thích dùng biện pháp ác độc nhất tra tấn ngươi rồi.
Đạo thanh âm kia cười rộ lên dữ tợn, thời gian dần qua ở trước nham thạch chợt hiện ra một đạo bóng dáng màu đen, chậm rãi nhích lại gần.
Hắc hắc, gương mặt lớn lên anh tuấn như vậy, đợi lát nữa lúc dữ tợn vặn vẹo sẽ là bộ dạng thế nào đây?
Mạc Tiểu Xuyên “. . . ”
Trong bóng tối một đạo hàn mang hiện lên, trong tay bóng dáng kia nhộn nhạo ra lực lượng vô biên, Mạc Tiểu Xuyên trong mơ hồ thấy được một thanh dao găm nhỏ xuất hiện ở trên người mình, chậm rãi vạch xuống.
Thân dao lạnh như băng khiến toàn thân hắn trở nên run rẩy, nhưng nhớ tới những lời nói kiên cường của mình lúc trước, hắn vẫn cưỡng ép nhịn xuống.
Bóng dáng kia lạnh như băng nói:
Ta sẽ dùng chuôi Sáng Thế Chi Đao này triệt để cải tạo thân thể ngươi thành Kiếm Hạp.
Hắn tức giận nói:
Ngươi là ai, vậy mà trốn trong bóng đêm khoác lác, thực lực tổ lão coi như là Thất đại tông chủ cũng không dám nói nhất định có thể thắng được.
Ha ha.
Thanh âm kia tựa hồ bị hắn chọc cười rồi, nhịn không được cười ha hả, nói:
Ta khoác lác? Không phải ta xem thường Mạc Hàng Phi, mà ngay cả tên kia Bạch y nhân ngoài động kia, hắn cũng chưa hẳn có thể thắng được.
Mạc Tiểu Xuyên trầm mặc, trước kia Cổ Phi Dương đánh một trận vỡi lão tổ, tuy rằng đối quyết hai chiêu, tựa hồ là ngang tay thu cục, nhưng theo như lời lão tổ thì dường như Cổ Phi Dương nhỉnh hơn.
Sao hả, bị ta nói trúng rồi sao?
Trong thanh âm kia lộ ra vẻ đùa giỡn.
Mạc Tiểu Xuyên trầm mặc nói:
Người nọ quả thật rất mạnh, hắn là sư phụ ta.
Cái gì?
Thanh âm kia lắp bắp kinh hãi, sau đó hỏi:
Nếu ngươi đã có một sư phụ mạnh như vậy, vì sao còn muốn tới Tuyệt Thần Động?
Không phải đã nói qua sao? Bởi vì ta muốn trở nên mạnh mẽ, muốn trở thành tuyệt đại cường giả như cha ta, sư phụ ta, còn có tổ lão nữa.
Mạc Tiểu Xuyên tức giận nói nói:
Sư phụ ta nói nếu như không thể thông qua khảo nghiệm Tuyệt Thần Động thì sẽ không thu ta làm đồ đệ.
Bốn phía đột nhiên trở nên an tĩnh lại, một mảnh sâu kín đen kịt.
Mạc Tiểu Xuyên đột nhiên có chút sợ, lớn tiếng nói:
Này, ngươi ở nơi nào? Nói chuyện đi.
Thanh âm kia vẫn không xuất hiện.
Tâm Mạc Tiểu Xuyên nhảy lên “Bịch bịch”, càng ngày càng sợ, không biết làm sao mới tốt.
Tiếp tục đi phía trước, tựa hồ như không có điểm cuối
Lui về? Hắn cũng không nhớ rõ mình đã chạy bao xa nữa, có trời mới biết khi nào mới có thể chạy ra được
Rơi vào đường cùng, sau khi hắn tự hỏi ngắn ngủi vẫn tiếp tục tiến lên phía trước.
Vì trở nên mạnh mẽ, ngươi nguyện ý trả giá thế nào?
thanh âm kia như là U Minh lần nữa vang lên, trực tiếp dọa sợ Mạc Tiểu Xuyên.
Mạc Tiểu Xuyên cả giận nói:
Ngươi có thể đừng dọa ta không?
Thanh âm kia không nói gì, tựa hồ đang đợi hắn trả lời.
Mạc Tiểu Xuyên lần nữa tăng gan, lớn tiếng nói:
Cái giá ta nguyện ý trả là bất cứ giá nào!
Ah?
Thanh âm kia tựa hồ cảm thấy hứng thú, cười nói:
Ngươi tuổi còn nhỏ, sao biết được hàm nghĩa của bất cứ giá nào chứ?
Ta biết rõ!
Mạc Tiểu Xuyên chém đinh chặt sắt nói:
Mặc dù có chết ta cũng không tiếc.
Thanh âm kia lần nữa trầm mặc, tựa hồ đang suy tư, có chút tán dương nói ra:
Bằng chừng ấy tuổi đã có giác ngộ cái chết, không tệ, không tệ.
Mạc Tiểu Xuyên lớn tiếng nói:
Khảo nghiệm trong động này rốt cục là cái gì? Tranh thủ thời gian đến khảo nghiệm ta đi.
Ha ha.
Thanh âm kia cười nói:
Nếu như khảo nghiệm là thống khổ hơn chết gấp trăm ngàn lần, ngươi nguyện ý tiếp nhận không?
Ta nguyện ý.
Mạc Tiểu Xuyên quả quyết đáp.
Thanh âm kia cười nói:
Tiểu hài tử vô tri nào biết được cái gì là thống khổ hơn chết chứ.
Ta biết rõ
Mạc Tiểu Xuyên trở nên chăm chú, vẻ mặt nghiêm nghị nói:
Ta biết rõ cái gì là thống khổ hơn cả chết. Thân là nhi tử phụ thân, nhưng võ đạo tài trí bình thường, không thể điều tra rõ cái chết của phụ thân để báo thù cho hắn, bị mọi người khi dễ nhục mạ, không thể bảo vệ người mình muốn bảo vệ, bảo hộ chuyện mình muốn giữ gìn, ta cảm thấy cái này còn khó chịu hơn cả chết.
Sắc mặt non nớt của hắn lộ ra vẻ thành thục và thương cảm hoàn toàn không tương xứng với lứa tuổi.
Thanh âm kia tựa hồ ngây ngẩn cả người, trong lúc nhất thời không nói gì.
Mạc Tiểu Xuyên tiếp tục nói:
Nếu như tiếp tục tài trí bình thường như vậy, không thể trở thành cường giả tuyệt đại thì ta tình nguyện chết ở trong Tuyệt Thần Động, giống như vô số tiền bối trước kia vậy, như vậy ta ngược lại sẽ nhẹ nhõm hơn một chút.
Sau khi nói ra những lời này, Mạc Tiểu Xuyên đột nhiên cảm thấy động này cũng không có gì quá đáng sợ nữa
Mình ngay cả chết cũng không sợ, thì sợ gì?
Sợ trở thành bình thường, sợ cả đời không ngốc đầu lên được, sợ vĩnh viễn chỉ có thể nhìn lên vô số thân ảnh trên trời cao kia.
Thỉnh ngươi khảo nghiệm ta đi.
Mạc Tiểu Xuyên đột nhiên lớn tiếng nói, vẻ mặt kiên quyết.
Thanh âm kia tiếp tục trầm mặc, trong động yên lặng dị thường.
Nhưng Mạc Tiểu Xuyên tuyệt không sợ, hắn biết rõ thanh âm kia vẫn ở ngay bên cạnh mình.
Quả nhiên, sau một lúc, thanh âm kia lần nữa chậm rãi vang lên, chỉ là trở nên có chút nghiêm nghị, nặng nề nói:
Thiên phú của ngươi tuy rằng không phải rất cặn bã, nhưng cũng là cặn bã. . . ”
Mạc Tiểu Xuyên nói:
-. . . , ta biết rõ ta sẽ cố gắng, trả giá cố gắng nhiều gấp trăm lần, người khác tu luyện một canh giờ, ta liền tu luyện một trăm canh giờ, người khác chém một kiếm, ta liền chém một trăm kiếm.
Thanh âm kia lần nữa trầm mặc, sau một lúc mới nói:
Ngươi khẳng định chịu khảo nghiệm sao?
Mạc Tiểu Xuyên kiên định nói:
Ta đến chính là vì cái này.
Thanh âm kia nói:
Được rồi, dù sao qua nhiều năm như vậy, hài tử như ngươi cũng phải chưa từng chết. Tiếp chuyện kế tiếp sẽ rất thống khổ, rất thống khổ, ta sẽ đập nát xương cốt của ngươi từng chút một, thái nhỏ từng chút cơ bắp và kinh mạch toàn thân, ngươi nên chuẩn bị tâm lý cho tốt.
Mạc Tiểu Xuyên lại càng hoảng sợ, giật mình nói:
Ngươi, ngươi sao lại biến thái như vậy?
Thanh âm kia cười rộ lên dữ tợn, nói:
Ha ha, hiện giờ hối hận cũng đã chậm, bởi vì ta đã quyết định
Mạc Tiểu Xuyên chỉ cảm thấy cả người chóng mặt, sau đó liền mất đi tri giác.
Đợi khi lần nữa tỉnh lại, hắn phát hiện mình nằm trên một mặt đá lạnh như băng, hàn khí tỏa ra trận trận, khiến toàn thân hắn nhịn không được phát run.
Đột nhiên hắn hưng phấn kêu lên:
Có phải ta đã thông qua khảo nghiệm rồi không?
Thông qua?
Thanh âm kia nở nụ cười mỉa mai, nói:
Còn chưa bắt đầu đâu, ta một mực vẫn chờ ngươi tỉnh lại đấy, Bất quá nhìn dáng vẻ của ngươi, ngay cả chút hàn khí ấy cũng chịu không được, có thể chịu được thống khổ phấn thân toái cốt sao?
Có thể.
Mạc Tiểu Xuyên cắn răng nói.
Hắc hắc, vậy là tốt rồi, ta rất thích mấy tên xương cốt cứng như ngươi, như vậy ta có thể thỏa thích dùng biện pháp ác độc nhất tra tấn ngươi rồi.
Đạo thanh âm kia cười rộ lên dữ tợn, thời gian dần qua ở trước nham thạch chợt hiện ra một đạo bóng dáng màu đen, chậm rãi nhích lại gần.
Hắc hắc, gương mặt lớn lên anh tuấn như vậy, đợi lát nữa lúc dữ tợn vặn vẹo sẽ là bộ dạng thế nào đây?
Mạc Tiểu Xuyên “. . . ”
Trong bóng tối một đạo hàn mang hiện lên, trong tay bóng dáng kia nhộn nhạo ra lực lượng vô biên, Mạc Tiểu Xuyên trong mơ hồ thấy được một thanh dao găm nhỏ xuất hiện ở trên người mình, chậm rãi vạch xuống.
Thân dao lạnh như băng khiến toàn thân hắn trở nên run rẩy, nhưng nhớ tới những lời nói kiên cường của mình lúc trước, hắn vẫn cưỡng ép nhịn xuống.
Bóng dáng kia lạnh như băng nói:
Ta sẽ dùng chuôi Sáng Thế Chi Đao này triệt để cải tạo thân thể ngươi thành Kiếm Hạp.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.