Vạn Cổ Chí Tôn

Chương 993: Có dám gặp một lần. (1)

Thái Nhất Sinh Thủy

27/10/2016

Chương 991: Có dám gặp một lần. (1)

Đinh Linh Nhi nói:

- Sau này đều là người một nhà, chư vị mời ngồi.

Vị Vũ Đế nói:

- Đại tội thân, không dám ngồi, chúng ta đứng nói được rồi.

Mọi người đều choáng váng một mảnh, đây vẫn là cửu thiên Vũ Đế mà bọn hắn nhận biết sao? Lúc này đâu còn có nửa phần bá vương chi khí của cửu thiên cường giả, so với chuồng nuôi võ giả có cái gì khác nhau.

Lý Vân Tiêu khe khẽ cười nói:

- Chư vị có trung tâm này, Đinh tiểu thư quá mức cảm thấy vui mừng. Vậy không bằng như sau, lần này cùng toàn bộ chín nhà thương hội bỏ lỡ không thể đến đây dự tiệc, chư vị khổ cực một chuyến, mang đến Đinh tiểu thư thăm hỏi cho bọn hắn được chứ?

- Nga, còn có việc này....

Trên mặt tên Vũ Đế hiện ra một đạo sát khí lăng liệt, hừ nói:

- Quả nhiên là không biết tốt xấu, Vân thiếu và Đinh tiểu thư yên tâm, chúng ta đi một chút sẽ trở lại.

Hơn mười người trong nháy mắt đều là sát khí dạt dào, khiến mọi người ở tại tràng ai nấy đều cảm thấy hít thở không thông.

Trên mặt Đinh Linh Nhi lộ ra vẻ bất nhẫn, nói:

- Dù sao cùng tồn tại nhiều năm như vậy, có thể thả liền tận lực thả đi.

Ánh mắt tên Vũ Đế kia nhìn phía Lý Vân Tiêu, trưng cầu ý kiến của hắn, một tia e ngại ở chỗ sâu trong đôi mắt chợt lóe lên.

Lý Vân Tiêu lạnh nhạt nói:

- Nếu Đinh tiểu thư từ bi như vậy, vậy đầu đảng tội ác đền tội là được rồi, những kẻ còn lại cũng đều thu thập đi, cho bọn hắn một lần cơ hội hối cải để làm người mới.

- Dạ!

Hơn mười têm võ giả không do dự nữa, cầm lấy danh sách sau đó không dừng lại chút nào, đã xoay người hóa thành quang mang phóng lên cao, hướng phía bốn phía tán đi.

Còn lại người của mười chín thương hội thần phục, chỉ cảm thấy khiếp sợ liên tục, vẫn mãi chưa tỉnh hồn lại, Thiên Nguyên Thương Hội phách lối ương ngạnh như vậy, so với dĩ vãng tránh né khắp nơi, tác phong mọi việc đều thuận lợi hoàn toàn khác xa rồi.

Mà tên thiếu niên nam tử ngồi phía trên bên trái kia tuy rằng tu vi bình thường, cũng không ngừng tiết lộ ra một loại khí phách tuyệt đại cường giả mới có, chung quy ở trong nhất cử nhất động, lơ đãng kinh hãi nhân tâm, khiến người ta khó có thể nắm bắt.



Thiếu niên kia nhàn nhạt đứng ở trước Vũ Đế cường giả, tuy rằng lười biếng từ từ nhắm hai mắt lại, đối với chuyện xảy ra không để ý chút nào, lại phảng phất như một hắc động, để mọi người đứng ở gần đó cảm thấy tâm thần khó có thể bình tĩnh.

Lý Vân Tiêu thản nhiên nói:

- Việc này không nên chậm trễ, chư vị hiện tại liền bắt đầu tiến vào cấm khu của Thiên Nguyên Thương Hội đi, ta lập tức sai người mở rộng phạm vi gấp đôi. Chỉ cần mọi người đồng tâm hiệp lực, vĩnh viễn không hai lòng, vô luận ván cờ biến hóa ra làm sao, có chúng ta ở phía trước tuyệt không địch thủ!

Lời này khiến tất cả thân thể mọi người đại chấn, cả đám vội vàng đứng lên nói:

- Chúng ta nguyện vĩnh viễn theo Đinh tiểu thư, tuyệt không hai lòng!

Mọi người vội vội vàng vàng cáo từ, bắt đầu trở lại sắp xếp công việc di chuyển.

Rất nhanh trên đại sảnh đều rời đi, chỉ còn lại có ba người Đinh Linh Nhi, Lý Vân Tiêu và Mạc Tiểu Xuyên.

Mọi người vừa đi, loại vẻ mặt cao cao tại thượng đạm mạc của Đinh Linh Nhi không còn tồn tại, trên người lộ ra một tia nhu tình, tưởng như hai người khác nhau. Nàng có chút không hiểu nói:

- Võ giả này huấn luyện như thế nào, dĩ nhiên trong thời gian ngắn ngủi đã có thể cho ta sở dụng, lúc trước ta còn lo lắng sẽ trở thành một tai hoạ ngầm lớn, vừa rồi gặp lại, tựa hồ cực kỳ trung tâm.

Lý Vân Tiêu cười nói:

- Đơn giản, tùy tiện ở trên người bọn họ hạ một điểm cấm chế, nếu không có thủ pháp độc môn của ta, trong vòng ba ngày sẽ phá vỡ đan điền, triệt để trở thành phế nhân, bọn họ dám không nói tới trung tâm sao?

Đinh Linh Nhi gật đầu cười nói:

- Thì ra là thế. Vân thiếu chính là Phá Quân Vũ Đế, đối phó chính là một ít cường giả phổ thông tự nhiên là hơi thi triển thủ đoạn là được. Ta hiện tại chỉ lo lắng nếu là Thiên Nhất Các tới cửa hưng sư vấn tội, vậy nên làm như thế nào cho phải?

Nàng thần sắc có chút ảm đạm, nói:

- Ta đã truyền âm tới cho phụ thân, nhưng vẫn không có câu trả lời.

Hai hàng lông mày Lý Vân Tiêu khẽ nhíu một cái, không hiểu nói:

- Đinh Sơn rốt cuộc đang đánh cái chủ ý gì, tạm thời không bàn. Về phần Thiên Nhất Các tới cửa vấn tội, thì không cần lo lắng, bởi vì đến lúc đó tự nhiên sẽ có người thay chúng ta đi ra chống đỡ.

Đinh Linh Nhi hiếu kỳ nói:

- Có người thay chúng ta xuất đầu? Là ai, chẳng lẽ là Lệ Phi Vũ sao?

Lý Vân Tiêu lắc đầu mỉm cười, ánh mắt nhìn về phía trụ sở Tứ Cực Môn xa xa, khẽ cười phun ra hai chữ:

- Đường Tâm!



Ở trụ sở của Tứ Cực Môn, một gã thanh niên nam tử đang chú tâm nghe hội báo, trên mặt chớp động vẻ yêu dị, tựa hồ mỗi liếc mắt nhìn cũng sẽ so với lúc trước bất đồng, khó mà thừa nhận được.

- Công tử, toàn bộ tình huống chính là như thế.

Một gã Cường giả Vũ Tôn hội báo sau đó nói:

- Mong rằng công tử giải trừ cấm chế trên người ta, để ta có thể trở về hiệu lực bên cạnh công tử.

Tên Vũ Tôn chính là kẻ lúc trước ở Thiên Nguyên Thương Hội lập lời thề thuần phục, cũng là người liên lạc do Tứ Cực Môn xếp vào ở La Khúc Thương Hội, lúc đó chưa kịp đào tẩu, kết quả bị Lý Vân Tiêu một đạo thu phục.

Đường Tâm ở trong đại sảnh thong thả tới lui vài bước, bật cười khanh khách:

- Hay cho một Thiên Nguyên Thương Hội, ta thiếu chút nữa đều bị các ngươi lừa rồi.

- Nga? Công tử lời ấy là ý gì?

Một gã nam tử toàn thân chìm trong hắc bào, lẳng lặng ngồi ở một bên, không nhịn được mở miệng hỏi.

Đường Tâm lạnh lùng cười, nói:

- Thiên Nguyên Thương Hội lần này là diễn không thành kế, càng là cậy mạnh, lại càng chứng minh bọn họ tình thế cực yếu, như vậy mới có thể đảo lộn cục diện, khiến người ta khó có thể đánh giá. Chiêu này mặc dù có chút bí quá hoá liều, nhưng lại vẫn có thể xem là biện pháp tốt, không giống như là tính cách của Đinh Linh Nhi có thể làm được, nói vậy chính là hành vi của vị tên gọi Vân thiếu kia rồi.

Hắc bào nam tử sửng sốt một chút, nghi ngờ nói:

- Dùng cái gì thấy rõ?

Tuy rằng trong miệng hắn hỏi như vậy, nhưng nội tâm cũng đã tin tưởng. Bởi vì đi theo bên người Đường Tâm hồi lâu, chẳng bao giờ thấy hắn suy đoán bỏ sót.

Đường Tâm cười mà không trả lời, chỉ là nói:

- Kẻ gọi là Vân thiếu này, trong lòng ta cũng có một suy đoán, không biết có chuẩn xác hay không. Ẩn Long tiên sinh, vẫn phải làm phiền ngươi giúp ta đi xác nhận một chút. Bất quá, trước đó vẫn giúp ta giải trừ cấm chế cho hắn, liền có thể từ trên thủ pháp cấm chế nhìn ra được một chút manh mối.

- Được!

Hắc bào nam tử đứng dậy, chậm rãi hướng tới tên Cường giả Vũ Tôn đi đến.

Tên Vũ Tôn đại hỉ, vội vàng bái tạ nói:

- Đa tạ công tử, đa tạ Ẩn Long tiên sinh!

Hắn xoay người, cởi ra y phục trên người, lộ ra sau lưng rắn chắc, một đồ án màu vàng khắc ở trên lưng.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Vạn Cổ Chí Tôn

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook