Chương 797: Cổ Tháp.
Thái Nhất Sinh Thủy
27/10/2016
Chương 795: Cổ Tháp.
Viên Cao Hàn toàn thân khẽ giật mình, trong mắt bắn ra tinh mang ra, quát lớn:
- Câm miệng! Danh tự vị đại nhân kia há ngươi có thể gọi thẳng! Ngươi ngay cả vị đại nhân kia cũng biết, ngươi không phải là thân nhi tử của Hàn Âm Sơn đấy chứ?
Hắn đột nhiên cảm thấy đã hối hận vì bộ dáng đắc ý của mình, ngậm miệng lại không dám nói thêm nữa, nếu để lộ ra tình huống vị đại nhân ka, vậy thì thật sự là tội lớn muôn lần chết khó từ rồi!
Phanh!
Viên Cao Hàn đột nhiên cảm thấy trên đầu khẽ đau nhức, quát to một tiếng, phẫn nộ nhìn Lý Vân Tiêu, quát:
- Ngươi làm gì thế, đánh lén ta? !
Lý Vân Tiêu lạnh lùng nói:
- Ngươi mới là nhi tử Hàn Âm Sơn, cả nhà ngươi đều là nhi tử Hàn Âm Sơn!
- Ngươi. . . !
Viên Cao Hàn một hồi nghẹn lời, nổi giận đùng đùng nói:
- Tóm lại ngươi đừng nói chuyện với ta nữa, đừng quấy rầy ta thi thuật!
Hắn nói xong cũng toàn tâm tiến vào trong thi thuật, không dám có chút phân tâm.
Thần sắc trên mặt Lý Vân Tiêu bất định, quả nhiên không nói thêm gì nữa, nhưng trong mắt lại trở nên ngưng trọng hơn trước.
Cái gọi là luyện chế ngược, chính là hành vi nghịch hướng đảo ngược lại một quá trnhf thuật luyện. Cho tới nay đều là nan đề của thuật luyện giới. Ví dụ như ngươi luyện chế mười tám loại tài liệu thành một thanh bảo kiếm, nhưng lại không thể khiến bảo kiếm này trở về lại mười tám loại tài liệu được. Cho nên thuật luyện giới vẫn một mực đều cho rằng quá trình thuật luyện không thể nghịch chuyển được!
Nhưng trong dòng sông lịch sử, cho tới bây giờ cũng không thiếu thiên tài tuyệt thế, vẫn có không ít Thuật Luyện Sư đối với luyện chế nghịch hướng cảm thấy hết sức hứng thú, hơn nữa trong năm tháng dài dòng buốn chán đã tích lũy xuống rất nhiều tư liệu. Tuy rằng luyện chế nghịch hướng đến trước mắt còn chưa hoàn toàn thực hiện được, nhưng qua nghiên cứu cũng đã có tác dụng rất lớn đối với con đường phát triển của thuật luyện chi đạo, hơn nữa cũng đã sáng tạo ra rất nhiều thủ pháp và bí pháp cổ quái.
Hiện giờ Viên Cao Hàn làm chính là một loại trong đó, hơn nữa trực tiếp dung nhập kim văn Thượng Cổ vào trong pháp quyết, có thể thấy hắn ở lĩnh vực này đã có thành tựu rất sâu.
Kim Sắc Hồn Nô ở trên không trung sau khi kêu rên thê thảm đau đớn một hồi, thanh âm dần dần yếu ớt, quang mang màu vàng nhạt tản ra từ trong Phệ Hồn Phiên, Hồn Nô dần mất đi hình thể, dung thành một đoàn năng lượng thuần túy.
Lý Vân Tiêu thấy thế nội tâm ẩn ẩn có chút phát lạnh, loại bí pháp luyện chế nghịch hướng này đã có thể luyện chế ngược Hồn Nô, vậy thì linh hồn người bình thường thì sao? Có phải cũng có thể trực tiếp luyện hóa thành một đoàn năng lượng? Nếu như có thể vậy thì có khác gì Tự Hồn Đan của Phệ Hồn Tộc? Đều là luyện chế linh hồn sau đó hấp thụ lực lượng trong đó.
Viên Cao Hàn thấy đoàn năng lượng kia, trong mắt phát ra hào quang kỳ dị, nói:
- Năng lượng này cũng quá tạp rồi, cũng không tinh khiết, không thích hợp hấp thu. Chỉ bất quá bây giờ cũng không thể quản nhiều nữa, trước đi xuống đã! Bằng vào đoàn năng lượng này, ta có lẽ có thể ngắn ngủi đột phá đến hồn thể cửu trọng, phá vỡ phong ấn nơi này!
Hắn hét lớn một tiếng, cả người vọt lên khỏi mặt đất, xông tới.
Hồn Nô kia đã hoàn toàn trở thành một đoàn năng lượng, bay xuống phía hắn, cả hai lập tức dung nhập cùng một chỗ, ở quanh thân Viên Cao Hàn bị năng lượng màu vàng nhàn nhạt bao vây lấy, không ngừng lưu động, giống như một cái áo ngoài do màng nước ngưng tụ thành, bao trùm mặt ngoài thân thể.
- Ngươi đi ra xa một chút, xem ta phá vỡ cấm chế nơi này!
Viên Cao Hàn cảm nhận được đại lượng hồn lực bổ sung vào, lập tức hào khí ầm ĩ, cười lớn một tiếng sau đó cả người lâm không bay lên, chỉ thấy một đạo kim quang như khói lửa bắn lên bầu trời, lập tức tràn ra một mảnh kim mang cực lớn, ở phía trên ngưng tụ thành một cái chưởng ấn, đình trệ nửa giây liền bắt đầu gào thét xuống.
Một chiêu chưởng pháp này không có bất kỳ hoa mỹ, mà là Kích Không Chưởng bình thường nhất của Thuật Luyện Sư.
Khác với chưởng lực do võ giả dùng nguyên khí ngưng tụ, loại Kích Không Chưởng này hoàn toàn đều dựa vào tinh thần lực ngưng tụ thành, dùng tinh thần lực đè ép và vặn vẹo không gian, từ đó sinh ra phá hư cường đại bản thân chưởng lực này không mang theo tính phá hư. Rất nhiều Thuật Luyện Sư thực lực không tốt, đều ưa thích dùng loại phương thức công kích đơn giản.
Lý Vân Tiêu cũng cảm nhận được không gian chung quanh bắt đầu dưới chưởng ấn kia bắt đầu co rút lại, lực lượng không gian cường đại đè ép tới, trên người hắn nổi lên chút ánh sáng màu vàng của Chí Cường Bá Thể, lập tức thối lui ra ngoài.
Ầm ầm!
Cát vàng đầy trời vào thời khắc này đều ập tới trung tâm chưởng ấn kia, tất cả chung quanh nhìn qua đều biến dạng như gương vậy, đang không ngừng biến hình, chỗ có không gian phi tốc biến mất dưới một chưởng kia cảnh sắc chung quanh cũng phải biến đổi.
Trong không gian chấn động, từ phụ cận chỗ hai người đứng bay lên bảy cây cột đá cực lớn, không ngừng nhô lên cao.
Trên mấy cây cột đá này điêu khắc đủ loại hoa văn, còn có xiềng xích cực lớn nối bảy cây cột lại với nhau, trong quá trình không ngừng bay lên phát ra tiếng chấn động Boong boong .
Hai người đều bị biến hóa này hù sợ, nhao nhao hướng thối lui về sau. Mà càng khiến hai người trừng to mắt chính là, cột đá chính giữa bảy cây cột đá cực lớn kia, đứng vững một tòa tháp cao, kéo dài tới chân trời. Bảy căn cột đá đã đủ lớn rồi, nhưng ở trước mặt tháp cao, lại chỉ là vòng bảo hộ mà thôi.
Sự biến hóa này chẳng qua chỉ phát sinh trong mấy hơi thơ, khiến hai người triệt để trợn mắt há hốc mồm.
Lý Vân Tiêu và Viên Cao Hàn cũng được coi là người có kiến thức rộng lớn, nhưng giờ phút tháp cao và cột đá kia vẫn mang đến cho bọn hắn cảm giác cực kỳ chấn động, thậm chí khiến không người nào dám nhìn thẳng!
Hai người ngốc trệ một thời gian ngắn, lúc này mới chậm rãi phục hồi tinh thần lại.
Viên Cao Hàn nuốt một ngụm nước miếng, mới gian nan nói:
- Đây là vật gì? Khí tức phát ra bên trong thật là tà ác, khiến tận đáy lòng dâng lên một cảm giác sợ hãi
Lý Vân Tiêu còn đỡ, chuyện đã trải qua nhiều hơn xa Viên Cao Hàn, sau khi khiếp sợ rất nhanh đã lấy lại tinh thần, bay quanh cự tháp kia một vòng, lúc này mới trở lại chỗ cũ, trầm tư nói:
- Cái ảo cảnh này, thậm chí cái không gian này đều rất có khả năng là vì phong ấn Cổ Tháp này mà tồn tại.
Viên Cao Hàn thập phần khiếp sợ, sợ hãi nói:
- Khí vận từ trên Cổ Tháp phát ra tựa hồ là cửu giai cực phẩm ah! Không chỉ Cổ Tháp này, mà ngay cả bảy cây cột kia, cũng có cửu giai khí vận, hơn nữa đầu đuôi đụng vào nhau, tạo thành một trận pháp, bên trong tà khí tung sinh, thoáng tới gần đã cảm thấy toàn thân lạnh run!
Sắc mặt Lý Vân Tiêu càng thêm ngưng trọng, hắn đã phát hiện ở bốn phía Cổ Tháp vờn quanh lấy một tia năng lượng, hơn nữa đang không ngừng tăng cường, đúng là hắc sắc ma khí!
Viên Cao Hàn toàn thân khẽ giật mình, trong mắt bắn ra tinh mang ra, quát lớn:
- Câm miệng! Danh tự vị đại nhân kia há ngươi có thể gọi thẳng! Ngươi ngay cả vị đại nhân kia cũng biết, ngươi không phải là thân nhi tử của Hàn Âm Sơn đấy chứ?
Hắn đột nhiên cảm thấy đã hối hận vì bộ dáng đắc ý của mình, ngậm miệng lại không dám nói thêm nữa, nếu để lộ ra tình huống vị đại nhân ka, vậy thì thật sự là tội lớn muôn lần chết khó từ rồi!
Phanh!
Viên Cao Hàn đột nhiên cảm thấy trên đầu khẽ đau nhức, quát to một tiếng, phẫn nộ nhìn Lý Vân Tiêu, quát:
- Ngươi làm gì thế, đánh lén ta? !
Lý Vân Tiêu lạnh lùng nói:
- Ngươi mới là nhi tử Hàn Âm Sơn, cả nhà ngươi đều là nhi tử Hàn Âm Sơn!
- Ngươi. . . !
Viên Cao Hàn một hồi nghẹn lời, nổi giận đùng đùng nói:
- Tóm lại ngươi đừng nói chuyện với ta nữa, đừng quấy rầy ta thi thuật!
Hắn nói xong cũng toàn tâm tiến vào trong thi thuật, không dám có chút phân tâm.
Thần sắc trên mặt Lý Vân Tiêu bất định, quả nhiên không nói thêm gì nữa, nhưng trong mắt lại trở nên ngưng trọng hơn trước.
Cái gọi là luyện chế ngược, chính là hành vi nghịch hướng đảo ngược lại một quá trnhf thuật luyện. Cho tới nay đều là nan đề của thuật luyện giới. Ví dụ như ngươi luyện chế mười tám loại tài liệu thành một thanh bảo kiếm, nhưng lại không thể khiến bảo kiếm này trở về lại mười tám loại tài liệu được. Cho nên thuật luyện giới vẫn một mực đều cho rằng quá trình thuật luyện không thể nghịch chuyển được!
Nhưng trong dòng sông lịch sử, cho tới bây giờ cũng không thiếu thiên tài tuyệt thế, vẫn có không ít Thuật Luyện Sư đối với luyện chế nghịch hướng cảm thấy hết sức hứng thú, hơn nữa trong năm tháng dài dòng buốn chán đã tích lũy xuống rất nhiều tư liệu. Tuy rằng luyện chế nghịch hướng đến trước mắt còn chưa hoàn toàn thực hiện được, nhưng qua nghiên cứu cũng đã có tác dụng rất lớn đối với con đường phát triển của thuật luyện chi đạo, hơn nữa cũng đã sáng tạo ra rất nhiều thủ pháp và bí pháp cổ quái.
Hiện giờ Viên Cao Hàn làm chính là một loại trong đó, hơn nữa trực tiếp dung nhập kim văn Thượng Cổ vào trong pháp quyết, có thể thấy hắn ở lĩnh vực này đã có thành tựu rất sâu.
Kim Sắc Hồn Nô ở trên không trung sau khi kêu rên thê thảm đau đớn một hồi, thanh âm dần dần yếu ớt, quang mang màu vàng nhạt tản ra từ trong Phệ Hồn Phiên, Hồn Nô dần mất đi hình thể, dung thành một đoàn năng lượng thuần túy.
Lý Vân Tiêu thấy thế nội tâm ẩn ẩn có chút phát lạnh, loại bí pháp luyện chế nghịch hướng này đã có thể luyện chế ngược Hồn Nô, vậy thì linh hồn người bình thường thì sao? Có phải cũng có thể trực tiếp luyện hóa thành một đoàn năng lượng? Nếu như có thể vậy thì có khác gì Tự Hồn Đan của Phệ Hồn Tộc? Đều là luyện chế linh hồn sau đó hấp thụ lực lượng trong đó.
Viên Cao Hàn thấy đoàn năng lượng kia, trong mắt phát ra hào quang kỳ dị, nói:
- Năng lượng này cũng quá tạp rồi, cũng không tinh khiết, không thích hợp hấp thu. Chỉ bất quá bây giờ cũng không thể quản nhiều nữa, trước đi xuống đã! Bằng vào đoàn năng lượng này, ta có lẽ có thể ngắn ngủi đột phá đến hồn thể cửu trọng, phá vỡ phong ấn nơi này!
Hắn hét lớn một tiếng, cả người vọt lên khỏi mặt đất, xông tới.
Hồn Nô kia đã hoàn toàn trở thành một đoàn năng lượng, bay xuống phía hắn, cả hai lập tức dung nhập cùng một chỗ, ở quanh thân Viên Cao Hàn bị năng lượng màu vàng nhàn nhạt bao vây lấy, không ngừng lưu động, giống như một cái áo ngoài do màng nước ngưng tụ thành, bao trùm mặt ngoài thân thể.
- Ngươi đi ra xa một chút, xem ta phá vỡ cấm chế nơi này!
Viên Cao Hàn cảm nhận được đại lượng hồn lực bổ sung vào, lập tức hào khí ầm ĩ, cười lớn một tiếng sau đó cả người lâm không bay lên, chỉ thấy một đạo kim quang như khói lửa bắn lên bầu trời, lập tức tràn ra một mảnh kim mang cực lớn, ở phía trên ngưng tụ thành một cái chưởng ấn, đình trệ nửa giây liền bắt đầu gào thét xuống.
Một chiêu chưởng pháp này không có bất kỳ hoa mỹ, mà là Kích Không Chưởng bình thường nhất của Thuật Luyện Sư.
Khác với chưởng lực do võ giả dùng nguyên khí ngưng tụ, loại Kích Không Chưởng này hoàn toàn đều dựa vào tinh thần lực ngưng tụ thành, dùng tinh thần lực đè ép và vặn vẹo không gian, từ đó sinh ra phá hư cường đại bản thân chưởng lực này không mang theo tính phá hư. Rất nhiều Thuật Luyện Sư thực lực không tốt, đều ưa thích dùng loại phương thức công kích đơn giản.
Lý Vân Tiêu cũng cảm nhận được không gian chung quanh bắt đầu dưới chưởng ấn kia bắt đầu co rút lại, lực lượng không gian cường đại đè ép tới, trên người hắn nổi lên chút ánh sáng màu vàng của Chí Cường Bá Thể, lập tức thối lui ra ngoài.
Ầm ầm!
Cát vàng đầy trời vào thời khắc này đều ập tới trung tâm chưởng ấn kia, tất cả chung quanh nhìn qua đều biến dạng như gương vậy, đang không ngừng biến hình, chỗ có không gian phi tốc biến mất dưới một chưởng kia cảnh sắc chung quanh cũng phải biến đổi.
Trong không gian chấn động, từ phụ cận chỗ hai người đứng bay lên bảy cây cột đá cực lớn, không ngừng nhô lên cao.
Trên mấy cây cột đá này điêu khắc đủ loại hoa văn, còn có xiềng xích cực lớn nối bảy cây cột lại với nhau, trong quá trình không ngừng bay lên phát ra tiếng chấn động Boong boong .
Hai người đều bị biến hóa này hù sợ, nhao nhao hướng thối lui về sau. Mà càng khiến hai người trừng to mắt chính là, cột đá chính giữa bảy cây cột đá cực lớn kia, đứng vững một tòa tháp cao, kéo dài tới chân trời. Bảy căn cột đá đã đủ lớn rồi, nhưng ở trước mặt tháp cao, lại chỉ là vòng bảo hộ mà thôi.
Sự biến hóa này chẳng qua chỉ phát sinh trong mấy hơi thơ, khiến hai người triệt để trợn mắt há hốc mồm.
Lý Vân Tiêu và Viên Cao Hàn cũng được coi là người có kiến thức rộng lớn, nhưng giờ phút tháp cao và cột đá kia vẫn mang đến cho bọn hắn cảm giác cực kỳ chấn động, thậm chí khiến không người nào dám nhìn thẳng!
Hai người ngốc trệ một thời gian ngắn, lúc này mới chậm rãi phục hồi tinh thần lại.
Viên Cao Hàn nuốt một ngụm nước miếng, mới gian nan nói:
- Đây là vật gì? Khí tức phát ra bên trong thật là tà ác, khiến tận đáy lòng dâng lên một cảm giác sợ hãi
Lý Vân Tiêu còn đỡ, chuyện đã trải qua nhiều hơn xa Viên Cao Hàn, sau khi khiếp sợ rất nhanh đã lấy lại tinh thần, bay quanh cự tháp kia một vòng, lúc này mới trở lại chỗ cũ, trầm tư nói:
- Cái ảo cảnh này, thậm chí cái không gian này đều rất có khả năng là vì phong ấn Cổ Tháp này mà tồn tại.
Viên Cao Hàn thập phần khiếp sợ, sợ hãi nói:
- Khí vận từ trên Cổ Tháp phát ra tựa hồ là cửu giai cực phẩm ah! Không chỉ Cổ Tháp này, mà ngay cả bảy cây cột kia, cũng có cửu giai khí vận, hơn nữa đầu đuôi đụng vào nhau, tạo thành một trận pháp, bên trong tà khí tung sinh, thoáng tới gần đã cảm thấy toàn thân lạnh run!
Sắc mặt Lý Vân Tiêu càng thêm ngưng trọng, hắn đã phát hiện ở bốn phía Cổ Tháp vờn quanh lấy một tia năng lượng, hơn nữa đang không ngừng tăng cường, đúng là hắc sắc ma khí!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.