Chương 857: Công pháp lôi hệ. (2)
Thái Nhất Sinh Thủy
27/10/2016
Chương 855: Công pháp lôi hệ. (2)
Lý Vân Tiêu thu hồi tâm tư, hào quang trong tay sáng lên, theo trên người huyễn hóa một bộ áo giáp, tản mát ra hào quang ngâm đen, bên ngoài thân không biết là kim loại gì cấu thành, trừ có hắc quang lóe lên ra, không có một tia linh khí chấn động nào cả.
- Trước chữa trị hạ thứ này, ngày mai ra tay đối phó Trương Lăng Hoa cũng nhiều ra một phần bảo đảm. Tông chủ một tông, cho dù là nửa bước Võ Đế, bao nhiêu cũng có át chủ bài trên người. Nếu vô ý chết đi, thật sự là chuyện cười lớn rồi.
Hắn không ngừng thi triển pháp quyết đánh vào trong Ma Thiên Chiến Giáp, dùng thực lực của hắn hiện tại chữa trị huyền khí cửu giai có phần cố sức, hơn nữa Ma Thiên giáp còn thiếu một vật trọng yếu nhất.
Ánh mắt Lý Vân Tiêu nhìn qua mặt đất, ở trên mặt đất bình tĩnh hắn có thể nhìn thấy một lực lượng tới từ bên ngoài đang chuyển động, tuy bị trấn đè bên dưới, lại trấn mà không dứt, khó có thể tiêu diệt!
- Thật sự phải dùng lực lượng kia?
Hắn trầm tư một lát, nhẹ khiển trách một tiếng, hắn đánh vỡ một lỗ hỏng trên mặt đất, một đám khí thể màu đen bay lên, dùng tốc độ cực nhanh khuếch tán ra, rất nhanh nhuộm mặt đất thành mực tàu.
- Hừ, trên địa bàn của ta mà dám càn rỡ!
Lý Vân Tiêu hừ lạnh một tiếng, ngón tay điểm ấn quyết. Trên không của vùng đất này có một cơn gió lạnh quét qua, ngăn cản ma khí không ngừng khuếch tán, gió mạnh quét qua có xu hướng tiến vào trung ương.
Lúc chạy trốn khỏi chết ở vực ngoại tinh không, đại ma thi triển công kích một đám ma khí bất tử, chỉ có thể bị hắn dùng nguyên tố bổn nguyên trấn áp trong Giới Thần Bi, một khi có chút lơ là nào, nó giống như có linh tính bỏ trốn đi.
- Dùng ma khí luyện chế ma giáp, lão tử cũng làm lần đầu tiên đấy.
Lý Vân Tiêu cười hắc hắc vài cái, lập tức ném Ma Thiên Chiến Giáp xuống, ném vào trong ma khí ngập trời, lập tức nổi lên một bình chướng màu đen. Ma Thiên Chiến Giáp như sống lại, ma khí không ngừng chìm nổi.
Ma khí ngập trời, khi pháp quyết Lý Vân Tiêu không ngừng đánh vào, bắt đầu dùng tốc độ cực nhanh rót vào trong chiến giáp.
Lý Vân Tiêu nhíu mày, ma giáp này dường như có năng lực chữa trị rất mạnh, chỉ cần có đầy đủ ma khí là có thể sống lại. Hắn dần dần thả chậm pháp quyết, ma giáp hấp thu tốc độ không có đổi, thời gian uống cạn chung trà thì ma khí trên vùng đất bị hấp thu không còn, vậy mà không còn lại một tia.
Ma Thiên Chiến Giáp hút sạch ma khí tản mát ra uy áp cường đại kinh người, cả không gian cũng vì nó mà đong đưa.
Sắc mặt Lý Vân Tiêu đại biến, hắn rõ ràng cảm nhận được lạc ấn của mình trong chiến giáp từ từ biến mất. Dường như chiến giáp này đã tự có linh tính, muốn xóa bỏ lạc ấn luyện hóa của hắn.
- Làm càn! Trong Giới Thần Bi của ta mà dám tác quái.
Hai tay Lý Vân Tiêu chậm rãi nâng lên, không gian nhìn như bất động, nhưng trong nháy mắt hóa ra vô số đạo tàn ảnh, một đạo hào quang kỳ dị sinh ra vô số hào quang, dần dần ngưng tụ thành ba khoa đẩu văn màu vàng, không ngừng lập lòe.
Vào lúc ba ký hiệu này xuất hiện thì không gian lập tức ổn định lại.
Ma Thiên Chiến Giáp dường như cảm nhận được cái gì, lập tức hóa thành hắc quang bỏ chạy ra xa xa.
Lý Vân Tiêu tức cười, nói khẽ:
- Chỉ Xích Thiên Nhai.
Thân ảnh lập tức biến mất, trực tiếp xuất hiện trước Ma Thiên Chiến Giáp, ba khoa đẩu văn màu vàng trong tay ấn xuống.
- Minh Vương Ấn!
Ma Thiên Chiến Giáp sinh ra ma khí bị ba khoa đẩu văn đánh tan, cả chiến giáp sinh ra kim quang chói mắt, thoáng cái đình trệ trên không trung, không còn cảm giác bạo động nào cả.
Lý Vân Tiêu còn liên hệ với chiến giáp mỏng manh như sợi tơ, như ẩn như hiện, tùy thời có khả năng sẽ đứt rời.
- Chiến giáp này đúng là cổ quái, làm cho lão tử không dám mặc vào, luyện hóa một lần nữa mới có thể bảo đảm một chút
Lý Vân Tiêu xuất thần hỏa ra, không ngừng thiêu đốt Ma Thiên Chiến Giáp. Chiến giáp bị Minh Vương Ấn đánh trúng đã triệt để dừng lại, tùy ý thần hỏa nung khô luyện hóa, trong đó cũng không có gì bất thường cả, rất nhanh đã rực rỡ xuất hiện trước mặt Lý Vân Tiêu.
Giọng của Yêu Long đột nhiên truyền tới, nói:
- Chiến giáp này này đừng sử dụng, ta cảm giác, cảm thấy nó quái dị.
Lý Vân Tiêu nhìn chằm chằm vào chiến giáp một hồi, ngưng trọng nói:
- Chính là một kiện huyền khí cửu giai mà thôi, ta không tin nó có thể lật trời.
Hắn điểm ngón tay một cái, chiến giáp lập tức hóa thành một đạo quang mang bị hắn thu vào trong, hồn lực rót vào kiểm tra một lần, không có phát hiện vấn đề gì mới an tâm lại.
Hắn không có đứng không, bắt đầu điều tức hao tổn của mình.
Rất nhanh liền nghe Bình Anh Dịch kêu to, hắn rời khỏi Giới Thần Bi, trở lại bản thể.
Lý Vân Tiêu mở mắt ra, Bình Anh Dịch cùng Thượng Quan Ngọc Âm đã chờ không kiên nhẫn.
Phen luyện chế này diễn ra một ngày một đêm, đã là ngày thứ ba, cuộc chiến thập cường sắp diễn ra. Lý Vân Tiêu nhớ tới Mai Đông Nhi. Cũng không biết cô gái nhỏ này có thành tích gì, thành tích như thế nào đã không trọng yếu, nắng sớm chiếu xuống, Bắc Đấu Tông vẫn còn sương sớm bao phủ.
Rất nhanh, sắp biến thiên!
Đột nhiên Lý Vân Tiêu cảm giác hào khí ngưng trọng trong ngực, hắn thét dài.
Lực lượng Võ Tông ngũ tinh bạo phát ra, trong nháy mắt tăng vọt tới đỉnh phong, bình cảnh kẹt lại thật lâu cũng đột phá.
Bình Anh Dịch cùng Thượng Quan Ngọc Âm nhìn nhau, đều nhìn thấy khiếp sợ trong mắt đối phương. Tuy Lý Vân Tiêu phát ra lực lượng Võ Tông ngũ tinh kém xa so với bọn họ, lại chẳng biết tại sao ở trước mặt hắn lại có cảm giác vô lực chống lại.
Bình Anh Dịch miễn cưỡng cười nói:
- Chúc Vân thiếu hôm nay mã đáo thành công!
Lý Vân Tiêu mỉm cười, ba người lập tức hóa thành ba đạo lưu quang bay về phía Bắc Đấu Tông.
Ở đây đã có hộ sơn đại trận, mỗi võ giả tiến tới đều trải qua kiểm tra, thỉnh thoảng nhìn thấy có hào quang lóe lên, đều là bay đi xem tỷ thí ngày cuối cùng.
Lý Vân Tiêu ba người vì ngăn ngừa phiền toái, đáp xuống từ xa đi bộ lên
Đại bỉ của Bắc Đấu Tông nằm ở đỉnh núi, phía trên có đặt mười lôi đài thật lớn, chín lôi đài chung quanh dùng tài liệu tứ giai Kim Cương Ngọc chế thành, tương truyền từ thời điểm Bắc Hạt Tông khai phái đã tồn tại rồi, tại trong cả Thiên Võ Giới đều xem như cao cấp, đại khí, cao đẳng!
Mặc dù tài liệu tứ giai trải qua mấy ngàn năm mưa gió cũng tổn hại qua vô số lần, chữa trị qua vô số lần. Phía trên còn có dấu vết tu bổ, đủ để chứng kiến lịch sử cường đại của Bắc Hạt Tông.
Đây là bố cục cửu long hí châu, lôi đài chính giữa lớn nhất dùng tài liệu lục giai Dao Quang Phi Thạch đúc thành, làm cho người xem thế là đủ rồi, thậm chí ghen ghét đỏ mắt. Dao Quang Phi Thạch tuy là tài liệu thứ đẳng trong lục giai, nhưng đủ đúc ra hơn vạn kiện huyền khí lục giai, loại thủ bút này ngay cả bảy đại siêu cấp thế lực cũng chưa chắc có.
Lý Vân Tiêu thu hồi tâm tư, hào quang trong tay sáng lên, theo trên người huyễn hóa một bộ áo giáp, tản mát ra hào quang ngâm đen, bên ngoài thân không biết là kim loại gì cấu thành, trừ có hắc quang lóe lên ra, không có một tia linh khí chấn động nào cả.
- Trước chữa trị hạ thứ này, ngày mai ra tay đối phó Trương Lăng Hoa cũng nhiều ra một phần bảo đảm. Tông chủ một tông, cho dù là nửa bước Võ Đế, bao nhiêu cũng có át chủ bài trên người. Nếu vô ý chết đi, thật sự là chuyện cười lớn rồi.
Hắn không ngừng thi triển pháp quyết đánh vào trong Ma Thiên Chiến Giáp, dùng thực lực của hắn hiện tại chữa trị huyền khí cửu giai có phần cố sức, hơn nữa Ma Thiên giáp còn thiếu một vật trọng yếu nhất.
Ánh mắt Lý Vân Tiêu nhìn qua mặt đất, ở trên mặt đất bình tĩnh hắn có thể nhìn thấy một lực lượng tới từ bên ngoài đang chuyển động, tuy bị trấn đè bên dưới, lại trấn mà không dứt, khó có thể tiêu diệt!
- Thật sự phải dùng lực lượng kia?
Hắn trầm tư một lát, nhẹ khiển trách một tiếng, hắn đánh vỡ một lỗ hỏng trên mặt đất, một đám khí thể màu đen bay lên, dùng tốc độ cực nhanh khuếch tán ra, rất nhanh nhuộm mặt đất thành mực tàu.
- Hừ, trên địa bàn của ta mà dám càn rỡ!
Lý Vân Tiêu hừ lạnh một tiếng, ngón tay điểm ấn quyết. Trên không của vùng đất này có một cơn gió lạnh quét qua, ngăn cản ma khí không ngừng khuếch tán, gió mạnh quét qua có xu hướng tiến vào trung ương.
Lúc chạy trốn khỏi chết ở vực ngoại tinh không, đại ma thi triển công kích một đám ma khí bất tử, chỉ có thể bị hắn dùng nguyên tố bổn nguyên trấn áp trong Giới Thần Bi, một khi có chút lơ là nào, nó giống như có linh tính bỏ trốn đi.
- Dùng ma khí luyện chế ma giáp, lão tử cũng làm lần đầu tiên đấy.
Lý Vân Tiêu cười hắc hắc vài cái, lập tức ném Ma Thiên Chiến Giáp xuống, ném vào trong ma khí ngập trời, lập tức nổi lên một bình chướng màu đen. Ma Thiên Chiến Giáp như sống lại, ma khí không ngừng chìm nổi.
Ma khí ngập trời, khi pháp quyết Lý Vân Tiêu không ngừng đánh vào, bắt đầu dùng tốc độ cực nhanh rót vào trong chiến giáp.
Lý Vân Tiêu nhíu mày, ma giáp này dường như có năng lực chữa trị rất mạnh, chỉ cần có đầy đủ ma khí là có thể sống lại. Hắn dần dần thả chậm pháp quyết, ma giáp hấp thu tốc độ không có đổi, thời gian uống cạn chung trà thì ma khí trên vùng đất bị hấp thu không còn, vậy mà không còn lại một tia.
Ma Thiên Chiến Giáp hút sạch ma khí tản mát ra uy áp cường đại kinh người, cả không gian cũng vì nó mà đong đưa.
Sắc mặt Lý Vân Tiêu đại biến, hắn rõ ràng cảm nhận được lạc ấn của mình trong chiến giáp từ từ biến mất. Dường như chiến giáp này đã tự có linh tính, muốn xóa bỏ lạc ấn luyện hóa của hắn.
- Làm càn! Trong Giới Thần Bi của ta mà dám tác quái.
Hai tay Lý Vân Tiêu chậm rãi nâng lên, không gian nhìn như bất động, nhưng trong nháy mắt hóa ra vô số đạo tàn ảnh, một đạo hào quang kỳ dị sinh ra vô số hào quang, dần dần ngưng tụ thành ba khoa đẩu văn màu vàng, không ngừng lập lòe.
Vào lúc ba ký hiệu này xuất hiện thì không gian lập tức ổn định lại.
Ma Thiên Chiến Giáp dường như cảm nhận được cái gì, lập tức hóa thành hắc quang bỏ chạy ra xa xa.
Lý Vân Tiêu tức cười, nói khẽ:
- Chỉ Xích Thiên Nhai.
Thân ảnh lập tức biến mất, trực tiếp xuất hiện trước Ma Thiên Chiến Giáp, ba khoa đẩu văn màu vàng trong tay ấn xuống.
- Minh Vương Ấn!
Ma Thiên Chiến Giáp sinh ra ma khí bị ba khoa đẩu văn đánh tan, cả chiến giáp sinh ra kim quang chói mắt, thoáng cái đình trệ trên không trung, không còn cảm giác bạo động nào cả.
Lý Vân Tiêu còn liên hệ với chiến giáp mỏng manh như sợi tơ, như ẩn như hiện, tùy thời có khả năng sẽ đứt rời.
- Chiến giáp này đúng là cổ quái, làm cho lão tử không dám mặc vào, luyện hóa một lần nữa mới có thể bảo đảm một chút
Lý Vân Tiêu xuất thần hỏa ra, không ngừng thiêu đốt Ma Thiên Chiến Giáp. Chiến giáp bị Minh Vương Ấn đánh trúng đã triệt để dừng lại, tùy ý thần hỏa nung khô luyện hóa, trong đó cũng không có gì bất thường cả, rất nhanh đã rực rỡ xuất hiện trước mặt Lý Vân Tiêu.
Giọng của Yêu Long đột nhiên truyền tới, nói:
- Chiến giáp này này đừng sử dụng, ta cảm giác, cảm thấy nó quái dị.
Lý Vân Tiêu nhìn chằm chằm vào chiến giáp một hồi, ngưng trọng nói:
- Chính là một kiện huyền khí cửu giai mà thôi, ta không tin nó có thể lật trời.
Hắn điểm ngón tay một cái, chiến giáp lập tức hóa thành một đạo quang mang bị hắn thu vào trong, hồn lực rót vào kiểm tra một lần, không có phát hiện vấn đề gì mới an tâm lại.
Hắn không có đứng không, bắt đầu điều tức hao tổn của mình.
Rất nhanh liền nghe Bình Anh Dịch kêu to, hắn rời khỏi Giới Thần Bi, trở lại bản thể.
Lý Vân Tiêu mở mắt ra, Bình Anh Dịch cùng Thượng Quan Ngọc Âm đã chờ không kiên nhẫn.
Phen luyện chế này diễn ra một ngày một đêm, đã là ngày thứ ba, cuộc chiến thập cường sắp diễn ra. Lý Vân Tiêu nhớ tới Mai Đông Nhi. Cũng không biết cô gái nhỏ này có thành tích gì, thành tích như thế nào đã không trọng yếu, nắng sớm chiếu xuống, Bắc Đấu Tông vẫn còn sương sớm bao phủ.
Rất nhanh, sắp biến thiên!
Đột nhiên Lý Vân Tiêu cảm giác hào khí ngưng trọng trong ngực, hắn thét dài.
Lực lượng Võ Tông ngũ tinh bạo phát ra, trong nháy mắt tăng vọt tới đỉnh phong, bình cảnh kẹt lại thật lâu cũng đột phá.
Bình Anh Dịch cùng Thượng Quan Ngọc Âm nhìn nhau, đều nhìn thấy khiếp sợ trong mắt đối phương. Tuy Lý Vân Tiêu phát ra lực lượng Võ Tông ngũ tinh kém xa so với bọn họ, lại chẳng biết tại sao ở trước mặt hắn lại có cảm giác vô lực chống lại.
Bình Anh Dịch miễn cưỡng cười nói:
- Chúc Vân thiếu hôm nay mã đáo thành công!
Lý Vân Tiêu mỉm cười, ba người lập tức hóa thành ba đạo lưu quang bay về phía Bắc Đấu Tông.
Ở đây đã có hộ sơn đại trận, mỗi võ giả tiến tới đều trải qua kiểm tra, thỉnh thoảng nhìn thấy có hào quang lóe lên, đều là bay đi xem tỷ thí ngày cuối cùng.
Lý Vân Tiêu ba người vì ngăn ngừa phiền toái, đáp xuống từ xa đi bộ lên
Đại bỉ của Bắc Đấu Tông nằm ở đỉnh núi, phía trên có đặt mười lôi đài thật lớn, chín lôi đài chung quanh dùng tài liệu tứ giai Kim Cương Ngọc chế thành, tương truyền từ thời điểm Bắc Hạt Tông khai phái đã tồn tại rồi, tại trong cả Thiên Võ Giới đều xem như cao cấp, đại khí, cao đẳng!
Mặc dù tài liệu tứ giai trải qua mấy ngàn năm mưa gió cũng tổn hại qua vô số lần, chữa trị qua vô số lần. Phía trên còn có dấu vết tu bổ, đủ để chứng kiến lịch sử cường đại của Bắc Hạt Tông.
Đây là bố cục cửu long hí châu, lôi đài chính giữa lớn nhất dùng tài liệu lục giai Dao Quang Phi Thạch đúc thành, làm cho người xem thế là đủ rồi, thậm chí ghen ghét đỏ mắt. Dao Quang Phi Thạch tuy là tài liệu thứ đẳng trong lục giai, nhưng đủ đúc ra hơn vạn kiện huyền khí lục giai, loại thủ bút này ngay cả bảy đại siêu cấp thế lực cũng chưa chắc có.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.