Chương 3387: Cuộc chiến sinh tử 4
Thái Nhất Sinh Thủy
28/01/2017
Phong Yếu Ly giật mình kêu lên:
- Cái gì? Ngươi...!
Phong Yếu Ly thấy Ba Mộc cứ ngồi im tại chỗ tưởng đâu vô dụng, ai ngờ có thể tay không đỡ kiếm khí của gã. Tuy nhát kiếm này Phong Yếu Ly không dùng nhiều công lực.
Keng!
Ba Mộc búng tay, một luồng sáng vàng bắn vào thân kiếm. Phong Yếu Ly cảm nhận lực lượng mạnh mẽ chấn động búng kiếm thế của gã bật ra.
Phong Yếu Ly hết hồn, kinh ngạc hỏi:
- Rốt cuộc ngươi là ai?
Ba Mộc ra một chiêu xong biến sắc mặt, dường như có điều gì khó khăn.
Ba Mộc cắn răng nói:
- Chủ Tuyết chi quốc đừng tổn thương người nữa, nếu không khó tránh hậu quả xấu.
- Hừ, giả thần giả quỷ!
Phong Yếu Ly phớt lờ Ba Mộc, kiếm thế lại vung, lần này không nương tay nữa, thi triển ra trăm phần trăm lực lượng chém vào Ba Mộc.
Thái Sơ chân quyết và lực lượng thế giới Tuyết chi quốc hỗ trợ nhau sinh sinh luân chuyển, cường đại không gì sánh bằng.
Mạch ở không xa thu nạp ngàn vạn huyết châu, sắc mặt âm trầm nhìn Phong Yếu Ly, bình tĩnh quan sát.
Ba Mộc biểu tình cực kỳ khó xem hét to nghênh đón, hai tay bắt ấn vỗ.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Hai lực lượng va chạm ngưng tụ thành một linh áp giằng co không dứt.
Linh áp có màu vàng mông lung như lớp màng mỏng, hàng trăm Ma Kha cổ tự hiển hiện diễn biến quy tắc.
Hai người đều học tàn thiên Ma Kha Cổ Thần quyết, hai thiên chân quyết Thái Sơ và Thái Dương, thi triển ra có phần giống nhau.
Đoan Mộc Hữu Ngọc linh cảm không may, kêu lên:
- Ba Mộc đại nhân...
Sắc mặt Ba Mộc dần biến khó xem, ánh sáng vàng trên người dần ẩn đi, làn da bắt đầu xuất hiện từng vằn đen, là phù văn Ma tộc.
- Ma hóa!
Đoan Mộc Hữu Ngọc giật mình kêu lên:
- Đại nhân, thế này... Là sao!?
Với năng lực của Đoan Mộc Hữu Ngọc chỉ biết đứng một bên bất lực nhìn, không cách nào đến gần linh áp hai người giằng co.
Khuôn mặt Ba Mộc từ hiền lành dần dữ tợn, ánh sáng vàng đầy người dần bị ma quang thay thế.
Phong Yếu Ly lạnh lùng nhìn, tuy cũng hết hồn nhưng tò mò nhiều hơn.
Ba Long kinh hoàng:
- Tổ tiên đại nhân!
Xem biến đổi trên người Ba Mộc, Ba Long muốn tiến lên hỗ trợ nhưng không biết nên làm sao.
- Ha ha ha! Ba Mộc, rốt cuộc ngươi vẫn nhớ đến ta sao?
Trong người Ba Mộc phát ra thanh âm khiến người khó hiểu.
Ba Mộc hoàn toàn biến sắc mặt, người run rẩy lạc giọng hét to:
- Phổ đại nhân!
Tiếng hét khiến mọi người hiểu người trong cơ thể Trác là ai, tinh thần rung động.
- Không thể nào! Ma Chủ Phổ chẳng phải đã bị Lý Vân Tiêu phong ấn tại Thiên Thủy quốc Nam vực sao?
Tinh thần Mạch rung động, gã lo âu cảm giác khí huyết trong người trướng căng.
Huyết châu bị hấp thu liên tục bắt đầu biến đổi trong người, cơ thể Mạch đỏ rực như máu.
- Ha ha, dù không có thân thể của ngươi thì ta cũng rất nhanh sẽ ra. Nhưng nếu ngươi nghĩ đến ta vậy bổn tọa tạm thời mượn cơ thể ngươi lại giáng xuống mảnh đất này!
Ma quang cuồn cuộn trên người Ba Mộc, nuốt trọn gã.
Ba Long kinh kêu:
- Tổ tiên đại nhân!
Ba Long bay lên dốc hết sức vỗ.
Bùm!
Vang tiếng nổ, Ba Long bị văng ra hộc máu đầy đất, hơi thở giảm thấp cực điểm.
Không chỉ Ba Long bị phản chấn đánh bay, Phong Yếu Ly đứng đối diện Ba Mộc cũng cảm thấy kỳ kỳ.
Linh áp vốn giằng co với nhau, lực lượng Phong Yếu Ly thậm chí chiếm ưu thế hơn. Nhưng ánh sáng vàng trong tay Ba Mộc tắt rồi thì ma khí tăng cao mơ hồ vượt qua Phong Yếu Ly.
Đột nhiên Ba Mộc khẽ kêu, lăng không chộp, hơi thở khủng bố ngưng tụ giữa năm ngón tay chậm rãi biến ra thân đao.
Miệng ‘Ba Mộc’ khẽ thốt:
- A Hàm!
A Hàm Trảm Cốt đao bị rút ra chém ngay vào Phong Yếu Ly.
Phong Yếu Ly bối rối, đôi sừng trên trán chợt bắn ra ánh sáng xuyên thủng.
Tay trái Phong Yếu Ly cầm kiếm hóa ra kết giới che trước mặt.
Bùm!
Ánh sáng kim ngân bị A Hàm Trảm Cốt đao đánh nát, đao quang không giảm thuận thế chém xuống.
Rầm!
Lãnh Kiếm Băng Sương rung bần bật, Phong Yếu Ly bị đánh bay ra ngoài.
Họa Đấu chân thân to lớn trượt xa mấy trăm trượng mới ngừng lại.
- Ma Chủ!
Biểu tình của Phong Yếu Ly cực kỳ khó coi, gã đã hiểu người trước mắt không còn là Ba Mộc. Phong Yếu Ly tức giận hừm ũi xoay người đi.
Phong Yếu Ly biết không thể đánh tiếp nữa.
Phong Yếu Ly không đi hẳn, gã chỉ không muốn bị cuốn vào hỗn hiến. Phong Yếu Ly dự định trốn một bên, chờ đợi thế cục sáng tỏ đi ra nhặt của rơi.
Nhưng Phong Yếu Ly vừa mới hóa thành độn quang chợt cảm giác không gian đặc quánh, gã không thể nhúc nhích.
Phong Yếu Ly giật mình kêu lên, con ngươi co rút:
- Cái gì?!
Phong Yếu Ly nhìn xa mấy trăm trượng trước mặt Ba Mộc cầm đao đứng, mắt đầy châm chọc cười nhạt.
Phong Yếu Ly rất giật mình, trên mặt vẫn bình tĩnh nói:
- Ma Chủ đại nhân, chúng ta nước giếng không phạm nước sông, xin đừng đánh nữa, chung sống hòa bình.
- Hả? Chung sống hòa bình?
Ma Phổ ngây ra, cười phá lên:
- Được thôi, ngươi qua đây cho ta chém ba đao, nếu không chết thì sẽ chung sống hòa bình.
Phong Yếu Ly hút ngụm khí lạnh:
- Ui!
Phong Yếu Ly hơi giận:
- Trong tay các hạ chẳng lẽ là lục đạo ma binh? Bị thứ này chém một đao thì chết chắc, làm sao ba đao không chết?
Ma Phổ lạnh lùng cười:
- Buồn giùm cho chỉ số thông minh của ngươi, ý của bổn tọa quá rõ ràng, đó là không để ngươi sống!
A Hàm Trảm Cốt đao lại lần nữa chém qua, hư không run rẩy.
Phong Yếu Ly giật nảy mình, không dám đỡ uy lực Ma Chủ, dốc sức chém một kiếm xẻ áp chế định chạy trốn. Phong Yếu Ly thấy bóng ma buông xuống, Hải Thần điện xuất hiện trên đầu gã chụp xuống.
Ầm!
Đao quang A Hàm đao chém trước mặt Phong Yếu Ly bị gã dốc sức chặn rồi Hải Thần điện rơi xuống người gã,đánh bay gã đi.
Phong Yếu Ly hoảng hốt mới đứng vững lại không dám chờ một giây nào hóa độn quang bỏ chạy.
Đằng trước thấp thoáng huyết ảnh. Mạch sớm canh chừng bên này, thừa dịp Phong Yếu Ly chưa chuẩn bị thì đánh lén, huyết ảnh nháy mắt hóa thành cự chưởng đánh tới!
Phong Yếu Ly giật nảy mình một tay hóa chưởng trực tiếp nghênh hướng huyết chưởng.
Rầm!
Hai chưởng ấn vào nhau, không ngờ chưởng lực của Phong Yếu Ly tan nát, huyết ấn đè xuống đập vào chân thân.
- Phụt!
Dù cơ thể Phong Yếu Ly mạnh đến mấy cũng không chịu nổi hộc máu bị chấn liên tục thụt lùi trên cao.
- Sao mạnh như vậy?
Phong Yếu Ly vừa kinh vừa giậ, một kích của Mạch thực lực dường như hơn xa lúc trước làm gã phán đoán sai lầm, chân thân lại lần nữa bị thương.
Mạch đánh một kích xong thở hắt ra, màu đỏ máu trên người dần rút đi, thân thể phục hồi bình thường.
Từ khi Ma Chủ xuất hiện thì tinh thần Mạch bị ảnh hưởng, tâm tình rối loạn.
Cơ thể Mạch hấp thu huyết châu có phản ứng bài xích, không thể dung nhập bản thân. Một chưởng vừa rồi bài trừ ra lực lượng bạo loạn trong người Mạch.
Phong Yếu Ly cầm kiếm đứng, giận dữ quát:
- Thương Yêu, tránh ra!
Mạch thản nhiên nói:
- Trận chiến vừa rồi chưa đánh xong, tránh ra cái gì?
- Cái gì? Ngươi...!
Phong Yếu Ly thấy Ba Mộc cứ ngồi im tại chỗ tưởng đâu vô dụng, ai ngờ có thể tay không đỡ kiếm khí của gã. Tuy nhát kiếm này Phong Yếu Ly không dùng nhiều công lực.
Keng!
Ba Mộc búng tay, một luồng sáng vàng bắn vào thân kiếm. Phong Yếu Ly cảm nhận lực lượng mạnh mẽ chấn động búng kiếm thế của gã bật ra.
Phong Yếu Ly hết hồn, kinh ngạc hỏi:
- Rốt cuộc ngươi là ai?
Ba Mộc ra một chiêu xong biến sắc mặt, dường như có điều gì khó khăn.
Ba Mộc cắn răng nói:
- Chủ Tuyết chi quốc đừng tổn thương người nữa, nếu không khó tránh hậu quả xấu.
- Hừ, giả thần giả quỷ!
Phong Yếu Ly phớt lờ Ba Mộc, kiếm thế lại vung, lần này không nương tay nữa, thi triển ra trăm phần trăm lực lượng chém vào Ba Mộc.
Thái Sơ chân quyết và lực lượng thế giới Tuyết chi quốc hỗ trợ nhau sinh sinh luân chuyển, cường đại không gì sánh bằng.
Mạch ở không xa thu nạp ngàn vạn huyết châu, sắc mặt âm trầm nhìn Phong Yếu Ly, bình tĩnh quan sát.
Ba Mộc biểu tình cực kỳ khó xem hét to nghênh đón, hai tay bắt ấn vỗ.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Hai lực lượng va chạm ngưng tụ thành một linh áp giằng co không dứt.
Linh áp có màu vàng mông lung như lớp màng mỏng, hàng trăm Ma Kha cổ tự hiển hiện diễn biến quy tắc.
Hai người đều học tàn thiên Ma Kha Cổ Thần quyết, hai thiên chân quyết Thái Sơ và Thái Dương, thi triển ra có phần giống nhau.
Đoan Mộc Hữu Ngọc linh cảm không may, kêu lên:
- Ba Mộc đại nhân...
Sắc mặt Ba Mộc dần biến khó xem, ánh sáng vàng trên người dần ẩn đi, làn da bắt đầu xuất hiện từng vằn đen, là phù văn Ma tộc.
- Ma hóa!
Đoan Mộc Hữu Ngọc giật mình kêu lên:
- Đại nhân, thế này... Là sao!?
Với năng lực của Đoan Mộc Hữu Ngọc chỉ biết đứng một bên bất lực nhìn, không cách nào đến gần linh áp hai người giằng co.
Khuôn mặt Ba Mộc từ hiền lành dần dữ tợn, ánh sáng vàng đầy người dần bị ma quang thay thế.
Phong Yếu Ly lạnh lùng nhìn, tuy cũng hết hồn nhưng tò mò nhiều hơn.
Ba Long kinh hoàng:
- Tổ tiên đại nhân!
Xem biến đổi trên người Ba Mộc, Ba Long muốn tiến lên hỗ trợ nhưng không biết nên làm sao.
- Ha ha ha! Ba Mộc, rốt cuộc ngươi vẫn nhớ đến ta sao?
Trong người Ba Mộc phát ra thanh âm khiến người khó hiểu.
Ba Mộc hoàn toàn biến sắc mặt, người run rẩy lạc giọng hét to:
- Phổ đại nhân!
Tiếng hét khiến mọi người hiểu người trong cơ thể Trác là ai, tinh thần rung động.
- Không thể nào! Ma Chủ Phổ chẳng phải đã bị Lý Vân Tiêu phong ấn tại Thiên Thủy quốc Nam vực sao?
Tinh thần Mạch rung động, gã lo âu cảm giác khí huyết trong người trướng căng.
Huyết châu bị hấp thu liên tục bắt đầu biến đổi trong người, cơ thể Mạch đỏ rực như máu.
- Ha ha, dù không có thân thể của ngươi thì ta cũng rất nhanh sẽ ra. Nhưng nếu ngươi nghĩ đến ta vậy bổn tọa tạm thời mượn cơ thể ngươi lại giáng xuống mảnh đất này!
Ma quang cuồn cuộn trên người Ba Mộc, nuốt trọn gã.
Ba Long kinh kêu:
- Tổ tiên đại nhân!
Ba Long bay lên dốc hết sức vỗ.
Bùm!
Vang tiếng nổ, Ba Long bị văng ra hộc máu đầy đất, hơi thở giảm thấp cực điểm.
Không chỉ Ba Long bị phản chấn đánh bay, Phong Yếu Ly đứng đối diện Ba Mộc cũng cảm thấy kỳ kỳ.
Linh áp vốn giằng co với nhau, lực lượng Phong Yếu Ly thậm chí chiếm ưu thế hơn. Nhưng ánh sáng vàng trong tay Ba Mộc tắt rồi thì ma khí tăng cao mơ hồ vượt qua Phong Yếu Ly.
Đột nhiên Ba Mộc khẽ kêu, lăng không chộp, hơi thở khủng bố ngưng tụ giữa năm ngón tay chậm rãi biến ra thân đao.
Miệng ‘Ba Mộc’ khẽ thốt:
- A Hàm!
A Hàm Trảm Cốt đao bị rút ra chém ngay vào Phong Yếu Ly.
Phong Yếu Ly bối rối, đôi sừng trên trán chợt bắn ra ánh sáng xuyên thủng.
Tay trái Phong Yếu Ly cầm kiếm hóa ra kết giới che trước mặt.
Bùm!
Ánh sáng kim ngân bị A Hàm Trảm Cốt đao đánh nát, đao quang không giảm thuận thế chém xuống.
Rầm!
Lãnh Kiếm Băng Sương rung bần bật, Phong Yếu Ly bị đánh bay ra ngoài.
Họa Đấu chân thân to lớn trượt xa mấy trăm trượng mới ngừng lại.
- Ma Chủ!
Biểu tình của Phong Yếu Ly cực kỳ khó coi, gã đã hiểu người trước mắt không còn là Ba Mộc. Phong Yếu Ly tức giận hừm ũi xoay người đi.
Phong Yếu Ly biết không thể đánh tiếp nữa.
Phong Yếu Ly không đi hẳn, gã chỉ không muốn bị cuốn vào hỗn hiến. Phong Yếu Ly dự định trốn một bên, chờ đợi thế cục sáng tỏ đi ra nhặt của rơi.
Nhưng Phong Yếu Ly vừa mới hóa thành độn quang chợt cảm giác không gian đặc quánh, gã không thể nhúc nhích.
Phong Yếu Ly giật mình kêu lên, con ngươi co rút:
- Cái gì?!
Phong Yếu Ly nhìn xa mấy trăm trượng trước mặt Ba Mộc cầm đao đứng, mắt đầy châm chọc cười nhạt.
Phong Yếu Ly rất giật mình, trên mặt vẫn bình tĩnh nói:
- Ma Chủ đại nhân, chúng ta nước giếng không phạm nước sông, xin đừng đánh nữa, chung sống hòa bình.
- Hả? Chung sống hòa bình?
Ma Phổ ngây ra, cười phá lên:
- Được thôi, ngươi qua đây cho ta chém ba đao, nếu không chết thì sẽ chung sống hòa bình.
Phong Yếu Ly hút ngụm khí lạnh:
- Ui!
Phong Yếu Ly hơi giận:
- Trong tay các hạ chẳng lẽ là lục đạo ma binh? Bị thứ này chém một đao thì chết chắc, làm sao ba đao không chết?
Ma Phổ lạnh lùng cười:
- Buồn giùm cho chỉ số thông minh của ngươi, ý của bổn tọa quá rõ ràng, đó là không để ngươi sống!
A Hàm Trảm Cốt đao lại lần nữa chém qua, hư không run rẩy.
Phong Yếu Ly giật nảy mình, không dám đỡ uy lực Ma Chủ, dốc sức chém một kiếm xẻ áp chế định chạy trốn. Phong Yếu Ly thấy bóng ma buông xuống, Hải Thần điện xuất hiện trên đầu gã chụp xuống.
Ầm!
Đao quang A Hàm đao chém trước mặt Phong Yếu Ly bị gã dốc sức chặn rồi Hải Thần điện rơi xuống người gã,đánh bay gã đi.
Phong Yếu Ly hoảng hốt mới đứng vững lại không dám chờ một giây nào hóa độn quang bỏ chạy.
Đằng trước thấp thoáng huyết ảnh. Mạch sớm canh chừng bên này, thừa dịp Phong Yếu Ly chưa chuẩn bị thì đánh lén, huyết ảnh nháy mắt hóa thành cự chưởng đánh tới!
Phong Yếu Ly giật nảy mình một tay hóa chưởng trực tiếp nghênh hướng huyết chưởng.
Rầm!
Hai chưởng ấn vào nhau, không ngờ chưởng lực của Phong Yếu Ly tan nát, huyết ấn đè xuống đập vào chân thân.
- Phụt!
Dù cơ thể Phong Yếu Ly mạnh đến mấy cũng không chịu nổi hộc máu bị chấn liên tục thụt lùi trên cao.
- Sao mạnh như vậy?
Phong Yếu Ly vừa kinh vừa giậ, một kích của Mạch thực lực dường như hơn xa lúc trước làm gã phán đoán sai lầm, chân thân lại lần nữa bị thương.
Mạch đánh một kích xong thở hắt ra, màu đỏ máu trên người dần rút đi, thân thể phục hồi bình thường.
Từ khi Ma Chủ xuất hiện thì tinh thần Mạch bị ảnh hưởng, tâm tình rối loạn.
Cơ thể Mạch hấp thu huyết châu có phản ứng bài xích, không thể dung nhập bản thân. Một chưởng vừa rồi bài trừ ra lực lượng bạo loạn trong người Mạch.
Phong Yếu Ly cầm kiếm đứng, giận dữ quát:
- Thương Yêu, tránh ra!
Mạch thản nhiên nói:
- Trận chiến vừa rồi chưa đánh xong, tránh ra cái gì?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.