Chương 613: Cửu Dương thần thể. (2)
Thái Nhất Sinh Thủy
24/10/2016
Chương 612: Cửu Dương thần thể. (2)
Hắn buồn rầu lắc đầu, thở dài:
- Lớn lên đẹp trai chính là dễ dàng gây thù oán ah!
Đám người Bân Kiệt nhao nhao hừ lạnh không thôi, lộ ra vẻ khinh bỉ, hả ra một phát nhấc cằm lên, cẩn thận gãi đầu, sửa sang lại góc áo.
Đột nhiên phía trước một đạo hồng sắc hào quang vọt lên, đúng là tổng bộ đệ bát đội, cổ khí tức mạnh mẽ kia cách xa nhau mấy ngàn dặm cũng truyền tới.
- Chính Dương chi khí!
Lý Vân Tiêu trong nội tâm rùng mình, cả kinh nói:
- Chẳng lẽ là Vân Thường?
Đinh Linh Nhi kinh ngạc nói:
- Phương vị đó chính là tổng bộ đệ bát đội, hẳn là nàng đột phá?
Trên mặt Bân Kiệt hiện lên thần sắc không tốt, ngưng trọng nói:
- Vị tiểu thư kia sao? Nàng chỉ là một gã Võ Vương mà thôi, vừa rồi khí tức kia, ít nhất cũng là cấp bậc Vũ Tông a?
Nội tâm Lý Vân Tiêu cũng dâng lên dự cảm không tốt, cả người trực tiếp hóa thành một đạo quang mang lao ra, trầm giọng quát:
- Đi mau! Có thể là gặp chuyện không may!
Bọn người Bân Kiệt cũng không dám khinh thường, nơi đó chính là cung phụng những Thuật Luyện Sư đắc tội không nổi ah, nếu như xảy ra vấn đề, hậu quả thiết tưởng không chịu nổi!
Hơn mười đạo quang mang xẹt qua trời cao, hướng phía căn cứ đệ bát đội mau chóng đuổi theo.
...
Tại tổng bộ đệ bát đội, lập tức kinh động đại lượng người, nhao nhao hướng phía hào quang lao dũng mãnh lao tới.
Vũ tiên sinh ở phía dưới hào quang oanh kích, hai con ngươi vẫn là hiện ra rung động như vậy, không có mảy may kinh hoảng, thần tình trên mặt thập phần yên lặng. Lực lượng kia không ngừng trùng kích thân thể của hắn, lại không có tạo thành chút thương tổn nào.
- Chỉ có loại trình độ này thôi sao?
Trong ánh mắt Vũ tiên sinh dĩ nhiên toát ra một tia trào phúng, kinh ngạc nói:
- Truyền nhân của Cố Thanh Thanh chỉ có loại trình độ này sao?
Hắn thần sắc chịu buông lỏng, thở dài:
- Xem ra thật sự là ta vô cùng cẩn thận, Lệ đại nhân nói không sai, hết thảy đều đã không cần thiết, bất quá...
Hắn bước về phía trước một bước, trong tay hào quang lóe lên, một bình nhỏ bạch ngọc hiển hiện trong tay, mặt trên có khắc mấy Yêu tộc ký hiệu, không ngừng lóe ra kim quang.
Lạc Vân Thường sau một kích đó chân khí trong cơ thể nhanh chóng tiêu hao xuống, trong mắt khôi phục một mảnh thanh thản.
Nàng hoảng sợ nhìn xem Vũ tiên sinh từng bước một đi tiến lên đây, một phát bắt lấy yết hầu của nàng, giãy dụa nói:
- Ngươi, ngươi muốn điều gì?
Nắp bình nhỏ bắn ra, một cổ mùi máu tươi nhàn nhạt từ bên trong lan tràn ra.
Trên mặt Vũ tiên sinh lộ ra vẻ dữ tợn, đem chất lỏng màu đỏ ở bên trong bình nhỏ kia hướng trong miệng Lạc Vân Thường đổ xuống, âm thanh lạnh lùng nói:
- Thực lực ngươi quá yếu, ta chỉ là muốn giúp ngươi một tay mà thôi. Ngươi thân là Cửu Dương thần thể, vốn là chỉ còn đường chết. Nhưng là hiện tại đã không cần thiết, ta muốn ngươi tranh thủ thời gian cường đại lên, sau đó lại đem ngươi dẫm nát dưới chân, đem Thần Tiêu Cung từ bên trong thế giới này triệt để xóa bỏ. Rửa sạch sỉ nhục mấy ngàn năm qua của Yêu tộc ta!
Mặc cho Lạc Vân Thường phản kháng như thế nào, chất lỏng màu đỏ như máu kia vẫn đơn giản rót vào trong miệng của nàng, theo yết hầu chảy đi xuống, mát lạnh không ngờ lại thật sự là huyết dịch!
- Ngươi là ai? Dừng tay!
Bốn phía đột nhiên xuất hiện rất nhiều võ giả, tất cả đều là thành viên Thái Điểu dong binh đoàn, rất nhanh nhìn rõ ràng thế cục, phóng ra huyền khí hướng Vũ tiên sinh đánh tới.
Nhưng quỷ dị là khi vọt tới khoảng cách khoảng mười thước, lại bị một cổ vô hình lực lượng ngăn trở, mặc cho bọn hắn công kích như thế nào đều không phá mở được.
Đột nhiên một đạo tiếng rống giận dữ từ không trung đi ra, một đạo kim quang bắn thẳng đến mà xuống, Giới Thần Bia hóa thành ngọn núi, trấn áp xuống.
- Nếu là ngươi dám tổn thương nàng, ta thề san bằng Tinh Nguyệt Huyễn Cảnh cùng Ngũ Hà Sơn!
Lý Vân Tiêu liếc mắt đã nhận ra Vũ tiên sinh, khi thấy Lạc Vân Thường bị quản chế về sau, phẫn nộ trùng thiên dâng lên, Giới Thần Bia ném ra, kế đó chính là một kiếm ngang trời chém xuống.
Tinh Nguyệt Huyễn Cảnh chính là Thánh Địa Yêu tộc, từ một số thế lực Yêu tộc còn sót lại xây dựng lên, bị một tòa huyễn trận cực lớn che dấu, tuyệt đối cấm nhân loại đặt chân trong đó. Ngũ Hà Sơn càng là nơi Yêu tộc bị nhốt, mấy ngàn năm qua không người có thể phá vỡ.
Đám người Bân Kiệt cùng Chu Tường còn có Đinh Linh Nhi nhao nhao ra tay, hơn mười đạo lực lượng cường đại vây công xuống.
Vũ tiên sinh đồng tử co rụt lại, đầu tiên chứng kiến Giới Thần Bia, trong ánh mắt tinh mang chớp động.
- Ầm ầm!
Giới Thần Bia cũng tới chỗ khoảng gần mười thước gặp phải trở ngại, nhưng không bị trấn trụ mà rơi, đem đạo phòng ngự kia phá vỡ.
Vũ tiên sinh hừ lạnh một tiếng, một cổ lực lượng tại trên thân thể phát ra, không gian bốn phía không ngừng vặn vẹo xoay tròn, hơn mười đạo công kích chi lực kia ở xa hơn mười thước lại bị thay đổi phương hướng, lấy hắn làm trung tâm xoay tròn.
Không gian chung quanh hắn đang không ngừng biến hóa, trừ Giới Thần Bia y nguyên vững vàng dừng lại trên không trung, còn lại lực lượng dĩ nhiên bên trong vặn vẹo chậm rãi biến mất sạch.
- Hừ, muốn dùng tinh thần lực đem Giới Thần Bia của ta thôn phệ, muốn chết!
Lý Vân Tiêu giận quát một tiếng, Đại Giới Thần Quyết trong tay thi triển ra, từng đạo khoa đẩu văn màu vàng lâm không mà xuống, bay vào phía trên Giới Thần Bia, lập tức kim quang lưu chuyển, đại địa chi lực mở rộng ra, ở trong lĩnh vực tinh thần của Vũ tiên sinh tản ra trấn rơi xuống.
Vũ tiên sinh biến sắc, hừ nhẹ một tiếng. Đem bình nhỏ đã không còn ném đi, tay phải một quyền chém ra, lực lượng thân thể cực kỳ bá đạo chấn đến không gian một hồi run rẩy, hướng bên trên Giới Thần Bia đánh đến.
- Phanh!
Ngay khi quyền kình tiếp xúc đến Giới Thần Bia, Vũ tiên sinh lập tức sắc mặt đại biến, tuy rằng hắn biết rõ đây là một kiện siêu phẩm huyền khí, nhưng dù sao Lý Vân Tiêu thực lực có hạn. Mà nhục thân của mình mạnh mẽ ít nhất có thể một quyền đánh bay, ai ngờ khi tiếp xúc, dĩ nhiên cảm thấy có sức nặng vô cùng, giống như ngưng tụ sức nặng đại địa sông núi, thế không thể ngăn cản!
Vũ tiên sinh quyền kình ở phía trên Giới Thần Bia vô cùng nặng nề liên tiếp đánh bại, hắn sắc mặt ngưng trọng, bắt lấy Lạc Vân Thường lập tức nhảy ra.
- Ầm ầm!
Giới Thần Bia trực tiếp trấn nhập bên trong đại địa, đập ra vô số khối đá vụn.
Một đạo quang mang rơi xuống, Lý Vân Tiêu giẫm vào trên Giới Thần Bia, hai tay niết bí quyết, không ngừng đánh lên thân bia, kim quang tựa hồ cùng chính mình muốn dung làm một thể. Hỏa Vân ấn ký trên trán hắn lại lần nữa dần hiện ra. Hỏa chi vực giới mở ra, ở dưới vực giới chi lực này, Phượng Hoàng Chân Hỏa hiển hóa đi ra, hướng phía Vũ tiên sinh thiêu đốt tới.
- Tiểu tử, so với lần trước lại mạnh mẽ hơn một ít ah.
Vũ tiên sinh đồng tử đột nhiên co lại, hắn đã cảm giác được Phượng Hoàng Chân Hỏa kia đáng sợ ra sao. Lần trước ở trong lòng đất đã lĩnh giáo qua, tựa hồ ngay cả lực lượng thuần túy cũng có thể thiêu hủy. Ánh mắt của hắn trầm xuống, vĩ kiếm quang đột nhiên nơi tay, một đạo bạch mang phá không chém ra ngoài.
Hắn buồn rầu lắc đầu, thở dài:
- Lớn lên đẹp trai chính là dễ dàng gây thù oán ah!
Đám người Bân Kiệt nhao nhao hừ lạnh không thôi, lộ ra vẻ khinh bỉ, hả ra một phát nhấc cằm lên, cẩn thận gãi đầu, sửa sang lại góc áo.
Đột nhiên phía trước một đạo hồng sắc hào quang vọt lên, đúng là tổng bộ đệ bát đội, cổ khí tức mạnh mẽ kia cách xa nhau mấy ngàn dặm cũng truyền tới.
- Chính Dương chi khí!
Lý Vân Tiêu trong nội tâm rùng mình, cả kinh nói:
- Chẳng lẽ là Vân Thường?
Đinh Linh Nhi kinh ngạc nói:
- Phương vị đó chính là tổng bộ đệ bát đội, hẳn là nàng đột phá?
Trên mặt Bân Kiệt hiện lên thần sắc không tốt, ngưng trọng nói:
- Vị tiểu thư kia sao? Nàng chỉ là một gã Võ Vương mà thôi, vừa rồi khí tức kia, ít nhất cũng là cấp bậc Vũ Tông a?
Nội tâm Lý Vân Tiêu cũng dâng lên dự cảm không tốt, cả người trực tiếp hóa thành một đạo quang mang lao ra, trầm giọng quát:
- Đi mau! Có thể là gặp chuyện không may!
Bọn người Bân Kiệt cũng không dám khinh thường, nơi đó chính là cung phụng những Thuật Luyện Sư đắc tội không nổi ah, nếu như xảy ra vấn đề, hậu quả thiết tưởng không chịu nổi!
Hơn mười đạo quang mang xẹt qua trời cao, hướng phía căn cứ đệ bát đội mau chóng đuổi theo.
...
Tại tổng bộ đệ bát đội, lập tức kinh động đại lượng người, nhao nhao hướng phía hào quang lao dũng mãnh lao tới.
Vũ tiên sinh ở phía dưới hào quang oanh kích, hai con ngươi vẫn là hiện ra rung động như vậy, không có mảy may kinh hoảng, thần tình trên mặt thập phần yên lặng. Lực lượng kia không ngừng trùng kích thân thể của hắn, lại không có tạo thành chút thương tổn nào.
- Chỉ có loại trình độ này thôi sao?
Trong ánh mắt Vũ tiên sinh dĩ nhiên toát ra một tia trào phúng, kinh ngạc nói:
- Truyền nhân của Cố Thanh Thanh chỉ có loại trình độ này sao?
Hắn thần sắc chịu buông lỏng, thở dài:
- Xem ra thật sự là ta vô cùng cẩn thận, Lệ đại nhân nói không sai, hết thảy đều đã không cần thiết, bất quá...
Hắn bước về phía trước một bước, trong tay hào quang lóe lên, một bình nhỏ bạch ngọc hiển hiện trong tay, mặt trên có khắc mấy Yêu tộc ký hiệu, không ngừng lóe ra kim quang.
Lạc Vân Thường sau một kích đó chân khí trong cơ thể nhanh chóng tiêu hao xuống, trong mắt khôi phục một mảnh thanh thản.
Nàng hoảng sợ nhìn xem Vũ tiên sinh từng bước một đi tiến lên đây, một phát bắt lấy yết hầu của nàng, giãy dụa nói:
- Ngươi, ngươi muốn điều gì?
Nắp bình nhỏ bắn ra, một cổ mùi máu tươi nhàn nhạt từ bên trong lan tràn ra.
Trên mặt Vũ tiên sinh lộ ra vẻ dữ tợn, đem chất lỏng màu đỏ ở bên trong bình nhỏ kia hướng trong miệng Lạc Vân Thường đổ xuống, âm thanh lạnh lùng nói:
- Thực lực ngươi quá yếu, ta chỉ là muốn giúp ngươi một tay mà thôi. Ngươi thân là Cửu Dương thần thể, vốn là chỉ còn đường chết. Nhưng là hiện tại đã không cần thiết, ta muốn ngươi tranh thủ thời gian cường đại lên, sau đó lại đem ngươi dẫm nát dưới chân, đem Thần Tiêu Cung từ bên trong thế giới này triệt để xóa bỏ. Rửa sạch sỉ nhục mấy ngàn năm qua của Yêu tộc ta!
Mặc cho Lạc Vân Thường phản kháng như thế nào, chất lỏng màu đỏ như máu kia vẫn đơn giản rót vào trong miệng của nàng, theo yết hầu chảy đi xuống, mát lạnh không ngờ lại thật sự là huyết dịch!
- Ngươi là ai? Dừng tay!
Bốn phía đột nhiên xuất hiện rất nhiều võ giả, tất cả đều là thành viên Thái Điểu dong binh đoàn, rất nhanh nhìn rõ ràng thế cục, phóng ra huyền khí hướng Vũ tiên sinh đánh tới.
Nhưng quỷ dị là khi vọt tới khoảng cách khoảng mười thước, lại bị một cổ vô hình lực lượng ngăn trở, mặc cho bọn hắn công kích như thế nào đều không phá mở được.
Đột nhiên một đạo tiếng rống giận dữ từ không trung đi ra, một đạo kim quang bắn thẳng đến mà xuống, Giới Thần Bia hóa thành ngọn núi, trấn áp xuống.
- Nếu là ngươi dám tổn thương nàng, ta thề san bằng Tinh Nguyệt Huyễn Cảnh cùng Ngũ Hà Sơn!
Lý Vân Tiêu liếc mắt đã nhận ra Vũ tiên sinh, khi thấy Lạc Vân Thường bị quản chế về sau, phẫn nộ trùng thiên dâng lên, Giới Thần Bia ném ra, kế đó chính là một kiếm ngang trời chém xuống.
Tinh Nguyệt Huyễn Cảnh chính là Thánh Địa Yêu tộc, từ một số thế lực Yêu tộc còn sót lại xây dựng lên, bị một tòa huyễn trận cực lớn che dấu, tuyệt đối cấm nhân loại đặt chân trong đó. Ngũ Hà Sơn càng là nơi Yêu tộc bị nhốt, mấy ngàn năm qua không người có thể phá vỡ.
Đám người Bân Kiệt cùng Chu Tường còn có Đinh Linh Nhi nhao nhao ra tay, hơn mười đạo lực lượng cường đại vây công xuống.
Vũ tiên sinh đồng tử co rụt lại, đầu tiên chứng kiến Giới Thần Bia, trong ánh mắt tinh mang chớp động.
- Ầm ầm!
Giới Thần Bia cũng tới chỗ khoảng gần mười thước gặp phải trở ngại, nhưng không bị trấn trụ mà rơi, đem đạo phòng ngự kia phá vỡ.
Vũ tiên sinh hừ lạnh một tiếng, một cổ lực lượng tại trên thân thể phát ra, không gian bốn phía không ngừng vặn vẹo xoay tròn, hơn mười đạo công kích chi lực kia ở xa hơn mười thước lại bị thay đổi phương hướng, lấy hắn làm trung tâm xoay tròn.
Không gian chung quanh hắn đang không ngừng biến hóa, trừ Giới Thần Bia y nguyên vững vàng dừng lại trên không trung, còn lại lực lượng dĩ nhiên bên trong vặn vẹo chậm rãi biến mất sạch.
- Hừ, muốn dùng tinh thần lực đem Giới Thần Bia của ta thôn phệ, muốn chết!
Lý Vân Tiêu giận quát một tiếng, Đại Giới Thần Quyết trong tay thi triển ra, từng đạo khoa đẩu văn màu vàng lâm không mà xuống, bay vào phía trên Giới Thần Bia, lập tức kim quang lưu chuyển, đại địa chi lực mở rộng ra, ở trong lĩnh vực tinh thần của Vũ tiên sinh tản ra trấn rơi xuống.
Vũ tiên sinh biến sắc, hừ nhẹ một tiếng. Đem bình nhỏ đã không còn ném đi, tay phải một quyền chém ra, lực lượng thân thể cực kỳ bá đạo chấn đến không gian một hồi run rẩy, hướng bên trên Giới Thần Bia đánh đến.
- Phanh!
Ngay khi quyền kình tiếp xúc đến Giới Thần Bia, Vũ tiên sinh lập tức sắc mặt đại biến, tuy rằng hắn biết rõ đây là một kiện siêu phẩm huyền khí, nhưng dù sao Lý Vân Tiêu thực lực có hạn. Mà nhục thân của mình mạnh mẽ ít nhất có thể một quyền đánh bay, ai ngờ khi tiếp xúc, dĩ nhiên cảm thấy có sức nặng vô cùng, giống như ngưng tụ sức nặng đại địa sông núi, thế không thể ngăn cản!
Vũ tiên sinh quyền kình ở phía trên Giới Thần Bia vô cùng nặng nề liên tiếp đánh bại, hắn sắc mặt ngưng trọng, bắt lấy Lạc Vân Thường lập tức nhảy ra.
- Ầm ầm!
Giới Thần Bia trực tiếp trấn nhập bên trong đại địa, đập ra vô số khối đá vụn.
Một đạo quang mang rơi xuống, Lý Vân Tiêu giẫm vào trên Giới Thần Bia, hai tay niết bí quyết, không ngừng đánh lên thân bia, kim quang tựa hồ cùng chính mình muốn dung làm một thể. Hỏa Vân ấn ký trên trán hắn lại lần nữa dần hiện ra. Hỏa chi vực giới mở ra, ở dưới vực giới chi lực này, Phượng Hoàng Chân Hỏa hiển hóa đi ra, hướng phía Vũ tiên sinh thiêu đốt tới.
- Tiểu tử, so với lần trước lại mạnh mẽ hơn một ít ah.
Vũ tiên sinh đồng tử đột nhiên co lại, hắn đã cảm giác được Phượng Hoàng Chân Hỏa kia đáng sợ ra sao. Lần trước ở trong lòng đất đã lĩnh giáo qua, tựa hồ ngay cả lực lượng thuần túy cũng có thể thiêu hủy. Ánh mắt của hắn trầm xuống, vĩ kiếm quang đột nhiên nơi tay, một đạo bạch mang phá không chém ra ngoài.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.