Vạn Cổ Chí Tôn

Chương 2720: Cửu trọng thiên ba. (1)

Thái Nhất Sinh Thủy

28/11/2016

Lý Vân Tiêu nói:

– Thiên Tiệm Nhai xác thực thần bí, hơn nữa khống chế chìa khóa Lang Hoàn Tiên Cảnh tại bắc vực, ngay cả Thánh Vực nhiều lần thương lượng cũng không có kết quả, chỉ có thể mặc cho nó khống chế.

Vạn Nhất Thiên nói nhiều như vậy, hậm hực trong lòng cũng thả ra, tâm tình hòa hoãn không ít, cười nói:

– Cho nên nói sơn ngoại hữu sơn, nhân ngoại hữu nhân. Mặc dù tại té ngã tại Thiên Võ Giới, ta còn có cơ hội gỡ vớn thậ lớn.

Lý Vân Tiêu nói:

– Lang Hoàng Vĩnh Sinh Chi Giới sắp mở ra, Nhất Thiên huynh nên biết chứ?

– Cái gì?

Toàn thân Vạn Nhất Thiên run lên, dường như rung động thật lớn, bắt lấy tay Lý Vân Tiêu, thét to:

– Ngươi nghe tin tức từ chỗ nào? Chuyện lớn như vậy ta vì sao không biết?

Lý Vân Tiêu mang chuyện Nam Khâu Vũ nói ra một lần.

– Đáng chết! Nam Khâu Vũ đáng chết, còn có Hoàng Phủ Bật, chuyện lớn như thế rõ ràng không nói cho ta biết.

Sắc mặt Vạn Nhất Thiên tái nhợt, mặt hắn âm trầm ngồi vào bảo tọa.

Lý Vân Tiêu nói:

– Hẳn là tin tức còn chưa truyền ra, chỉ là Nam Khâu Vũ đi tìm Hoàng Phủ Bật vừa lúc bị ta gặp gỡ mà thôi. Dùng thực lực và thân phận Nhất Thiên huynh, tự nhiên phải đi.

– Ân, hẳn là như vậy.

Vạn Nhất Thiên lúc này tâm tình tốt hơn, nói:

– Nếu không dùng hệ thống tình báo của thương minh, tuyệt đối không có khả năng không biết tin tức. Không thể ngờ Vĩnh Sinh Chi Giới sắp mở ra, thật sự là trời cũng giúp ta, trời cũng giúp ta ah!

Trên mặt của hắn ửng hồng, hai mắt bắn ra hào quang hưng phấn. Trực tiếp đứng dậy, không ngừng đi tới đi lui, khó có thể bình phục kích động trong lòng.

– Ah? Nhất Thiên huynh rất quen thuộc Vĩnh Sinh Chi Giới sao?

Lý Vân Tiêu hỏi.

Vạn Nhất Thiên nói:

– Ân, thật sự hiểu. Không phải ta keo kiệt, nhưng mà tạm thời không thể nói rõ, chờ ngày đó nên tới bên cạnh ta, để tránh gặp gỡ nguy hiểm.

– Nguy hiểm?

Lý Vân Tiêu hồ nghi.

Vạn Nhất Thiên cười rộ lên, sẳng giọng nói:

– Thế nhân đều cho rằng Vĩnh Sinh Chi Giới đi thông thần cảnh, tuy nói đúng nhưng cũng không đúng.

Lý Vân Tiêu nghe hắn lập lờ nước đôi, tinh tế nghĩ kỹ những lời này.



Vạn Nhất Thiên nói:

– Lần này đi Thiên Diệp đảo, như vậy phải đi Thiên Tiệm Nhai bái phỏng Nam Khâu Vũ, một hỏi nội tình trong đó. Tóm lại Phi Dương ngươi yên tâm, đợi đến khi Vĩnh Sinh Chi Giới chính thức mở ra, ta sẽ không để ngươi ăn thiệt thòi đâu.

Lý Vân Tiêu thấy hắn hưng phấn, nói giống như Vĩnh Sinh Chi Giới là của hắn? Hắn cười nói:

– Nếu Nhất Thiên huynh có lòng tin như vậy, ta cũng thật cao hứng. Lúc trước Phách Thiên Luyện Thể Quyết Ngạo Trường Không vì sao làm ra nhượng bộ, thông qua ngươi chuyển tới ta?

Tuy chủ đề này liên quan tới bí mật Thiên Võ Giới, kéo hơi xa, Lý Vân Tiêu kéo chủ đề trở về.

– Nha.

Vạn Nhất Thiên phục hồi tinh thần lại, rồi mới lên tiếng:

– Bởi vì sau đó phat hiện, người cả Ngạo gia trừ Ngạo Trường Không ra thì không ai có thể tu luyện thể thuật này. Chuyện này làm cho hắn cực kỳ kinh ngạc, phải biết rằng bản thân Ngạo gia dựa vào thể thuật nổi tiếng, truyền thừa vài vạn năm, cũng từng xuất hiện qua cường giả thân thể đại thành.

Lý Vân Tiêu nói:

– Vì vậy các ngươi liền muốn lấy ta làm thí nghiệm?

Vạn Nhất Thiên hơi có chút xấu hổ, ấp úng nói:

– Cái này… Cũng không tính là làm thí nghiệm a… lúc ấy trong thiên hạ có rất nhiều người thiên phú mạnh mẽ, nhưng mà trong mắt của hắn chỉ có Phi Dương ngươi mà thôi.

Trong lòng Lý Vân Tiêu sinh ra tức giận, lạnh lùng nói:

– Đúng là quá để mắt ta rồi, cũng không sợ trong quá trình tu luyện ta sẽ chết sao?

Thời điểm tu luyện Phách Thiên Luyện Thể Quyết có rất nhiều khó khăn, trong đó nguy hiểm trùng trùng điệp điệp.

Đặc biệt là trạng thái cổ quái như hắn, người mang quá nhiều cơ duyên, làm cho không ít công pháp hỗn tạp cùng một chỗ, hiện tại đã rời xa con đường luyện thể ban đầu rồi

Vạn Nhất Thiên mặt toát mồ hôi nói:

– Phi Dương nghiêm trọng, nhiều lắm là luyện không thành công mà thôi, làm sao mà chết được. Việc này cũng xác thực trách ta, không nên để ngươi mạo hiểm, vi huynh bồi tội với ngươi.

Hắn ôm quyền cúi đầu thật dài, tràn đầy áy náy.

Lý Vân Tiêu khua tay nói:

– Cũng thế, năm đó ta đánh giá biết rõ độ khó rất lớn, tất nhiên sẽ xung đột với công pháp bản thân của ta, cho nên không dám động tới nó, thẳng đến cơ duyên chuyển thế trọng sinh, lúc này mới nếm thử tu luyện. Nhất Thiên huynh mang nửa bộ còn lại giao cho ta chiêm ngưỡng đi.

Trên mặt Vạn Nhất Thiên lộ ra vẻ làm khó, ngượng ngùng nói:

– Nửa bộ còn lại ta không có.

Hắn thấy sắc mặt Lý Vân Tiêu càng ngày càng khó coi, vội vàng nhấc tay chỉ lên trời, nói:

– Vi huynh có thể thề! Lúc trước cả bộ công pháp đều cho Ngạo Trường Không, về sau hắn trả cho ta môi giới truyền thừa chỉ là nửa bộ trên mà thôi.

Sắc mặt Lý Vân Tiêu lúc này mới hòa hoãn một ít, nhưng vẫn rét lạnh như băng, cười lạnh nói:

– Tốt một Ngạo Trường Không, không chỉ cầm ta làm thí nghiệm, còn định dùng công pháp này ngăn ta. Nếu ta thật dựa vào nửa bộ dưới tu luyện, giờ này khắc này không thể không cầu hắn.

Vạn Nhất Thiên cả kinh nói:



– Càng nghiêm trọng như thế? Ta thật sự là nhìn lầm người!

Hắn đầy tức giận, cũng không biết thật giận hay là giả giận.

Lý Vân Tiêu nói:

– Bỏ đi, ta giờ phút này tu luyện nó cũng đi con đường khác, sợ là Ngạo Trường Không cũng phát hiện điểm ấy, cho nên mới không tìm ta gây phiền toái.

Vạn Nhất Thiên ngạc nhiên nói:

– Thể thuật của Phi Dương xác thực rất kỳ lạ, hơn nữa ta thấy sắc mặt của ngươi, thương thế…

Lý Vân Tiêu gật đầu nói:

– Đã hoàn toàn khôi phục.

– Vì sao nhanh như vậy?

Vạn Nhất Thiên đã giật mình, nghẹn ngào kêu lên.

Tuy hắn đã khôi phục một ít, nhưng mà không có nghĩ hoàn toàn khôi phục, mặt mũi tràn đầy vẻ khiếp sợ.

Lý Vân Tiêu cười nói:

– Đây là thể thuật đi con đường khác, cho nên mới có khả năng hư thế.

Tuy thần thể của hắn rất mạnh, nhưng lần này có thể nhanh chóng khôi phục hoàn toàn là long huyết tôi thể, nhưng hắn cũng không muốn nói thật, cố ý làm Vạn Nhất Thiên cả kinh.

– Cái này… Còn có thần hiệu bực này…

Vạn Nhất Thiên quả nhiên sửng sốt.

– Ha ha, cơ duyên, cơ duyên.

Lý Vân Tiêu cáo từ nói:

– Nhất Thiên huynh nghỉ ngơi thật tốt, ta bế quan tu luyên.

Vạn Nhất Thiên giật mình một hồi, vội vàng nói:

– Phi Dương, ngươi có thể truyền nửa bộ thể thuật cho ta không?

Lý Vân Tiêu nói:

– Nhất Thiên huynh nói chuyện này, đương nhiên có thể. Nhưng mà sau khi ta tu luyện xong nửa bộ Phách Thiên Luyện Thể Quyết, chó ngáp phải ruồi xông ra con đường khác, Nhất Thiên huynh nếu thật muốn học, trước tiên học nửa bộ dưới đã, đến lúc đó ta lại dạy ngươi.

Vạn Nhất Thiên:

– Khục khục, già rồi, sợ là không học được.

Lý Vân Tiêu cười nhạt sau đó cáo từ, đi vào mật thất tu luyện.

Vạn Nhất Thiên trên mặt đầy trầm tư, tự nghĩ nói: từ đầu đến cuối hắn không có hứng thú với bí tàng, là thật không hứng thú hay là giả không quan tâm đây.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Vạn Cổ Chí Tôn

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook