Chương 946: Đại hội giao dịch.
Thái Nhất Sinh Thủy
27/10/2016
Chương 944: Đại hội giao dịch.
Thanh niên nam tử cười nói:
- Hắc hắc, nói chuyện phải có chứng cớ mới được. Tại hạ Lệ Phi Vũ, không biết tính danh các hạ?
- Lệ Phi Vũ? Đã biết, đợi lát nữa ta sẽ phái người thông tri Diệu Huyền Tông, sau này còn gặp lại.
Lý Vân Tiêu liền ôm quyền, thi triển ra thân pháp tuyệt diệu, trong nháy mắt đã ở bên ngoài cả trăm mét.
- Ngươi. . .
Lệ Phi Vũ ngẩn người, chưa bao giờ gặp phải qua loại người này, sau đó hắn lập tức đuổi theo, kêu lên:
- Chớ đi ah, hôm nay thành Vũ Phong có chuyện rất có ý tứ, có hứng thú tham gia không?
- Không có hứng thú.
Lý Vân Tiêu cũng không quay đầu lại, nhổ ra ba chữ, dưới chân đẩy nhanh tốc độ, tựa hồ một lòng muốn vứt bỏ người này vậy.
- Ha ha, đại lượng võ giả vây ở thành Vũ Phong không có cách nào truyền ra ngoài, vì giải quyết nhàm chán, thành hcủ thành Vũ Phong định hôm nay tổ chức một đại hội giao dịch võ giả, phàm là cường giả ngoài Võ Tôn đều có thể đi tham gia, ngươi thật sự không có hứng thú? Có lẽ có rất nhiều bảo bối không tưởng được nha.
Thân pháp Lệ Phi Vũ cũng không thua kém bao nhiêu, kề sát ở sau lưng Lý Vân Tiêu, cách xa nhau chừng ba mươi thước, bảo trì loại khoảng cách này mà đi. Trong lòng của hắn sớm đã khiếp sợ dị thường, bộ pháp của mình chính là tuyệt học, chưa bao giờ bại bởi người khác, hôm nay vậy mà gặp được ngươi sánh ngang với mình.
- Ah? Đại hội giao dịch võ giả?
Lý Vân Tiêu lúc này mới ngừng lại, xoay người cười nói:
- Nghe có vẻ rất có ý tứ, chỉ là ngoài Võ Tôn mới có tư cách tham gia, ta kém quá xa ah.
Lệ Phi Vũ nhìn kỹ khuôn mặt Lý Vân Tiêu, xác nhận cũng không hề dịch dung, hồ nghi nói:
- Tướng mạo các hạ rất lạ mặt a, đã có tu vi như thế. Về phần Võ Tông gì đó, đừng chọc cười ta nữa, ngươi có thể điều khiển một khôi lỗi bát giai, ít nhất cũng là tồn tại bát giai mới đúng.
Hắn cho rằng Lý Vân Tiêu nhất định đã ẩn tàng tu vị, vừa rồi trận chiến với Vương Chấn hắn đều thấy rõ, tuy rằng Lý Vân Tiêu xuất ra tay khẽ vẫy, gọi ra Thái Cổ Cương Phong, nhìn qua cũng không lợi hại lắm, nhưng khiến thần niệm của Võ Đế như Vương Cống phải kinh sợ thối lui, càng khiến hắn cảm thấy kiêng kị không thôi.
Lý Vân Tiêu cười nói:
- Ta quả thật chỉ có tu vị Võ Tông, ngươi nhìn lầm rồi, bất quá ta ngược lại có một cách tốt.
Hai người lập tức sóng vai mà đi, sau khi trở lại thành Lý Vân Tiêu cũng không quay lại thương hội Lôi Phong, mà id theo Lệ Phi Vũ đi thẳng tới trước phủ thành chủ, nơi tổ chức giao dịch hội võ giả.
- Vân thiếu, ngươi như vậy có vẻ rất lạ a.
Hai người đi trên đường, Lý Vân Tiêu đã báo qua danh tự, hơn nữa ở trước người hắn, Hồ Lô Tiểu Kim Cương đã trở nên cao gầy hơn, toàn thân bao phủ trong áo đen, không cách nào thấy rõ diện mục, mà Lý Vân Tiêu lại ra vẻ vẻ đệ tử của hắn đi theo phía sau.
- Ha ha, tham dự đại hội đều là cao thủ, không giả trang ít xuất hiện một chút thì đi vào sẽ bị người đánh a.
- Khiêm tốn, nếu như người bên trong biết rõ ngươi giết Vương Đạt, còn đuổi giết Vương Chấn, còn đại chiến một hồi với thần niệm Vương Cống, đoán chừng ngươi đánh bọn hắn, bọn hắn cũng sẽ đứng đó cho ngươi đánh, không dám hoàn thủ đấy.
- Phi Vũ huynh nghiêm trọng rồi, rõ ràng là ngươi tính toán Vương Chấn và Vương Cống, không để Diệu Huyền Tông vào mắt, ngàn vạn đừng đổ lên người ta, nếu ở bên trong có thể gặp được cao thủ Diệu Huyền Tông, ta nhất định sẽ nói cho bọn họ chuyện này.
Hai người lôi kéo nhau, dắt tay nhau muốn tiến vào phủ thành chủ, cửa ra vào đứng một gã cường giả Võ Tôn, đang nghênh đón mọi người.
- Nhị vị không biết xưng hô như thế nào?
Ánh mắt Võ Tôn kia nhìn lướt qua người Lệ Phi Vũ, lộ ra vẻ giật mình, không thể tưởng được trẻ tuổi như vậy đã có thể bước vào Võ Tôn chi cảnh bát giai, cái này trên toàn bộ đại lục Thiên Vũ cũng là dị số, tuyệt đối không phải hạng người vô danh.
Mà khi ánh mắt rơi vào trên người Hồ Lô Tiểu Kim Cương lại nhíu mày lại, tuy rằng ẩn ẩn cảm nhận được lực lượng cường đại, nhưng lại lộ ra vẻ cổ quái, khiến trong lòng hắn có chút khó có thể phán đoán.
- Tại hạ Lệ Phi Vũ, đây là Vân thiếu.
Lệ Phi Vũ trực tiếp giới thiệu bản thân và Lý Vân Tiêu, hắn cũng không biết tên đầy đủ của Lý Vân Tiêu, chỉ dùng Vân thiếu để xưng hô.
- Thì ra là Lệ công tử.
Tên võ giả kia lộ ra vẻ khiếp sợ, lập tức cười to nói:
- Ta nói Thiên Võ Giới tuy rằng to lớn vô biên, nhưng có thể bằng chừng ấy tuổi đã tiến giai Võ Tôn cũng có thể đếm được trên đầu ngón tay. Trong Bắc Vực chúng ta, đếm tới đếm lui, cũng chỉ có mấy vị.
Lý Vân Tiêu lộ ra vẻ kinh ngạc, không thể tưởng được Lệ Phi Vũ lại nổi danh như thế, rất có khả năng là đệ tử thế gia nào đó.
- Đại nhân quá khen.
Lệ Phi Vũ khiêm tốn vài câu.
Tên võ giả kia thập phần nhiệt tình dẫn đường cho hai người, cao hứng nói:
- Có Lệ công tử của Vạn Bảo Lâu đến, giao dịch hội lần này nhất định sẽ tăng lên mấy cấp độ.
Lý Vân Tiêu trong nội tâm khẽ động, thì ra là người Vạn Bảo Lâu. Lông mày hắn có chút nhíu lại, nếu như nói Lệ Phi Vũ là đệ tử Vạn Bảo Lâu, vậy thì dùng độ tuổi này của hắn, vừa hay có thể tham gia thuật võ song hội tại Tống Nguyệt Dương Thành, chẳng lẽ là cùng đường với mình?
- Ha ha, trên người của ta chỉ có một ít phế phẩm, chỉ sợ mọi người không để vào mắt, khiến Vạn Bảo Lâu bị chê cười rồi.
Lệ Phi Vũ cười có chút tài đại khí thô, trong mắt đều là bộ dáng ta mặc kệ hắn là ai, nào có nửa điểm khiêm tốn chứ.
Vạn Bảo Lâu được vinh dự thương hội đệ nhất thiên hạ, người ở bên trong phần lớn đều tài đại khí thô, mỗi người đều vênh mặt hất hàm sai khiến. Lệ Phi Vũ sau khi nghe có người tán dương hắn, cũng lập tức lộ ra bộ dạng kẻ có tiền, nghênh ngang đi vào trong
Trong phủ thành chủ rất lớn, bên trong các loại kỳ hoa dị thảo, không ít đều là linh thảo, khắp nơi nguyên khí lan khắp, nồng độ linh khí chỉnh thế của Bắc Vực hơn xa ba vực khác, đây cũng là nguyên nhân chủ yếu vì sao Bắc Vực luôn bị cường giả hùng cứ.
Cường giả Võ Tôn kia mang theo hai người đi qua chừng thời gian uống cạn chung trà, mới đi vào trong đại điện, thập phần nhiệt tình dẫn hai người đi vào. Bên trong đã ngồi hơn hai mươi người, mỗi người đều chuyện trò vui vẻ, nhưng đều không ngoại lệ, phàm là đang ngồi đây, tất cả đều là tôn tại cấp bậc Võ Tôn bát giai.
Ba người tiến vào đại điện, lập tức thu hút ánh mắt mọi người, đều không kiêng nể gì cả bắt đầu đánh giá Lệ Phi Vũ và Hồ Lô Tiểu Kim Cương.
Cũng không phải tất cả Võ Tôn đều có tư cách được người dẫn đường, thân phận Lệ Phi Vũ đặc thù mới có được vinh hạnh đặc biệt như vậy, tự nhiên cũng sẽ có người bất mãn.
- Dương Bình đại nhân, vị tiểu huynh đệ này rất trẻ tuổi a?
Thanh niên nam tử cười nói:
- Hắc hắc, nói chuyện phải có chứng cớ mới được. Tại hạ Lệ Phi Vũ, không biết tính danh các hạ?
- Lệ Phi Vũ? Đã biết, đợi lát nữa ta sẽ phái người thông tri Diệu Huyền Tông, sau này còn gặp lại.
Lý Vân Tiêu liền ôm quyền, thi triển ra thân pháp tuyệt diệu, trong nháy mắt đã ở bên ngoài cả trăm mét.
- Ngươi. . .
Lệ Phi Vũ ngẩn người, chưa bao giờ gặp phải qua loại người này, sau đó hắn lập tức đuổi theo, kêu lên:
- Chớ đi ah, hôm nay thành Vũ Phong có chuyện rất có ý tứ, có hứng thú tham gia không?
- Không có hứng thú.
Lý Vân Tiêu cũng không quay đầu lại, nhổ ra ba chữ, dưới chân đẩy nhanh tốc độ, tựa hồ một lòng muốn vứt bỏ người này vậy.
- Ha ha, đại lượng võ giả vây ở thành Vũ Phong không có cách nào truyền ra ngoài, vì giải quyết nhàm chán, thành hcủ thành Vũ Phong định hôm nay tổ chức một đại hội giao dịch võ giả, phàm là cường giả ngoài Võ Tôn đều có thể đi tham gia, ngươi thật sự không có hứng thú? Có lẽ có rất nhiều bảo bối không tưởng được nha.
Thân pháp Lệ Phi Vũ cũng không thua kém bao nhiêu, kề sát ở sau lưng Lý Vân Tiêu, cách xa nhau chừng ba mươi thước, bảo trì loại khoảng cách này mà đi. Trong lòng của hắn sớm đã khiếp sợ dị thường, bộ pháp của mình chính là tuyệt học, chưa bao giờ bại bởi người khác, hôm nay vậy mà gặp được ngươi sánh ngang với mình.
- Ah? Đại hội giao dịch võ giả?
Lý Vân Tiêu lúc này mới ngừng lại, xoay người cười nói:
- Nghe có vẻ rất có ý tứ, chỉ là ngoài Võ Tôn mới có tư cách tham gia, ta kém quá xa ah.
Lệ Phi Vũ nhìn kỹ khuôn mặt Lý Vân Tiêu, xác nhận cũng không hề dịch dung, hồ nghi nói:
- Tướng mạo các hạ rất lạ mặt a, đã có tu vi như thế. Về phần Võ Tông gì đó, đừng chọc cười ta nữa, ngươi có thể điều khiển một khôi lỗi bát giai, ít nhất cũng là tồn tại bát giai mới đúng.
Hắn cho rằng Lý Vân Tiêu nhất định đã ẩn tàng tu vị, vừa rồi trận chiến với Vương Chấn hắn đều thấy rõ, tuy rằng Lý Vân Tiêu xuất ra tay khẽ vẫy, gọi ra Thái Cổ Cương Phong, nhìn qua cũng không lợi hại lắm, nhưng khiến thần niệm của Võ Đế như Vương Cống phải kinh sợ thối lui, càng khiến hắn cảm thấy kiêng kị không thôi.
Lý Vân Tiêu cười nói:
- Ta quả thật chỉ có tu vị Võ Tông, ngươi nhìn lầm rồi, bất quá ta ngược lại có một cách tốt.
Hai người lập tức sóng vai mà đi, sau khi trở lại thành Lý Vân Tiêu cũng không quay lại thương hội Lôi Phong, mà id theo Lệ Phi Vũ đi thẳng tới trước phủ thành chủ, nơi tổ chức giao dịch hội võ giả.
- Vân thiếu, ngươi như vậy có vẻ rất lạ a.
Hai người đi trên đường, Lý Vân Tiêu đã báo qua danh tự, hơn nữa ở trước người hắn, Hồ Lô Tiểu Kim Cương đã trở nên cao gầy hơn, toàn thân bao phủ trong áo đen, không cách nào thấy rõ diện mục, mà Lý Vân Tiêu lại ra vẻ vẻ đệ tử của hắn đi theo phía sau.
- Ha ha, tham dự đại hội đều là cao thủ, không giả trang ít xuất hiện một chút thì đi vào sẽ bị người đánh a.
- Khiêm tốn, nếu như người bên trong biết rõ ngươi giết Vương Đạt, còn đuổi giết Vương Chấn, còn đại chiến một hồi với thần niệm Vương Cống, đoán chừng ngươi đánh bọn hắn, bọn hắn cũng sẽ đứng đó cho ngươi đánh, không dám hoàn thủ đấy.
- Phi Vũ huynh nghiêm trọng rồi, rõ ràng là ngươi tính toán Vương Chấn và Vương Cống, không để Diệu Huyền Tông vào mắt, ngàn vạn đừng đổ lên người ta, nếu ở bên trong có thể gặp được cao thủ Diệu Huyền Tông, ta nhất định sẽ nói cho bọn họ chuyện này.
Hai người lôi kéo nhau, dắt tay nhau muốn tiến vào phủ thành chủ, cửa ra vào đứng một gã cường giả Võ Tôn, đang nghênh đón mọi người.
- Nhị vị không biết xưng hô như thế nào?
Ánh mắt Võ Tôn kia nhìn lướt qua người Lệ Phi Vũ, lộ ra vẻ giật mình, không thể tưởng được trẻ tuổi như vậy đã có thể bước vào Võ Tôn chi cảnh bát giai, cái này trên toàn bộ đại lục Thiên Vũ cũng là dị số, tuyệt đối không phải hạng người vô danh.
Mà khi ánh mắt rơi vào trên người Hồ Lô Tiểu Kim Cương lại nhíu mày lại, tuy rằng ẩn ẩn cảm nhận được lực lượng cường đại, nhưng lại lộ ra vẻ cổ quái, khiến trong lòng hắn có chút khó có thể phán đoán.
- Tại hạ Lệ Phi Vũ, đây là Vân thiếu.
Lệ Phi Vũ trực tiếp giới thiệu bản thân và Lý Vân Tiêu, hắn cũng không biết tên đầy đủ của Lý Vân Tiêu, chỉ dùng Vân thiếu để xưng hô.
- Thì ra là Lệ công tử.
Tên võ giả kia lộ ra vẻ khiếp sợ, lập tức cười to nói:
- Ta nói Thiên Võ Giới tuy rằng to lớn vô biên, nhưng có thể bằng chừng ấy tuổi đã tiến giai Võ Tôn cũng có thể đếm được trên đầu ngón tay. Trong Bắc Vực chúng ta, đếm tới đếm lui, cũng chỉ có mấy vị.
Lý Vân Tiêu lộ ra vẻ kinh ngạc, không thể tưởng được Lệ Phi Vũ lại nổi danh như thế, rất có khả năng là đệ tử thế gia nào đó.
- Đại nhân quá khen.
Lệ Phi Vũ khiêm tốn vài câu.
Tên võ giả kia thập phần nhiệt tình dẫn đường cho hai người, cao hứng nói:
- Có Lệ công tử của Vạn Bảo Lâu đến, giao dịch hội lần này nhất định sẽ tăng lên mấy cấp độ.
Lý Vân Tiêu trong nội tâm khẽ động, thì ra là người Vạn Bảo Lâu. Lông mày hắn có chút nhíu lại, nếu như nói Lệ Phi Vũ là đệ tử Vạn Bảo Lâu, vậy thì dùng độ tuổi này của hắn, vừa hay có thể tham gia thuật võ song hội tại Tống Nguyệt Dương Thành, chẳng lẽ là cùng đường với mình?
- Ha ha, trên người của ta chỉ có một ít phế phẩm, chỉ sợ mọi người không để vào mắt, khiến Vạn Bảo Lâu bị chê cười rồi.
Lệ Phi Vũ cười có chút tài đại khí thô, trong mắt đều là bộ dáng ta mặc kệ hắn là ai, nào có nửa điểm khiêm tốn chứ.
Vạn Bảo Lâu được vinh dự thương hội đệ nhất thiên hạ, người ở bên trong phần lớn đều tài đại khí thô, mỗi người đều vênh mặt hất hàm sai khiến. Lệ Phi Vũ sau khi nghe có người tán dương hắn, cũng lập tức lộ ra bộ dạng kẻ có tiền, nghênh ngang đi vào trong
Trong phủ thành chủ rất lớn, bên trong các loại kỳ hoa dị thảo, không ít đều là linh thảo, khắp nơi nguyên khí lan khắp, nồng độ linh khí chỉnh thế của Bắc Vực hơn xa ba vực khác, đây cũng là nguyên nhân chủ yếu vì sao Bắc Vực luôn bị cường giả hùng cứ.
Cường giả Võ Tôn kia mang theo hai người đi qua chừng thời gian uống cạn chung trà, mới đi vào trong đại điện, thập phần nhiệt tình dẫn hai người đi vào. Bên trong đã ngồi hơn hai mươi người, mỗi người đều chuyện trò vui vẻ, nhưng đều không ngoại lệ, phàm là đang ngồi đây, tất cả đều là tôn tại cấp bậc Võ Tôn bát giai.
Ba người tiến vào đại điện, lập tức thu hút ánh mắt mọi người, đều không kiêng nể gì cả bắt đầu đánh giá Lệ Phi Vũ và Hồ Lô Tiểu Kim Cương.
Cũng không phải tất cả Võ Tôn đều có tư cách được người dẫn đường, thân phận Lệ Phi Vũ đặc thù mới có được vinh hạnh đặc biệt như vậy, tự nhiên cũng sẽ có người bất mãn.
- Dương Bình đại nhân, vị tiểu huynh đệ này rất trẻ tuổi a?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.