Vạn Cổ Chí Tôn

Chương 3559: Đánh nát không gian

Thái Nhất Sinh Thủy

03/03/2017

Ánh mắt của hắn bình tĩnh lại, nhìn về phía Vi Vô Nhai, cười mỉa nói:

Tuy phụ thân bảo ta không nên tự chủ trương, nhưng năm đó kẹt ở võ đạo đỉnh phong lâu như vậy, thật sự là hành động bất đắc dĩ. Ta chỉ đi xuống trăm dặm đã không thể ngăn cản lực lượng ăn mòn, sớm chạy đi. Hiện tại nhớ lại cảm thấy mất mặt.

Vi Vô Nhai nổi giận nói:

Thật sự là hồ đồ! Còn chưa tới Quy Chân Thần Cảnh mà dám tiến vào thần đô, đây không phải là muốn chết sao? Còn nữa, nếu xúc phạm quy tắc thần đô, Mộng lão nhân trách tội xuống, lực lượng của ta lúc đó cũng không giữ được ngươi.

Vi Thanh phiền muộn gục đầu xuống, nói:

Ta đã biết sai, chỉ xúc cảnh sinh tình, nhịn không được nhớ lại chuyện cũ.

Nội tâm Vi Vô Nhai nghĩ tới mà sợ, mắng:

Hừ! Dù sao ngươi cánh cứng rồi, ta không quản được ngươi!

Hắn phất tay áo quay mặt đi, hiển nhiên rất tức giận.

Vi Thanh cười nói:

Phụ thân đại nhân đừng vội tức giận, tu hành tới tuổi của chúng ta, nào có con đường nào an toàn để đi chứ? Đường nào không phải cửu tử nhất sinh? Làm gì có đạo lý bế quan trong mật thất mà đột phá chứ?

Vi Vô Nhai biết có lý, sắc mặt giãn ra, chỉ hừ lạnh mà thôi.

Sắc mặt Lý Vân Tiêu càng đen lại, nói:

Ta tìm phụ tử các ngươi đến không phải để các ngươi ôn chuyện cũ! Hiện tại chung quanh đầy dị lực, dường như đạt tới trạng thái cân đối nào đó, hơn phân nửa thần đô ở gần đây, đục lỗ ở đâu?

Vi Vô Nhai nhìn chung quanh vài lần, nói:

Bằng vận khí đi, không phải ngươi có chân thật chi nhãn sao? Chẳng lẽ còn không nhìn ra mánh khóe?

Biết rõ hai người này không đáng tin cậy, ánh mắt Lý Vân Tiêu bắn kim quang, bắt đầu tìm kiếm ở gần đây.

Phụ tử Vi Thanh lẳng lặng đi sau lưng, không quấy rầy hắn.

Một lát sau, Lý Vân Tiêu dừng lại, kim quang trong mắt càng lớn, lập loè bất định, nói:

Ta đã tìm ra mười bảy tọa độ không gian yếu kém, phân bố ở các hướng khác nhau. Đợi tí nữa ta sẽ đục thủng tiết điểm, không có gì bất ngờ xảy ra sẽ xuất hiện mười bảy cơn phong bạo, xé rách mảnh không gian này. Nếu như vận khí tốt sẽ có một khu vực đi vào thần đô, chúng ta sẽ cố xâm nhập.

Mười bảy?

Phụ tử Vi Thanh hít khí lạnh, sắc mặt Vi Thanh vặn vẹo, nổi giận nói:

Ngươi nói đùa gì vậy! Lực xé rách của hai ba không gian phong bạo còn có thể gánh nổi, nếu là mười bảy cái, mặc dù là Giới Vương cũng không gánh nổi.



Lý Vân Tiêu cười lạnh nói:

Ngươi quá coi thường Giới Vương.

Vi Vô Nhai cũng lo lắng nói:

Mười bảy cái chẳng khác gì trò đùa, dù là đục lỗ bảy cái, có lẽ chúng ta còn có thể ngạnh kháng.

Lý Vân Tiêu lắc đầu nói:

Cũng không bảo các ngươi chọi cứng, vào lúc mười bảy phong bạo xuất hiện, tìm ra khu vực đi thông vào thần đô, sau đó tiến vào là được. Bảy cái xác suất quá nhỏ, nếu như không có một cái nao là đúng, như vậy không gian nơi đây bị phá hủy, muốn lại tiến vào thần đô là không có khả năng.

Vi Thanh trầm giọng nói:

Tọa độ không gian bị hủy, phong bạo sẽ hàng lâm. Làm sao có thể trong thời gian ngắn tìm ra cửa vào. Còn có khả năng xuất nhất, mười bảy cái không đúng thì làm sao?

Vi Vô Nhai cắn răng nói:

Vậy chết chắc.

Lý Vân Tiêu cười nói:

Mới vừa rồi là ai nói con đường tu luyện là cửu tử nhất sinh, làm gì có con đường an toàn để đi? Bước vào con đường tu luyện cũng nên có tâm lý bỏ mạng đi. Cho nên, lúc này không phải giống như vậy sao?

Hai phụ tử bọn họ cả kinh, dường như cảm ứng được cái gì, xoay đầu sang chỗ khác. Chỉ thấy Lý Vân Tiêu giơ tay lên, thân thể hóa thành lôi đình.

Vi Thanh phản ứng đầu tiên, hét lớn:

Tên điên! Mau dừng tay!

Lý Vân Tiêu lạnh lùng nhìn qua hai người, hắn cười lạnh, thân thể hóa thành lôi, lôi quang dữ tợn, hắn bấm niệm pháp quyết, nói:

Vạn Lôi Kiếp!

Ầm ầm!

Đáy nước sinh ra lôi đình, cả thiên xuyên dường như bốc hơi sạch. Trên dòng sông xuất hiện xoáy nước khổng lồ.

Trong vòng xoáy có hào quang màu xanh lập lòe bất định, hơn nữa lôi điện càng ngày càng nồng đậm.

Sắc mặt phụ tử Vi Thanh càng tái nhợt, bọn họ chỉ thấy mười bảy đạo lôi đình đánh vào không gian, sau đó cả không gian dừng lại, dường như có áp lực khác xuất hiện.

Ầm ầm!

Mười bảy tọa độ không gian cùng nổ tung, cảnh vật chung quanh biến ảo. Vừa rồi là nước chảy róc rách, lúc này hóa thành đen kịt, dường như bị ném bỏ vào trong vũ trụ!

Hơn mười đạo lực lượng khủng bố từ bốn phương tám hướng hàng lâm, thân thể ba người như thừa nhận ngàn vạn đao chém lên người, tùy thời sẽ tan xương nát thịt.



Đáng chết ah! Quả nhiên là tên điên!

Vi Thanh gào thét, nhưng âm thanh không có truyền đi. Hai tay của hắn không chậm chút nào, dốc sức liều mạng bấm niệm pháp quyết.

Vi Vô Nhai cũng như thế, bọn họ phụ tử đồng tâm, trong khoảnh khắc tạo ra một kết giới. Hai người bốn chưởng chạm nhau, kết giới kia lớn ba trượng, vừa vặn bảo vệ hai người bọn họ, căn bản mặc kệ Lý Vân Tiêu chết sống.

Ầm ầm!

Dù vậy, dù hai người thực lực rất mạnh, liên hợp tạo ra bình chướng nhưng vẫn bị không gian đè ép biến hình, dường như không chịu nổi một kích, tùy thời sẽ biến mất.

Là nơi này!

Đột nhiên Lý Vân Tiêu quát lên chói tai, truyền vào trong tai phụ tử Vi Thanh.

Phụ tử hai người cả kinh, không biết hắn truyền âm như thế nào, quay đầu nhìn sang.

Chỉ thấy Lý Vân Tiêu một mình chống cự không gian phong bạo khủng bố, toàn thân hư quang hóa khải, bên ngoài áo giáp có một tầng tử lôi bao phủ. Đôi mắt bắn ra kim quang, ánh mắt hưng phấn nhìn chằm chằm vào một khu vực.

Đi!

Thấy Lý Vân Tiêu không chút do dự phóng vào trong không gian phong bạo này, Vi Thanh cũng quyết định thật nhanh, hét lớn một tiếng.

Phụ tử hai người dùng toàn lực đuổi theo Lý Vân Tiêu.

Ầm ầm!

Từng đạo phong bạo đánh lên người, áp lực khủng bố bùng phát. Ba người như con thuyền nhỏ trong biển lớn, tùy thời cũng có thể lật úp.

Nhưng thân ảnh mặc dù cô đơn suy nhược nhưng mang theo ý chí kiên cường bất khuất, hào quang lóe lên, nhảy vào trong mục tiêu, biến mất trong không gian phong bạo.

Cùng lúc đó, lực xé rách sinh ra, cả thiên xuyên bị ảnh hưởng, bốn phía sơn băng địa liệt, không ngừng sụp đổ vào trong giống như tận thế.

Mà biến hóa này kinh động người trong Thánh Vực. Trong khoảnh khắc Nam Phong Tuyền và một ít cường giả khác đều có mặt ở đây.

Nhưng mà bọn họ không dám tới gần dòng xoáy, cách mấy ngàn trượng là bọn họ đã cảm giác có nguy cơ ngập đầu, sinh lòng sợ hãi, không dám đi lên phía trước.

Rốt cuộc lực lượng hủy thiên diệt địa này là thế nào?

Một võ giả hoảng sợ hỏi.

Tất cả mọi người biến sắc, hoảng sợ nhìn qua phía trước, vòng xoáy này ẩn chứa lực lượng quá đáng sợ, cũng sợ bị nuốt vào bên trong.

Hoàn toàn không thể cảm ứng được tình hình bên trong, có thể cảm ứng được lực lượng phong bạo này không ngừng bùng phát, nguy hiểm tử vong lan tràn.

Rất nhiều võ giả nhao nhao lui về phía sau, sau khi lùi lại vài lần thì lực lượng phong bạo mới dừng lại. Lấy thiên xuyên làm trung tâm, trong phạm vi hai vạn mét đều hóa thành lỗ đen, bị cắn nuốt vào bên trong.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Vạn Cổ Chí Tôn

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook