Chương 506: Đế Già. (2)
Thái Nhất Sinh Thủy
24/10/2016
Tuy Đế Già này chỉ có tu vị Vũ Vương nhưng thực lực chính thức thâm bất
khả trắc, tuyệt không dưới người nào trong nội điện. Ngay cả Lý Vân
Tiêu có thực lực được công nhận mạnh nhất cũng lộ ra thần thái kiêng kị
chưa từng có.
Đế Già quay đầu, ánh mắt nhìn qua từng người, lộ ra nụ cười âm lãnh, nhe răng cười nói:
- Trừ đỉnh lô của ta ra, tổng cộng bốn người, vừa vặn dùng để luyện chế tứ tượng khôi lỗi. Tuy thực lực kém một chút, nhưng cũng chấp nhận được.
- Càn rỡ! Chính là Vũ Vương, ta không tin ngươi còn có thể nghịch thiên!
La Thanh Vân thâm trầm hét lớn một tiếng, trong tay bắn ra tiếng xé gió, chiến thương hắn vừa thu hiện ra, hắn dùng tay đảo qua mũi thương, máu tươi lập tức chảy ra, chảy vào trong thân thể, tản mát huyết sắc chói mắt, truyền ra ý vận cổ xưa.
- Ah? Đây là..."
Ánh mắt Đế Già bắn ra hào quang khác lạ, sát khí trên người đại thịnh, nói:
- Dĩ nhiên là Hoang Thần Minh Nguyệt Thương! Hẳn là một trong những huyền khí trấn áp ta a? Hừ, ngươi chỉ có tu vị Vũ Tông mà vọng tưởng muốn chinh phục cửu giai huyền khí! Ân? Không đúng, huyết dịch này... Vậy mà ẩn chứa ý cảnh Thập Phương Thần Cảnh!
Hắn lộ ra vẻ khiếp sợ, trong mắt hiện ra thần thái kiêng kị, nhưng rất nhanh trấn định lại, dường như nhìn ra cái gì, tự giễu nói:
- Thì ra là huyết mạch mỏng manh, ta còn tưởng rằng là thượng cổ chân long. Cắt, sợ bóng sợ gió một hồi!
- Hừ, đối phó với ngươi, còn cần thượng cổ chân long sao? Chớ chó tránh né, ăn một thương của ta.
La Thanh Vân cầm chặt Hoang Thần Minh Nguyệt Thương, giờ phút này Long chi huyết mạch đã ướt sũng thân thương, dùng thượng cổ chân long trấn áp thương linh cho hắn sử dụng.
- Liên hoa lưu chuyển, Kích Xạ Thiên Hạ!
Khí vận cường đại bắn ra, cả nội điện đều tràn ngập lực lượng bá đạo, không gian như lắc lư.
Trong mắt Lý Vân Tiêu bắn ra một tia dị sắc, loại phương pháp tấn áp này của La Thanh Vân loại so với hắn sử dụng với Sơn Hà Đỉnh còn muốn cường đại hơn. Hắn chỉ phối hợp với Sơn Hà Đỉnh phát huy ra một chút khí vận, khiến nước chảy thành sông. Mà La Thanh Vân thì ngăn chặn thương linh hoàn toàn, chính mình kích động khí vận trên thân thương.
Cửu giai huyền khí chi uy, không thể đỗ!
Thương ảnh đầy trời đánh xuống, mỗi một đạo đều giống như chân thật, Đế Già tránh cũng không thể tránh.
Trong mắt của hắn hiện ra vẻ khiếp sợ, sau đó khôi phục bình tĩnh, nhếch miệng cười nói:
- Lại một tồn tại khó lường, dĩ nhiên là chân long hậu duệ. Xem ra muốn thu phục các ngươi cần phít chút tay chân. Không thể ngờ Thiên Vũ Đại Lục hiện tại có nhân tài không ít a.
Đế Già sắc mặt trở nên nghiêm túc, tay phải niết bí quyết, trên người của hắn tỏa ra rất nhiều hắc khí, không biết từ nơi nào hội tụ tới, càng ngày càng nhiều, chúng quay cuồng khắp bốn phía, rất nhanh đã hội tụ thanh hư ảnh ác ma, hiển hiện sau lưng hắn.
Trong mắt của hắn đột nhiên lộ ra vẻ phẫn nộ, nổi giận đùng đùng, quát:
- Làm sao lại như vậy? Vậy mà chỉ có một chút lực lượng như thế, rốt cuộc xảy ra chuyện gì?
Đế Già nhìn qua thương ảnh đầy trời, nâng tay phải lên lăng không điểm xuống.
Ma ảnh sau lưng hắn cũng làm theo động tác của hắn giống như đúc, một ngón tay điểm vào hư không.
- Ti, không tốt!
Đột nhiên Lý Vân Tiêu hét lớn một tiếng, cơ hồ là rống to lên, nói:
- La Thanh Vân cẩn thận!
Ngón tay Đế Già nhìn qua thì có cảm giác như vô lực, nhưng mà không gian dưới ngón tay này đã bị nghiền nát.
Đây không phải lực lượng cường giả Vũ Vương có thể có!
Rốt cuộc hắn lấy lực lượng từ nơi nào? Hoặc là ngay từ đầu hắn đã che dấu.
Lý Vân Tiêu bất chấp nghĩ nhiều, Tử Dĩnh Thanh Tác Kiếm chém ra lần nữa, Yêu Long cũng thúc dục toàn bộ lực lượng ra, bảo kiếm tỏa ra hào quang sáng ngời, vậy mà áp chế thương ảnh, kiếm thế kinh thiên.
- Kiếm quyết, Trảm Yêu!
Đây mới là một kiếm uy lực mạnh nhất của hắn, do Yêu Long triệt để phóng xuất uy lực của cửu giai huyền khí ra, cả nội điện run rẩy kich liệt, cung điện không biết do tài liệu gì làm thành, nếu như là cung điện bình thường thì đã sớm bị sập xuống.
âm ầm!
Ngón tay của Đế Già va chạm với kiếm thế và thương ảnh, trực tiếp đánh xuyên qua lực lượng cảu hai cửu giai huyền khí, hắc sắc ma khí lập tức rót vào trong thương mang và kiếm thế, không ngừng thôn phệ các loại lực lượng này.
Phanh!
Phanh!
Lý Vân Tiêu cùng La Thanh Vân hai người cảm thấy lực lượng khổng lồ trùng kích tới, trực tiếp bị đánh bay ra ngoài, đâm vào vách tường nội điện, xuất hiện hố sâu và lõm vào
La Thanh Vân buông thương trong tay ra, Hoang Thần Minh Nguyệt Thương "Loong coong" cắm xuống đất, không ngừng run rẩy.
Chỉ một ngón tay dễ dàng đánh bại hai đại cao thủ!
Đám người Tào Á Tinh cũng giật mình, vừa rồi Lý Vân Tiêu cùng La Thanh Vân liên thủ đánh một chiêu, khí vận cửu giai huyền khí đã trấn nhiếp bọn họ, càng đừng nói kế tiếp, chỉ chiêu thức vô cùng bá đạo kia lại không thể ngăn cản một ngón tay của đối thủ.
Tất cả mọi người hít một hơi lạnh, hoảng sợ toàn thân lạnh như băng.
- Ân? Vậy mà suy yếu lợi hại như thế.
Đế Già dường như cực kỳ bất mãn, trên mặt đầy giận dữ, mắng:
- Đáng chết, đáng chết!
Hắn dường như hết sức bất mãn với ngón tay vừa rồi.
Phốc!
Lý Vân Tiêu phun ra một ngụm máu tươi, vận chuyển chân khí nhảy xuống, trong mắt lộ vẻ kinh hãi, nói:
- Mọi người cùng nhau liên thủ, nếu không đều phải chết ở nơi này! Hắn hiện tại mượn lực lượng không biết là cái gì, nhưng nhất định không cách nào lâu dài, chờ ma khí của hắn yếu đi, chính là thời điểm giết hắn.
Đế Già ngẩng đầu nhìn hắn một cái, híp mắt khen:
- Đúng vậy, coi như không tệ. Thân thể cường hãn vượt qua dự tính của ta. Hơn nữa nhãn lực cũng thập phần độc ác, hắc ma ảnh này có thể nói là lực lượng của ta, cũng có thể nói không phải. Ngươi nói không sai, trạng tahis của ta hiện tại không thể duy trì quá dài, nhưng thu thập các ngươi đã đủ rồi.
- Vậy sao?
Lý Vân Tiêu lộ ra vẻ mặt ngoan lệ, mỉa mai nói:
- Một chiêu của ngươi không thể giết chúng ta, vậy chiêu kế tiếp lực lượng có thể dùng càng ngày càng yếu, chỉ cần chúng ta kháng trụ mấy chiêu của ngươi, ngươi sẽ không có đường lui.
Đế Già biến sắc, cau mày nói:
- Ngươi biết ma công huyền diệu của ta sao?
Lý Vân Tiêu cười lạnh, khẽ nói:
- Loại công pháp dựa vào bàng môn tả đạo tăng thực lực lên, thiên hạ đều là như thế.
Đế Già lúc này mới mỉm cười, nói:
- Xem ra ngươi cũng không biết chỗ thần kỳ của ma công ta, ta muốn xem một chút các ngươi có thể tiếp mấy chiêu.
Hắn giơ tay phải lên chụp vào sau lưng.
Hắc ma ảnh kia cũng giơ tay phải lên, một ma trảo cực lớn chụp vào hư không giống như mò kim dáy biển, chụp vào đám người Tào Á Tinh, hắc mang chớp động, không ngừng giáng xuống.
Đám người này hoảng sợ, hắc ma trảo bao phủ nửa nội điện, căn bản không chỗ có thể trốn.
- Phần Huyết Đại Pháp!
Sắc mặt Tào Á Tinh tái nhợt, Huyết Thần Kỳ trực tiếp tế ra, biển máu lại xuất hiện, ma thủ nhẹ nhàng bóp nát, lá cờ đã bị trọng thương, nổ tung trên hư không.
Đế Già quay đầu, ánh mắt nhìn qua từng người, lộ ra nụ cười âm lãnh, nhe răng cười nói:
- Trừ đỉnh lô của ta ra, tổng cộng bốn người, vừa vặn dùng để luyện chế tứ tượng khôi lỗi. Tuy thực lực kém một chút, nhưng cũng chấp nhận được.
- Càn rỡ! Chính là Vũ Vương, ta không tin ngươi còn có thể nghịch thiên!
La Thanh Vân thâm trầm hét lớn một tiếng, trong tay bắn ra tiếng xé gió, chiến thương hắn vừa thu hiện ra, hắn dùng tay đảo qua mũi thương, máu tươi lập tức chảy ra, chảy vào trong thân thể, tản mát huyết sắc chói mắt, truyền ra ý vận cổ xưa.
- Ah? Đây là..."
Ánh mắt Đế Già bắn ra hào quang khác lạ, sát khí trên người đại thịnh, nói:
- Dĩ nhiên là Hoang Thần Minh Nguyệt Thương! Hẳn là một trong những huyền khí trấn áp ta a? Hừ, ngươi chỉ có tu vị Vũ Tông mà vọng tưởng muốn chinh phục cửu giai huyền khí! Ân? Không đúng, huyết dịch này... Vậy mà ẩn chứa ý cảnh Thập Phương Thần Cảnh!
Hắn lộ ra vẻ khiếp sợ, trong mắt hiện ra thần thái kiêng kị, nhưng rất nhanh trấn định lại, dường như nhìn ra cái gì, tự giễu nói:
- Thì ra là huyết mạch mỏng manh, ta còn tưởng rằng là thượng cổ chân long. Cắt, sợ bóng sợ gió một hồi!
- Hừ, đối phó với ngươi, còn cần thượng cổ chân long sao? Chớ chó tránh né, ăn một thương của ta.
La Thanh Vân cầm chặt Hoang Thần Minh Nguyệt Thương, giờ phút này Long chi huyết mạch đã ướt sũng thân thương, dùng thượng cổ chân long trấn áp thương linh cho hắn sử dụng.
- Liên hoa lưu chuyển, Kích Xạ Thiên Hạ!
Khí vận cường đại bắn ra, cả nội điện đều tràn ngập lực lượng bá đạo, không gian như lắc lư.
Trong mắt Lý Vân Tiêu bắn ra một tia dị sắc, loại phương pháp tấn áp này của La Thanh Vân loại so với hắn sử dụng với Sơn Hà Đỉnh còn muốn cường đại hơn. Hắn chỉ phối hợp với Sơn Hà Đỉnh phát huy ra một chút khí vận, khiến nước chảy thành sông. Mà La Thanh Vân thì ngăn chặn thương linh hoàn toàn, chính mình kích động khí vận trên thân thương.
Cửu giai huyền khí chi uy, không thể đỗ!
Thương ảnh đầy trời đánh xuống, mỗi một đạo đều giống như chân thật, Đế Già tránh cũng không thể tránh.
Trong mắt của hắn hiện ra vẻ khiếp sợ, sau đó khôi phục bình tĩnh, nhếch miệng cười nói:
- Lại một tồn tại khó lường, dĩ nhiên là chân long hậu duệ. Xem ra muốn thu phục các ngươi cần phít chút tay chân. Không thể ngờ Thiên Vũ Đại Lục hiện tại có nhân tài không ít a.
Đế Già sắc mặt trở nên nghiêm túc, tay phải niết bí quyết, trên người của hắn tỏa ra rất nhiều hắc khí, không biết từ nơi nào hội tụ tới, càng ngày càng nhiều, chúng quay cuồng khắp bốn phía, rất nhanh đã hội tụ thanh hư ảnh ác ma, hiển hiện sau lưng hắn.
Trong mắt của hắn đột nhiên lộ ra vẻ phẫn nộ, nổi giận đùng đùng, quát:
- Làm sao lại như vậy? Vậy mà chỉ có một chút lực lượng như thế, rốt cuộc xảy ra chuyện gì?
Đế Già nhìn qua thương ảnh đầy trời, nâng tay phải lên lăng không điểm xuống.
Ma ảnh sau lưng hắn cũng làm theo động tác của hắn giống như đúc, một ngón tay điểm vào hư không.
- Ti, không tốt!
Đột nhiên Lý Vân Tiêu hét lớn một tiếng, cơ hồ là rống to lên, nói:
- La Thanh Vân cẩn thận!
Ngón tay Đế Già nhìn qua thì có cảm giác như vô lực, nhưng mà không gian dưới ngón tay này đã bị nghiền nát.
Đây không phải lực lượng cường giả Vũ Vương có thể có!
Rốt cuộc hắn lấy lực lượng từ nơi nào? Hoặc là ngay từ đầu hắn đã che dấu.
Lý Vân Tiêu bất chấp nghĩ nhiều, Tử Dĩnh Thanh Tác Kiếm chém ra lần nữa, Yêu Long cũng thúc dục toàn bộ lực lượng ra, bảo kiếm tỏa ra hào quang sáng ngời, vậy mà áp chế thương ảnh, kiếm thế kinh thiên.
- Kiếm quyết, Trảm Yêu!
Đây mới là một kiếm uy lực mạnh nhất của hắn, do Yêu Long triệt để phóng xuất uy lực của cửu giai huyền khí ra, cả nội điện run rẩy kich liệt, cung điện không biết do tài liệu gì làm thành, nếu như là cung điện bình thường thì đã sớm bị sập xuống.
âm ầm!
Ngón tay của Đế Già va chạm với kiếm thế và thương ảnh, trực tiếp đánh xuyên qua lực lượng cảu hai cửu giai huyền khí, hắc sắc ma khí lập tức rót vào trong thương mang và kiếm thế, không ngừng thôn phệ các loại lực lượng này.
Phanh!
Phanh!
Lý Vân Tiêu cùng La Thanh Vân hai người cảm thấy lực lượng khổng lồ trùng kích tới, trực tiếp bị đánh bay ra ngoài, đâm vào vách tường nội điện, xuất hiện hố sâu và lõm vào
La Thanh Vân buông thương trong tay ra, Hoang Thần Minh Nguyệt Thương "Loong coong" cắm xuống đất, không ngừng run rẩy.
Chỉ một ngón tay dễ dàng đánh bại hai đại cao thủ!
Đám người Tào Á Tinh cũng giật mình, vừa rồi Lý Vân Tiêu cùng La Thanh Vân liên thủ đánh một chiêu, khí vận cửu giai huyền khí đã trấn nhiếp bọn họ, càng đừng nói kế tiếp, chỉ chiêu thức vô cùng bá đạo kia lại không thể ngăn cản một ngón tay của đối thủ.
Tất cả mọi người hít một hơi lạnh, hoảng sợ toàn thân lạnh như băng.
- Ân? Vậy mà suy yếu lợi hại như thế.
Đế Già dường như cực kỳ bất mãn, trên mặt đầy giận dữ, mắng:
- Đáng chết, đáng chết!
Hắn dường như hết sức bất mãn với ngón tay vừa rồi.
Phốc!
Lý Vân Tiêu phun ra một ngụm máu tươi, vận chuyển chân khí nhảy xuống, trong mắt lộ vẻ kinh hãi, nói:
- Mọi người cùng nhau liên thủ, nếu không đều phải chết ở nơi này! Hắn hiện tại mượn lực lượng không biết là cái gì, nhưng nhất định không cách nào lâu dài, chờ ma khí của hắn yếu đi, chính là thời điểm giết hắn.
Đế Già ngẩng đầu nhìn hắn một cái, híp mắt khen:
- Đúng vậy, coi như không tệ. Thân thể cường hãn vượt qua dự tính của ta. Hơn nữa nhãn lực cũng thập phần độc ác, hắc ma ảnh này có thể nói là lực lượng của ta, cũng có thể nói không phải. Ngươi nói không sai, trạng tahis của ta hiện tại không thể duy trì quá dài, nhưng thu thập các ngươi đã đủ rồi.
- Vậy sao?
Lý Vân Tiêu lộ ra vẻ mặt ngoan lệ, mỉa mai nói:
- Một chiêu của ngươi không thể giết chúng ta, vậy chiêu kế tiếp lực lượng có thể dùng càng ngày càng yếu, chỉ cần chúng ta kháng trụ mấy chiêu của ngươi, ngươi sẽ không có đường lui.
Đế Già biến sắc, cau mày nói:
- Ngươi biết ma công huyền diệu của ta sao?
Lý Vân Tiêu cười lạnh, khẽ nói:
- Loại công pháp dựa vào bàng môn tả đạo tăng thực lực lên, thiên hạ đều là như thế.
Đế Già lúc này mới mỉm cười, nói:
- Xem ra ngươi cũng không biết chỗ thần kỳ của ma công ta, ta muốn xem một chút các ngươi có thể tiếp mấy chiêu.
Hắn giơ tay phải lên chụp vào sau lưng.
Hắc ma ảnh kia cũng giơ tay phải lên, một ma trảo cực lớn chụp vào hư không giống như mò kim dáy biển, chụp vào đám người Tào Á Tinh, hắc mang chớp động, không ngừng giáng xuống.
Đám người này hoảng sợ, hắc ma trảo bao phủ nửa nội điện, căn bản không chỗ có thể trốn.
- Phần Huyết Đại Pháp!
Sắc mặt Tào Á Tinh tái nhợt, Huyết Thần Kỳ trực tiếp tế ra, biển máu lại xuất hiện, ma thủ nhẹ nhàng bóp nát, lá cờ đã bị trọng thương, nổ tung trên hư không.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.