Vạn Cổ Chí Tôn

Chương 696: Di hoạ vô cùng. (1)

Thái Nhất Sinh Thủy

24/10/2016

Chương 694: Di hoạ vô cùng. (1)

Thương giật mình ngẩng đầu nhìn trên bầu trời, cả kinh nói:

- Đây là… thiên chi quy tắc?

Lê cũng thất sắc, cả kinh nói:

- Chuyện gì xảy ra? Rõ ràng chỉ là một con yêu thú cấp bảy mà thôi, làm sao sẽ xúc động thiên chi quy tắc?

Bọn họ mới vừa cùng Tiểu Thanh chiến, lôi đình oai kia lòng vẫn còn sợ hãi, mà giờ khắc này trên bầu trời không ngừng dần hiện ra hồ quang điện, chính là lực lượng sấm sét!

Đường Kiếp cũng sợ hãi không ngớt, sợ hãi nói:

- Lẽ nào Vạn Cổ Trường Thanh thụ trốn ở trong hư không?

Vũ cũng biến sắc, giữa bầu trời bắt đầu nổi lên sấm vang chớp giật, chính là thiên uy cuồn cuộn, ép tới hắn có chút không thở nổi, hơn nữa Thiên uy này chính là theo từng tiếng rít gào của Hồ Lô Tiểu Kim Cương mà đến!

Hồ Lô Tiểu Kim Cương liên tục rống to, trong đôi mắt hai màu tím đen càng thêm sáng ngời, vết nứt trên cánh tay bắt đầu khâu lại, khí thế cũng mãnh liệt kéo lên, trực tiếp đột phá cấp bảy đỉnh cao, đạt đến cấp tám Vũ Tôn cảnh giới! Hắn giơ bàn tay lên, vung nắm đấm, hướng về Vũ oanh kích đi.

Dưới cú đấm kia, ẩn chứa lực lượng lĩnh vực, hơn nữa là thức mở đầu nhập môn vũ kỹ… Kim Cương Quyền!

Vũ ở dưới quyền kình kia, bị ép tới gắt gao, lấy lực lượng bát tinh Vũ hoàng của hắn, căn bản không phá ra được không gian.

- Sóng gợn đi nhanh, thay hình đổi vị!

Hắn ngơ ngác, vội vàng sử dụng tới lực lượng tinh thần.

Ầm ầm ầm!

Trên bầu trời đột nhiên hạ xuống một tia chớp, đuổi theo lực lượng cú đấm kia mà đi, tựa hồ muốn cùng quyền phong này dung hợp, hóa thành nhất thể!

Thiên uy cuồn cuộn, Vũ vừa xoay chuyển không gian, ở dưới thiên uy, trong nháy mắt văng ra, khôi phục lại nguyên trạng, hắn muốn thuấn di mà đi, trực tiếp thất bại!

Con ngươi của Lý Vân Tiêu đột nhiên áp súc, mừng lớn nói:



- Ta rõ ràng, hóa ra là có chuyện như vậy!

Hắn trong nháy mắt tỉnh ngộ, sau khi thạch thú biến thành Hồ Lô Tiểu Kim Cương, đã là tồn tại bán thú bán khí, mà huyền khí muốn lên đến cấp tám, nhất định phải trải qua lôi kiếp! Nhưng ở trong Giới Thần Bi là không có lôi đình tồn tại, vì lẽ đó tuy rằng khí thế của Hồ Lô Tiểu Kim Cương đã sớm đạt đến trình độ cấp tám, nhưng bởi vì không có lôi kiếp rèn luyện, vì lẽ đó không cách nào cảm ngộ thiên địa, ngưng tụ lĩnh vực!

Hiện tại hắn đi ra ngoài Giới Thần Bi, khí tức đột phá đến cấp tám, trực tiếp dẫn động thiên chi quy tắc Lôi đình!

Dưới một tia chớp, đó là then chốt Hồ Lô Tiểu Kim Cương có thể lên tới cấp tám hay không, nếu như không kháng nổi, kết cục cùng huyền khí lên cấp như thế, triệt để báo hỏng!

Nguyên lai lôi đình kia truy kích không phải Vũ, mà là bản thân Hồ Lô Tiểu Kim Cương!

Bản thân Vũ cũng là đại Thuật luyện sư cấp tám đỉnh cao, lập tức cũng hiểu ra, sắc mặt trở nên dị thường khó coi. Lôi đình kia vốn là đuổi theo đối phương, bây giờ lại thẳng đến mình, lôi kiếp của huyền khí cấp tám, hắn cũng không xa lạ gì, đối phương có thể vượt qua hay không hắn không rõ ràng, nhưng ít ra hắn một điểm nắm chặt cũng không có, huống hồ còn có một Phù không hề còn khí lực ở trong tay.

Người ở phía xa tuy rằng không hiểu là chuyện gì xảy ra, nhưng dưới cú đấm kia của Hồ Lô Tiểu Kim Cương, xúc động thiên địa lôi kiếp, là làm tất cả mọi người chấn động, từng cái từng cái trợn mắt há hốc mồm!

Lúc này Vũ ở dưới thiên uy, trái lại trở nên bình tĩnh, hơi ngẩng đầu, trong tròng mắt lướt qua một tia hồi tưởng.

Hắn lấy ra bồn chứa pha lê màu tím lúc trước, bên trong nhộn nhạo máu đỏ tươi, bồn chứa pha lê soi sáng ra khuôn mặt của hắn, dị thường thống khổ.

Vũ ngẩng đầu lên, đem bình máu tươi rót vào miệng, hai con mắt một mảnh trống rỗng, không có bất kỳ thần thái.

Sắc mặt Lý Vân Tiêu cực kỳ nghiêm nghị, hắn cách Vũ gần nhất, đem thần sắc của hắn biến hóa thu hết đáy mắt, huyết dịch trong bình kia dâng trào sức mạnh, ngay cả hắn cũng nhận ra được.

Ầm!

Trên thân thể Vũ đột nhiên tuôn ra một đạo sức mạnh, đem không khí bốn phía toàn bộ đánh văng ra, trường bào màu đen của hắn vào đúng lúc này nát tan, nổi gân xanh, thân thể nở ra hơn hai lần, trên lưng càng là xuất hiện màu đỏ thắm, một kinh mạch to bằng ngón tay ở sau xương sống lưng nổi lên, chẳng khác nào có sinh mệnh nhúc nhích.

Con ngươi của Lê đột nhiên áp súc, ngơ ngác thất thanh nói:

- Tổ mạch!

Ầm ầm!

Thân thể Vũ theo kinh mạch màu đỏ thắm kia nhảy lên, không ngừng bành trướng, Vĩ Quang kiếm trong tay cũng tỏa ra ánh sáng đỏ đậm quỷ dị, ở dưới thiên uy tạo ra một vùng không gian.

Hết thảy quá trình nhìn như chậm, rồi lại cực nhanh, chỉ ở trong chớp mắt lôi đình điện thiểm, Vũ đã xảy ra biến hóa long trời lở đất, khí tức trên người để Lý Vân Tiêu cảm thấy hết sức ngột ngạt.

- Hạo Thiên quyết, Kiếm Thập Tam!



Cũng không có thấy hắn động tác, chỉ thấy dưới thiên uy, một ánh kiếm vọt ra, thật giống như cả người Vũ đã cùng kiếm khí kia hai kết hợp một, tuy hai mà một. Lôi đình bắn phá, đón nhận Kim Cương Quyền của Hồ Lô Tiểu Kim Cương!

Lý Vân Tiêu biến sắc, kinh sợ đến mức lẩm bẩm:

- Kiếm ý này...

Ầm!

Hai cỗ sức mạnh đánh vào nhau, một bên là bầu trời đỏ đậm, một bên là lôi đình thiên uy, đem bầu trời chia làm hai loại màu sắc rõ ràng, giằng co gắt gao.

Rầm!

Thân thể Hồ Lô Tiểu Kim Cương vào đúng lúc này ầm ầm vỡ vụn, vật liệu cấp chín cô đọng thể phách, ở dưới lôi đình cùng kiếm quyết cũng gánh không được, hắn sợ hãi há to mồm, rất nhanh đầu lâu cũng dần dần tiêu tan, lộ ra thạch chi tâm màu đỏ bại lộ ở trên bầu trời.

Mà lôi đình thiên uy đầy trời, cũng ở dưới chiêu kiếm này, phá tan tầng mây, tán đi.

Ánh mặt trời chiếu xuống, lực lượng thiên uy đặt ở trong lòng mỗi một vũ giả kia rốt cục tiêu tan, mỗi người đều tầng tầng thở phào nhẹ nhõm.

Nhưng sắc mặt Lý Vân Tiêu khó coi đến cực điểm, mấy cái lấp lóe liền xông lên phía trước, mi tâm mở ra Thái Cổ Thiên mục, quát khẽ:

- Đồng thuật… lệch vị!

Vật liệu kim loại phá nát đầy trời cùng thạch chi tâm ở trong chớp nhoáng này bị hắn thu nạp.

Vũ sầm mặt lại, một bước bước ra liền hướng Lý Vân Tiêu đi tới, lần thứ hai giơ trường kiếm lên cao, thẳng tắp chém xuống!

Hào quang màu đỏ yêu dị hiện lên ở trên bầu trời, hóa thành vạn đạo kiếm khí mà xuống, Vũ là hạ quyết tâm nhất định phải giết hắn, bằng không di hoạ vô cùng!

Tuy rằng trong thân thể bắt đầu phát hiện phản phệ kịch liệt, hắn cũng không biết đợi lát nữa sẽ làm sao, nhưng thời khắc này, hắn cảm nhận được sức mạnh vô cùng vô tận ở trong huyết mạch sinh ra, là thời cơ giết Lý Vân Tiêu tốt nhất, bỏ qua, sợ là sẽ không bao giờ có cơ hội nữa!

Trong lòng Lý Vân Tiêu rùng mình, cảm nhận được ngàn vạn ánh kiếm thẩm thấu đến trong cơ thể, muốn triệt để phá hắn thành mảnh nhỏ!

- Ngươi là rất mạnh, nhưng muốn giết ta, còn chưa đủ!

Trong mắt Lý Vân Tiêu cũng tuôn ra sắc thái tàn nhẫn, Thái Cổ Thiên mục thu lấy thân thể phá nát của Hồ Lô Tiểu Kim Cương, không lùi không tránh, trái lại nghênh đón Vũ tiên sinh đi tới, Vũ muốn giết hắn, hắn làm sao không muốn giết đối phương!

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Vạn Cổ Chí Tôn

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook