Vạn Cổ Chí Tôn

Chương 881: Điều kiện. (2)

Thái Nhất Sinh Thủy

27/10/2016

Chương 879: Điều kiện. (2)

Lý Vân Tiêu trầm tư một chút, nói:

- Hai chuyện này, mỗi thứ trị giá hai mươi tỷ trung phẩm nguyên thạch, muốn thì lấy nguyên thạch ra, tăng thêm ngươi thiếu nợ ta, tổng cộng là bốn mươi lăm tỷ, thiếu một khối ta cũng không bán.

Tất cả mọi người chấn động, hoảng sợ mồ hôi lạnh đầm đìa.

Cẩn Huyên thầm nghĩ, bốn mươi lăm tỷ trung phẩm nguyên thạch, cho dù là cả Tử Vân thương hội cũng không thể cầm ra nhiều nguyên thạch như thế, phi phi bán rất nhiều tài sản lấy tiền mặt. Mạc Hoa Nguyên cũng đổ mồ hôi lạnh, hắn gần đây xem như người giàu có, nhưng mà hiện tại xem ra, hắn vẫn là dễ nhũi gặp thổ hào.

Tiêu Minh Huy thì bình tĩnh rất nhiều, Hóa Lôi Thần Quyết hắn cũng nghe qua, giá trị hai mươi tỷ trung phẩm nguyên thạch không đắt chút nào cả, cho dù giá cả tăng lên gấp mươi lần, gấp mấy chục lần cũng sẽ có người mua. Nếu không phải sợ đắc tội Bắc Đấu Tông, hắn thậm chí sẽ nghĩ cách tăng giá mà mua.

Vật khác trong miệng bọn họ nói chuyện, người ta hết sức tò mò, không biết trừ công pháp tuyệt thế ra, còn có đồ vật gì lại nhiều nguyên thạch như thế.

- Ha ha! Ngươi thật đúng là dám ra giá!

Đàm Địa Quân cười lạnh nói:

- Ngươi học trộm tuyệt học bí truyền của Bắc Đấu Tông, không có phế bỏ tu vị của ngươi là ban ân lớn nhất, rõ ràng còn dám ra giá! Về phần vật ngày đó ta đưa ngươi, cũng phải xem tiện nghi lớn, hai tay hoàn trả mới được. Nếu không, Hóa Lôi Thần Quyết của ngươi Bắc Đấu Tông sẽ thu hồi!

Giọng nói của hắn lạnh như băng, đây là uy hiếp công khai.

Hào khí trong phòng khẩn trương lên, Mai Đông Nhi thì kinh hãi, cao thủ Bắc Đấu Tông đều ở đây, hơn nữa nếu lát nữa có đánh nhau, nàng thực không biết mình nên làm thế nào cho phải, là giúp tông môn hay là Lý Vân Tiêu.

Giúp, khẳng định phải giúp!

Nàng âm thầm kiên định nói ra, nhưng giúp thì hắn làm sao chạy thoát? Tiểu nữ hài đơn thuần bắt đầu nghĩ nhiều.

Lý Vân Tiêu hừ một tiếng, nói:

- Đàm Địa Quân, ta vốn cho rằng ngươi là kẻ thông minh. Nói chuyện với kẻ ngu dốt thật mệt mỏi, Trương Lăng Hoa còn không thể lưu ta lại, chỉ bằng ngươi sao? Ngày đó thử còn chưa đủ sao? Bởi vì ngươi ngu xuẩn, giá cả sẽ tăng lên năm mươi tỷ.

- Ngươi...

Đàm Địa Quân giận dữ, sắc mặt lập tức tái nhợt, nhìn chằm chằm vào Lý Vân Tiêu.



Nhưng đúng như Lý Vân Tiêu đã nói, sư huynh hắn là Cửu Thiên Võ Đế còn không thể lưu người này. Hơn nữa lúc trước đối phương còn không có có thi triển Hóa Lôi Thần Quyết thì hắn đã không lưu được người ta, nếu người ta thi triển thì hắn không nhìn được chút thân ảnh ấy chứ.

Hắn cũng không biết Hóa Lôi Thần Quyết cần rất nhiều ất mộc chi khí làm tiêu hao, đáng thương Lý Vân Tiêu từ chỗ Tiểu Thanh đạt được ất mộc chi khí đã hao tổn không còn, giờ phút này căn bản không cách nào thi triển Hóa Lôi Thần Quyết.

Lý Vân Tiêu lạnh lùng mỉa mai nói:

- Ngu xuẩn là phải trả học phí!

Đàm Địa Quân tức giận tới mức chân khí dưới cẩm bào không ngừng bắn ra ngoài, bay phất phới, vụ mai chi khí không ngừng phiêu phù quanh người của hắn, giống như tùy thời sẽ ra tay. Mà làm cho hắn tức giận nhất là, chính mình cho dù ra tay thế nào cũng không thể làm gì được đối phương.

- Ha ha, hôm nay chihs là ngày Lôi Phong thương hội cử hành đấu giá hội, hai vị cần giao dịch hay không? Đấu giá hội sắp bắt đầu, ngàn vạn đừng bỏ qua thứ tốt a?

Tiêu Minh Huy đánh tan hào khí xấu hổ này, đánh nhau hết sức căng thẳng, vội vàng đi ra hoà giải.

Đàm Địa Quân gật đầu nói:

- Tốt, xem mặt mũi Tiêu tông chủ, sau khi đấu giá chấm dứt sẽ bàn giao lại.

Khí tức của hắn từ từ thu vào cơ thể, tâm tình dần dần bình phục lại.

Lý Vân Tiêu cũng lười tiếp tục đấu võ mồm với hắn, nhưng nội tâm cười như nở hoa. Hắn đã tiên đoán được rất nhiều nguyên thạch đang chảy tới.

Tuy Hóa Lôi Thần Quyết vô cùng thần diệu, nhưng mà hắn không có ý truyền ra ngoài, huống hồ thứ này bản chính là vật của Bắc Đấu Tông. Về phần tàng bảo đồ không biết trong đó cất dấu bao nhiêu, nếu như đã bị tiền nhân lấy một lần, thậm chí lần thứ hai, đoàn chừng những vật còn lại không còn bao nhiêu thứ tốt, nếu có thể đổi lấy rát nhiều nguyên thạch hắn cần, hắn phi thường cam tâm tình nguyện.

Năm mươi tỷ trung phẩm nguyên thạch, tăng thêm Tử Vân thương hội cung cấp và vơ vét từ chỗ của Mạc Hoa Nguyên, đủ để chèo chống hắn tu luyện đột phá đến Võ Hoàng, thậm chí rất cao.

Sau khi trầm mặc một lúc, rốt cuộc đấu giá hội bắt đầu.

Mọi người ngưng mắt nhìn qua, trước bình đài là một lão giả đứng chắp tay, vẻ mặt hưng phấn, rất có tiên cốt.

Người này chính là hội trưởng Thiên Hạc thương hội Phương Thiên Hạc, trong ánh mắt của mọi người nhìn qua, mở miệng nói:

- Hôm nay tổ chức một hồi đấu giá hội, đoán chừng rất nhiều người sẽ cảm giác rất kinh ngạc. Bản thân được Tễ Lâm hội trưởng nhờ vả, chủ trì lần đấu giá này. Vật đấu giá rất đơn giản, chỉ có một đồ vật, chính là ký lục chỉ châm!

- Ký lục chỉ châm?

Phía dưới lập tức xao động, các âm thanh nghị luận vang lên, châu đầu ghé tai, mỗi người suy đoán không thôi.



Lý Vân Tiêu ngồi trong rạp vẻ mặt cổ quái, Tiêu Minh Huy cười nói:

- Thú vị, không biết ký lục chỉ châm kia như thế nào a.

Tất cả mọi người đều có tâm tư này.

Cái gọi là ký lục chỉ châm thật ra là một thứ rất đơn giản. Nhưng mà phía trên có lực lượng không gian, sau khi chỉ phương hướng tọa độ, cho dù ngươi thân ở phương nào, chỉ cần lấy ký lục chỉ châm ra thì nó sẽ chỉ đúng hương tọa độ, giống như là vật dùng đánh dấu, bản thân cũng không có trân quý gì.

Một gã nam tử nhịn không được kêu lên:

- Ký lục chỉ châm thì có gì đáng giá mà đấu giá, chẳng lẽ phát hiện mỏ Nam Hỏa Kim Tinh mới?

Tên còn lại lập tức phản bác nói:

- Nếu là mỏ thì Lôi Phong thương hội sẽ không tự mình đào sao? Còn lấy ra đấu giá cái rắm!

Phương Thiên Hạc hơi cười rộ lên, nói:

- Vị bằng hữu vừa rồi nói đúng, là đấu giá mỏ!

- Cái gì? Đấu giá mỏ?

Lần này tất cả mọi người đều thất kinh. Mỏ chính là nơi tập trung xung đột của tất cả thế lực nơi đây, vô cùng trân quý, bất luận là mỏ gì cũng phải bỏ máu tươi ra chảy dài trên mỏ, ai ngu ngốc lấy ra đấy giá chứ?

Đàm Địa Quân cùng Tiêu Minh Huy biến sắc.

Sơn mạch chung quanh thành Nam Hỏa đã sớm bị thế lực lớn phân chia sạch sẽ, nếu như đối phương đấu giá mỏ là khu vực Lôi Phong thương hội thì khá tốt, nhưng nếu là khu vực thế lực bản địa khai thác, đây chính là muốn ăn đòn.

- Chư vị an tâm một chút chớ vội, lần đấu giá này không chỉ có mỏ, hơn nữa căn cứ phỏng đoán của chúng ta, bên trong còn ẩn chứa rất nhiều Nam Hỏa Kim Tinh Nguyên!

Phương Thiên Hạc nói ra lời này làm cảm xúc người trong phòng đấu giá sôi trào, thoáng cái tất cả mọi người đột nhiên đứng lên.

- Nam Hỏa Kim Tinh Nguyên? Ta không có nghe lầm chứ? Một quáng mạch Nam Hỏa Kim Tinh chưa chắc có thứ này a!

- Xảy ra chuyện gì? Có mỏ không tự mình đi đào, chẳng lẽ Lôi Phong thương hội lại thiếu tiền như thế?

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Vạn Cổ Chí Tôn

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook