Chương 1656: Đồ Đằng chi lực.
Thái Nhất Sinh Thủy
31/10/2016
Chương 1655: Đồ Đằng chi lực.
“Bành”
Hai cổ lực lượng đụng vào cùng một chỗ, nước biến bốn phía đều thối lui, toàn bộ biển cả chấn ra một khối chân không cực lớn, không ngừng phóng tới mặt biển
Lý Vân Tiêu hừ lạnh một tiếng, tay trái đánh ra quyết ẩn điểm xuống thân kiếm, lập tức một đóa băng tinh hiện ra, không ngừng nở rộ.
Toàn bộ nhiệt độ bốn phía bỗng nhiên hạ thấp, thân hình Nhuận Tường run lên, một cổ hơi lạnh thấu xương trực tiếp xuyên thấu Long Lân của hắn, xâm nhập kinh mạch cốt tủy
Nhất dạ xuân phong bách hoa khai.
Lý Vân Tiêu khẽ quát một tiếng, đóa băng tinh kia “Phanh” một tiếng bạo liệt, băng hoa tản ra, toàn bộ sắc thái chung quanh đều trầm xuống, dùng tốc độ cực nhanh đóng băng khắp bốn phương tám hướng, vậy mà thoáng cái đã đóng băng vạn dặm
“Két sát”
Sóng biển phóng lên trời kia cũng thoáng cái bị đông kếtt, biến thành như núi cao từ đáy biển chọc thẳng bầu trời, có ánh mặt trời trực tiếp chiếu rọi xuống đáy biển, khiến băng tinh phản xạ ra cường quang cực kỳ chói mắt.
Nhuận Tường mà Lục Điêu thống lĩnh cách đó không xa đều bị đông lại dưới một chiêu này.
“Phanh”
Ngay khi Lý Vân Tiêu bứt ra huy kiếm, chém ra băng tinh cắt tới cổ Nhuận Tường thì cả người Nhuận Tường chợt khẽ động, lập tức làm vỡ nát vô số băng cứng, La Hầu trường thương kia thoáng cái hóa thành um tùm bạch cốt, một cây trường tiên giống như xương sống rồng lượn vòng trước người hắn, ngăn trở Lãnh Kiếm Băng Sương.
Hảo chiêu.
Sắc mặt Nhuận Tường phát lạnh, Long chi xương sống chấn khai Lý Vân Tiêu, hóa thành một đầu Long ảnh xoay quanh bên người, sau đó đều nhảy vào trong cơ thể, dung hợp với bản thân hắn.
Một cổ cường đại Long khí bắn ra đi ra, lập tức chấn khai từng khối băng cứng kia khiến chúng giống như núi cao sụp đổ, toàn bộ biển cả lần nữa lâm vào trong vòng xoáy.
Cùng lúc đó, Lục Điêu thống lĩnh cũng trừng lớn mắt, hai tay nắm lấy kim xoa giơ lên cao, đâm mạnh tới phía trước.
Vô số thủy nguyên tố bị một đạo kim mang cường quyết bổ ra, toàn bộ băng sơn sụp vào trong vòng xoáy cũng bỗng chốc bị chém thành hai nửa, kim mang vọt thẳng đến chỗ Lý Vân Tiêu.
Lý Vân Tiêu một tay bấm niệm pháp quyết, Lãnh Kiếm Băng Sương chắn trước người, nước biển bốn phía biến thành một mảnh đen kịt, phảng phất như một lỗ đen thôn phệ hết tất cả ánh sáng, kim mang kia dưới dị tượng này cũng trở nên ảm đạm.
Kiếm Quyết, Tinh Diệt.
Kiếm khí vô tận từ trong đen kịt chém ra, muốn phá vỡ hư không biển cả vô cùng vô tận kia, va chạm vào một chỗ với kim mang khiến kình khí bắn ra tứ phương
Xa xa đám Hải tộc phô thiên cái địa vây giết lấy mọi người không ít bị lực lượng bên này ảnh hướng đến, lập tức phấn thân toái cốt, chiến trường lần nữa kéo xa ra.
Hác Liên Thiểu Hoàng có chút lo lắng nhìn qua xa xa, nói:
Tiểu Xuyên, có cần đi giúp Vân thiếu không?
Ngươi cẩn thận đừng khiến mình bị thương đã là giúp Vân thiếu rồi!
Mạc Tiểu Xuyên bình tĩnh nói, không hề để ý đến chiến trường bên kia, nhưng tuyệt chiêu trong tay lại càng thêm ngoan lệ, tựa hồ như đã rót tất cả cảm xúc vào trong kiếm quang vậy, khiến đám Hải tộc như mọc thành phiến đều trực tiếp nát bấy dưới một kiếm kia.
Hác Liên Thiểu Hoàng vẻ mặt do dự, nhưng Mạc Tiểu Xuyên nói cũng không sai, bọn hắn có thể chế trụ những đại quân Hải tộc này chính là hỗ trợ lớn nhất rồi. Hắn lập tức hét lớn một tiếng, dưới quyền phong bốn đạo nguyên tố chi lực xoáy lên, đánh vào trong đám Hải tộc.
Chỉ có loại trình độ này sao? Nếu không thi triển thần thông thì làm sao giết được ta?
Lý Vân Tiêu sau một kiếm chợt lạnh lùng mà đứng, khinh thường nhìn hai người phía trước, trong con ngươi hàn quang như nước.
Sắc mặt Lục Điêu thống lĩnh trở nên khó coi đến cực điểm, vốn lúc đầu thấy đối phương chẳng qua chỉ là Võ Đế nhị tinh, giết còn không phải dễ như trở bàn tay sao, không nghĩ đến lại khó chơi như thế, hắn lạnh giọng nói:
Nếu ngươi đã nóng lòng muốn chết, vậy ta sẽ thanh toàn ngươi!
“Uống”
Lục Điêu thống lĩnh gầm lên một tiếng, kim xoa trực tiếp chọc và bên cạnh, tay trái đẩy tới trước một chưởng, vòng xoáy màu xanh lá cây đậm hiển hiện trong lòng bàn tay, tản mát ra từng vòng hắc mang, trùng khớp với tần suất năng lượng nước biển bốn phía. Trong lúc nhất thời gợn sóng bắt đầu khởi động, càng có một đạo hư ảnh hiển hiện ngay sau lưng hắn, chậm rãi mở ra đôi mắt đỏ bừng, khí thế hung ác lộ ra.
Trong hư ảnh kia truyền đến khí tức cực kỳ thô bạo, chính là một loại hung thú Đồ Đằng cường đại nào đó. Hơn nữa Lục Điêu thống lĩnh giờ phút này tựa như đã dung làm một thể với nước biển bốn phía, mỗi một cái hô hấp đều như chập trùng cùng nước biển, khí tức càng ngày càng mạnh.
Đồng tử Lý Vân Tiêu đột nhiên co lại, nếu tùy ý để hắn vận chiêu thì sợ rằng mình sẽ phiền toái, hắn lập tức hóa thành một đạo lôi quang vọt tới, cả người bành trướng gấp mấy lần, , một vòng lôi tinh vờn quanh thân, Ma Ha cổ tự cực lớn hiển hiện trên búa, đột nhiên đánh xuống dưới.
Một cổ lôi đình lao ra khỏi người Lý Vân Tiêu, trực tiếp phá vỡ toàn bộ nước biển, thậm chí vọt lên cả mặt biển, chấn lên trời cao.
Lục Điêu thống lĩnh trợn mắt tròn xoe, lộ ra thần sắc Lý Vân Tiêu, tay phải bấm niệm pháp quyết, tay trái trực tiếp vỗ ra, nghênh hướng lôi đình kia.
“Rầm rầm rầm phanh”
Từng đạo lôi đình trùng kích càng ngày càng mạnh, không ngừng điệp gia xuống, uy lực tăng cường thêm gấp mấy lần, lôi tinh hoàn kia cũng hoàn toàn mở rộng ra, đẩy bước biển ra đến mấy chục thuớc, toàn bộ mặt biển cũng theo đó dâng cao lên
Sắc mặt Lục Điêu thống lĩnh đại biến, lúc trước tiếp được lôi đình tiếp được cảm giác dường như cũng không mạnh ắm, lại không nghĩ tới chỉ nửa lượt hô hấp đã cường đại hơn không biết bao nhiêu lần, khiến Chân Nguyên trong tay hắn toàn bộ đều bị đánh tan.
Hơn nữa lôi đình chi lực đối với chủng tộc thâm hải như bọn hắn mà nói vốn đã có lực áp chế tự nhiên, sau khi đánh tan nguyên lực trên tay hắn còn chấn vỡ cả Chân Nguyên hộ thể của hắn nữa.
Trong ranh giới như ngàn cân treo sợi tóc kia, Đồ Đằng sau lưng Lục Điêu thống lĩnh tựa hồ phát uy lên, nó mở ra cái miệng lớn, trong miệng phát ra một hồi chiến minh
“La la la la”
Tiếng kêu to bén nhọn trực tiếp đẩy lôi đình chi lực ra, lực sóng âm cực lớn truyền tới từ búa của Lý Vân Tiêu khiến cả người hắn cũng như bị đánh bay mất, hơn nữa tạp âm vọt vào tai khiến đầu hắn như muốn nổ tung ra vậy
Mẹ nó, đây là thứ quỷ gì thế?
Lý Vân Tiêu tức giận mắng một tiếng, trên mặt hoảng hốt, Đồ Đằng này chẳng qua chỉ mới hiển hóa ra một bộ phận, chỉ dựa vào tiếng thét dài từ miệng mà đã có được uy thế như vậy, nếu cả bản thể đều hiển hóa ra thì có còn cho người sống người không chứ.
“PHỐC”
Lục Điêu thống lĩnh phun ra miệng lớn máu tươi, công kích vừa rồi đã khiến tâm mạch hắn bị chấn thương.
Mới đi dạo một vòng về từ Quỷ Môn quan khiến hắn cảm thấy cực kỳ sợ hãi, hai tay vội vàng bấm niệm pháp quyết, không ngừng gia tăng Đồ Đằng chi lực ở sau lưng.
“Bành”
Hai cổ lực lượng đụng vào cùng một chỗ, nước biến bốn phía đều thối lui, toàn bộ biển cả chấn ra một khối chân không cực lớn, không ngừng phóng tới mặt biển
Lý Vân Tiêu hừ lạnh một tiếng, tay trái đánh ra quyết ẩn điểm xuống thân kiếm, lập tức một đóa băng tinh hiện ra, không ngừng nở rộ.
Toàn bộ nhiệt độ bốn phía bỗng nhiên hạ thấp, thân hình Nhuận Tường run lên, một cổ hơi lạnh thấu xương trực tiếp xuyên thấu Long Lân của hắn, xâm nhập kinh mạch cốt tủy
Nhất dạ xuân phong bách hoa khai.
Lý Vân Tiêu khẽ quát một tiếng, đóa băng tinh kia “Phanh” một tiếng bạo liệt, băng hoa tản ra, toàn bộ sắc thái chung quanh đều trầm xuống, dùng tốc độ cực nhanh đóng băng khắp bốn phương tám hướng, vậy mà thoáng cái đã đóng băng vạn dặm
“Két sát”
Sóng biển phóng lên trời kia cũng thoáng cái bị đông kếtt, biến thành như núi cao từ đáy biển chọc thẳng bầu trời, có ánh mặt trời trực tiếp chiếu rọi xuống đáy biển, khiến băng tinh phản xạ ra cường quang cực kỳ chói mắt.
Nhuận Tường mà Lục Điêu thống lĩnh cách đó không xa đều bị đông lại dưới một chiêu này.
“Phanh”
Ngay khi Lý Vân Tiêu bứt ra huy kiếm, chém ra băng tinh cắt tới cổ Nhuận Tường thì cả người Nhuận Tường chợt khẽ động, lập tức làm vỡ nát vô số băng cứng, La Hầu trường thương kia thoáng cái hóa thành um tùm bạch cốt, một cây trường tiên giống như xương sống rồng lượn vòng trước người hắn, ngăn trở Lãnh Kiếm Băng Sương.
Hảo chiêu.
Sắc mặt Nhuận Tường phát lạnh, Long chi xương sống chấn khai Lý Vân Tiêu, hóa thành một đầu Long ảnh xoay quanh bên người, sau đó đều nhảy vào trong cơ thể, dung hợp với bản thân hắn.
Một cổ cường đại Long khí bắn ra đi ra, lập tức chấn khai từng khối băng cứng kia khiến chúng giống như núi cao sụp đổ, toàn bộ biển cả lần nữa lâm vào trong vòng xoáy.
Cùng lúc đó, Lục Điêu thống lĩnh cũng trừng lớn mắt, hai tay nắm lấy kim xoa giơ lên cao, đâm mạnh tới phía trước.
Vô số thủy nguyên tố bị một đạo kim mang cường quyết bổ ra, toàn bộ băng sơn sụp vào trong vòng xoáy cũng bỗng chốc bị chém thành hai nửa, kim mang vọt thẳng đến chỗ Lý Vân Tiêu.
Lý Vân Tiêu một tay bấm niệm pháp quyết, Lãnh Kiếm Băng Sương chắn trước người, nước biển bốn phía biến thành một mảnh đen kịt, phảng phất như một lỗ đen thôn phệ hết tất cả ánh sáng, kim mang kia dưới dị tượng này cũng trở nên ảm đạm.
Kiếm Quyết, Tinh Diệt.
Kiếm khí vô tận từ trong đen kịt chém ra, muốn phá vỡ hư không biển cả vô cùng vô tận kia, va chạm vào một chỗ với kim mang khiến kình khí bắn ra tứ phương
Xa xa đám Hải tộc phô thiên cái địa vây giết lấy mọi người không ít bị lực lượng bên này ảnh hướng đến, lập tức phấn thân toái cốt, chiến trường lần nữa kéo xa ra.
Hác Liên Thiểu Hoàng có chút lo lắng nhìn qua xa xa, nói:
Tiểu Xuyên, có cần đi giúp Vân thiếu không?
Ngươi cẩn thận đừng khiến mình bị thương đã là giúp Vân thiếu rồi!
Mạc Tiểu Xuyên bình tĩnh nói, không hề để ý đến chiến trường bên kia, nhưng tuyệt chiêu trong tay lại càng thêm ngoan lệ, tựa hồ như đã rót tất cả cảm xúc vào trong kiếm quang vậy, khiến đám Hải tộc như mọc thành phiến đều trực tiếp nát bấy dưới một kiếm kia.
Hác Liên Thiểu Hoàng vẻ mặt do dự, nhưng Mạc Tiểu Xuyên nói cũng không sai, bọn hắn có thể chế trụ những đại quân Hải tộc này chính là hỗ trợ lớn nhất rồi. Hắn lập tức hét lớn một tiếng, dưới quyền phong bốn đạo nguyên tố chi lực xoáy lên, đánh vào trong đám Hải tộc.
Chỉ có loại trình độ này sao? Nếu không thi triển thần thông thì làm sao giết được ta?
Lý Vân Tiêu sau một kiếm chợt lạnh lùng mà đứng, khinh thường nhìn hai người phía trước, trong con ngươi hàn quang như nước.
Sắc mặt Lục Điêu thống lĩnh trở nên khó coi đến cực điểm, vốn lúc đầu thấy đối phương chẳng qua chỉ là Võ Đế nhị tinh, giết còn không phải dễ như trở bàn tay sao, không nghĩ đến lại khó chơi như thế, hắn lạnh giọng nói:
Nếu ngươi đã nóng lòng muốn chết, vậy ta sẽ thanh toàn ngươi!
“Uống”
Lục Điêu thống lĩnh gầm lên một tiếng, kim xoa trực tiếp chọc và bên cạnh, tay trái đẩy tới trước một chưởng, vòng xoáy màu xanh lá cây đậm hiển hiện trong lòng bàn tay, tản mát ra từng vòng hắc mang, trùng khớp với tần suất năng lượng nước biển bốn phía. Trong lúc nhất thời gợn sóng bắt đầu khởi động, càng có một đạo hư ảnh hiển hiện ngay sau lưng hắn, chậm rãi mở ra đôi mắt đỏ bừng, khí thế hung ác lộ ra.
Trong hư ảnh kia truyền đến khí tức cực kỳ thô bạo, chính là một loại hung thú Đồ Đằng cường đại nào đó. Hơn nữa Lục Điêu thống lĩnh giờ phút này tựa như đã dung làm một thể với nước biển bốn phía, mỗi một cái hô hấp đều như chập trùng cùng nước biển, khí tức càng ngày càng mạnh.
Đồng tử Lý Vân Tiêu đột nhiên co lại, nếu tùy ý để hắn vận chiêu thì sợ rằng mình sẽ phiền toái, hắn lập tức hóa thành một đạo lôi quang vọt tới, cả người bành trướng gấp mấy lần, , một vòng lôi tinh vờn quanh thân, Ma Ha cổ tự cực lớn hiển hiện trên búa, đột nhiên đánh xuống dưới.
Một cổ lôi đình lao ra khỏi người Lý Vân Tiêu, trực tiếp phá vỡ toàn bộ nước biển, thậm chí vọt lên cả mặt biển, chấn lên trời cao.
Lục Điêu thống lĩnh trợn mắt tròn xoe, lộ ra thần sắc Lý Vân Tiêu, tay phải bấm niệm pháp quyết, tay trái trực tiếp vỗ ra, nghênh hướng lôi đình kia.
“Rầm rầm rầm phanh”
Từng đạo lôi đình trùng kích càng ngày càng mạnh, không ngừng điệp gia xuống, uy lực tăng cường thêm gấp mấy lần, lôi tinh hoàn kia cũng hoàn toàn mở rộng ra, đẩy bước biển ra đến mấy chục thuớc, toàn bộ mặt biển cũng theo đó dâng cao lên
Sắc mặt Lục Điêu thống lĩnh đại biến, lúc trước tiếp được lôi đình tiếp được cảm giác dường như cũng không mạnh ắm, lại không nghĩ tới chỉ nửa lượt hô hấp đã cường đại hơn không biết bao nhiêu lần, khiến Chân Nguyên trong tay hắn toàn bộ đều bị đánh tan.
Hơn nữa lôi đình chi lực đối với chủng tộc thâm hải như bọn hắn mà nói vốn đã có lực áp chế tự nhiên, sau khi đánh tan nguyên lực trên tay hắn còn chấn vỡ cả Chân Nguyên hộ thể của hắn nữa.
Trong ranh giới như ngàn cân treo sợi tóc kia, Đồ Đằng sau lưng Lục Điêu thống lĩnh tựa hồ phát uy lên, nó mở ra cái miệng lớn, trong miệng phát ra một hồi chiến minh
“La la la la”
Tiếng kêu to bén nhọn trực tiếp đẩy lôi đình chi lực ra, lực sóng âm cực lớn truyền tới từ búa của Lý Vân Tiêu khiến cả người hắn cũng như bị đánh bay mất, hơn nữa tạp âm vọt vào tai khiến đầu hắn như muốn nổ tung ra vậy
Mẹ nó, đây là thứ quỷ gì thế?
Lý Vân Tiêu tức giận mắng một tiếng, trên mặt hoảng hốt, Đồ Đằng này chẳng qua chỉ mới hiển hóa ra một bộ phận, chỉ dựa vào tiếng thét dài từ miệng mà đã có được uy thế như vậy, nếu cả bản thể đều hiển hóa ra thì có còn cho người sống người không chứ.
“PHỐC”
Lục Điêu thống lĩnh phun ra miệng lớn máu tươi, công kích vừa rồi đã khiến tâm mạch hắn bị chấn thương.
Mới đi dạo một vòng về từ Quỷ Môn quan khiến hắn cảm thấy cực kỳ sợ hãi, hai tay vội vàng bấm niệm pháp quyết, không ngừng gia tăng Đồ Đằng chi lực ở sau lưng.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.