Vạn Cổ Chí Tôn

Chương 3481: Độ khó

Thái Nhất Sinh Thủy

15/02/2017

– Thôi đi, cái gì gọi là lâm vào tuyệt lộ? Đây là tự tin, là tự tin tuyệt đối vào bản thân.”

Lúc này có tiếng nói phản kích vang lên, ánh sáng màu đỏ lập loè, hai thân ảnh bay đến nơi đây.

Chính là Phi Nghê cùng Lạc Vân Thường, hai người bế quan vừa ra.

Lạc Vân Thường ảo não, nói:

– Ai nha, đã bắt đầu, còn chưa kết thúc đâu.

Phi Nghê lạnh lùng lườm Cố Thanh Thanh, mỉa mai nói:

– Đã không hiểu, vậy ít nói chuyện, nhìn là được rồi.

– Ngươi…

Cố Thanh Thanh giận không kềm được, nhưng lập tức biến sắc, cả kinh nói:

– Ngươi… Tạo Hóa Cảnh?

Phi Nghê xuất hiện làm không ít người chấn động, lại nghe Cố Thanh Thanh nói như vậy thì nổ tung nồi.

– Cái gì? Lại một vị Tạo Hóa Cảnh?

Dám người Linh Mục Địch vừa mừng vừa sợ.

Trong vài tháng ngắn ngủi, trong Thiên Võ Minh xuất hiện hai cường giả Tạo Hóa Cảnh, tăng thêm Huyền Ly đảo tam vương tọa trấn nơi đây, lực lượng này có thể trực tiếp giết vào ma giới.

Linh Mục Địch cảm khái, thật đúng tạo hóa trêu người, nếu bọn họ có thể đột phá mấy tháng trước, kết cục cuộc chiến thành Hồng Nguyệt đã sửa lại, cũng không có nhiều chiến hữu vẫn lạc như vậy.

Phi Nghê nhìn thấy ánh mắt vui mừng của đám người Khúc Hồng Nhan, cười nói:

– May mắn không nhục sứ mệnh, nhờ có phu quân giúp ta tìm được thiên phượng chi linh, ta chỉ luyện hóa nó mà thôi.

Khúc Hồng Nhan vui vẻ nói:

– Bất kể như thế nào, đối với Phi Vân và Thiên Võ Giới, đây là đại hỷ sự.

Phi Nghê gật đầu nói:

– Chúng ta trò chuyện sau, trước xem tỷ thí đi, lần này không chỉ quan hệ tới phu quân, chỉ sợ cũng là quyết đấu thuật đạo mạnh nhất của mười vạn năm qua, không dễ dàng bỏ qua.

Nàng mỉm cười, cực kỳ tự tin.

Sắc mặt Lạc Vân Thường cũng bình tĩnh, không có nửa phần lo lắng.

Cố Thanh Thanh chán nản, hừ một tiếng, khoanh tay trước ngực, lạnh lùng nhìn cuộc tỷ thí, trong lòng không ngừng cầu nguyện Lý Vân Tiêu chiến thắng.

Ngả cũng nhìn thấy ba kiếm của Lý Vân Tiêu, lúc này ngạc nhiên, hiểu ý cười cười.

Dù sao kiếm khí của ba kiếm này quá mạnh, trừ hai đại lĩnh vực của thần đỉnh ra, ba tầng kiếm quang không ngừng bao phủ Đại Hắc Nữu.

– Vân thiếu có suy nghĩ không tệ, nhưng ba thanh kiếm này không có kiếm ý giống nhau, đẳng cấp chênh lệch rất lớn, còn có trình độ luyện hóa khác nhau, muốn hợp nhất ba kiếm này, độ khó quá lớn.



Ngả khẽ cười nói.

– Hừ, quản tốt chính ngươi đi!

Lý Vân Tiêu lạnh lùng nói:

– Độ khó của ta lớn, vậy còn ngươi? Muốn luyện hóa vạn vật, càng giống như nằm mơ. Ít nhất ta đã từng luyện chế ba kiếm, ngươi luyện hóa vạn vật chắc chỉ mới còn nằm trên lý luận mà thôi.

Ngả mỉm cười, nhẹ nhàng lắc đầu.

Hai người nói ngắn gọn cũng không che lấp, người trong phạm vi mấy ngàn trượng đều nghe được, lập tức nghị luận lộn xộn, đặc biệt là những thuật luyện sư càng kích động thỏa luận với nhau.

– Bảo hắn luyện chế ba kiếm hợp nhất chính là ý kiến của ta.

Đột nhiên một giọng nói vang lên bên tai đám người Linh Mục Địch, hai thân ảnh dắt tay nhau, chính là đám người Ba Mộc cùng Ba Long.

– Phụ thân!

Thủy Tiên kêu một tiếng liền nhảy qua.

Những người còn lại tiến lên chào hỏi.

Ba Mộc nói:

– Tuy ta từng luyện chế thánh khí, nhưng cũng không thích hợp với Lý Vân Tiêu, hắn tốt nhất nên đi con đường của mình. Từng có kinh nghiệm luyện chế á thánh khí, hắn lại có sở cầu khác, đây là trống đánh xuôi, kèn thổi ngược.

Mọi người nghe xong gật đầu:

– Có đạo lý.

Thiên Chiếu Tử nói:

– Nhưng mà Ngả tiên sinh nói đúng, năm đó hắn ba kiếm đều là mình luyện chế, hơn nữa là kiếm ý bản thân diễn biến ra, muốn hợp nhất độ khó không cao, nhưng ba kiếm này…

Ba Mộc cười nói:

– Đại nhân đừng quên, hiện tại Lý Vân Tiêu cũng không phải Cổ Phi Dương năm đó. Hắn ở phương diện võ đạo hay thuật đạo đều có thể lĩnh ngộ khác biệt, còn có các loại cơ duyên, cho nên không thể nào so sánh.

Thiên Chiếu Tử nói:

– Cho dù ngươi nói có lý, ta cũng tán thành hành động này.

Ba Mộc nói:

– Đại nhân cảm thấy hành động này có thể thủ thắng hay không?

– Cái này…

Thiên Chiếu Tử sững sờ một chút, theo hắn thấy dù thế nào cũng không thể chiến thắng.

Ba Mộc cười nói:

– Ha ha, cho nên đi con đường thích hợp với mình, tuy rất khó, nhưng còn có cơ hội thủ thắng, nếu như luyện tập luyện chế thánh khí khác có khả năng thắng quá thấp.

– Được rồi, đại nhân nói thật có lý.



Thiên Chiếu Tử gật đầu nói:

– Ta thừa nhận, nếu Lý Vân Tiêu có thể dung hợp ba thanh kiếm này với nhau mới có thể thắng, nhưng mà rất khó khăn.

Khúc Hồng Nhan cười nói:

– Trên đời này có chuyện nào không cần trả giá sao?

Tâm tình Lý Vân Tiêu lúc này chấn động nên luyện chế ba thanh kiếm cũng không tốt.

Ngả nói đúng, ba thanh kiếm kém nhau quá nhiều, không chỉđẳng cấp, chất liệu, kiếm ý…

Kiếm Thương Trảm Hồng xem như tốt nhất, dù sao cũng là do mình luyện chế, nhưng sử dụng nghê hồng thạch là tài liệu ma giới, hoàn toàn có tần suất không hợp với Thiên Võ Giới.

Hắn cũng lý giải kết cấu của Lãnh Kiếm Băng Sương, nhưng muốn nắm giữ cũng khó khăn, phải câu thông với kiếm linh.

Mà Hàm Kiếm Quang hắn có được trong thời gian quá ngắn, chỉ tăng thêm mấy lạc ấn và luyện hóa đơn giản mà thôi.

Vào lúc này ba kiếm hợp nhất, chỉ tần suất chấn động đã làm khó hắn rồi.

Tuy đã đoán được hiện tượng này, nhưng phát sinh ngay trước mắt vẫn làm hắn không tốt.

– Không thể tự loạn tâm tình, nếu không vừa mới bắt đầu đã thua. Ngả muốn luyện hóa vạn vật, độ khó hơn xa ta.

Hắn vụng trộm nhìn qua Ngả, tuy sắc mặt đối phương bình tĩnh, nhưng quá trình luyện chế không có tiến triển gì, vẫn còn đang trong quá trình cảm ứng vạn vật đấy.

Nghĩ thông suốt điểm này hắn cũng thả lỏng tâm tình,hắn chiếu theo suy nghĩ của mình, đầu tiên là cảm ngộ kiếm ý. Thông qua lĩnh ngộ và khống chế kiếm ý của chúng sau đó dung hợp với nhau.

Trong ánh mắt của mọi người, Lý Vân Tiêu bắt đầu hành động, hắn diễn biến pháp tướng chân thân, sáu tay đồng thời bấm niệm pháp quyết, phân biệt điều động ba thanh kiếm, không ngừng đánh phù ấn vào trong.

Bao phủ tại trời cao bên trên tầng ba kiếm khí chi quang, cũng theo thân kiếm biến hóa bắt đầu cao thấp di động bắt đầu.

Tất cả mọi người khiếp sợ nhìn cảnh tượng này, chỉ cảm thấy ba đạo kiếm quang vô cùng nguy hiểm, nếu không cẩn thận thì bọn họ có khả năng bị xé nát thành mảnh nhỏ.

Ba Mộc vui mừng, khen:

– Hắn rốt cuộc tìm được phương hướng, hiện tại muốn triệt để luyện hóa ba thanh kiếm là không thể nào, chỉ có thể thông qua câu thông với kiếm ý. Mà điểm này cần phải có lĩnh ngộ kiếm đạo cao thâm!

Thủy Tiên vui vẻ nói:

– Nói như vậy Vân Tiêu đại ca thắng sao?

Sắc mặt mọi người đen lại, Ba Mộc im lặng nói:

– Mới đi ra bước đầu tiên, xem như có 5% phần thắng.

– Như thế nào mới 5%?

Thủy Tiên hơi sững sờ, không vui với câu trả lười này.

Thấy Thủy Tiên bất mãn, tất cả mọi người mỉm cười, cái gọi là 5% đã có chỗ khuyếch đại.

Lĩnh ngộ kiếm ý chỉ là bước đầu tiên mà thôi. Chỉ có Lý Vân Tiêu thật sự khống chế và dung hợp ba kiếm ý với nhau, có lẽ mới có 5% phần thắng.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Vạn Cổ Chí Tôn

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook