Chương 3354: Dự cảm 2
Thái Nhất Sinh Thủy
20/01/2017
Liêu Tinh Thần hiểu ngay ngọn nguồn, mỉm cười, nói:
- Quy tắc do con người, thật ra đảo Huyền Ly cũng chịu thua. Chúng ta ở thành Viêm Vũ tham ngộ quy tắc cũng phải nghe theo hiệu lệnh Vân minh chủ, đây là hiệp ước giữa đảo Huyền Ly và Thiên Vũ Minh.
Hai huynh đệ kinh ngạc.
- Cái gì?!
Vẻ mặt Chiến Du không tin lạc giọng hỏi:
- Đảo Huyền Ly cũng phải nghe lệnh Thiên Vũ Minh?
Liêu Tinh Thần trả lời:
- Không phải đảo Huyền Ly nghe theo hiệu lệnh mà là người tu luyện trong thành Viêm Vũ cần tuân theo quy định thành Viêm Vũ. Khi thành Viêm Vũ gặp ngoại địch có nghĩa vụ, trách nhiệm trợ giúp một tay. Ta mới bế quan ra xong liền cảm nhận nguyên lực dao động vì vậy chạy đến xem, không ngờ là hai người.
Huynh đệ Chiến gia hoàn toàn lạnh lòng, hết sức giật mình.
Nếu đảo Huyền Ly cũng thỏa hiệp với Thiên Vũ Minh thì Chiến Phách, Chiến Du dựa vào cái gì tranh chấp?
Nếu không tranh chẳng lẽ không tham ngộ quy tắc thập phương? Không bao giờ!
Sắc mặt hai huynh đệ âm trầm vô cùng, trong phút chốc khó thể quyết định.
- Vậy đi, ta nhường một bước cho hai vị.
Lý Vân Tiêu nói:
- Nếu tham gia Thiên Vũ Minh, miễn không dính đến ma chiến thì hai người không cần tuân theo. Nhưng nếu đụng cuộc chiến Ma tộc thì nhất định phải nghe theo hiệu lệnh, nếu không bản thiếu gia tuyệt không nương tay, giết không tha!
Thực lực của Chiến Du, Chiến Phách rất mạnh, Lý Vân Tiêu cực kỳ mong mỏi kéo hai người nhập bọn, hắn không muốn ép buộc quá đáng.
Liêu Tinh Thần cười nói:
- Lần đầu tiên Vân minh chủ ngoại lệ, hai huynh đệ hãy suy nghĩ kỹ đi. Tuy lực lượng quy tắc sẽ khuếch tán nhưng trong khoảng thời gian ngắn rất khó tán ra Nam vực, cơ hội khó được phải nắm cho chắc.
- Tốt, chúng ta đồng ý!
Chiến Du ngẫm nghĩ, đây là kết cuộc tốt nhất, cứ tiếp tục giằng co thì khó chiếm được điều kiện tốt hơn nữa.
Chiến Du không phải loại người cứng đầu ngoan cố, hiểu cách xuống bậc thang.
Chiến Du nói:
- Nhưng ta phải nói rõ ràng, miễn là không đụng đến ma chiến, dù thành Viêm Vũ bị diệt thì huynh đệ chúng ta cũng sẽ không ra tay!
Lý Vân Tiêu cười cười, ăn ý ánh mắt giao nhau với Liêu Tinh Thần.
Lý Vân Tiêu gật đầu nói:
- Yên tâm đi, nếu không vì ứng đối ma kiếp thì ta cũng không rảnh ra lệnh cho hai người. Chỉ cần hai người lập tâm thề là có thể mãi mãi ở Nam vực.
- Tâm thề?
Hai huynh đệ biến sắc, hiển nhiên không vui. Nhưng ngó sắc mặt đám người Lý Vân Tiêu, Chiến Du, Chiến Phách biết không thương lượng gì nữa. Hai người đành lập tâm thề, vẻ mặt khó chịu.
Tâm tình Lý Vân Tiêu sung sướng vỗ tay hoan nghênh.
- Hoan nghênh, hoan nghênh hai vị chính thức tham gia Thiên Vũ Minh.
- Hừ!
Mặt Chiến Du lạnh băng lạnh lùng nói:
- Mau sắp xếp một chỗ cho chúng ta tu luyện, không có ma chiến thì đừng quấy rầy hai ta!
Lý Vân Tiêu cười cười, quay sang nhìn Linh Mục Địch.
Linh Mục Địch liền sai người đi sắp xếp.
Hai huynh đệ mặt âm trầm đi theo người hướng dẫn đáp xuống thành Viêm Vũ.
Tâm tình Linh Mục Địch vui vẻ khen:
- Tuy hai huynh đệ này không phải người lương thiện nhưng rất giỏi, dể bọn họ bế quan trong thành Viêm Vũ cũng tốn, miễn cho gây sự bên ngoài.
Lý Vân Tiêu gật đầu nói:
- Hiện tại quy tắc thập phương dần dần khuếch tán, sợ là đám lão quái vật trong Vĩnh Sinh chi giới nghe tiếng tìm đên. Phải nhờ Mục Địch đại nhân cố gắng hút bọn họ vào Thiên Vũ Minh,ức độ thấp nhất thì như huynh đệ Chiến gia, ít ra đồng ý góp sức trong ma kiếp, nếu không kiên quyết không cho tiếp nhận!
Linh Mục Địch gật đầu nói:
- Rõ!
Đột nhiên hai luồng sáng từ thành Viêm Vũ bay lên, chớp mắt đến bên cạnh Lý Vân Tiêu, là Thủy Tiên và Đoan Mộc Hữu Ngọc.
Thủy Tiên kêu lên:- Vân Tiêu ca ca!
Thủy Tiên thân thiết chạy lại gần.
Lý Vân Tiêu cười với Thủy Tiên, quay sang kinh ngạc hỏi Đoan Mộc Hữu Ngọc:
- Có chuyện gì?
Mặt mày Đoan Mộc Hữu Ngọc có nét ưu sầu, tuy đôi mắt trong suốt nhưng từ trước Diệu Pháp Linh Mục của Lý Vân Tiêu thì khó giấu lo âu.
Đoan Mộc Hữu Ngọc trầm giọng nói:
- Mấy ngày ta bế quan tu luyện tinh thần luôn bất an, dường như sắp xảy ra chuyện gì, không kiềm được dùng Thiên Thần Thiêm suy tính, biểu hiện trong thân bằng có kiếp nạn lớn.
- Thân bằng?
Lý Vân Tiêu nhíu mày hỏi:
- Chỉ hướng ai?
Lý Vân Tiêu lòng máy động ngó Thủy Tiên đứng cạnh mình.
Đoan Mộc Hữu Ngọc gật đầu nói:
- Thần Thiêm chỉ hướng đất kiếp nạn là Hải Hoàng Điện.
- Cái gì?!
Lý Vân Tiêu giật mình kêu lên:
- Hải Hoàng Điện sẽ bị gì? Và ngươi . . . Có quan hệ gì với Hải Hoàng Điện?
Thủy Tiên cướp lời:
- Cô cô của hắn và mẫu thân của ta là đồng môn.
- A?
Lý Vân Tiêu ngây ngẩn, gngẫm lại Nhu Vi còn đang treo mạng dưới Thất Tinh Đăng có sâu xa với Đoan Mộc thế gia.
Đoan Mộc Hữu Ngọc nói:
- Chính xác, mẫu thân của công chúa Thủy Tiên, Nhu Vi đại nhân giống như Đoan Mộc thế gai ta, đều là truyền nhân của Thái Sơ chân quyết.
- Thì ra là vậy.
Lý Vân Tiêu nghĩ thông vài vấn đề, ví dụ Họa Đấu tàn hồn phong ấn trên người Nhu Vi. Bởi vì Phong Yếu Ly cũng là tuyền nhân Thái Sơ chân quyết, thế thì những người này có dây mơ rễ má với Bách Luân Kết y rồi.
Lý Vân Tiêu không biết Đoan Mộc Hữu Ngọc được đến truyền thừa của Bách Luân Kết y, không biết Bách Luân Kết y chết trong tay Dận Vũ.
Đoan Mộc Hữu Ngọc nói:
- Loại cảm giác này làm tinh thần ta không yên, không chỉ thế . . .
Đoan Mộc Hữu Ngọc chộp không khí, Cửu Diệu tinh trượng xuất hiện trong tay, tinh hoàn không ngừng lung lay phát ra tiếng va chạm giòn vang.
Lý Vân Tiêu cũng luyện hóa một phần Thái Sơ chân quyết, tuy rất ít nhưng trong lòng có chút cảm ứng. Tinh trượng này dường như có tình cảm, toát ra cảm xúc lo âu.
Nỗi lo lắng ảnh hưởng tâm tình Lý Vân Tiêu, trong lòng gợn sóng.
Lý Vân Tiêu nhanh chóng quyết định:
- Đi Hải Hoàng Điện!
Quyết định xong Lý Vân Tiêu cảm nhận lòng bứt rứt chậm rãi thành nặng nề, tức ngực, làm hắn nặng trĩu ưu tư.
- Loại cảm giác này . . . Rốt cuộc có chuyện gì?
Lý Vân Tiêu lo âu, từ khi tu luyện Thái Sơ chân quyết thì hắn trở nên nhạy cảm hơn, dường như sẽ biết trước vài điều kỳ lạ.
Linh Mục Địch nhắc nhở nói:
- Trong chuyến đi Hải Hoàng Điện nhớ mang theo vài người, ta không đi cùng minh chủ.
Lý Vân Tiêu gật đầu nói:
- Nguyên Tứ Hải chắc không có cường giả hư cực cảnh, nhưng ta luôn cảm thấy tinh thần bất an. Hơn nữa thủy long ngủ say trong đất Đông hải vũ địa, không biết nó có tu vi thế nào, lần này đi Hải Hoàng điện xong vừa lúc đến vũ địa xem sao.
Trong vũ địa trừ thủy long ra còn có thế giới chi kiếm đầu rồng, Kiếp Lượng Vô Thủy, là thứ Xa Vưu muốn.
Lý Vân Tiêu nghĩ đến đây chợt chững lại, đăm chiêu.
Nếu Dận Vũ luôn bám trên Hám Long chùy vậy đương nhiên sẽ không bỏ qua Kiếp Lượng Vô Thủy kiếm, thủy long đó càng là nhi tử của Dận Vũ.
Lý Vân Tiêu cảm thấy chuyện Đông hải rối ren nhưng không lo lắng quá nhiều. Miễn thực lực con thủy long đó không hơn Dận Vũ thì sẽ không gây sóng gió gì được.
Hơn nữa mục đích chính của chuyến đi là Hải Hoàng Điện, nếu có biến vậy chờ lần sau đi Đông hải cũng được.
- Quy tắc do con người, thật ra đảo Huyền Ly cũng chịu thua. Chúng ta ở thành Viêm Vũ tham ngộ quy tắc cũng phải nghe theo hiệu lệnh Vân minh chủ, đây là hiệp ước giữa đảo Huyền Ly và Thiên Vũ Minh.
Hai huynh đệ kinh ngạc.
- Cái gì?!
Vẻ mặt Chiến Du không tin lạc giọng hỏi:
- Đảo Huyền Ly cũng phải nghe lệnh Thiên Vũ Minh?
Liêu Tinh Thần trả lời:
- Không phải đảo Huyền Ly nghe theo hiệu lệnh mà là người tu luyện trong thành Viêm Vũ cần tuân theo quy định thành Viêm Vũ. Khi thành Viêm Vũ gặp ngoại địch có nghĩa vụ, trách nhiệm trợ giúp một tay. Ta mới bế quan ra xong liền cảm nhận nguyên lực dao động vì vậy chạy đến xem, không ngờ là hai người.
Huynh đệ Chiến gia hoàn toàn lạnh lòng, hết sức giật mình.
Nếu đảo Huyền Ly cũng thỏa hiệp với Thiên Vũ Minh thì Chiến Phách, Chiến Du dựa vào cái gì tranh chấp?
Nếu không tranh chẳng lẽ không tham ngộ quy tắc thập phương? Không bao giờ!
Sắc mặt hai huynh đệ âm trầm vô cùng, trong phút chốc khó thể quyết định.
- Vậy đi, ta nhường một bước cho hai vị.
Lý Vân Tiêu nói:
- Nếu tham gia Thiên Vũ Minh, miễn không dính đến ma chiến thì hai người không cần tuân theo. Nhưng nếu đụng cuộc chiến Ma tộc thì nhất định phải nghe theo hiệu lệnh, nếu không bản thiếu gia tuyệt không nương tay, giết không tha!
Thực lực của Chiến Du, Chiến Phách rất mạnh, Lý Vân Tiêu cực kỳ mong mỏi kéo hai người nhập bọn, hắn không muốn ép buộc quá đáng.
Liêu Tinh Thần cười nói:
- Lần đầu tiên Vân minh chủ ngoại lệ, hai huynh đệ hãy suy nghĩ kỹ đi. Tuy lực lượng quy tắc sẽ khuếch tán nhưng trong khoảng thời gian ngắn rất khó tán ra Nam vực, cơ hội khó được phải nắm cho chắc.
- Tốt, chúng ta đồng ý!
Chiến Du ngẫm nghĩ, đây là kết cuộc tốt nhất, cứ tiếp tục giằng co thì khó chiếm được điều kiện tốt hơn nữa.
Chiến Du không phải loại người cứng đầu ngoan cố, hiểu cách xuống bậc thang.
Chiến Du nói:
- Nhưng ta phải nói rõ ràng, miễn là không đụng đến ma chiến, dù thành Viêm Vũ bị diệt thì huynh đệ chúng ta cũng sẽ không ra tay!
Lý Vân Tiêu cười cười, ăn ý ánh mắt giao nhau với Liêu Tinh Thần.
Lý Vân Tiêu gật đầu nói:
- Yên tâm đi, nếu không vì ứng đối ma kiếp thì ta cũng không rảnh ra lệnh cho hai người. Chỉ cần hai người lập tâm thề là có thể mãi mãi ở Nam vực.
- Tâm thề?
Hai huynh đệ biến sắc, hiển nhiên không vui. Nhưng ngó sắc mặt đám người Lý Vân Tiêu, Chiến Du, Chiến Phách biết không thương lượng gì nữa. Hai người đành lập tâm thề, vẻ mặt khó chịu.
Tâm tình Lý Vân Tiêu sung sướng vỗ tay hoan nghênh.
- Hoan nghênh, hoan nghênh hai vị chính thức tham gia Thiên Vũ Minh.
- Hừ!
Mặt Chiến Du lạnh băng lạnh lùng nói:
- Mau sắp xếp một chỗ cho chúng ta tu luyện, không có ma chiến thì đừng quấy rầy hai ta!
Lý Vân Tiêu cười cười, quay sang nhìn Linh Mục Địch.
Linh Mục Địch liền sai người đi sắp xếp.
Hai huynh đệ mặt âm trầm đi theo người hướng dẫn đáp xuống thành Viêm Vũ.
Tâm tình Linh Mục Địch vui vẻ khen:
- Tuy hai huynh đệ này không phải người lương thiện nhưng rất giỏi, dể bọn họ bế quan trong thành Viêm Vũ cũng tốn, miễn cho gây sự bên ngoài.
Lý Vân Tiêu gật đầu nói:
- Hiện tại quy tắc thập phương dần dần khuếch tán, sợ là đám lão quái vật trong Vĩnh Sinh chi giới nghe tiếng tìm đên. Phải nhờ Mục Địch đại nhân cố gắng hút bọn họ vào Thiên Vũ Minh,ức độ thấp nhất thì như huynh đệ Chiến gia, ít ra đồng ý góp sức trong ma kiếp, nếu không kiên quyết không cho tiếp nhận!
Linh Mục Địch gật đầu nói:
- Rõ!
Đột nhiên hai luồng sáng từ thành Viêm Vũ bay lên, chớp mắt đến bên cạnh Lý Vân Tiêu, là Thủy Tiên và Đoan Mộc Hữu Ngọc.
Thủy Tiên kêu lên:- Vân Tiêu ca ca!
Thủy Tiên thân thiết chạy lại gần.
Lý Vân Tiêu cười với Thủy Tiên, quay sang kinh ngạc hỏi Đoan Mộc Hữu Ngọc:
- Có chuyện gì?
Mặt mày Đoan Mộc Hữu Ngọc có nét ưu sầu, tuy đôi mắt trong suốt nhưng từ trước Diệu Pháp Linh Mục của Lý Vân Tiêu thì khó giấu lo âu.
Đoan Mộc Hữu Ngọc trầm giọng nói:
- Mấy ngày ta bế quan tu luyện tinh thần luôn bất an, dường như sắp xảy ra chuyện gì, không kiềm được dùng Thiên Thần Thiêm suy tính, biểu hiện trong thân bằng có kiếp nạn lớn.
- Thân bằng?
Lý Vân Tiêu nhíu mày hỏi:
- Chỉ hướng ai?
Lý Vân Tiêu lòng máy động ngó Thủy Tiên đứng cạnh mình.
Đoan Mộc Hữu Ngọc gật đầu nói:
- Thần Thiêm chỉ hướng đất kiếp nạn là Hải Hoàng Điện.
- Cái gì?!
Lý Vân Tiêu giật mình kêu lên:
- Hải Hoàng Điện sẽ bị gì? Và ngươi . . . Có quan hệ gì với Hải Hoàng Điện?
Thủy Tiên cướp lời:
- Cô cô của hắn và mẫu thân của ta là đồng môn.
- A?
Lý Vân Tiêu ngây ngẩn, gngẫm lại Nhu Vi còn đang treo mạng dưới Thất Tinh Đăng có sâu xa với Đoan Mộc thế gia.
Đoan Mộc Hữu Ngọc nói:
- Chính xác, mẫu thân của công chúa Thủy Tiên, Nhu Vi đại nhân giống như Đoan Mộc thế gai ta, đều là truyền nhân của Thái Sơ chân quyết.
- Thì ra là vậy.
Lý Vân Tiêu nghĩ thông vài vấn đề, ví dụ Họa Đấu tàn hồn phong ấn trên người Nhu Vi. Bởi vì Phong Yếu Ly cũng là tuyền nhân Thái Sơ chân quyết, thế thì những người này có dây mơ rễ má với Bách Luân Kết y rồi.
Lý Vân Tiêu không biết Đoan Mộc Hữu Ngọc được đến truyền thừa của Bách Luân Kết y, không biết Bách Luân Kết y chết trong tay Dận Vũ.
Đoan Mộc Hữu Ngọc nói:
- Loại cảm giác này làm tinh thần ta không yên, không chỉ thế . . .
Đoan Mộc Hữu Ngọc chộp không khí, Cửu Diệu tinh trượng xuất hiện trong tay, tinh hoàn không ngừng lung lay phát ra tiếng va chạm giòn vang.
Lý Vân Tiêu cũng luyện hóa một phần Thái Sơ chân quyết, tuy rất ít nhưng trong lòng có chút cảm ứng. Tinh trượng này dường như có tình cảm, toát ra cảm xúc lo âu.
Nỗi lo lắng ảnh hưởng tâm tình Lý Vân Tiêu, trong lòng gợn sóng.
Lý Vân Tiêu nhanh chóng quyết định:
- Đi Hải Hoàng Điện!
Quyết định xong Lý Vân Tiêu cảm nhận lòng bứt rứt chậm rãi thành nặng nề, tức ngực, làm hắn nặng trĩu ưu tư.
- Loại cảm giác này . . . Rốt cuộc có chuyện gì?
Lý Vân Tiêu lo âu, từ khi tu luyện Thái Sơ chân quyết thì hắn trở nên nhạy cảm hơn, dường như sẽ biết trước vài điều kỳ lạ.
Linh Mục Địch nhắc nhở nói:
- Trong chuyến đi Hải Hoàng Điện nhớ mang theo vài người, ta không đi cùng minh chủ.
Lý Vân Tiêu gật đầu nói:
- Nguyên Tứ Hải chắc không có cường giả hư cực cảnh, nhưng ta luôn cảm thấy tinh thần bất an. Hơn nữa thủy long ngủ say trong đất Đông hải vũ địa, không biết nó có tu vi thế nào, lần này đi Hải Hoàng điện xong vừa lúc đến vũ địa xem sao.
Trong vũ địa trừ thủy long ra còn có thế giới chi kiếm đầu rồng, Kiếp Lượng Vô Thủy, là thứ Xa Vưu muốn.
Lý Vân Tiêu nghĩ đến đây chợt chững lại, đăm chiêu.
Nếu Dận Vũ luôn bám trên Hám Long chùy vậy đương nhiên sẽ không bỏ qua Kiếp Lượng Vô Thủy kiếm, thủy long đó càng là nhi tử của Dận Vũ.
Lý Vân Tiêu cảm thấy chuyện Đông hải rối ren nhưng không lo lắng quá nhiều. Miễn thực lực con thủy long đó không hơn Dận Vũ thì sẽ không gây sóng gió gì được.
Hơn nữa mục đích chính của chuyến đi là Hải Hoàng Điện, nếu có biến vậy chờ lần sau đi Đông hải cũng được.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.