Chương 833: Đùa nghịch lừa dối. (2)
Thái Nhất Sinh Thủy
27/10/2016
Chương 831: Đùa nghịch lừa dối. (2)
Cổ Phi Dương vẻ mặt tiếc nuối, nói:
- Đều tại ta không có khống chế tốt lực lượng lôi kiếp. Ai, tỷ thí lần này... , tỷ thí này xử lý thế nào?
- Không có khống chế tốt? Chính là bát giai lôi đình làm sao có thể...
Lỗ Thông Tử giận tím mặt, đột nhiên linh quang lóe lên, hắn sững sờ tại chỗ, cảm xúc vững vàng lại, ánh mắt phức tạp nhìn qua Cổ Phi Dương, cũng nhìn Thiên Chiếu Tử, hai người lập tức giật mình, thì ra tiểu tử này cố ý!
Cổ Phi Dương vẻ mặt ngưng trọng thở dài:
- Thiên phú của Ngả cực cao, quá mức yêu nghiệt, chỉ sợ hai vị ra tay, cũng chưa chắc...
Hắn không nói tiếp nữa, Lỗ Thông Tử cùng Thiên Chiếu Tử nội tâm chấn động mạnh, Cổ Phi Dương nói lời này tự nhiên bọn họ tin tưởng. Ngay cả hắn cũng nói hai người không phải đối thủ, thiên hạ này ai có thể địch? Hẳn là danh hào thuật luyện sư đệ nhất thiên hạ cũng bị Yêu tộc man di lấy được?
Kết quả này dù thuật luyện sư nào của Nhân tộc cũng không chịu được.
Viên Cao Hàn lúc trước cũng bị hành vi của Cổ Phi Dương làm tức giận, về sau cuối cùng từ trong thần sắc Thiên Chiếu Tử hiểu được, trong nội tâm tỏa ra vẻ cổ quái, cảm thấy người này thật đáng sợ, không ngờ có thể nghĩ ra biện pháp quấy nhiễu trận đấu, trực tiếp thay đổi kết cục, tuy có chút bỉ ổi, nhưng ít ra tạm thời bảo trụ mặt mũi Nhân tộc, vào lúc này hắn sinh ra một tia kiêng kị với Cổ Phi Dương.
Về sau Thiên Chiếu Tử tuyên bố tỷ thí đột nhiên bị sự cố làm gián đoạn, phán hòa không phân thắng bại, lập tức làm cho yêu tộc bất mãn.
Cổ Phi Dương mày dạn mặt dày lạnh lùng nói:
- Ta vừa rồi luyện chế bát giai Lưỡng Nghi Đan, hơn nữa đã ngưng hình, là tất cả mọi người trông thấy. Mà Ngả đại sư dường như cái gì cũng không có luyện ra, nếu không phải tính toán thế hoà không phân thắng bại thì nên do ta thắng.
Lần này làm cho tất cả người Yêu tộc á khẩu không trả lời được, từ tiến độ trước khi nổ tung mà nói, thật sự là Cổ Phi Dương muốn cao hơn một bậc, nhưng chuyện này con mẹ nó quá biệt khuất a. Đừng nói những đại yêu này, ngay cả Ngả thân bị trọng thương cũng tức giận phun máu, trong mắt lộ vẻ u oán.
Ngả càng khó thở, hắn hẹn ba ngày sau tái chiến.
Cổ Phi Dương cũng đáp ứng, ba ngày ngày sau Ngả không cách nào khôi phục tới đỉnh phong, nếu như ngay cả có cơ hội này còn không thể tắng hắn, Nhân tộc lần này thật không có cái gì trông cậy vào cả.
Nhưng làm cho mọi người tâm kinh đảm hàn là, mặc dù Ngả thân bị trọng thương, luyện chế huyền khí ba ngày sau lại lực áp Cổ Phi Dương.
Cổ Phi Dương dưới tình thế cấp bách, bí quá hoá liều, trực tiếp cầm ba thanh kiếm ý đại biểu bản thân, trực tiếp dung hợp với nhau, lại dùng cửu giai Yêu Long hóa thành kiếm hồn luyện cùng với nhau, lập tức luyện chế ra -- Kiếm Trảm Tinh Thần!
Bảo kiếm xuất thế ánh sáng ngàn dặm, kiếm quang thông suốt xông thẳng chín tầng trời, thập phần Trùng hợp đánh tan lôi kiếp huyền khí cửu giai của Ngả.
Cảnh này lập tức làm mọi người trợn mắt há hốc mồm.
Lôi kiếm huyền khí của đối phương bị kiếm quang của Kiếm Trảm Tinh Thần đánh tan, dần dần tan thành mây khói.
Ngả há to mồm nhìn qua bầu trời khôi phục nắng ráo, huyền khí thật vất vả ngưng hình bị đánh tan lôi kiếp, phẩm giai chỉ là cửu giai sơ cấp mà thôi, thậm chí so với cửu giai sơ cấp còn kém hơn.
- Ngươi... Ngươi...
Ngả tức giận muốn ngât sdid, chỉ vào Cổ Phi Dương nói không ra lời, nhưng mà một đạo kiếm quang vừa rồi đúng là rất quỷ dị, không hề giống nhân lực gây nên, mà giống như linh tính mười phần, kiếm quang tự chém.
Loại tình huống này, Ngả không thể không nhận thua, nhìn qua Kiếm Trảm Tinh Thần, thở dài:
- Chuôi kiếm này của ngươi phẩm chất đạt tới thánh khí, cho dù ta có thể thành công luyện chế ra cũng không bằng, lần này ta là thật thua ngươi.
Nội tình kỹ càng trận chiến này, Hóa Thần Hải cùng Thánh Vực tự nhiên sẽ không truyền ra bên ngoài, từ nay về sau Cổ Phi Dương càng danh chấn thiên hạ, như mặt trời ban trưa!
Mà Cổ Phi Dương lúc ấy trong tình huống cấp bách dung hợp ba thanh kiếm ý với nhau, hắn hô một câu làm Viên Cao Hàn nhớ rất sâu, chính là:
- Cả đời bổn tọa, không thua người nào!
...
Giọng nói như từ mười mấy năm trước truyền về, hoàn toàn trùng hợp với câu nói của Lý Vân Tiêu lúc trước.
Viên Cao Hàn dần dần phục hồi tinh thần từ hồi tưởng, nhìn qua đồ đệ của mình đang tỷ thí với Lý Vân Tiêu, cuối cùng là Huyễn Ba Thiên Kinh Quyết hoàn thành liên tục, thần hồ kỳ kỹ, hắn không còn có chút hoài nghi nào cả, khó có thể tin mở miệng nói:
- Thì ra là ngươi, thì ra ngươi không có chết ah, Cổ Phi Dương!
Lý Vân Tiêu sử dụng mấy thức cuối cùng của Huyễn Ba Thiên Kinh Quyết nhanh như tia chớp, thậm chí đám người Cẩn Huyên ngay cả tàn ảnh cũng không bắt được, rốt cục kết đan mà thành, một viên đan dược không ngừng xoay tròn trên không trung, tản mát ra đan hương bành trướng, phía trên còn có hào quang sáng ngời, làm cho người ta không nhịn được nuốt hào quang vào bụng.
Mạc Hoa Nguyên nhìn qua đã ngây ngốc, Lý Vân Tiêu đánh ra mấy thức này với tốc độ liên tục, thần hồ kỳ kỹ!
Cả gian phòng vô cùng yên tĩnh, không có chút âm thanh nào cả.
Âm thanh của Viên Cao Hàn vang lên trong Giới Thần Bi, ngưng giọng thở dài, nói:
-Thì ra là ngươi, ngươi còn không có chết, Cổ Phi Dương!
Toàn thân Lý Vân Tiêu chấn động, thầm nghĩ không tốt, nhất định là bị đối phương nhìn ra chút gì đó, xấu hổ cười nói:
- Lão Viên, ngươi nói gì thế?
Viên Cao Hàn lơ đễnh với hắn, nói ra:
- Vậy giải thích thông, khó trách ở vực ngoại tinh không gặp ngươi đã cảm thấy ngươi thâm bất khả trắc, dùng tuổi của ngươi chỉ mười mấy tuổi, nếu thật sự có thành tựu như ngươi nói, làm cho vô số thiên tài từ tuyên cổ tới nay tự ti mặc cảm.
Hắn cho rằng Lý Vân Tiêu là đoạt xá thân thể của người khác.
Lý Vân Tiêu mỉm cười, nói:
- Ngươi làm sao lại xác định ta là Cổ Phi Dương?
Viên Cao Hàn nói:
- Phi Hoa Lạc Tuyết mười hai thức thủ pháp trụ cột, cho dù là bản thể của ta cũng không thi triển tốt như thế. Còn có Huyễn Ba Thiên Kinh Quyết mấy thức thu quan cuối cùng này, ta cũng từng thử qua, căn bản không cách nào thi triển liên tục, mà ngươi lại thi triển thần hồ kỳ kỹ. Mấu chốt vẫn câu nói kia, ngươi không biết năm đó ở Hóa Thần Hải, rất giống câu ngươi nói khi luyện chế Kiếm Trảm Tinh Thần hay sao?
Lý Vân Tiêu cười khổ không thôi, không thể ngờ lại nhiều sơ hở như thế. Đối phương dù sao cũng là thế hệ phi phàm, ở chung thời gian dài không muốn bị nhìn thấu cũng có, cũng dứt khoát thừa nhận, cười nói:
- Ngươi nói toạc ra thân phận ta, sẽ không sợ cả đời này không ra được sao?
Viên Cao Hàn tràn đầy thần sắc đắng chát, nói:
- Rốt cuộc ta hiểu rồi, ngươi nói khôi phục thực lực là để ta rời khỏi, thì ra là muốn khôi phục đến Cửu Thiên đỉnh phong... cho dù ta không có nói toạc ra thân phận của ngươi, bằng vào bí mật Giới Thần Bi này ngươi làm sao có thể buông tha? Chỉ có chờ ngươi trở lại Võ Đế đỉnh phong, khi đó tăng thêm thánh khí nơi tay, trong thiên hạ không có gì băn khoăn, khi đó ta sẽ tự do rồi.
Cổ Phi Dương vẻ mặt tiếc nuối, nói:
- Đều tại ta không có khống chế tốt lực lượng lôi kiếp. Ai, tỷ thí lần này... , tỷ thí này xử lý thế nào?
- Không có khống chế tốt? Chính là bát giai lôi đình làm sao có thể...
Lỗ Thông Tử giận tím mặt, đột nhiên linh quang lóe lên, hắn sững sờ tại chỗ, cảm xúc vững vàng lại, ánh mắt phức tạp nhìn qua Cổ Phi Dương, cũng nhìn Thiên Chiếu Tử, hai người lập tức giật mình, thì ra tiểu tử này cố ý!
Cổ Phi Dương vẻ mặt ngưng trọng thở dài:
- Thiên phú của Ngả cực cao, quá mức yêu nghiệt, chỉ sợ hai vị ra tay, cũng chưa chắc...
Hắn không nói tiếp nữa, Lỗ Thông Tử cùng Thiên Chiếu Tử nội tâm chấn động mạnh, Cổ Phi Dương nói lời này tự nhiên bọn họ tin tưởng. Ngay cả hắn cũng nói hai người không phải đối thủ, thiên hạ này ai có thể địch? Hẳn là danh hào thuật luyện sư đệ nhất thiên hạ cũng bị Yêu tộc man di lấy được?
Kết quả này dù thuật luyện sư nào của Nhân tộc cũng không chịu được.
Viên Cao Hàn lúc trước cũng bị hành vi của Cổ Phi Dương làm tức giận, về sau cuối cùng từ trong thần sắc Thiên Chiếu Tử hiểu được, trong nội tâm tỏa ra vẻ cổ quái, cảm thấy người này thật đáng sợ, không ngờ có thể nghĩ ra biện pháp quấy nhiễu trận đấu, trực tiếp thay đổi kết cục, tuy có chút bỉ ổi, nhưng ít ra tạm thời bảo trụ mặt mũi Nhân tộc, vào lúc này hắn sinh ra một tia kiêng kị với Cổ Phi Dương.
Về sau Thiên Chiếu Tử tuyên bố tỷ thí đột nhiên bị sự cố làm gián đoạn, phán hòa không phân thắng bại, lập tức làm cho yêu tộc bất mãn.
Cổ Phi Dương mày dạn mặt dày lạnh lùng nói:
- Ta vừa rồi luyện chế bát giai Lưỡng Nghi Đan, hơn nữa đã ngưng hình, là tất cả mọi người trông thấy. Mà Ngả đại sư dường như cái gì cũng không có luyện ra, nếu không phải tính toán thế hoà không phân thắng bại thì nên do ta thắng.
Lần này làm cho tất cả người Yêu tộc á khẩu không trả lời được, từ tiến độ trước khi nổ tung mà nói, thật sự là Cổ Phi Dương muốn cao hơn một bậc, nhưng chuyện này con mẹ nó quá biệt khuất a. Đừng nói những đại yêu này, ngay cả Ngả thân bị trọng thương cũng tức giận phun máu, trong mắt lộ vẻ u oán.
Ngả càng khó thở, hắn hẹn ba ngày sau tái chiến.
Cổ Phi Dương cũng đáp ứng, ba ngày ngày sau Ngả không cách nào khôi phục tới đỉnh phong, nếu như ngay cả có cơ hội này còn không thể tắng hắn, Nhân tộc lần này thật không có cái gì trông cậy vào cả.
Nhưng làm cho mọi người tâm kinh đảm hàn là, mặc dù Ngả thân bị trọng thương, luyện chế huyền khí ba ngày sau lại lực áp Cổ Phi Dương.
Cổ Phi Dương dưới tình thế cấp bách, bí quá hoá liều, trực tiếp cầm ba thanh kiếm ý đại biểu bản thân, trực tiếp dung hợp với nhau, lại dùng cửu giai Yêu Long hóa thành kiếm hồn luyện cùng với nhau, lập tức luyện chế ra -- Kiếm Trảm Tinh Thần!
Bảo kiếm xuất thế ánh sáng ngàn dặm, kiếm quang thông suốt xông thẳng chín tầng trời, thập phần Trùng hợp đánh tan lôi kiếp huyền khí cửu giai của Ngả.
Cảnh này lập tức làm mọi người trợn mắt há hốc mồm.
Lôi kiếm huyền khí của đối phương bị kiếm quang của Kiếm Trảm Tinh Thần đánh tan, dần dần tan thành mây khói.
Ngả há to mồm nhìn qua bầu trời khôi phục nắng ráo, huyền khí thật vất vả ngưng hình bị đánh tan lôi kiếp, phẩm giai chỉ là cửu giai sơ cấp mà thôi, thậm chí so với cửu giai sơ cấp còn kém hơn.
- Ngươi... Ngươi...
Ngả tức giận muốn ngât sdid, chỉ vào Cổ Phi Dương nói không ra lời, nhưng mà một đạo kiếm quang vừa rồi đúng là rất quỷ dị, không hề giống nhân lực gây nên, mà giống như linh tính mười phần, kiếm quang tự chém.
Loại tình huống này, Ngả không thể không nhận thua, nhìn qua Kiếm Trảm Tinh Thần, thở dài:
- Chuôi kiếm này của ngươi phẩm chất đạt tới thánh khí, cho dù ta có thể thành công luyện chế ra cũng không bằng, lần này ta là thật thua ngươi.
Nội tình kỹ càng trận chiến này, Hóa Thần Hải cùng Thánh Vực tự nhiên sẽ không truyền ra bên ngoài, từ nay về sau Cổ Phi Dương càng danh chấn thiên hạ, như mặt trời ban trưa!
Mà Cổ Phi Dương lúc ấy trong tình huống cấp bách dung hợp ba thanh kiếm ý với nhau, hắn hô một câu làm Viên Cao Hàn nhớ rất sâu, chính là:
- Cả đời bổn tọa, không thua người nào!
...
Giọng nói như từ mười mấy năm trước truyền về, hoàn toàn trùng hợp với câu nói của Lý Vân Tiêu lúc trước.
Viên Cao Hàn dần dần phục hồi tinh thần từ hồi tưởng, nhìn qua đồ đệ của mình đang tỷ thí với Lý Vân Tiêu, cuối cùng là Huyễn Ba Thiên Kinh Quyết hoàn thành liên tục, thần hồ kỳ kỹ, hắn không còn có chút hoài nghi nào cả, khó có thể tin mở miệng nói:
- Thì ra là ngươi, thì ra ngươi không có chết ah, Cổ Phi Dương!
Lý Vân Tiêu sử dụng mấy thức cuối cùng của Huyễn Ba Thiên Kinh Quyết nhanh như tia chớp, thậm chí đám người Cẩn Huyên ngay cả tàn ảnh cũng không bắt được, rốt cục kết đan mà thành, một viên đan dược không ngừng xoay tròn trên không trung, tản mát ra đan hương bành trướng, phía trên còn có hào quang sáng ngời, làm cho người ta không nhịn được nuốt hào quang vào bụng.
Mạc Hoa Nguyên nhìn qua đã ngây ngốc, Lý Vân Tiêu đánh ra mấy thức này với tốc độ liên tục, thần hồ kỳ kỹ!
Cả gian phòng vô cùng yên tĩnh, không có chút âm thanh nào cả.
Âm thanh của Viên Cao Hàn vang lên trong Giới Thần Bi, ngưng giọng thở dài, nói:
-Thì ra là ngươi, ngươi còn không có chết, Cổ Phi Dương!
Toàn thân Lý Vân Tiêu chấn động, thầm nghĩ không tốt, nhất định là bị đối phương nhìn ra chút gì đó, xấu hổ cười nói:
- Lão Viên, ngươi nói gì thế?
Viên Cao Hàn lơ đễnh với hắn, nói ra:
- Vậy giải thích thông, khó trách ở vực ngoại tinh không gặp ngươi đã cảm thấy ngươi thâm bất khả trắc, dùng tuổi của ngươi chỉ mười mấy tuổi, nếu thật sự có thành tựu như ngươi nói, làm cho vô số thiên tài từ tuyên cổ tới nay tự ti mặc cảm.
Hắn cho rằng Lý Vân Tiêu là đoạt xá thân thể của người khác.
Lý Vân Tiêu mỉm cười, nói:
- Ngươi làm sao lại xác định ta là Cổ Phi Dương?
Viên Cao Hàn nói:
- Phi Hoa Lạc Tuyết mười hai thức thủ pháp trụ cột, cho dù là bản thể của ta cũng không thi triển tốt như thế. Còn có Huyễn Ba Thiên Kinh Quyết mấy thức thu quan cuối cùng này, ta cũng từng thử qua, căn bản không cách nào thi triển liên tục, mà ngươi lại thi triển thần hồ kỳ kỹ. Mấu chốt vẫn câu nói kia, ngươi không biết năm đó ở Hóa Thần Hải, rất giống câu ngươi nói khi luyện chế Kiếm Trảm Tinh Thần hay sao?
Lý Vân Tiêu cười khổ không thôi, không thể ngờ lại nhiều sơ hở như thế. Đối phương dù sao cũng là thế hệ phi phàm, ở chung thời gian dài không muốn bị nhìn thấu cũng có, cũng dứt khoát thừa nhận, cười nói:
- Ngươi nói toạc ra thân phận ta, sẽ không sợ cả đời này không ra được sao?
Viên Cao Hàn tràn đầy thần sắc đắng chát, nói:
- Rốt cuộc ta hiểu rồi, ngươi nói khôi phục thực lực là để ta rời khỏi, thì ra là muốn khôi phục đến Cửu Thiên đỉnh phong... cho dù ta không có nói toạc ra thân phận của ngươi, bằng vào bí mật Giới Thần Bi này ngươi làm sao có thể buông tha? Chỉ có chờ ngươi trở lại Võ Đế đỉnh phong, khi đó tăng thêm thánh khí nơi tay, trong thiên hạ không có gì băn khoăn, khi đó ta sẽ tự do rồi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.