Vạn Cổ Chí Tôn

Chương 229: Hổ gầm chấn động núi rừng

Thái Nhất Sinh Thủy

06/07/2017

Nguyên bản đối với Tứ Tượng Trận đơn giản này cũng không ôm hy vọng quá lớn, nhưng không nghĩ tới dĩ nhiên thật sự có thể nhốt lại Vũ Vương cường giả. Tuy rằng vừa nãy ở dưới công kích, nguyên khí trong cơ thể hao tổn rất lớn, nhưng dựa theo trình độ hiện nay đến xem, muốn chống đỡ nửa nén hương thời gian là vấn đề không lớn.

– Cái gì?

Sử Duệ Đạt biến sắc, mình lại bị hai tên Vũ Quân dùng trận pháp nhốt lại? Chuyện này quả thật là khó mà tin nổi! Hắn như phát điên ở trong trận pháp liều mạng công kích, tuy rằng sắc mặt Trần Đại Sinh cùng Lạc Vân Thường càng ngày càng kém, nhưng vẫn như cũ vững như thành đồng vách sắt, mặc cho hắn công kích làm sao cũng không phá được.

Tiêu Khinh Vương hướng về Bàng Thành Văn bị đánh bay chạy như bay, sắc mặt Chu Xuyên càng thêm khó coi, hắn cắn răng nghiến lợi nói:

– Rõ ràng, kế hoạch của các ngươi là trước tiên dùng ảo thuật để chúng ta vứt bỏ chiến xa. Sau đó dùng trận pháp nhốt Sử Duệ Đạt, chờ Tiêu Khinh Vương đánh giết Bàng Thành Văn sẽ lại trở đánh giết Sử Duệ Đạt. Quả nhiên là diệu kế! Vậy người đối phó ta đâu? Tuy rằng ta chỉ là nhất tinh Đại vũ sư, nhưng khẳng định cũng sắp xếp nhân thủ đi.

Lý Vân Tiêu cười nói:

– Không vội, sách lược của ta chính là tận lực kéo dài thời gian, chờ Tiêu Khinh Vương giết chết một cái là tốt rồi.

Trong mắt Chu Xuyên loé ra sát ý nồng đậm, một Huyền Binh hiện lên ở trong tay, phi thân chém tới, quát lên:

– Xem ra ngươi quả nhiên là đầu lĩnh của những người này, trước giết ngươi lại cứu Sử Duệ Đạt, cuối cùng chém giết Tiêu Khinh Vương!

Hắn nhất thời rõ ràng cơ hội của mình, cơ hội của hai người là bình quân, liền xem là Bàng Thành Văn chết trước hay là Sử Duệ Đạt đi ra trước. Nếu có hai tên thất tinh Vũ Vương liên thủ, Tiêu Khinh Vương quyết không địch lại.

– Ha ha, không cần nôn nóng như vậy? Nếu ta không đoán sai, Ngũ Hành Đỉnh liền ở trên thân ngươi đi.

Dưới chân Lý Vân Tiêu lướt nhẹ, thân hóa lạc diệp, hướng mặt sau nhẹ nhàng phiêu đi.

Trong lòng Chu Xuyên kinh hãi, hắn làm sao cũng không hiểu Lý Vân Tiêu làm sao đoán được. Đồ vật quý trọng như thế, người bình thường đều sẽ cho rằng ở trong tay người có tu vi cao nhất, đáng tiếc hắn gặp phải là người điên không bình thường.

Tuy rằng hắn phi thân chém qua, nhưng chỉ là hư chiêu. Toàn bộ tâm thần cảnh giác nhìn bốn phía, đối phương nhất định sắp xếp nhân thủ đối phó mình. Hiện tại còn chưa đi ra, hẳn là không có mấy phần chắc chắn, vì lẽ đó tận lực kéo dài thời gian.

– Không cần nhìn, không còn ai rồi.



Lý Vân Tiêu khẽ cười nói:

– Người của ta toàn bộ an bài đi làm việc, chỉ có thể tự mình đối phó ngươi rồi.

– Hừ, tin ngươi mới là quỷ!

Chu Xuyên lạnh giọng quát lên, kiếm trong tay càng ngày càng mãnh, nhưng ngơ ngác phát hiện dĩ nhiên hoàn toàn không đụng tới góc áo đối phương, lần này nhất thời hoảng sợ lên.

– Lẽ nào hắn thật không có hậu chiêu?

Chu Xuyên nhìn Lý Vân Tiêu một mặt hờ hững, nội tâm nghi ngờ không thôi, hắn hét lớn một tiếng “giải phong”, nhất thời Huyền Binh hóa thành một linh xà, tốc độ nhanh chóng, lại như là chiêu thức phạm vi công kích lớn, bao phủ một vùng không gian, loại kiếm pháp này chính là khắc tinh của một ít thân pháp kỳ diệu.

Lý Vân Tiêu cũng hơi kinh ngạc, dưới chân di hình hoán ảnh càng thêm cấp tốc, dĩ nhiên ở trong phạm vi cực kỳ nhỏ hẹp tránh né Linh Xà kiếm công kích, lúc nào cũng có thể gặp nạn, lại chuyển nguy thành an, làm Chu Xuyên trợn mắt ngoác mồm. Lần này hắn mới chính thức tin tưởng Lý Vân Tiêu, đối phương hẳn là không có hậu chiêu, bởi vì có thể người của đối phương cực kỳ có hạn, hơn nữa loại thân pháp này đủ để chống đỡ hắn kéo dài thời gian.

– Nếu ngươi tự tin như vậy, lần này xem ngươi làm sao trốn, giải phong!

Chu Xuyên lần thứ hai quát lên, Linh Xà kiếm trong tay chợt bộc phát ra một ánh hào quang, thân thể Linh Xà kia đột nhiên cấp tốc bành trướng, trong thời gian ngắn kịch liệt nở lớn bảy tám lần, biến thành một binh khí hình đại mãng, mạnh mẽ cắn tới Lý Vân Tiêu.

– Hai lần giải phong?

Lý Vân Tiêu cả kinh, nhất thời đối với thực lực của Chu gia bắt đầu phỏng chừng lần nữa. Huyền Binh có thể hai lần giải phong, đẳng cấp chí ít cũng phải cấp bốn! Đồng thời cần Thuật Luyện Sư cấp năm trở lên mới có thể luyện chế ra.

Chỉ là một quản gia Đại vũ sư, liền có trang bị như thế, có thể thấy được thực lực và gốc gác Chu gia, xác thực không phải Viêm Vũ Thành hiện nay có thể dễ dàng mạo phạm.

Trong mắt hắn loé ra một tia nghiêm nghị, nhìn Linh Xà kiếm chém xuống, không lùi không tránh, mà là song chưởng không ngừng biến hóa thủ quyết, từng đạo từng đạo khí thể màu vàng nổi lên ở quanh thân, cuối cùng ngưng tụ trong lòng bàn tay, một văn ấn to lớn màu vàng tụ mà tán, vỗ mạnh bay lên.

– Phù Sinh Nhược Mộng, Phi Hồng Hữu Ấn. Phù Du ấn!



Oanh…

Hào quang màu vàng tăng mạnh, từ lòng bàn tay của Lý Vân Tiêu bắn ra, như một đóa sen vàng to lớn đột nhiên mở ra, đâm người gai mắt. Thân thể Cự mãng nhất thời bị thôn phệ vào trong kim quang, phát sinh từng tiếng rên rỉ, đột nhiên chấn động bay ra ngoài.

– Đây là võ kỹ gì? Uy lực dĩ nhiên to lớn như thế!

Chu Xuyên cả kinh, Linh Xà kiếm trong tay bị chấn trở về, một luồng sức mạnh khổng lồ lan truyền lên, đem thân thể hắn chấn động đến mức liên tiếp lui về phía sau.

Lý Vân Tiêu nghiêm nghị từ trong ánh vàng đi ra, từng đạo từng đạo nguyên khí gợn sóng ở trên người tản mát, hắn lãnh đạm nói:

– Nếu ngươi chỉ có trình độ này, vậy tất cả sẽ kết thúc.

– Xác thực chỉ là nguyên lực gợn sóng của ngũ tinh Võ sư, dĩ nhiên đánh văng Linh Xà kiếm của ta! Chuyện này rốt cuộc là như thế nào?

Chu Xuyên khiếp sợ, tràn đầy không thể tin nỗi.

Ở cách đó không xa, Lạc Vân Thường, Trần Đại Sinh cùng Sử Duệ Đạt cũng dị thường khiếp sợ, hai người trước trên căn bản có thể tiếp thu, nhưng Sử Duệ Đạt là làm sao cũng không thể nào tin nổi, hắn cảm nhận được xa xa khí tức của Bàng Thành Văn càng ngày càng yếu, nhất thời lòng như lửa đốt, điên cuồng công kích đại trận.

Trần Đại Sinh cùng Lạc Vân Thường biến sắc, vội vàng lấy ra mấy viên đan dược nuốt xuống, tiếp tục khổ sở chống đỡ.

Chu Xuyên dần dần tiếp nhận sự thực trước mắt này, trong mắt tuôn ra một luồng tức giận ngập trời, một lực lượng kỳ dị ở trong người lan tràn ra, da trên người hiện ra từng tầng từng tầng Thanh Lân, đầu lâu trở nên nhọn, phảng phất như một cái đầu rắn.

– Yêu tộc công pháp?

Lý Vân Tiêu hơi nhướng mày, tuy rằng loại công pháp này uy lực rất lớn, nhưng người học vô cùng ít ỏi. Lúc trước tại Phượng Hoàng Sơn, Lệ Văn Thạch tu luyện Chu Cáp ma công, cuối cùng chết trong tay thê tử của mình.

– Ồ? Ngươi cũng biết Yêu tộc công pháp? Xem ra Thành chủ nho nhỏ như ngươi cũng không đơn giản a!

Sau khi Chu Xuyên biến thân, một luồng yêu lực từ trên người lan ra, trong tay cầm Linh Xà kiếm, thật giống như hai con rắn to, khiến lòng người sinh ra khủng bố, không rét mà run.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Vạn Cổ Chí Tôn

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook