Chương 1695: Hóa thân Chân Long? (2)
Thái Nhất Sinh Thủy
31/10/2016
Chương 1694: Hóa thân Chân Long? (2)
Yêu Long đã nhận ra tâm cảnh của hắn, nói:
Thiên hạ tương lai, có lẽ chính là cuộc chiến giữa hai người các ngươi rồi!
Cổ nhiệt huyết của Lý Vân Tiêu dần lui lại, khóe miệng lộ ra vẻ mĩm cười, nói:
-Hy vọng đi, nếu không chỉ có một mình ta trùng kích Thần Cảnh, đó là chuyện tịch mịnh cỡ nào a!
Chiến ý trong mắt của hắn lóe lên rồi biến mất, nói khẽ:
Rất chờ mong có thể đánh trận nữa a, đáng tiếc lại không phải hiện giờ.
Lý Vân Tiêu, ngươi đang làm gì thế?
Bắc Minh Lai Phong cách đó không xa cả giận nói:
Tất cả mọi người đang liều mạng giết địch, ngươi một người đứng đó quan sát, có biết liêm sỉ không thế?
Lý Vân Tiêu cười nhạt một tiếng, quay người liền gia nhập vào trong vòng chiến.
Dùng thực lực của hắn hiện giờ, những lâu la này căn bản không cách nào ngăn cản, mặc dù có vài tên huyết mạch phản tổ lợi hại, nhưng hắn muốn giải quyết cũng chỉ cần mấy chiêu thôi.
Hắn như tản bộ đi dạo trong vòng chiến, một bước lại xuất thủ một lần, một chiêu giết một người.
Biểu lộ nhẹ nhàng kia khiến Bắc Minh Lai Phong vừa hận lại ghen sợ hãi, một cổ lửa giận trực tiếp rót vào bảo kiếm trong tay, ra tay càng thêm ác độc.
Lý Vân Tiêu nhìn như ra tay tùy ý, nhưng đều có lựa chọn cả, một là bảo vệ bằng hữu của mình, hai là bảo vệ chiến hạm an toàn, những người uy hiếp đến hai điều này đều bị hắn đánh chết, trên toàn bộ chiến hạm nhìn như lộn xộn, một mảnh hỗn loạn, nhưng kỳ thực đều nằm trong khống chế của hắn cả.
Trên trời aco, Nhuận Tường trực tiếpa ấn sống lưng rồng vào cơ thể mình, thừa nhận lấy thống khổ cực lớn, trong hai tròng mắt tuôn ra lửa giận, cả người đều bị Long huyết nhuộm đỏ.
“Oanh”
Ngay khi Long chi bí bảo kia dung nhập vào cơ thể, khí tức của hắn lần nữa kéo lên một cấp độ, chỉ riêng khí kình đã như từng miếng thép đập tới trên người Bắc Minh Kháng Thiên.
Ha ha ha ha ha HAAA
Trên trời cao truyền đến một hồi cười to của Nhuận Tường, hiện giờ bên ngoài thân hắn đã hoàn toàn không còn bộ dạng như trước nữa, gương mặt đã triệt để Long Hóa rồi:
Cổ lực lượng này, năm kiện Long chi bí bảo, vậy mà dưới trạng thái kỳ dị quay về Mãng Hoang lại bị ta dung hợp hoàn mỹ với cơ thể, ha ha ha.
Lúc ở thành Hồng Nguyệt hắn dung hợp bốn kiện Long chi bí bảo, thân thể đã bị lực cắn trả phá hư cực lớn, bốn kiện cơ hồ đã là cực hạn của hắn, khi đó hắn mới biết, muốn dung hợp chín kiện bí bảo hóa thân Chân Long là chuyện không thể nào, chỉ có thông qua tu luyện không ngừng, tăng cường huyết mạch và lực lượng thân thể, mới có thể dung hợp được nhiều hơn nữa.
Cho nên đạt được kiện Long chi bí bảo thứ năm mà Đông Hải Long cung cho hắn hắn cũng không còn kích động như lúc trước nữa, căn bản không dám dễ dàng vận dụng, nếu không chỉ có kết cục bạo thể mà chết, lại không nghĩ tới dưới cơ duyên xảo hợp, trong hoản cảnh phản tổ này vậy mà khiến hắn dung hợp hoàn mỹ năm kiện, thực lực đạt đến đỉnh phong trước nay chưa từng có.
Trong lòng Bắc Minh Kháng Thiên cũng một hồi hoảng sợ, nhưng trên mặt vẫn là biểu lộ lạnh băng, lạnh giọng nói:
Dù có đưa thứ gì vào trong cơ thể đi nữa, vẫn không thay đổi kết quả ngươi bị đánh đâu.
Thân thể của hắn lăng không lóe lên, liền trực tiếp xuất hiện cách Nhuận Tường mấy chục thước c, hai tay tự tin ôm trước người, chỉ riêng khí tức chấn đi đã trực tiếp phá vỡ Long tức vờn quanh bên người Nhuận Tườn, đánh cho Nhuận Tường trực tiếp lui về phía sau mấy chục thước mới đứng vững thân thể.
Sắc mặt Nhuận Tường đại biến, trong đôi mắt lóe lên lãnh mang, lạnh giọng nói:
Võ Đế cửu tinh?
Trên mặt Bắc Minh Kháng Thiên hiển hiện một tia trào phúng, khinh miệt nói:
Ngươi không khỏi quá đề cao bản thân rồi? Đối phó loại người như ngươi cân gì đến Võ Đế cửu tinh?
Hắn giơ chân lên, lăng không đá tới, một đạo Huyền Băng chi lực đánh tới mục tiêu, xẹt qua trên bầu trời một đạo băng hà hoa mỹ.
Nhuận Tường sớm đã cảnh giác ở đằng kia, nghe thấy đối phương không có lực lượng Võ Đế cửu tinh lập tức nhẹ nhàng thở ra, nếu không căn bản không cần đánh, hắn cũng trực tiếp xoay người bỏ chạy ngay.
Người quá đề cao bản thân chính là ngươi đấy.
Sắc mặt Nhuận Tường phát lạnh, mở to miệng hét lớn một tiếng, Long uy chấn thiên, sau đó năm ngón tay nắm chặt thành quyền, thân thể trực tiếp đánh lên đạo băng hà kia
“Rầm rầm rầm phanh”
Cả con sông đều bị nghiền nát, đầy trời đều là băng tinh nổ tung, cực kỳ đẹp mắt.
Thử xem Chân Long pháp thân của ta đây!
Nhuận Tường sau một quyền liền hét lớn một tiếng, cả người lăng không vọt lên, giống như một đầu Long hình bay lượn trên bầu trời vậy, sau đó liền lao xuống dưới
Bắc Minh Lai Phong biến sắc, Long Uy chi lực cực lớn không chỉ tạo thành trọng áp đối với thân thể, càng đánh thẳng vào linh hồn, khiến trong lòng của hắn một hồi táo bạo phiền muộn:
Con người ta từ nhỏ đã cực kỳ ghét côn trùng rồi
Trong mắt của hắn lóe lên hàn quang, lập tức nổi lên sát tâm.
Hai tay ôm trước người để xuống, cả người sừng sững trên trời cao như một tòa băng sơn không ngã, khí tức trên thân đột nhiên thoáng cái thu liễm, không có chút dấu hiệu nào cả.
Nhuận Tường đột nhiên biên sắc, tuy rằng Bắc Minh Kháng Thiên không làm gì cả, chỉ đứng ở đó, nhưng hắn lại cảm nhận được một cổ hồi hộp không hiểu, khí thế kia trực tiếp phá vỡ Long Uy của hắn, khiến trong lòng hắn dâng lên một cổ cảm giác bất an.
Không tốt người này mặc dù không phải Võ Đế cửu tinh, sợ rằng cũng kém không xa nữa.
Nhuận Tường cảm thấy kinh hãi, Chân Long pháp thân xoay chuyển trên không, đổi công làm thủ, liền phi tốc thối lui ra sau.
Hừ, hiện giờ mới biết trốn, đã chậm rồi.
Bắc Minh Kháng Thiên cười lạnh một tiếng, lăng không bước ra một bước, giơ tay lên, trên bầu trời lập tức tối sầm lại, một đạo vòng xoáy Tinh Vân hiển hiện, bao phủ Thiên Địa.
Mọi người trên chiến hạm cửu giai cũng cảm nhận được bầu trời biến hóa, đột nhiên ngẩng đầu, trong lòng đều cả kính, một chiêu này bọn hắn vừa mới thấy không lâu trước từ trên người Bắc Minh trạch, đúng là Thiên Ngoại Tam Thức cực kỳ cường đại kia
Bắc Minh Lai Phong cũng giật mình, vốn tưởng rằng Bắc Minh Kháng Thiên ra tay chỉ chốc lát sẽ kếtthúc, lại không nghĩ tới phải dùng đến Thiên Ngoại Tam Thức
Hắn và Lý Vân Tiêu đều cảm thấy nghi hoặc, chẳng lẽ Nhuận Tường đã cường đại đến vậy, cần một gã cường giả Võ Đế bát tinh đỉnh phong thi triển ra loại thần thông nghịch thiên này mới giải quyết được sao?
Vòng xoáy Tinh Vân vừa hiện, toàn thân Nhuận Tường đã đại chấn, cả người hắn trực tiếp bị chấn nhiếp dưới uy thế Thiên Địa, vậy mà không cách nào nhúc nhích được.
Giờ phút này bầu trời ngoại trừ Tinh Vân dị tượng ra chính là lỗ đen cực lớn do thi thể Cự Kiểm Thú lưu lại, mặc dù lực thôn phệ của lỗ đen ở trước mặt vòng xoáy Tinh Vân này cũng chẳng có ý nghĩa gì cả.
Đáng chết, đáng chết ah, đây là chiêu thứ gì thế!
Nhuận Tường không ngừng rống to, Long Uy từng tiếng chấn ra nhưng chỉ có thể xé mở một ít không gian, khiến thân thể hắn không đến mức bị triệt để cầm cố, nhưng dưới Tinh Vân chi lực mà muốn chạy đi quả thật là chuyện không thể.
Yêu Long đã nhận ra tâm cảnh của hắn, nói:
Thiên hạ tương lai, có lẽ chính là cuộc chiến giữa hai người các ngươi rồi!
Cổ nhiệt huyết của Lý Vân Tiêu dần lui lại, khóe miệng lộ ra vẻ mĩm cười, nói:
-Hy vọng đi, nếu không chỉ có một mình ta trùng kích Thần Cảnh, đó là chuyện tịch mịnh cỡ nào a!
Chiến ý trong mắt của hắn lóe lên rồi biến mất, nói khẽ:
Rất chờ mong có thể đánh trận nữa a, đáng tiếc lại không phải hiện giờ.
Lý Vân Tiêu, ngươi đang làm gì thế?
Bắc Minh Lai Phong cách đó không xa cả giận nói:
Tất cả mọi người đang liều mạng giết địch, ngươi một người đứng đó quan sát, có biết liêm sỉ không thế?
Lý Vân Tiêu cười nhạt một tiếng, quay người liền gia nhập vào trong vòng chiến.
Dùng thực lực của hắn hiện giờ, những lâu la này căn bản không cách nào ngăn cản, mặc dù có vài tên huyết mạch phản tổ lợi hại, nhưng hắn muốn giải quyết cũng chỉ cần mấy chiêu thôi.
Hắn như tản bộ đi dạo trong vòng chiến, một bước lại xuất thủ một lần, một chiêu giết một người.
Biểu lộ nhẹ nhàng kia khiến Bắc Minh Lai Phong vừa hận lại ghen sợ hãi, một cổ lửa giận trực tiếp rót vào bảo kiếm trong tay, ra tay càng thêm ác độc.
Lý Vân Tiêu nhìn như ra tay tùy ý, nhưng đều có lựa chọn cả, một là bảo vệ bằng hữu của mình, hai là bảo vệ chiến hạm an toàn, những người uy hiếp đến hai điều này đều bị hắn đánh chết, trên toàn bộ chiến hạm nhìn như lộn xộn, một mảnh hỗn loạn, nhưng kỳ thực đều nằm trong khống chế của hắn cả.
Trên trời aco, Nhuận Tường trực tiếpa ấn sống lưng rồng vào cơ thể mình, thừa nhận lấy thống khổ cực lớn, trong hai tròng mắt tuôn ra lửa giận, cả người đều bị Long huyết nhuộm đỏ.
“Oanh”
Ngay khi Long chi bí bảo kia dung nhập vào cơ thể, khí tức của hắn lần nữa kéo lên một cấp độ, chỉ riêng khí kình đã như từng miếng thép đập tới trên người Bắc Minh Kháng Thiên.
Ha ha ha ha ha HAAA
Trên trời cao truyền đến một hồi cười to của Nhuận Tường, hiện giờ bên ngoài thân hắn đã hoàn toàn không còn bộ dạng như trước nữa, gương mặt đã triệt để Long Hóa rồi:
Cổ lực lượng này, năm kiện Long chi bí bảo, vậy mà dưới trạng thái kỳ dị quay về Mãng Hoang lại bị ta dung hợp hoàn mỹ với cơ thể, ha ha ha.
Lúc ở thành Hồng Nguyệt hắn dung hợp bốn kiện Long chi bí bảo, thân thể đã bị lực cắn trả phá hư cực lớn, bốn kiện cơ hồ đã là cực hạn của hắn, khi đó hắn mới biết, muốn dung hợp chín kiện bí bảo hóa thân Chân Long là chuyện không thể nào, chỉ có thông qua tu luyện không ngừng, tăng cường huyết mạch và lực lượng thân thể, mới có thể dung hợp được nhiều hơn nữa.
Cho nên đạt được kiện Long chi bí bảo thứ năm mà Đông Hải Long cung cho hắn hắn cũng không còn kích động như lúc trước nữa, căn bản không dám dễ dàng vận dụng, nếu không chỉ có kết cục bạo thể mà chết, lại không nghĩ tới dưới cơ duyên xảo hợp, trong hoản cảnh phản tổ này vậy mà khiến hắn dung hợp hoàn mỹ năm kiện, thực lực đạt đến đỉnh phong trước nay chưa từng có.
Trong lòng Bắc Minh Kháng Thiên cũng một hồi hoảng sợ, nhưng trên mặt vẫn là biểu lộ lạnh băng, lạnh giọng nói:
Dù có đưa thứ gì vào trong cơ thể đi nữa, vẫn không thay đổi kết quả ngươi bị đánh đâu.
Thân thể của hắn lăng không lóe lên, liền trực tiếp xuất hiện cách Nhuận Tường mấy chục thước c, hai tay tự tin ôm trước người, chỉ riêng khí tức chấn đi đã trực tiếp phá vỡ Long tức vờn quanh bên người Nhuận Tườn, đánh cho Nhuận Tường trực tiếp lui về phía sau mấy chục thước mới đứng vững thân thể.
Sắc mặt Nhuận Tường đại biến, trong đôi mắt lóe lên lãnh mang, lạnh giọng nói:
Võ Đế cửu tinh?
Trên mặt Bắc Minh Kháng Thiên hiển hiện một tia trào phúng, khinh miệt nói:
Ngươi không khỏi quá đề cao bản thân rồi? Đối phó loại người như ngươi cân gì đến Võ Đế cửu tinh?
Hắn giơ chân lên, lăng không đá tới, một đạo Huyền Băng chi lực đánh tới mục tiêu, xẹt qua trên bầu trời một đạo băng hà hoa mỹ.
Nhuận Tường sớm đã cảnh giác ở đằng kia, nghe thấy đối phương không có lực lượng Võ Đế cửu tinh lập tức nhẹ nhàng thở ra, nếu không căn bản không cần đánh, hắn cũng trực tiếp xoay người bỏ chạy ngay.
Người quá đề cao bản thân chính là ngươi đấy.
Sắc mặt Nhuận Tường phát lạnh, mở to miệng hét lớn một tiếng, Long uy chấn thiên, sau đó năm ngón tay nắm chặt thành quyền, thân thể trực tiếp đánh lên đạo băng hà kia
“Rầm rầm rầm phanh”
Cả con sông đều bị nghiền nát, đầy trời đều là băng tinh nổ tung, cực kỳ đẹp mắt.
Thử xem Chân Long pháp thân của ta đây!
Nhuận Tường sau một quyền liền hét lớn một tiếng, cả người lăng không vọt lên, giống như một đầu Long hình bay lượn trên bầu trời vậy, sau đó liền lao xuống dưới
Bắc Minh Lai Phong biến sắc, Long Uy chi lực cực lớn không chỉ tạo thành trọng áp đối với thân thể, càng đánh thẳng vào linh hồn, khiến trong lòng của hắn một hồi táo bạo phiền muộn:
Con người ta từ nhỏ đã cực kỳ ghét côn trùng rồi
Trong mắt của hắn lóe lên hàn quang, lập tức nổi lên sát tâm.
Hai tay ôm trước người để xuống, cả người sừng sững trên trời cao như một tòa băng sơn không ngã, khí tức trên thân đột nhiên thoáng cái thu liễm, không có chút dấu hiệu nào cả.
Nhuận Tường đột nhiên biên sắc, tuy rằng Bắc Minh Kháng Thiên không làm gì cả, chỉ đứng ở đó, nhưng hắn lại cảm nhận được một cổ hồi hộp không hiểu, khí thế kia trực tiếp phá vỡ Long Uy của hắn, khiến trong lòng hắn dâng lên một cổ cảm giác bất an.
Không tốt người này mặc dù không phải Võ Đế cửu tinh, sợ rằng cũng kém không xa nữa.
Nhuận Tường cảm thấy kinh hãi, Chân Long pháp thân xoay chuyển trên không, đổi công làm thủ, liền phi tốc thối lui ra sau.
Hừ, hiện giờ mới biết trốn, đã chậm rồi.
Bắc Minh Kháng Thiên cười lạnh một tiếng, lăng không bước ra một bước, giơ tay lên, trên bầu trời lập tức tối sầm lại, một đạo vòng xoáy Tinh Vân hiển hiện, bao phủ Thiên Địa.
Mọi người trên chiến hạm cửu giai cũng cảm nhận được bầu trời biến hóa, đột nhiên ngẩng đầu, trong lòng đều cả kính, một chiêu này bọn hắn vừa mới thấy không lâu trước từ trên người Bắc Minh trạch, đúng là Thiên Ngoại Tam Thức cực kỳ cường đại kia
Bắc Minh Lai Phong cũng giật mình, vốn tưởng rằng Bắc Minh Kháng Thiên ra tay chỉ chốc lát sẽ kếtthúc, lại không nghĩ tới phải dùng đến Thiên Ngoại Tam Thức
Hắn và Lý Vân Tiêu đều cảm thấy nghi hoặc, chẳng lẽ Nhuận Tường đã cường đại đến vậy, cần một gã cường giả Võ Đế bát tinh đỉnh phong thi triển ra loại thần thông nghịch thiên này mới giải quyết được sao?
Vòng xoáy Tinh Vân vừa hiện, toàn thân Nhuận Tường đã đại chấn, cả người hắn trực tiếp bị chấn nhiếp dưới uy thế Thiên Địa, vậy mà không cách nào nhúc nhích được.
Giờ phút này bầu trời ngoại trừ Tinh Vân dị tượng ra chính là lỗ đen cực lớn do thi thể Cự Kiểm Thú lưu lại, mặc dù lực thôn phệ của lỗ đen ở trước mặt vòng xoáy Tinh Vân này cũng chẳng có ý nghĩa gì cả.
Đáng chết, đáng chết ah, đây là chiêu thứ gì thế!
Nhuận Tường không ngừng rống to, Long Uy từng tiếng chấn ra nhưng chỉ có thể xé mở một ít không gian, khiến thân thể hắn không đến mức bị triệt để cầm cố, nhưng dưới Tinh Vân chi lực mà muốn chạy đi quả thật là chuyện không thể.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.