Chương 2830: Hỗn ám kim kỳ (2)
Thái Nhất Sinh Thủy
04/12/2016
Lý Vân Tiêu nói:
- Đừng vậy, chuyến này rất hung mãnh, ta không thể trông nom ngươi được. Đứng xa chút đi, có chết cũng cách xa ta ra.
Lý Vân Tiêu giơ chân đá.
Thường Tử An không đỡ được, bị đá trúng ngực, kêu thảm một tiếng bay ra ngoài.
Thường Tử An phun ngụm máu bay ngược vào trong âm phong, khi lại rơi xuống đảo thì đã tắt thở.
Con ngươi Lý Vân Tiêu co rút, nhìn bên trong âm phong. Trong đó tràn ngập lực lượng cực kỳ cuồng bạo không ngừn cuồn cuộn, liên miên bất tận càng lúc càng nhiều.
Cú đá vừa rồi Lý Vân Tiêu không dùng nhiều sức mạnh, Thường Tử An cùng lắm bị thương nhẹ, không ngờ đụng vào âm phong liền chết ngay. Lý Vân Tiêu cảnh giác hơn.
Tại Đằng Quang Lý Vân Tiêu có nghe tiếng Cửu Thiên Thập Địa sát trận nhưng chưa bao giờ được thấy, trong âm phong dường như ẩn chứa sát khí cực mạnh. Diệu Pháp Linh Mục chỉ nhìn nó đã làm tinh thần Lý Vân Tiêu choáng váng.
Lý Vân Tiêu vội thu về tầm mắt, vỗ ra một chưởng.
Trong phút chốc Thần Hỏa Cương Phong hóa thành vòng phong hỏa to trước mặt Lý Vân Tiêu chém tới trước.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Bánh xe to bay vào âmp hong chém ra một con đường, mù mịt bay đầy trời không ngừng dạt ra trước phong hỏa.
- Cái gì?!
Ân Trì ở trên trời giật mình kêu lên:
- Phá dễ vậy sao?
Nhuận Lung cũng hết hồn, vội nói:
- Chết tiệt, thần thông phong hỏa rất mạnh, có thể chém ra âm sát. Mau ném hỗn ám kim kỳ xuống!
Ân Trì đánh ra mấy ấn quyết, lá cờ nhỏ màu vàng lơ lửng trên cao liền rơi xuống.
Một luồng sáng vàng to lớn cắm vào trong trận, lực lượng bao la khuếch tán bốn phía. Phong và hỏa của Lý Vân Tiêu bị ánh sáng vàng dập tắt.
Khí âm sát vòng quanh lá cờ vàng hóa thành chín trường long màu xám gầm rống lao xuống.
Khi hỗn ám kim kỳ cắm xuống đất thì ánh sáng vàng mênh mông tràn ngập trong trận, Lý Vân Tiêu chỉ cảm thấy lực lượng khó cưỡng lại phô thiên cái địa ập đến.
Ánh sáng vàng bao bọc toàn thân Lý Vân Tiêu như xiềng xích vô hình, hoàn toàn phong tỏa hắn.
Chín con rồng màu xam cuồng rống.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Từng con rồng xông vào người Lý Vân Tiêu, mặt hắn vặn vẹo dữ tợn đáng sợ, thống khổ rống to mấy tiếng.
Cơ thể Lý Vân Tiêu nổ tung thành một mảnh lôi quang bay lượn.
Chín con rồng lại hiện hình, đuổi theo thanh lôi gầm rống, rượt đuổi trong ánh sáng vàng.
Thanh lôi bị ánh sáng vàng ức chế nên tốc độ chạy rất chậm. Trong lôi quang màu xanh hiện ra một đoàn ma nguyên, ngày càng lớn dần, trong khoảnh khắc đỉnh thiên lập địa, hóa thành Chân Ma Cự Linh giơ tay đè xuống chín con rồng.
Ầm!
Một hưởng từ trên cao vạn trượng giáng xuống đánh tan một con rồng xám lún xuống đất hòn dảo, vô số đá vụn bay lên.
Xung quanh cái hố to xám tro, tầng nham thạch màu nâu đều bị mục rữa.
Chân Ma Cự Linh lại giơ tay lên vỗ hướng con rồng xám khác.
Bảy co nrồng vòng quanh ma ảnh không ngừng công kích nhưng không đánh tan ma nguyên đi được. Con rồng xám bị công kích trốn hướng hỗn ám kim kỳ.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Nhưng nó không trốn thoát vận mệnh, bị ma ấn chưởng to lớn đập nát trên trời, nổ thành âm phong tán đi.
Đám người Ân Trì ở trên cao trợn mắt há hốc mồm nhìn.
Thanh lôi lây lại tinh thần từ rồng xám công kích, biến thành hình dạng Lý Vân Tiêu, ba đầu sáu tay, sáu bàn tay nhanh chóng kết ấn.
Ba ấn ký to lớn ngưng tụ trên bầu trời Lý Vân Tiêu, ba ấn hợp nhất, ánh sáng vàng càng chói mắt hiện ra đột nhiên đánh hướng lá cờ màu vàng.
- Grao!
Một tiếng gầm điếc tai vang lên. Ba ấn hợp nhất, một con rồng bay lên cao, mặt mày hung trợn dường như chất cứa cực kỳ giận dữ, ánh sáng rực rỡ.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Mọi người kinh hoàng nhìn con rồng vàng đánh vào hỗn ám kim kỳ, chấn động sóng vàng vô biên khuếch tán bốn phía.
Lý Vân Tiêu ở trong đó bị lực phản chấn đè ép liên tục thụt lùi.
Nguyên hòn đảo bị sóng vàng đánh nát, bảy trường long mau xám không ngừng biến hình, tan rã, tan biến thành âm phong nguyên thủy nhất.
Chân động khủng bố qua đi, sắc mặt Lý Vân Tiêu trầm xuống. Lá cờ nhỏ màu vàng biến mất, hóa thành chín lá cờ vàng to lớn vây quanh bốn phía như liền thành một mảnh thép.
Cả thế giới biến mất. Địa dương, bầu trời, đám người Ân Trì đều biến mất, chỉ còn lại chín lá cờ màu vàng kỳ dị cắm tại đó. Đồ án trên chín lá cờk hác nhau.
Trên biển, đám người Ân Trì lại thấy cảnh tượng khác. Sóng vàng dao động phá hủy hòn đảo hoàn toàn. Ánh sáng vàng quét qua mặt biển, Lý Vân Tiêu và Chân Ma Cự Linh biến mất, chỉ còn lại hỗn ám kim kỳ còn sừng sững bên trên nước biển. Từng vòng sóng vàng không ngừng khuếch tán ra.
Ân Trì kinh sợ la lên:
- Sao . . . Sao rồi? Lý Vân Tiêu đã chết chưa?
Vẻ mặt Ân Trì kinh hoàng.
Cảnh Thất biểu tình cực kỳ khó xem, cảnh giác cao độ nhìn bên dưới, tùy thời ra tay.
Nhưng một lúc sau không thấy bóng dáng Lý Vân Tiêu đâu, vẫn chỉ có lá cờ vàng không ngừng khuếch tán sóng vàng.
Nhuận Lung há to miệng, tay bưng ly rượu không nhúc nhích, ngơ ngẩn nói:
- Hút . . . Hút vào . . .
Nhuận Tông nuốt nước bọt khan, hỏi:
- Thúc phụ, thế là sao? Lý Vân Tiêu Lý Vân Tiêu chết hay chưa?
Nhuận Lung lắc đầu, nói:
- Hiện tại chưa chết nhưn cũng sắp.
Ân Trì bay tới, đáp xuống cột nước hổ kình phun ra, hỏi:
- Rốt cuộc xảy ra chuyện gì?
Nhuận Lung chỉ vào hỗn ám kim kỳ:
- Cờ này hấp thu oán, ghét, tử, nộ, các cảm xúc mặt trái của vô số sinh linh trong tứ hải mà sinh ra, bản thân nó vạn kiếp khó diệt. Cường giả đỉnh cửu tinh bình thường không ngăn được Cửu Long âm sát khí vừa rồi. Nhưng Lý Vân Tiêu dễ dàng đánh tan, còn dùng sức mạnh cường đại bao la công kích lá cờ, nên bị hút vào. Chắc chắn Lý Vân Tiêu sẽ chết, nhưng rắc rối là mọi thứ hắn mang trên người đều sẽ bị hủy hoại.
Ân Trì biến sắc mặt nói:
- Sao có thể như vậy? Trên người hắn có thánh khí!
Nhuận Lung nhíu mày nói:
- Thánh khí đúng là đặc biệt, ta chưa từng gặp tình huống thế này, nhưng trừ thánh khí ra e rằng mấy thứ khác sẽ không tồn tại.
Ân Trì trầm ngâm nói:
- Có thể thả kẻ hấp hối hoặc mới chết ra không? Tránh cho bị hủy báu vật mang trên người?
Ân Trì có chút không cam lòng.
Nhuận Lung nói:
- Suy nghĩ này rất ngây thơ. Hỗn ám kim kỳ này chỉ có vào chứ không ra được, vật bên trong tất nhiên hóa thành oán ghét tử nộ vô biên.
Ân Trì nói:
- Lần này rắc rối rồi, làm sao ăn nói với Thiên Giả đây?
Nhuận Lung đáp:
- Nói thế nào là chuyện của các người phải lo, bổn tọa chờ Lý Vân Tiêu hoàn toàn tan rã sẽ mang hỗn ám kim kỳ về giao nhiệm vụ.
Nhuận Lung dần bình ổn tâm tình, dựa vào bảo tọa tiếp tục nhấp rượu, con ngươi trong trẻo, dường như đang suy tư điều gì.
Mặt Cảnh Thất như người chết nhìn lá cờ vàng:
- Làm sao để hoàn toàn tan rã?
Nhuận Lung nói:
- Chờ những sóng vàng biến mất chứng minh vật bên trong đã bị luyện hóa. Nhìn độ độ mạnh của sóng gợn e rằng phải qua một thời gian.
Mọi người nhìn sang, sóng gợn màu vàng mạnh mẽ đầy sức lực, hoa văn rõ ràng khuếch tán trên mặt biển.
- Đừng vậy, chuyến này rất hung mãnh, ta không thể trông nom ngươi được. Đứng xa chút đi, có chết cũng cách xa ta ra.
Lý Vân Tiêu giơ chân đá.
Thường Tử An không đỡ được, bị đá trúng ngực, kêu thảm một tiếng bay ra ngoài.
Thường Tử An phun ngụm máu bay ngược vào trong âm phong, khi lại rơi xuống đảo thì đã tắt thở.
Con ngươi Lý Vân Tiêu co rút, nhìn bên trong âm phong. Trong đó tràn ngập lực lượng cực kỳ cuồng bạo không ngừn cuồn cuộn, liên miên bất tận càng lúc càng nhiều.
Cú đá vừa rồi Lý Vân Tiêu không dùng nhiều sức mạnh, Thường Tử An cùng lắm bị thương nhẹ, không ngờ đụng vào âm phong liền chết ngay. Lý Vân Tiêu cảnh giác hơn.
Tại Đằng Quang Lý Vân Tiêu có nghe tiếng Cửu Thiên Thập Địa sát trận nhưng chưa bao giờ được thấy, trong âm phong dường như ẩn chứa sát khí cực mạnh. Diệu Pháp Linh Mục chỉ nhìn nó đã làm tinh thần Lý Vân Tiêu choáng váng.
Lý Vân Tiêu vội thu về tầm mắt, vỗ ra một chưởng.
Trong phút chốc Thần Hỏa Cương Phong hóa thành vòng phong hỏa to trước mặt Lý Vân Tiêu chém tới trước.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Bánh xe to bay vào âmp hong chém ra một con đường, mù mịt bay đầy trời không ngừng dạt ra trước phong hỏa.
- Cái gì?!
Ân Trì ở trên trời giật mình kêu lên:
- Phá dễ vậy sao?
Nhuận Lung cũng hết hồn, vội nói:
- Chết tiệt, thần thông phong hỏa rất mạnh, có thể chém ra âm sát. Mau ném hỗn ám kim kỳ xuống!
Ân Trì đánh ra mấy ấn quyết, lá cờ nhỏ màu vàng lơ lửng trên cao liền rơi xuống.
Một luồng sáng vàng to lớn cắm vào trong trận, lực lượng bao la khuếch tán bốn phía. Phong và hỏa của Lý Vân Tiêu bị ánh sáng vàng dập tắt.
Khí âm sát vòng quanh lá cờ vàng hóa thành chín trường long màu xám gầm rống lao xuống.
Khi hỗn ám kim kỳ cắm xuống đất thì ánh sáng vàng mênh mông tràn ngập trong trận, Lý Vân Tiêu chỉ cảm thấy lực lượng khó cưỡng lại phô thiên cái địa ập đến.
Ánh sáng vàng bao bọc toàn thân Lý Vân Tiêu như xiềng xích vô hình, hoàn toàn phong tỏa hắn.
Chín con rồng màu xam cuồng rống.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Từng con rồng xông vào người Lý Vân Tiêu, mặt hắn vặn vẹo dữ tợn đáng sợ, thống khổ rống to mấy tiếng.
Cơ thể Lý Vân Tiêu nổ tung thành một mảnh lôi quang bay lượn.
Chín con rồng lại hiện hình, đuổi theo thanh lôi gầm rống, rượt đuổi trong ánh sáng vàng.
Thanh lôi bị ánh sáng vàng ức chế nên tốc độ chạy rất chậm. Trong lôi quang màu xanh hiện ra một đoàn ma nguyên, ngày càng lớn dần, trong khoảnh khắc đỉnh thiên lập địa, hóa thành Chân Ma Cự Linh giơ tay đè xuống chín con rồng.
Ầm!
Một hưởng từ trên cao vạn trượng giáng xuống đánh tan một con rồng xám lún xuống đất hòn dảo, vô số đá vụn bay lên.
Xung quanh cái hố to xám tro, tầng nham thạch màu nâu đều bị mục rữa.
Chân Ma Cự Linh lại giơ tay lên vỗ hướng con rồng xám khác.
Bảy co nrồng vòng quanh ma ảnh không ngừng công kích nhưng không đánh tan ma nguyên đi được. Con rồng xám bị công kích trốn hướng hỗn ám kim kỳ.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Nhưng nó không trốn thoát vận mệnh, bị ma ấn chưởng to lớn đập nát trên trời, nổ thành âm phong tán đi.
Đám người Ân Trì ở trên cao trợn mắt há hốc mồm nhìn.
Thanh lôi lây lại tinh thần từ rồng xám công kích, biến thành hình dạng Lý Vân Tiêu, ba đầu sáu tay, sáu bàn tay nhanh chóng kết ấn.
Ba ấn ký to lớn ngưng tụ trên bầu trời Lý Vân Tiêu, ba ấn hợp nhất, ánh sáng vàng càng chói mắt hiện ra đột nhiên đánh hướng lá cờ màu vàng.
- Grao!
Một tiếng gầm điếc tai vang lên. Ba ấn hợp nhất, một con rồng bay lên cao, mặt mày hung trợn dường như chất cứa cực kỳ giận dữ, ánh sáng rực rỡ.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Mọi người kinh hoàng nhìn con rồng vàng đánh vào hỗn ám kim kỳ, chấn động sóng vàng vô biên khuếch tán bốn phía.
Lý Vân Tiêu ở trong đó bị lực phản chấn đè ép liên tục thụt lùi.
Nguyên hòn đảo bị sóng vàng đánh nát, bảy trường long mau xám không ngừng biến hình, tan rã, tan biến thành âm phong nguyên thủy nhất.
Chân động khủng bố qua đi, sắc mặt Lý Vân Tiêu trầm xuống. Lá cờ nhỏ màu vàng biến mất, hóa thành chín lá cờ vàng to lớn vây quanh bốn phía như liền thành một mảnh thép.
Cả thế giới biến mất. Địa dương, bầu trời, đám người Ân Trì đều biến mất, chỉ còn lại chín lá cờ màu vàng kỳ dị cắm tại đó. Đồ án trên chín lá cờk hác nhau.
Trên biển, đám người Ân Trì lại thấy cảnh tượng khác. Sóng vàng dao động phá hủy hòn đảo hoàn toàn. Ánh sáng vàng quét qua mặt biển, Lý Vân Tiêu và Chân Ma Cự Linh biến mất, chỉ còn lại hỗn ám kim kỳ còn sừng sững bên trên nước biển. Từng vòng sóng vàng không ngừng khuếch tán ra.
Ân Trì kinh sợ la lên:
- Sao . . . Sao rồi? Lý Vân Tiêu đã chết chưa?
Vẻ mặt Ân Trì kinh hoàng.
Cảnh Thất biểu tình cực kỳ khó xem, cảnh giác cao độ nhìn bên dưới, tùy thời ra tay.
Nhưng một lúc sau không thấy bóng dáng Lý Vân Tiêu đâu, vẫn chỉ có lá cờ vàng không ngừng khuếch tán sóng vàng.
Nhuận Lung há to miệng, tay bưng ly rượu không nhúc nhích, ngơ ngẩn nói:
- Hút . . . Hút vào . . .
Nhuận Tông nuốt nước bọt khan, hỏi:
- Thúc phụ, thế là sao? Lý Vân Tiêu Lý Vân Tiêu chết hay chưa?
Nhuận Lung lắc đầu, nói:
- Hiện tại chưa chết nhưn cũng sắp.
Ân Trì bay tới, đáp xuống cột nước hổ kình phun ra, hỏi:
- Rốt cuộc xảy ra chuyện gì?
Nhuận Lung chỉ vào hỗn ám kim kỳ:
- Cờ này hấp thu oán, ghét, tử, nộ, các cảm xúc mặt trái của vô số sinh linh trong tứ hải mà sinh ra, bản thân nó vạn kiếp khó diệt. Cường giả đỉnh cửu tinh bình thường không ngăn được Cửu Long âm sát khí vừa rồi. Nhưng Lý Vân Tiêu dễ dàng đánh tan, còn dùng sức mạnh cường đại bao la công kích lá cờ, nên bị hút vào. Chắc chắn Lý Vân Tiêu sẽ chết, nhưng rắc rối là mọi thứ hắn mang trên người đều sẽ bị hủy hoại.
Ân Trì biến sắc mặt nói:
- Sao có thể như vậy? Trên người hắn có thánh khí!
Nhuận Lung nhíu mày nói:
- Thánh khí đúng là đặc biệt, ta chưa từng gặp tình huống thế này, nhưng trừ thánh khí ra e rằng mấy thứ khác sẽ không tồn tại.
Ân Trì trầm ngâm nói:
- Có thể thả kẻ hấp hối hoặc mới chết ra không? Tránh cho bị hủy báu vật mang trên người?
Ân Trì có chút không cam lòng.
Nhuận Lung nói:
- Suy nghĩ này rất ngây thơ. Hỗn ám kim kỳ này chỉ có vào chứ không ra được, vật bên trong tất nhiên hóa thành oán ghét tử nộ vô biên.
Ân Trì nói:
- Lần này rắc rối rồi, làm sao ăn nói với Thiên Giả đây?
Nhuận Lung đáp:
- Nói thế nào là chuyện của các người phải lo, bổn tọa chờ Lý Vân Tiêu hoàn toàn tan rã sẽ mang hỗn ám kim kỳ về giao nhiệm vụ.
Nhuận Lung dần bình ổn tâm tình, dựa vào bảo tọa tiếp tục nhấp rượu, con ngươi trong trẻo, dường như đang suy tư điều gì.
Mặt Cảnh Thất như người chết nhìn lá cờ vàng:
- Làm sao để hoàn toàn tan rã?
Nhuận Lung nói:
- Chờ những sóng vàng biến mất chứng minh vật bên trong đã bị luyện hóa. Nhìn độ độ mạnh của sóng gợn e rằng phải qua một thời gian.
Mọi người nhìn sang, sóng gợn màu vàng mạnh mẽ đầy sức lực, hoa văn rõ ràng khuếch tán trên mặt biển.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.