Vạn Cổ Chí Tôn

Chương 1101: Khốc liệt.

Thái Nhất Sinh Thủy

27/10/2016

Chương 1099: Khốc liệt.

Lý Vân Tiêu bị một chiêu kiếm chém trúng, nguyên khí đại thương, vội vàng nuốt vào không ít đan dược, vạn đạo kiếm khí của Vũ dị thường ác liệt, bỗng nhiên tay phải của hắn bấm quyết, ma thiên khải nổi lên, sau đó một đạo ma khí từ lòng bàn tay hiện lên, đánh vào trong áo giáp.

Nhất thời hình bóng áo giáp hiển hóa ra ngoài, phòng ngự ở trong mấy trượng, ma khí còn đang không ngừng tràn vào trong đó.

Thiên mục cũng bỗng nhiên mở ra, Hoàng Triều Cổ chung trấn áp ma khí cũng phóng thích ra, vang lên cổ âm lả lướt, ở trên không trung đánh văng ra.

Rầm rầm rầm.

Vạn đạo ánh kiếm đồng thời chém ở trên Ma Thiên Giới phòng ngự, từng vòng ma khí màu đen nhộn nhạo lên, như mưa rơi đại địa, chấn động ra đạo đạo gợn sóng, hiện lên ở không trung.

Ma Thiên khải vốn là chiến giáp phòng ngự cấp chín tuyệt cường, chỉ bất quá bị hắn bức ra ma khí, lúc này mới giống như sắt vụn, giờ khắc này lại rót vào ma khí, khoảnh khắc liền khôi phục phòng ngự bá đạo đến cực điểm.

Sau đó tiếng Hoàng Triều chung rung động mà đi, âm cổ lả lướt thanh tẩy bầu trời hôn ám, chấn động hồn phách người.

Vũ đứng ở trên trời cao, nổi giận gầm lên một tiếng, một đạo sức mạnh từ trong cơ thể bắn ra, hình thành một vòng phòng ngự hình tròn trực tiếp cách ly tiếng chuông ở bên ngoài, hắn lạnh lùng nói:

- Mặc ngươi có nhiều huyền khí cấp chín hơn nữa, ở dưới long uy áp chế ngươi có thể khống chế sao? Lấy Ngọc bi ra đi, bằng không chỉ có thể gia tốc ngươi tử vong.

Hắn giơ Vĩ Quang kiếm lên, ở trên không trung vẽ ra từng vòng tròn, lại như tiểu hài dùng xà phòng thổi ra bóng khí, từng cái liên tiếp một cái, ở dưới kiếm khí vung vẩy, hình thành một dây xích bong bóng, phi tập mà đi.

Thiên mục của Lý Vân Tiêu hợp lại, tay phải bấm quyết ấn, Ma Thiên khải bị thu vào trong cơ thể, tay phải hiện ra Bắc Thiên hàn kiếm, một kiếm chém đi, tương tự là mấy chục ánh kiếm lao ra, chém về phía những bong bóng kia.

Giờ khắc này tình hình của hắn như Vũ nói không khác nhau chút nào, tuy rằng huyền khí đông đảo, nhưng căn bản là không có cách đồng thời điều động, hao tổn thực sự là quá to lớn.

Ầm ầm ầm.

Ánh kiếm của Lý Vân Tiêu thế như chẻ tre, đem những bong bóng kia từng cái nổ tung ra, trong lòng hắn bỗng nhiên chấn động, trực giác cảm thấy không ổn, trong con ngươi thấy lượng lớn kiếm khí ngưng tụ thành, mỗi một bong bóng nổ tung liền chấn tan lượng lớn kiếm khí.

Thật giống như ở trên không trung tung ra một mảnh loan đao, chỉ nhìn thấy một mảnh sáng loáng, cắt rời không khí, trong chớp mắt Lý Vân Tiêu liền rơi vào trong đó.

Mọi người Thương Minh xem mà mồ hôi lạnh tràn trề, này vẫn là Vũ hoàng cùng Vũ Tôn trong lúc đó chiến đấu sao? Hiện tại trái tim tất cả mọi người đều ở trên người Lý Vân Tiêu, nhìn hắn rơi vào trong ánh kiếm đều là một trái tim bay ra, lo lắng không thôi.



Oanh.

Trong ánh kiếm tuôn ra một chùm quang mang, từng đạo từng đạo Thái Cổ Cương Phong đem ánh kiếm cuốn vào trong đó, một con rồng lấy Lý Vân Tiêu làm trung tâm bao phủ ra, ba con mắt toàn bộ mở, hóa thành vẻ Huyết Nguyệt, con ngươi một mảnh đỏ chót.

- Muốn giết ta sao? Ta hôm nay liền nhìn ngươi dựa vào cái gì đến giết ta.

Lý Vân Tiêu nổi giận gầm lên một tiếng, Bắc Thiên Hàn Tinh Kiếm trong tay giơ lên, Cương Phong quanh thân ở dưới hồn lực của hắn khống chế chậm rãi hội tụ đến trên thân kiếm, đồng thời Phượng Hoàng Hỏa Diễm cũng hiển hiện ra, một đạo Long Ảnh càng là lấp loé trong kiếm.

Khuôn mặt Vũ dữ tợn, ba đạo huyết mạch đỏ tươi trên người làm người khủng bố, ánh sáng trên Vĩ Quang kiếm cũng cường đại trước nay chưa từng có.

Hai người đều súc thế vận sức, dự định một lần là xong, bầu trời vào đúng lúc này bị khí thế trên người hai người xé rách phân biệt thành hai bộ phận rõ ràng.

- Kiếm quyết, trảm yêu.

- Hạo Thiên kiếm, thập tam.

Hai đạo kiếm khí kinh thiên vọt lên, ở trên không trung va chạm, hai cỗ sức mạnh trong lúc đó trực tiếp xé rách ra một vết nứt màu đen, ở trong trời cao như Hắc Long thoáng hiện, khí tức kinh khủng từ trong hư không vô tận lan ra, ánh mắt tất cả mọi người chiếu tới, đều rùng mình.

- Đáng chết a.

Lúc này hai cỗ sức mạnh va chạm, trên thân thể Vũ bắt đầu nổ tung, lực lượng này vận dụng vượt qua hắn chịu đựng cực hạn, Vũ mạnh mẽ cắn răng, đem máu tươi từ trong nội tạng xông ra lần thứ hai nuốt xuống, ba huyết mạch khủng bố trên người đột nhiên bành trướng, Ầm một thoáng trực tiếp nổ tung.

Oanh.

Một luồng sức mạnh kinh khủng giội rửa toàn thân hắn, hắn cũng không kịp nhớ mình liệu có thể chịu đựng không, gào thét cầm kiếm thế trong tay ép xuống.

Ầm ầm ầm.

Ánh kiếm của Lý Vân Tiêu rốt cục không chống đỡ được, bị ép tới tán loạn.

Vũ nhất chiêu đắc thủ, như phát điên vọt tới, cả người kể cả thế kiếm kia đồng thời chém xuống, muốn đem Lý Vân Tiêu chém thành hai khúc.

Đại Yêu trên bầu trời từ lâu xem mà trợn mắt há hốc mồm, không nghĩ Vũ dĩ nhiên trực tiếp nổ tung tổ mạch, Lê càng là sợ hãi hai tay che miệng, trong ánh mắt óng ánh lấp lóe.



- Dựa vào cái gì sao? Chỉ bằng ta so với ngươi tàn nhẫn, bằng ta đánh bạc vinh dự của Đại Tế Tư.

Vũ điên cuồng hét lên một tiếng, lâm không chém xuống

Quanh thân Lý Vân Tiêu nổi lên Ma Thiên khải hóa ảnh, ở dưới kiếm khí đồng thời tán loạn, ma khí màu đen cũng không còn sót lại chút gì.

Ầm.

Vĩ Quang kiếm chém ở trên Ma Thiên khải, phát sinh nổ vang to lớn, đem tia ma khí cuối cùng trong áo giáp chấn tan.

Ầm ầm ầm.

Kiếm thế không giảm, ở sau khi đánh nát Ma Thiên khải, trực chém nhập vào trong thân thể Lý Vân Tiêu.

Đám người Đinh Linh Nhi cả người chấn động mạnh, hai chân hầu như nhũn ra, muốn ngã quắp xuống.

Phốc.

Một ngụm máu lớn từ trong miệng Lý Vân Tiêu phun ra ngoài, chỗ Vĩ Quang kiếm xuyên thấu thân thể hắn, một mảnh ánh chớp lấp lóe, tuy rằng bộ phận hóa thành lôi đình, nhưng vẫn như cũ không cách nào ngăn cản kiếm khí nhập thể, thương thân thể của hắn.

Đột nhiên nhẹ nhàng Đùng một tiếng, con ngươi Vũ đột nhiên áp súc, chỉ thấy tay phải của Lý Vân Tiêu vào lúc này dĩ nhiên nắm lấy tay cầm kiếm của hắn.

Tay trái của Lý Vân Tiêu đổ ra lượng lớn đan dược, như hạt đậu đổ vào trong miệng, nuốt vào.

Trong lòng Vũ bỗng nhiên cả kinh, những đan dược kia vẻn vẹn từ mùi liền có thể phân biệt ra được là tồn tại cấp chín, một lần nuốt vào nhiều đan dược cấp chín như vậy, coi như là thân thể Đại Yêu cũng sẽ không chịu nổi, bạo thể mà chết.

- Ngươi nói ngươi so với ta tàn nhẫn?

Đột nhiên Lý Vân Tiêu nói, thân thể chậm rãi yêu hóa, phía trên che kín vảy, hơn nữa từ từ biến thành một mảnh vàng óng ánh, trong đó còn lộ ra minh nguyệt thần quang.

Tay phải hắn bỗng nhiên nắm chặt, kéo lấy thân thể Vũ hướng trên người mình đập tới, hơi nghiêng thân về phía sau, lấy đầu của mình làm chùy đụng vào, giận dữ hét:

- Ngươi nói ngươi so với ta tàn nhẫn? Ngày hôm nay ta liền để ngươi mở mang kiến thức một chút, cái gì mới thật sự là tàn nhẫn.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Vạn Cổ Chí Tôn

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook