Vạn Cổ Chí Tôn

Chương 2655: Không coi ai ra gì. (1)

Thái Nhất Sinh Thủy

22/11/2016

Lý Vân Tiêu nói:

– Xem ra lòng xưng bá thiên hạ của ngươi là sự thật. Trận chiến đối phó Lăng Bạch Y này, ngươi có bao nhiêu nắm chắc?

Sắc mặt Vạn Nhất Thiên trở nên ngưng trọng, trầm ngâm nói:

– Siêu phàm nhập thánh đã là đỉnh phong dưới bầu trời này rồi, Lăng Bạch Y g? Cường giả trong cường giả, vô luận nói nắm chắc bao nhiêu phần đều không đáng tin cậy, chỉ có thể lực cố gắng thôi.

Lý Vân Tiêu nhìn chằm chằm vào cặp mắt hắn, đột nhiên thở dài, nói:

– Vạn Nhất Thiên, ta và ngươi quen biết cũng không phải ngắn, ta sao lại không rõ ngươi chứ? Nếu là không có nắm chắc mười phần thì ngươi sẽ không động thủ đâu. Khiến cho ta hiếu kỳ chính là “nắm chắc mười phần” này, rốt cuộc là cái gì cho ngươi có dũng khí và quyết tâm lớn như thế chứ?

Sắc mặt Vạn Nhất Thiên khẽ đổi, dừng ở Lý Vân Tiêu, nói:

– Ta làm việc đích thật là cầu ổn, Vạn Bảo Lâu cũng chính là đi từng bước một làm gì chắc đó mới có cục diện như hôm nay, nhưng ta đã không muốn yên ổn phát triển như vậy nữa. Bởi vì ta đã không còn thời gian rồi. Vạn Bảo Lâu còn có thể kéo dài mấy trăm, mấy ngàn, thậm chí mấy vạn năm, nhưng ta thì sao đây?

Trong mắt của hắn lóe ra hàn mang, lạnh lùng nói:

– Đây là một lần cơ hội tuyệt hảo, đáng giá Vạn Nhất Thiên ta mạo hiểm, đánh cuộc một lần như vậy!

Lý Vân Tiêu nói:

– Ngươi xác định Lăng Bạch Y nhất định sẽ đến? Hay là hắn đang ở một chỗ uống hoa tửu, cho ngươi không công bề bộn hồ một hồi.

Vạn Nhất Thiên cười nói:

– Nếu chút nắm chắc ấy cũng không có, vậy lần này ta không phải trở thành trò cười thiên hạ sao? Phi Dương, lần này ngươi nhất định phải giúp ta ah!

Hắn lời nói thấm thía nói, bàn tay rộng lớn vỗ vào vai Lý Vân Tiêu, mặt mũi tràn đầy kỳ vọng.

Lý Vân Tiêu đẩy hắn ra, nói:

– Chớ giả trang thâm tình trước mặt ta, ta lại hỏi ngươi, có rảnh cầu ta, sao không bỏ chút thời gian khiến Thương Minh đoàn kết lại, nếu mọi người đồng tâm hiệp lực, nắm chắc sẽ tăng nhiều a.

Vạn Nhất Thiên có chút cổ quái nhìn hắn, đột nhiên nở nụ cười:

– Ha ha, Phi Dương ah, ngươi đang nói lời lôi kéo ta sao? Ta rất tò mò chuyện ngươi làm vậy đấy. Chuyện trong Thương Minh ngươi chưa bao giờ quan tâm, chẳng lẽ là vì thương hội Thiên Nguyên?

Lý Vân Tiêu nói:

– Thương hội Thiên Nguyên đã có cao nhân, không tới phiên ta quan tâm, đích thật là có mục đích, nhưng ngươi chỉ cần đáp ta là được.

Vạn Nhất Thiên cười nói:

– Chậc chậc, giọng điệu này, cũng chỉ có ngươi mới dám nói chuyện với ta như vậy. Ngươi càng liều lĩnh như vậy, ta lại càng thấy được Phá Quân Võ Đế đã trở về rồi. Ngươi cũng thấy Đinh Sơn thương hội Thiên Nguyên không đơn giản sao?

Lý Vân Tiêu hỏi ngược lại:



– Những thương nhân các ngươi có người nào đơn giản đâu chứ?

– Ha ha, thương nhân thủy chung là thương nhân, sao có thể so được với Phong Hào Võ Đế chứ.

Vạn Nhất Thiên không khỏi cảm khái nói

– Cho dù ta tài có thể địch quốc, giàu đệ nhất thiên hạ thì đã làm sao?

Lý Vân Tiêu nói:

– Ngươi kéo đông kéo tây với ta, có phải là không tiện trả lời không?

Vạn Nhất Thiên cười nói:

– Đối với ngươi, ta không có gì phải giấu diếm cả. Thương Minh tất nhiên đi về hướng cục diện tranh phách, trở thành đại thế lực thứ tám trong thiên hạ, nhưng điều kiện tiên quyết là vượt qua được kiếp lần này. Về phần thái độ thành viên khác trong Thương Minh ra sao ta cũng không quá để ý, bởi vì bọn họ đều không đáng tin cậy, không có lực lượng đủ để ta dựa vào, hiện tại loại cục diện này hoàn toàn nằm trong dự kiến của ta.

– Hậu trường của Tinh Nguyệt Trai ngươi tự nhiên biết rõ, Tiễn Sinh của Kim Tiền Bang cũng tuyệt không phải hạng người bình thường, về phần thương hội Thiên Nguyên. . . Ha ha. . . Ngươi có thu được thiệp mời luyện đan của Đinh Sơn không?

Vạn Nhất Thiên mặt mỉm cười, trêu chọc nhìn Lý Vân Tiêu.

– Việc này ngươi cũng biết?

Lý Vân Tiêu trong lòng hơi kinh, nhưng chỉ một lát đã khôi phục lại cảm xúc.

Ở trong thành Tân Duyên, triệu tập mười tám tên Võ Đế cửu tinh, đại sự như thế nếu Vạn Nhất Thiên còn không biết vậy thì tình báo thật sự quá không xong rồi.

Vạn Nhất Thiên nói:

– Ngươi cảm thấy tỷ lệ ra đan như thế nào?

Lý Vân Tiêu nói:

– Còn không thể biết, xem ra ngươi đối với ra đan thật sự không có lòng tin, nếu không cũng sẽ không bình tĩnh thế rồi.

– Ha ha, cái này cũng bị ngươi nhìn ra?

Vạn Nhất Thiên cười nói:

– Luyện chế Cửu Âm Cửu Dương Phá Ách Đan, dưới phiến thiên không này đây là chuyện tuyệt không có khả năng! Nếu hắn thật có thể luyện ra, dù có dâng ra trọn cả Thương Minh ta cũng nguyện ý. Một cái đan phương hư vô mờ mịt đã khiến lòng tự tin Đinh Sơn bành trướng tới cực điểm, chờ đợi bạo chết sao? Một khắc, hắn sẽ trở về lại với sự thật tàn nhẫn. Nhưng khi đó tất cả đã tối, thương hội Thiên Nguyên rất nhanh sẽ là vật trong tay ta thôi.

Lý Vân Tiêu nói:

– Nhưng Đinh Sơn tựa hồ rất có lòng tin.

Vạn Nhất Thiên cười lạnh nói:

– Rất nhanh sẽ có kết quả, ngược lại ngươi sẽ biết. Về phần Thiên Nhất Các, thương hội Lôi Phong và thương hội Mạn Đa, ba con tạp ngư này bị Vạn Bảo Lâu nuốt mất đã thành kết cục đã định. Đợi sau khi ta ăn tươi bốn đại thương hội này, mặc dù Tinh Nguyệt Trai và Kim Tiền Bang thoát ly Thương Minh mà đi, cũng cũng không còn quan trọng nữa rồi.



Lý Vân Tiêu nói:

– Xem ra tất cả đều trong tính toán của ngươi, về phần chuyện đối phó Lăng Bạch Y, đợi sua khi Đinh Sơn luyện đan ta cho ngươi câu trả lời thuyết phục!

– Tốt!

Vạn Nhất Thiên đại hỉ nói:

– Ngươi cũng đừng nên ôm hy vọng quá lớn, miễn cho đến lúc đó phải thất vọng!

Lý Vân Tiêu nhẹ gật đầu, nói:

– Ta lần này tới tìm ngươi còn có một chuyện khác, ta nghe nói hai tên béo gầy ngu ngốc Trần Chung Hi Thuyết kia cũng tới thành Tân Duyên?

Sắc mặt Vạn Nhất Thiên trầm xuống, ngưng trọng nói:

– Quả thật, ta cũng đang lo lắng vì chuyện đó, đã tăng nhân thủ đi điều tra toàn thành rồi, không biết người nọ có phải cũng tới không, mục đích lại là vì sao.

Lý Vân Tiêu nói:

– Nếu hắn đến, có hắn giúp ngươi, chuyện giết Lăng Bạch Y sẽ càng thêm nắm chắc.

Vạn Nhất Thiên nói:

– Làm sao ngươi biết hắn sẽ giúp ta, vì sao không phải gây phiền toái, hoặc là trợ Lăng Bạch Y?

Lý Vân Tiêu mỉm cười, nói:

– Vậy thì phải xem thần công yếu quyết năm đó ngươi cho ta rồi.

Đồng tử Vạn Nhất Thiên đột nhiên co lại, nói:

– Chuyện này áp trong lòng ta cũng được một thời gian rồi, một mực không tìm thấy cơ hội thích hợp hỏi ngươi. Vậy Bá Thiên Luyện Thể Quyết ngươi tu luyện như thế nào?

Lý Vân Tiêu nói:

– Cũng không tệ lắm, rất tốt.

– Ah?

Trên mặt Vạn Nhất Thiên lộ ra vẻ cổ quái, nhìn chằm chằm vào Lý Vân Tiêu đánh giá một phen, thực sự nhìn không ra manh mối gì, nhẹ khẽ cười nói:

– Tốt là tốt rồi, năm đó ta còn sợ công pháp này có vấn đề đấy, may mắn không xảy ra chuyện gì.

Lý Vân Tiêu trong lòng máy động, Bá Thiên Luyện Thể Quyết kia tuy rằng uy lực cực lớn, nhưng quá trình tu luyện cùng có nhiều vấn đề vượt ngoài dự tính của hắn, tựa hồ cũng không nguyên vẹn, lòng hắn không khỏi cười lạnh, nói:

– Lâu chủ đại nhân tựa hồ đã sớm biết có vấn đề a?

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Vạn Cổ Chí Tôn

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook