Chương 1033: Lôi đình tôi kiếm.
Thái Nhất Sinh Thủy
27/10/2016
Chương 1031: Lôi đình tôi kiếm.
- Lý Vân Tiêu sao?
Thôi Bác thản nhiên nói:
- Hắn đúng là rất mạnh, nhưng còn chưa mạnh tới mức đánh bại ngươi. Mặc dù là thuấn gian di động, cũng chỉ là một loại bí pháp mà thôi, tuyệt không khả năng là bát giai tinh thần lực, hắn mới bao nhiêu tuổi? Nếu thế thì quá kinh thế hãi tục rồi.
- Bí pháp a...
Lệ Phi Vũ cười khổ không thôi, nhưng hắn thời điểm ở thành Vũ Phong đã biết Lý Vân Tiêu sửa chữa tốt truyền tống đại trận vượt qua vực mà hai tên bát giai thuật luyện đại sư cũng không thể chữa trị được.
Nhâm Quang Nhiễm nói:
- Phi Vũ, ngươi ngàn vạn không thể tự coi nhẹ mình, ngươi là lá cờ đầu của Vạn Bảo Lâu, đệ nhất nhân trong thế hệ trẻ. Ngăn cản Đao Kiếm Tông bước vào thương minh chắc chắn là ngươi rồi, cũng chỉ có thể ngươi mới được thương minh tán thành, mặc dù là Đao Kiếm Tông cũng sẽ cho rằng như thế.
Trong lòng Lệ Phi Vũ chấn động, nghiêm nghị nói:
- Chư vị trưởng lão yên tâm, Phi Vũ nhất định sẽ tận hết khả năng, tuyệt không dám để Vạn Bảo Lâu mất mặt.
Thôi Bác gật đầu nói:
- Hết sức là được, mặc dù thật sự có gì ngoài ý muốn, cũng không thẹn với lương tâm, ngàn vạn không nên tạo áp lực với mình quá lớn.
- Vâng!
Lệ Phi Vũ ứng một tiếng, bắt đầu trầm mặc.
Nhâm Quang Nhiễm nói:
- Vì sao không thấy Tuyên trưởng lão? Hắn gần đây rất sắc bén, có lẽ sẽ có suy nghĩ gì đó.
Thôi Bác khẽ chau mày, nói:
- Tuyên trưởng lão đột nhiên tuyên bố bế quan, dường như tu luyện tới lúc khẩn yếu quan đầu.
- Ah? Vậy thì thật chúc mừng
Nhâm Quang Nhiễm hâm mộ nói ra, đến tầng thứ này của bọn họ, mỗi một lần đột phá đều ngàn khó vạn khó, mỗi một cơ hội đều vô cùng quý giá. Chính hắn đã dừng ở cảnh giới này vài chục năm, đã sớm buông tha rồi.
Thôi Bác thản nhiên nói:
- Hy vọng Tuyên trưởng lão có thể có đột phá a, chư vị tan họp, Nhâm trưởng lão lưu lại.
Sau khi tất cả mọi người rời đi, Thôi Bác mới nói:
- Nhâm trưởng lão, trong khoảng thời gian này chuyện tu luyện của Phi Vũ giao cho ngươi, vận dụng một ít át chủ bài cũng tốt, nhất định phải đảm bảo Phi Vũ đoạt đệ nhất.
Nhâm Quang Nhiễm sững sờ, cả kinh nói:
- Phó lâu chủ, chẳng lẽ ngươi không tin tưởng vào Phi Vũ sao?
Trong mắt Thôi Bác có hàn quang chớp động, nói:
- Không phải ta không có lòng tin, mà là Phi Vũ chính hắn không có lòng tin. Ngươi có từng thấy hắn không tự tin như vậy chưa? Tất cả là do tên Lý Vân Tiêu ah, một đối thủ còn chưa giao thủ, hắn đã đánh vào tinh thần của đối thủ, Lý Vân Tiêu này đúng là không đơn giản.
Nhâm Quang Nhiễm cau mày nói:
- Lý Vân Tiêu đúng là rất mạnh, mặc dù Lương Ngọc Y thi triển Thập Nhật Đồng Thiên, hắn cũng chưa dùng toàn lực qua, làm cho không người nào có thể nhìn trộm chiến lực của hắn cả, hắn sẽ là kình địch của Phi Vũ. Việc này ta hiểu, ta sẽ làm tốt.
Thôi Bác kiên quyết nói:
- Ân, Phi Vũ là bắc vực tứ tú, là lá cờ đầu của Vạn Bảo Lâu, lá cờ này quyết không thể thổi lùi.
Trong Giới Thần Bi, nơi này lôi điện đầy trời, biển lôi điện màu xanh bao phủ cả không gian, rất có xu thế vô biên vô tận.
Trong giây lát lôi hải co rút lại thật mạnh, ngưng tụ vào trong tâm, hình thành một đạo lôi vân dần dần ngưng tụ ra một thân ảnh..
- Loại cảm giác này thật mạnh a.
Sắc mặt Lý Vân Tiêu khiếp sợ, thì thào lẩm bẩm:
- Đây cũng là Hóa Lôi Thần Quyết đại thành sao? Chỉ là trong Giới Thần Bi ta mới có thể hóa ra nguyên vẹn, không biết sau khi rời khỏi đây có mấy thành thực lực a.
Hắn nhíu mày, lẩm bẩm:
- Ất mộc chi khí không đủ... Nhưng mà ta lại có chủ ý hay, không biết có thể đi thông hay không...
- Hừ, chủ ý của ngươi cho tới bây giờ đều chưa từng đi thông qua.
Yêu Long khinh thường nói:
- Vẫn nên nghĩ trước làm sau đi, ta còn trông cậy nhờ phúc tiền đồ của ngươi đấy, đừng tự giết bản thân mình.
- Câm miệng, còn nói gỡ ta sẽ bắt ngươi luyện tinh quang hồn thể.
Lý Vân Tiêu quát mắng một tiếng, hắn biến mất tại chỗ, xuất hiện bên cạnh Viên Cao Hàn, hô lớn nói:
- Lão Viên, kiếm luyện như thế nào rồi?
Phía dưới có tiếng kêu dồn dập của Viên Cao Hàn, nói:
- Lý Vân Tiêu mau tới giúp ta!
Trong lòng Lý Vân Tiêu khẽ động, liền xuất hiện bên cạnh Viên Cao Hàn bên, chỉ thấy Thiên Vũ Luân Chuyển Tử Kim Đỉnh của hắn rung lắc mạnh mẽ, tùy thời sẽ nổ tung.
- Không tốt, ta đồng thời luyện hai thanh kiếm phôi đưa vào đỉnh, đã khống chế không nổi!
Viên Cao Hàn đầu đầy mồ hôi lạnh, Cố Nguyệt Sinh bên cạnh sắc mặt cũng khó coi.
- Con em ngươi...
Lý Vân Tiêu cũng giật mình, tức giận nói:
- Một lần ngưng tụ thành hai thành huyền khí cửu giai, ngươi cho rằng mình là thập giai thần thuật sư sao?
Viên Cao Hàn vội la lên:
- Nơi này không có lôi kiếp huyền khí, giảm đi một bước quan trọng nhất, cho nên ta cảm thấy quan hệ cũng không lớn, muốn thử một chút có phải hay không thôi.
- Thử con em ngươi, thuật luyện sư đều là một đám người điên mà!
Lý Vân Tiêu mắng một câu, cũng không có ý thức cũng mắng cả bản thân hắn, đột nhiên hắn tỉnh táo lại, thì thào lẩm bẩm:
- Ồ, cũng nên dùng thử thân hóa lôi đình chi thuật a, không biết có thể dùng để luyện khí hay không, cứ thử mà xem.
Yêu Long: . . .
Lý Vân Tiêu nghĩ vậy thì tay bắt pháp quyết, thân thể hóa thành một đám lôi đình, trong ánh mắt mở to của Viên Cao Hàn cùng Cố Nguyệt Sinh, hắn bay lên cao, để Thiên Vũ Luân Chuyển Tử Kim Đỉnh vây quanh chính mình, dùng lôi điện toàn thân rót vào trong đó, dùng để luyện khí.
- Cái này... Cái này cũng được...
Viên Cao Hàn sững sờ ngắn ngủi, lập tức hưng phấn lên, nói:
- Lý Vân Tiêu, ta dùng thần hỏa giúp ngươi
Hai tay của hắn vận dụng mấy linh quyết, đưa phượng hoàng thần hỏa tới, đồng thời thiêu đốt tử đỉnh.
Âm thanh Vù vù của lửa và tiếng Đùng lôi điện hòa vào nhau, không ngừng tế luyện Bắc Thiên Hàn Tinh Kiếm trong đỉnh, chậm rãi áp chế tử đỉnh cuồng bạo.
Nhưng Viên Cao Hàn cảm giác được tử đỉnh của mình đã không thừa nhận nổi, cho dù là lôi điện hay thần hỏa cũng không phải nó có thể chống lại. Linh tính của tử đỉnh xói mòn thật nhanh, nhưng Viên Cao Hàn chỉ nhíu mày sau đó bỏ qua.
Tuy Thiên Vũ Luân Chuyển Tử Kim Đỉnh trọng yếu, nhưng mà quá trình luyện chế nghịch thiên này càng trọng yếu, hắn hiện tại chỉ lo lắng tử đỉnh không cách nào tiếp tục cho tới khi luyện chế chấm dứt.
- Ngưng hình!
Trong tử đỉnh có tiếng quát của Lý Vân Tiêu vang lên, cả tử đỉnh không cách nào thừa nhận nổi áp lực, không chỉ sinh ra tiếng rên rỉ, hơn nữa thân đỉnh xuất hiện rất nhiều đường vân nứt nẻ.
- Không tốt!
Viên Cao Hàn quá sợ hãi, sợ hãi rống một tiếng.
Phanh!
Thiên Vũ Luân Chuyển Tử Kim Đỉnh rốt cục nổ tung, phát ra tiếng nổ kinh thiên động địa, rất nhiều tử khí tỏa ra, tử đỉnh biến mất triệt để.
- Thất bại sao?
Cố Nguyệt Sinh kinh ngạc nhìn qua đám tử khí kia, dường như hắn không cam lòng, hai thanh kiếm phôi là hắn và Viên Cao Hàn tế luyện quá lâu mới có thể có hiệu quả như thế, lại bị hủy hoại trong chốc lát.
- Lôi điện ngưng hình.
- Lý Vân Tiêu sao?
Thôi Bác thản nhiên nói:
- Hắn đúng là rất mạnh, nhưng còn chưa mạnh tới mức đánh bại ngươi. Mặc dù là thuấn gian di động, cũng chỉ là một loại bí pháp mà thôi, tuyệt không khả năng là bát giai tinh thần lực, hắn mới bao nhiêu tuổi? Nếu thế thì quá kinh thế hãi tục rồi.
- Bí pháp a...
Lệ Phi Vũ cười khổ không thôi, nhưng hắn thời điểm ở thành Vũ Phong đã biết Lý Vân Tiêu sửa chữa tốt truyền tống đại trận vượt qua vực mà hai tên bát giai thuật luyện đại sư cũng không thể chữa trị được.
Nhâm Quang Nhiễm nói:
- Phi Vũ, ngươi ngàn vạn không thể tự coi nhẹ mình, ngươi là lá cờ đầu của Vạn Bảo Lâu, đệ nhất nhân trong thế hệ trẻ. Ngăn cản Đao Kiếm Tông bước vào thương minh chắc chắn là ngươi rồi, cũng chỉ có thể ngươi mới được thương minh tán thành, mặc dù là Đao Kiếm Tông cũng sẽ cho rằng như thế.
Trong lòng Lệ Phi Vũ chấn động, nghiêm nghị nói:
- Chư vị trưởng lão yên tâm, Phi Vũ nhất định sẽ tận hết khả năng, tuyệt không dám để Vạn Bảo Lâu mất mặt.
Thôi Bác gật đầu nói:
- Hết sức là được, mặc dù thật sự có gì ngoài ý muốn, cũng không thẹn với lương tâm, ngàn vạn không nên tạo áp lực với mình quá lớn.
- Vâng!
Lệ Phi Vũ ứng một tiếng, bắt đầu trầm mặc.
Nhâm Quang Nhiễm nói:
- Vì sao không thấy Tuyên trưởng lão? Hắn gần đây rất sắc bén, có lẽ sẽ có suy nghĩ gì đó.
Thôi Bác khẽ chau mày, nói:
- Tuyên trưởng lão đột nhiên tuyên bố bế quan, dường như tu luyện tới lúc khẩn yếu quan đầu.
- Ah? Vậy thì thật chúc mừng
Nhâm Quang Nhiễm hâm mộ nói ra, đến tầng thứ này của bọn họ, mỗi một lần đột phá đều ngàn khó vạn khó, mỗi một cơ hội đều vô cùng quý giá. Chính hắn đã dừng ở cảnh giới này vài chục năm, đã sớm buông tha rồi.
Thôi Bác thản nhiên nói:
- Hy vọng Tuyên trưởng lão có thể có đột phá a, chư vị tan họp, Nhâm trưởng lão lưu lại.
Sau khi tất cả mọi người rời đi, Thôi Bác mới nói:
- Nhâm trưởng lão, trong khoảng thời gian này chuyện tu luyện của Phi Vũ giao cho ngươi, vận dụng một ít át chủ bài cũng tốt, nhất định phải đảm bảo Phi Vũ đoạt đệ nhất.
Nhâm Quang Nhiễm sững sờ, cả kinh nói:
- Phó lâu chủ, chẳng lẽ ngươi không tin tưởng vào Phi Vũ sao?
Trong mắt Thôi Bác có hàn quang chớp động, nói:
- Không phải ta không có lòng tin, mà là Phi Vũ chính hắn không có lòng tin. Ngươi có từng thấy hắn không tự tin như vậy chưa? Tất cả là do tên Lý Vân Tiêu ah, một đối thủ còn chưa giao thủ, hắn đã đánh vào tinh thần của đối thủ, Lý Vân Tiêu này đúng là không đơn giản.
Nhâm Quang Nhiễm cau mày nói:
- Lý Vân Tiêu đúng là rất mạnh, mặc dù Lương Ngọc Y thi triển Thập Nhật Đồng Thiên, hắn cũng chưa dùng toàn lực qua, làm cho không người nào có thể nhìn trộm chiến lực của hắn cả, hắn sẽ là kình địch của Phi Vũ. Việc này ta hiểu, ta sẽ làm tốt.
Thôi Bác kiên quyết nói:
- Ân, Phi Vũ là bắc vực tứ tú, là lá cờ đầu của Vạn Bảo Lâu, lá cờ này quyết không thể thổi lùi.
Trong Giới Thần Bi, nơi này lôi điện đầy trời, biển lôi điện màu xanh bao phủ cả không gian, rất có xu thế vô biên vô tận.
Trong giây lát lôi hải co rút lại thật mạnh, ngưng tụ vào trong tâm, hình thành một đạo lôi vân dần dần ngưng tụ ra một thân ảnh..
- Loại cảm giác này thật mạnh a.
Sắc mặt Lý Vân Tiêu khiếp sợ, thì thào lẩm bẩm:
- Đây cũng là Hóa Lôi Thần Quyết đại thành sao? Chỉ là trong Giới Thần Bi ta mới có thể hóa ra nguyên vẹn, không biết sau khi rời khỏi đây có mấy thành thực lực a.
Hắn nhíu mày, lẩm bẩm:
- Ất mộc chi khí không đủ... Nhưng mà ta lại có chủ ý hay, không biết có thể đi thông hay không...
- Hừ, chủ ý của ngươi cho tới bây giờ đều chưa từng đi thông qua.
Yêu Long khinh thường nói:
- Vẫn nên nghĩ trước làm sau đi, ta còn trông cậy nhờ phúc tiền đồ của ngươi đấy, đừng tự giết bản thân mình.
- Câm miệng, còn nói gỡ ta sẽ bắt ngươi luyện tinh quang hồn thể.
Lý Vân Tiêu quát mắng một tiếng, hắn biến mất tại chỗ, xuất hiện bên cạnh Viên Cao Hàn, hô lớn nói:
- Lão Viên, kiếm luyện như thế nào rồi?
Phía dưới có tiếng kêu dồn dập của Viên Cao Hàn, nói:
- Lý Vân Tiêu mau tới giúp ta!
Trong lòng Lý Vân Tiêu khẽ động, liền xuất hiện bên cạnh Viên Cao Hàn bên, chỉ thấy Thiên Vũ Luân Chuyển Tử Kim Đỉnh của hắn rung lắc mạnh mẽ, tùy thời sẽ nổ tung.
- Không tốt, ta đồng thời luyện hai thanh kiếm phôi đưa vào đỉnh, đã khống chế không nổi!
Viên Cao Hàn đầu đầy mồ hôi lạnh, Cố Nguyệt Sinh bên cạnh sắc mặt cũng khó coi.
- Con em ngươi...
Lý Vân Tiêu cũng giật mình, tức giận nói:
- Một lần ngưng tụ thành hai thành huyền khí cửu giai, ngươi cho rằng mình là thập giai thần thuật sư sao?
Viên Cao Hàn vội la lên:
- Nơi này không có lôi kiếp huyền khí, giảm đi một bước quan trọng nhất, cho nên ta cảm thấy quan hệ cũng không lớn, muốn thử một chút có phải hay không thôi.
- Thử con em ngươi, thuật luyện sư đều là một đám người điên mà!
Lý Vân Tiêu mắng một câu, cũng không có ý thức cũng mắng cả bản thân hắn, đột nhiên hắn tỉnh táo lại, thì thào lẩm bẩm:
- Ồ, cũng nên dùng thử thân hóa lôi đình chi thuật a, không biết có thể dùng để luyện khí hay không, cứ thử mà xem.
Yêu Long: . . .
Lý Vân Tiêu nghĩ vậy thì tay bắt pháp quyết, thân thể hóa thành một đám lôi đình, trong ánh mắt mở to của Viên Cao Hàn cùng Cố Nguyệt Sinh, hắn bay lên cao, để Thiên Vũ Luân Chuyển Tử Kim Đỉnh vây quanh chính mình, dùng lôi điện toàn thân rót vào trong đó, dùng để luyện khí.
- Cái này... Cái này cũng được...
Viên Cao Hàn sững sờ ngắn ngủi, lập tức hưng phấn lên, nói:
- Lý Vân Tiêu, ta dùng thần hỏa giúp ngươi
Hai tay của hắn vận dụng mấy linh quyết, đưa phượng hoàng thần hỏa tới, đồng thời thiêu đốt tử đỉnh.
Âm thanh Vù vù của lửa và tiếng Đùng lôi điện hòa vào nhau, không ngừng tế luyện Bắc Thiên Hàn Tinh Kiếm trong đỉnh, chậm rãi áp chế tử đỉnh cuồng bạo.
Nhưng Viên Cao Hàn cảm giác được tử đỉnh của mình đã không thừa nhận nổi, cho dù là lôi điện hay thần hỏa cũng không phải nó có thể chống lại. Linh tính của tử đỉnh xói mòn thật nhanh, nhưng Viên Cao Hàn chỉ nhíu mày sau đó bỏ qua.
Tuy Thiên Vũ Luân Chuyển Tử Kim Đỉnh trọng yếu, nhưng mà quá trình luyện chế nghịch thiên này càng trọng yếu, hắn hiện tại chỉ lo lắng tử đỉnh không cách nào tiếp tục cho tới khi luyện chế chấm dứt.
- Ngưng hình!
Trong tử đỉnh có tiếng quát của Lý Vân Tiêu vang lên, cả tử đỉnh không cách nào thừa nhận nổi áp lực, không chỉ sinh ra tiếng rên rỉ, hơn nữa thân đỉnh xuất hiện rất nhiều đường vân nứt nẻ.
- Không tốt!
Viên Cao Hàn quá sợ hãi, sợ hãi rống một tiếng.
Phanh!
Thiên Vũ Luân Chuyển Tử Kim Đỉnh rốt cục nổ tung, phát ra tiếng nổ kinh thiên động địa, rất nhiều tử khí tỏa ra, tử đỉnh biến mất triệt để.
- Thất bại sao?
Cố Nguyệt Sinh kinh ngạc nhìn qua đám tử khí kia, dường như hắn không cam lòng, hai thanh kiếm phôi là hắn và Viên Cao Hàn tế luyện quá lâu mới có thể có hiệu quả như thế, lại bị hủy hoại trong chốc lát.
- Lôi điện ngưng hình.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.