Vạn Cổ Chí Tôn

Chương 187: Lôi kiếp?

Thái Nhất Sinh Thủy

29/06/2017

Tôn Chính Tông cũng phát hiện khí tức trên người Lý Vân Tiêu, trong lòng đã sớm có cơn sóng thần, áp lực rất lớn. Giờ khắc này sồ đan của hắn đã tiến vào giai đoạn bảy chuyển, chính là địa phương có chuyện lần trước. Hắn cắn răng, gào thét nói:

– Liều mạng!

Chỉ thấy tay hắn vỗ một cái, một ngọc phù màu xanh đen xuất hiện ở trong tay, mặt trên thanh quang lấp lóe, tỏa ra ánh sáng lung linh, mơ hồ có cảm giác hồ quang nhảy lên.

Ánh mắt Nguyên Hạo ngưng lại, đột nhiên từ ghế ngồi nhảy lên, thất thanh nói:

– Thái Ất lôi phù!

Vương Thần cũng kinh hãi đến biến sắc, cả kinh nói:

– Lẽ nào hắn muốn dùng lôi đình Ngưng Đan?

Nếu đồ vật Thuật Luyện vượt qua cấp năm, ở trong quá trình luyện chế sẽ gợi ra thiên địa dị tượng, sản sinh sức mạnh sấm sét. Chính là lôi kiếp trong truyền thuyết!

Chính vì đồ vật luyện chế quá mức nghịch thiên, vì lẽ đó thiên đạo không dung, sẽ hạ xuống lôi đình phá huỷ. Vì lẽ đó đồ vật trên cấp năm đối mặt khiêu chiến to lớn nhất, không phải đến từ hồn lực mạnh yếu củaThuật Luyện Sư, mà là có thể chịu đựng qua lôi kiếp hay không!

Thế nhưng đồ vật trải qua lôi kiếp cũng dị thường mạnh mẽ, vì lẽ đó cấp năm chính là một ranh giới của Thuật Luyện Sư. Không ít Thuật Luyện Sư có thể luyện chế ra đồ vật cấp năm, nhưng khi lôi kiếp hạ xuống, lại dồn dập hóa thành tro tàn. Vì lẽ đó vẫn như cũ không cách nào tiến vào cấp năm.

Nguyên Hạo cũng chính là một vị Thuật Luyện Sư như vậy.

Mà giờ khắc này Thái Ất lôi phù trong tay Tôn Chính Tông, chính là ngọc phù cấp năm, là Thuật Luyện Sư cường đại ở thời điểm đồ vật độ kiếp, mạnh mẽ thu lấy một tia lôi điện chi lực, ngưng tụ ở trong đó không tiêu tan. Loại ngọc phù này không nói giá trị khó có thể đánh giá, thời điểm luyện chế đồ vật cấp thấp có thể trực tiếp triển khai ra, xúc động lôi điện chi lực tăng lên đẳng cấp đồ vật. Hơn nữa lôi đình vào trong đó đã bị luyện hóa, sẽ không sản sinh lực phá hoại mạnh mẽ, sử dụng là hết sức an toàn. Vì lẽ đó đều bị Thuật Luyện Sư cấp thấp coi là trân bảo!

Tôn Chính Tông quay đầu liếc mắt nhìn Lý Vân Tiêu luyện chế, đã tiến vào giai đoạn sáu chuyển. Nhất thời một tia kiên quyết thay thế không bỏ trong mắt, mạnh mẽ đưa tay kích thích ngọc phù, trực tiếp để trên đỉnh lô.

Ầm ầm ầm!

Một trận tiếng sấm từ trong đỉnh lô truyền đến, như thiên địa oai. Mọi người mở to hai mắt, chỉ nhìn thấy trên thanh đỉnh bùng nổ ra ánh chớp “đùng đùng” lấp lóe, rất nhanh xung kích đến sồ đan trên bầu trời. Tâm ý cuồng bạo trên đan dược, trong nháy mắt bị đánh nát bấy. Một tia chớp màu xanh đem sồ đan gói lại, không ngừng rèn luyện.

– Bát chuyển!



Cảm nhận được trên sồ đan tản mát ra từng trận đan khí, sắc mặt Nguyên Hạo khẽ biến thành hơi có chút thở dài nói:

– Lý Vân Tiêu muốn thua a, Bồ Đề Đan này đã tiến vào tám chuyển, còn ở dưới lôi đình rèn luyện, mặc dù xung kích không tới cấp bốn cửu chuyển, sợ cũng là kém không xa.

Vương Thần nhẹ giọng nói:

– Lý Vân Tiêu này có thể nói tuy bại còn vinh, chỉ là vụ cá cược này quá hại người.

Hắn cười khổ lắc lắc đầu.

Nguyên Hạo không phản đối nói:

– Người trẻ tuổi khó tránh khỏi có chút bất kham, có chút bản lĩnh liền kiêu ngạo tự mãn, để hắn ăn chút ngăn trở cũng là chuyện tốt.

– Ha ha, đan thành!

Trong mắt Tôn Chính Tông lộ ra vẻ vui mừng cuồng nhiệt, nhanh chóng biến hóa thủ ấn, Bồ Đề Đan ở trên lò luyện đan tỏa ra dược lực kinh người, quanh thân còn có Lôi Điện vờn quanh, đã đạt đến trình độ tám chuyển đỉnh cao.

Oanh…

Đột nhiên thanh đỉnh cấp ba kia tựa hồ không chịu nổi áp lực cực lớn, ở trong nháy mắt thành đan ầm ầm nổ tung lên. Thân đỉnh trực tiếp bị nổ nát thành năm mảnh, hướng về bốn phương tám hướng tung toé ra. Không ít võ giả dồn dập ngăn cản, ngăn lại mảnh vỡ đan đỉnh.

Tôn Chính Tông một mặt tiếc hận cùng đau lòng, trong tay cầm viên Bồ Đề Đan thành hình tám chuyển, nhất thời tâm tình tối tăm quét đi sạch sành sanh, mừng như điên cười to lên.

– Ha ha, Bồ Đề Đan tám chuyển đỉnh cao. Tiểu tử, trừ khi ngươi luyện chế ra cửu chuyển cấp bốn, bằng không phải thua không thể nghi ngờ!

Nguyên Hạo lộ ra vẻ mỉm cười, khen ngợi nói:

– Chính Tông, xem ra thực lực của ngươi trải qua lần luyện chế này có thể tăng lên không ít. Tuy rằng phá huỷ một cái thanh đỉnh cấp ba, nhưng có thể luyện chế ra đan dược cấp ba đỉnh cao, cũng đáng giá. Ngươi cẩn thận lĩnh ngộ quá trình một hồi, đột phá liền không xa.

Tôn Chính Tông cười khổ nói:



– Nào có dễ dàng đột phá như vậy, bất quá lần luyện chế này xác thực để ta lĩnh ngộ được một ít đồ vật mới.

Hắn quay đầu lại lạnh lùng nhìn Lý Vân Tiêu, tuy rằng loại thủ pháp thành thạo kia để trong lòng hắn âm thầm kinh ngạc không thôi, nhưng trái tim lại triệt để để xuống, trừ khi đối phương tiến vào cấp bốn, bằng không tuyệt không phần thắng.

Trương Thanh Phàm cùng Hứa Hàn đều yên lặng liếc mắt nhìn, hai người đều là một mặt lo âu. Coi như bọn họ là tồn tại vừa tiến vào cấp bốn, cũng chưa chắc có thể thuận lợi luyện chế ra Bồ Đề Đan tám chuyển đỉnh cao như thế.

Nhưng Lý Vân Tiêu vẫn như cũ là vẻ mặt bình tĩnh, không ngừng dùng chân khí rèn luyện đan dược ở trên hư không, rất nhanh liền tiến vào trạng thái bảy chuyển, trên mặt của hắn cũng bắt đầu hiện ra vẻ trắng xám, hiển nhiên là hồn lực hao tổn rất lớn.

Nguyên Hạo lộ ra ái tài chi tâm, than thở:

– Không dùng lò luyện đan liền đem Bồ Đề Đan luyện hóa thành bảy chuyển, hơn nữa tuổi đời của hắn… thật là yêu nghiệt vạn năm khó gặp. Đáng tiếc…

Tôn Chính Tông nghe được đánh giá, sắc mặt khẽ thay đổi, trong tròng mắt lộ ra sát cơ không che giấu. Thiên phú của Lý Vân Tiêu xác thực để hắn cảm thấy sợ hãi, hắn mới bao lớn a? Hiện tại mình có thể miễn cưỡng vượt qua hắn, nhưng nếu năm năm sau, mười năm sau thì sao? Hắn vừa nghĩ tới mình đắc tội một tồn tại kinh khủng như thế, nội tâm cũng bắt đầu có chút thấp thỏm lên.

Vương Thần nghẹ giọng hỏi:

– Nguyên Hạo đại sư, ngươi nhìn hắn có thể luyện hóa vào tám chuyển không?

Nguyên Hạo cẩn thận nhìn một hồi, trả lời:

– Hỏa diễm trong trận pháp đã dần dần yếu bớt, tựa hồ có xu thế cháy hết. Hơn nữa hồn lực của hắn một bên phải Ngưng Đan, một bên phải khống chế hỏa thế, sợ là không nhiều hi vọng lắm. Nếu ban đầu hắn tiếp nhận Tử Đỉnh cấp ba của Trương Thanh Phàm đại sư, xung kích tám chuyển tuyệt không vấn đề. Đáng tiếc người trẻ tuổi này quá càn rỡ.

Vương Thần lặng lẽ không nói, hiển nhiên cũng tán thành quan điểm này.

Ngay thời điểm mấy người trò chuyện, hai con ngươi của Lý Vân Tiêu đột nhiên mở lớn, một luồng hồn lực bàng bạc mà ra, trong nháy mắt bao phủ nguyên khí chi hỏa sắp cháy hết trên mặt đất, điên cuồng hướng vào bên trong Bồ Đề Đan rót đầy!

– Cái gì? Hắn muốn dùng nguyên khí chi hỏa mạnh mẽ tăng lên đẳng cấp của Bồ Đề Đan?

Nguyên Hạo khiếp sợ không thôi, ngơ ngác thất thanh nói:

– Như thế, thật là có thể xung kích đến tám chuyển, thế nhưng hỏa diễm cháy hết, hắn cuối cùng Ngưng Đan như thế nào đây? Không nói tám chuyển Bồ Đề Đan hắn không khống chế được Ngưng Đan liền dã tràng xe cát, coi như miễn cưỡng ngưng tụ thành hình, nếu không có lực lượng nguyên tố mạnh mẽ, sợ là duy trì tám chuyển thành hình cũng khó càng thêm khó!

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Vạn Cổ Chí Tôn

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook