Chương 437: Long chi huyết mạch. (2)
Thái Nhất Sinh Thủy
24/10/2016
Chương 437: Long chi huyết mạch. (2)
Sắc mặt La Thanh Vân âm trầm như nước, hắn bước nhanh trong hư không, trong miệng thì thào thì thầm:
- Hảo tiểu tử, trên người mang cổ chi huyền khí cùng thượng cổ kim văn! Ta hôm nay muốn giết ngươi, nhìn xem trên người của ngươi rốt cuộc có bí mật kinh thiên gì.
Lý Vân Tiêu tâm thần đại chấn, địa vị đối phương quả nhiên không đơn giản. Không chỉ có được Long chi huyết mạch, hơn nữa kiến thức cực kỳ rộng, vũ chi kết giới, Đại Huyễn Diệt Quyền, kiếm quyết những thứ khó lộ diện này hắn vẫn nhận ra, hiện tại rõ ràng còn phân biệt ra thượng cổ kim văn. Tuy Giới Thần Bi đẳng cấp hơn xa cổ chi huyền khí lên, nhưng nó là bảo bối thượng cổ hàng thật giá thật lưu truyền tới nay.
- Cho rằng kích phát long huyết thì thiên hạ vô địch? Hôm nay ta muốn trấn áp Vũ Hoàng, rút long huyết!
Trong mắt Lý Vân Tiêu bắn ra thần sắc ngoan lệ, hắn bắt pháp quyết, biển lửa ngập trời lập tức từ tropng Giới Thần Bi phóng xuất ra, trong khoảnh khắc muốn đốt cháy tất cả, hỏa diễm quét qua nơi nào, nơi đó hóa thành tro bụi.
- Không tốt, ngọn lửa này là thế nào? Nhanh chóng mở kết giới ra!
Đám người Hoàng Tiểu Long chấn động, vốn đã đề phòng La Thanh Vân, nhưng không thể ngờ công kích phạm vi lớn như thế lại tới từ Lý Vân Tiêu.
Ba người lập tức ẩn nấp vào hư không, sau một khắc xuất hiện ở ba nơi khác nhau, nhao nhao căng phòng ngự ra, lập tức vòng bảo hộ màu xanh hiện ra, kéo dài ra không trung hòn đảo, bao phủ phạm vi mấy trăm dặm vào bên trong.
Lý Vân Tiêu thả biển lửa ra trùng kích biên giới kết giới, rất nhanh bị ngăn cản lại.
- Biển lửa này...
Lãnh Tuyền vừa vặn chạy tới khu vực này, hoảng sợ nhìn qua tình cảnh bên trong, trên trán chảy mồ hôi lạnh, sợ hãi nói:
- Tiểu tử kia rốt cuộc chiến đấu với quái vật gì! Cảm giác uy áp vừa rồi khiến ta không dám sinh ra lòng phản kháng.
Cùng lúc đó, trong tòa lầu ở cạnh bờ hồ, Tân Bì ba người cũng vô cùng khẩn trương nhìn qua màn nước, tuy bọn họ không cách nào nhìn thấy kỹ càng tình cảnh. Nhưng mà tinh thạch hội tụ cùng một chỗ với nhau, thật lâu không thể tách ra, có thể thấy được chiến đấu kịch liệt không bình thường.
Tân Bì cảm thấy hai tay đổ mồ hôi lạnh, hắn có thể khẳng định trong hai người này tất nhiên có một là Lý Vân Tiêu. Nghĩ đến phong thái tuyệt thế của thiếu niên kia, hắn không thể ngờ có người có thể chống lại.
Sở Vũ cũng khẩn trương uống mấy chục chén trà, La Thanh Vân có thực lực thế nào hắn cũng không nhìn thấu, vốn cho rằng hắn hẳn quét ngang Quỳnh Hoa Đảo mới đúng. Vì sao đau khổ chiến lâu như thế vẫn không làm gì được?
Biển lửa của Lý Vân Tiêu mở rộng ra, La Thanh Vân lập tức cảnh giác tạo phòng ngự ngăn cách hỏa diễm tới gần, biển lửa không thể tổn thương hắn, toàn bộ hình thành trạng thái chân không quanh người.
La Thanh Vân nhìn chằm chằm Giới Thần Bi một hồi, lãnh đạm nói:
- Hỏa diễm trình độ bực này, tuy mạnh hơn yêu hỏa bình thường một ít, nhưng mà lấy ra chiến đấu với ta, căn bản không làm nên chuyện gì!
Hắn đánh ra một quyền, lập tức một đạo kình phong trực tiếp phá vỡ biển lửa, nó giống như gió trùng kích tới trước.
Lý Vân Tiêu lạnh lùng cười cười, khẽ nói:
- Đợi sau khi biến thành long nướng, hy vọng ngươi còn có thể nói lời này!
Năm ngón tay của hắn điêm ra, đôi mắt ngưng trọng, nhẹ ngữ nói:
- Thiên La Sát Tràng, hỏa chi biến hóa, tất cả đều xuất hiện đi!
Ầm ầm!
Một âm thanh nổ vang vọng thiên địa xuất hiện, đột nhiên một bóng lưng to lớn xuất hiện trong biển lửa, đánh thẳng vào quyền phong của La Thanh Vân.
Phanh!
Bóng người này lập tức bị quyền phong đánh xuyên qua, tiêu tán trong vô hình.
Đồng tử La Thanh Vân hơi co lại, lãnh đạm nói:
- Nguyên tố biến hóa bình thường mà thôi, cũng không có gì kỳ lạ quý hiếm!
Hắn nhìn qua Lý Vân Tiêu mỉm cười không nói gì, đột nhiên trong nội tâm khẽ động, một loại chiến ý viễn cổ hư vô mờ ảo đột nhiên xuất hiện trong biển lửa, loại chiến ý này như hóa thành thực chất rót vào trong thân thể của hắn, đánh tan chiến ý của hắn.
- Xảy ra chuyện gì?
La Thanh Vân lập tức hoảng sợ thất sắc, chỉ thấy ngọn lửa kia bắt đầu ngưng hóa thành một sinh vật, mỗi bộ phận thân thể tỏa ra vận ý khác biệt, không có chỗ nào mà không phải là tồn tại đại năng mạnh mẽ.
- Đây không phải nguyên tố biến hóa đơn giản! Trời ạ, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Lại còn mang theo chiến ý viễn cổ, có những thần niệm quái vật này ở đây, ngươi rốt cuộc dùng trận pháp gì?
Sắc mặt La Thanh Vân trở nên tái nhợt, trong lúc này trong thức hải của hắn chấn động, nghẹn ngào kêu lên:
- Thiên La Diễm Hỏa Đại Trận! Ngươi cái này... con em ngươi! Dĩ nhiên là cửu giai Thiên La Diễm Hỏa Đại Trận, vậy còn đánh thế nào? Trời ạ!
Hắn tức giận suýt nữa phun máu ra ngoài, loại cửu giai trận pháp này giết hắn như giết chó!
Nhìn thấy sinh vật cực lớn lao thẳng về phía hắn, hắn lập tức sinh ra cảm giác tuyệt vọng.
- Ân? Không đúng! Không phải cửu giai, cũng không thể nào như thế! Hắn cũng chỉ là Vũ Quân, dù nghịch thiên thế nào cũng tuyệt đối không thể thi triển ra cửu giai trận pháp!
Đột nhiên sát khí hiện ra trong mắt La Thanh Vân, phẫn nộ quát:
- Ta hiểu rồi, là Thiên La Diễm Hỏa Trận bị tàn phá, cho nên trận pháp này chỉ có chiến ý viễn cổ mà không có sát chiêu!
- Chỉ bằng vào một ít chiến ý viễn cổ này mà muốn đánh chết ta! Thiếu chút nữa bị ngươi hù sợ.
Đột nhiên La Thanh Vân hét lớn một tiếng, thần thái hoảng sợ tan thành mây khói, mà chuyển biến thành thanh tỉnh. Hai tay của hắn năm ngón tay vang lên tiếng xương cốt Đùng đùng, trên mu bàn tay của hắn không ngờ xuất hiện cốt nhận, nhìn qua vô cùng khủng bố.
- HEAA..., tất cả đều chết đi cho ta!
Thân thể La Thanh Vân lập tức vọt lên, hắn chém thẳng vào sinh vật viễn cổ, những nơi cốt nhận đi qua, chiến ý viễn cổ và sinh vật hỏa diễm tiêu tán giống như cát bụi, không chịu nổi một kích.
- Tiểu tử này quả nhiên không đơn giản! Thiên La Diễm Hỏa Đại Trận cũng nhận ra.
Trong mắt Lý Vân Tiêu mang theo vẻ mặt ngưng trọng, Thiên La Diễm Hỏa Đại Trận đã tổn hại không chịu nổi, hơn nữa trận thể vẫn còn nằm trong Giới Thần Bi, có thể phát huy uy lực cũng chỉ như thế. Hiện tại trừ khi kéo La Thanh Vân vào trong Giới Thần Bi hoặc là cho Đoạn Việt đi ra, hắn cũng không có biện pháp gì ứng phó cho tốt.
- Mẹ kiếp, liều! Chân long huyết mạch thì như thế nào, lão tử chính là kẻ chuyển thế trọng sinh a
Lý Vân Tiêu lập tức xông lên, nếu để cho La Thanh Vân phá vỡ đại trận này, đến lúc đó tình huống càng hỏng bét. Hắn một tay niết bí quyết, hắn chỉ huy Giới Thần Bi trấn áp tới, một tay cầm Ngô Câu Sương Tuyết Minh thi triển kiếm quyết trảm kích từ trên xuống.
La Thanh Vân lập tức đình trệ, vội vàng chém vào kiếm quang kia. Kiếm quyết của Lý Vân Tiêu chính là một trong ba đại kiếm quyết của Cổ Phi Dương, tuy thực lực hai người kém nhau thật lớn, nhưng hắn không dám lãnh đạm, còn có Giới Thần Bi càng thần bí khó lường kia, cho hắn một loại cảm giác kiêng kị.
Sắc mặt La Thanh Vân âm trầm như nước, hắn bước nhanh trong hư không, trong miệng thì thào thì thầm:
- Hảo tiểu tử, trên người mang cổ chi huyền khí cùng thượng cổ kim văn! Ta hôm nay muốn giết ngươi, nhìn xem trên người của ngươi rốt cuộc có bí mật kinh thiên gì.
Lý Vân Tiêu tâm thần đại chấn, địa vị đối phương quả nhiên không đơn giản. Không chỉ có được Long chi huyết mạch, hơn nữa kiến thức cực kỳ rộng, vũ chi kết giới, Đại Huyễn Diệt Quyền, kiếm quyết những thứ khó lộ diện này hắn vẫn nhận ra, hiện tại rõ ràng còn phân biệt ra thượng cổ kim văn. Tuy Giới Thần Bi đẳng cấp hơn xa cổ chi huyền khí lên, nhưng nó là bảo bối thượng cổ hàng thật giá thật lưu truyền tới nay.
- Cho rằng kích phát long huyết thì thiên hạ vô địch? Hôm nay ta muốn trấn áp Vũ Hoàng, rút long huyết!
Trong mắt Lý Vân Tiêu bắn ra thần sắc ngoan lệ, hắn bắt pháp quyết, biển lửa ngập trời lập tức từ tropng Giới Thần Bi phóng xuất ra, trong khoảnh khắc muốn đốt cháy tất cả, hỏa diễm quét qua nơi nào, nơi đó hóa thành tro bụi.
- Không tốt, ngọn lửa này là thế nào? Nhanh chóng mở kết giới ra!
Đám người Hoàng Tiểu Long chấn động, vốn đã đề phòng La Thanh Vân, nhưng không thể ngờ công kích phạm vi lớn như thế lại tới từ Lý Vân Tiêu.
Ba người lập tức ẩn nấp vào hư không, sau một khắc xuất hiện ở ba nơi khác nhau, nhao nhao căng phòng ngự ra, lập tức vòng bảo hộ màu xanh hiện ra, kéo dài ra không trung hòn đảo, bao phủ phạm vi mấy trăm dặm vào bên trong.
Lý Vân Tiêu thả biển lửa ra trùng kích biên giới kết giới, rất nhanh bị ngăn cản lại.
- Biển lửa này...
Lãnh Tuyền vừa vặn chạy tới khu vực này, hoảng sợ nhìn qua tình cảnh bên trong, trên trán chảy mồ hôi lạnh, sợ hãi nói:
- Tiểu tử kia rốt cuộc chiến đấu với quái vật gì! Cảm giác uy áp vừa rồi khiến ta không dám sinh ra lòng phản kháng.
Cùng lúc đó, trong tòa lầu ở cạnh bờ hồ, Tân Bì ba người cũng vô cùng khẩn trương nhìn qua màn nước, tuy bọn họ không cách nào nhìn thấy kỹ càng tình cảnh. Nhưng mà tinh thạch hội tụ cùng một chỗ với nhau, thật lâu không thể tách ra, có thể thấy được chiến đấu kịch liệt không bình thường.
Tân Bì cảm thấy hai tay đổ mồ hôi lạnh, hắn có thể khẳng định trong hai người này tất nhiên có một là Lý Vân Tiêu. Nghĩ đến phong thái tuyệt thế của thiếu niên kia, hắn không thể ngờ có người có thể chống lại.
Sở Vũ cũng khẩn trương uống mấy chục chén trà, La Thanh Vân có thực lực thế nào hắn cũng không nhìn thấu, vốn cho rằng hắn hẳn quét ngang Quỳnh Hoa Đảo mới đúng. Vì sao đau khổ chiến lâu như thế vẫn không làm gì được?
Biển lửa của Lý Vân Tiêu mở rộng ra, La Thanh Vân lập tức cảnh giác tạo phòng ngự ngăn cách hỏa diễm tới gần, biển lửa không thể tổn thương hắn, toàn bộ hình thành trạng thái chân không quanh người.
La Thanh Vân nhìn chằm chằm Giới Thần Bi một hồi, lãnh đạm nói:
- Hỏa diễm trình độ bực này, tuy mạnh hơn yêu hỏa bình thường một ít, nhưng mà lấy ra chiến đấu với ta, căn bản không làm nên chuyện gì!
Hắn đánh ra một quyền, lập tức một đạo kình phong trực tiếp phá vỡ biển lửa, nó giống như gió trùng kích tới trước.
Lý Vân Tiêu lạnh lùng cười cười, khẽ nói:
- Đợi sau khi biến thành long nướng, hy vọng ngươi còn có thể nói lời này!
Năm ngón tay của hắn điêm ra, đôi mắt ngưng trọng, nhẹ ngữ nói:
- Thiên La Sát Tràng, hỏa chi biến hóa, tất cả đều xuất hiện đi!
Ầm ầm!
Một âm thanh nổ vang vọng thiên địa xuất hiện, đột nhiên một bóng lưng to lớn xuất hiện trong biển lửa, đánh thẳng vào quyền phong của La Thanh Vân.
Phanh!
Bóng người này lập tức bị quyền phong đánh xuyên qua, tiêu tán trong vô hình.
Đồng tử La Thanh Vân hơi co lại, lãnh đạm nói:
- Nguyên tố biến hóa bình thường mà thôi, cũng không có gì kỳ lạ quý hiếm!
Hắn nhìn qua Lý Vân Tiêu mỉm cười không nói gì, đột nhiên trong nội tâm khẽ động, một loại chiến ý viễn cổ hư vô mờ ảo đột nhiên xuất hiện trong biển lửa, loại chiến ý này như hóa thành thực chất rót vào trong thân thể của hắn, đánh tan chiến ý của hắn.
- Xảy ra chuyện gì?
La Thanh Vân lập tức hoảng sợ thất sắc, chỉ thấy ngọn lửa kia bắt đầu ngưng hóa thành một sinh vật, mỗi bộ phận thân thể tỏa ra vận ý khác biệt, không có chỗ nào mà không phải là tồn tại đại năng mạnh mẽ.
- Đây không phải nguyên tố biến hóa đơn giản! Trời ạ, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Lại còn mang theo chiến ý viễn cổ, có những thần niệm quái vật này ở đây, ngươi rốt cuộc dùng trận pháp gì?
Sắc mặt La Thanh Vân trở nên tái nhợt, trong lúc này trong thức hải của hắn chấn động, nghẹn ngào kêu lên:
- Thiên La Diễm Hỏa Đại Trận! Ngươi cái này... con em ngươi! Dĩ nhiên là cửu giai Thiên La Diễm Hỏa Đại Trận, vậy còn đánh thế nào? Trời ạ!
Hắn tức giận suýt nữa phun máu ra ngoài, loại cửu giai trận pháp này giết hắn như giết chó!
Nhìn thấy sinh vật cực lớn lao thẳng về phía hắn, hắn lập tức sinh ra cảm giác tuyệt vọng.
- Ân? Không đúng! Không phải cửu giai, cũng không thể nào như thế! Hắn cũng chỉ là Vũ Quân, dù nghịch thiên thế nào cũng tuyệt đối không thể thi triển ra cửu giai trận pháp!
Đột nhiên sát khí hiện ra trong mắt La Thanh Vân, phẫn nộ quát:
- Ta hiểu rồi, là Thiên La Diễm Hỏa Trận bị tàn phá, cho nên trận pháp này chỉ có chiến ý viễn cổ mà không có sát chiêu!
- Chỉ bằng vào một ít chiến ý viễn cổ này mà muốn đánh chết ta! Thiếu chút nữa bị ngươi hù sợ.
Đột nhiên La Thanh Vân hét lớn một tiếng, thần thái hoảng sợ tan thành mây khói, mà chuyển biến thành thanh tỉnh. Hai tay của hắn năm ngón tay vang lên tiếng xương cốt Đùng đùng, trên mu bàn tay của hắn không ngờ xuất hiện cốt nhận, nhìn qua vô cùng khủng bố.
- HEAA..., tất cả đều chết đi cho ta!
Thân thể La Thanh Vân lập tức vọt lên, hắn chém thẳng vào sinh vật viễn cổ, những nơi cốt nhận đi qua, chiến ý viễn cổ và sinh vật hỏa diễm tiêu tán giống như cát bụi, không chịu nổi một kích.
- Tiểu tử này quả nhiên không đơn giản! Thiên La Diễm Hỏa Đại Trận cũng nhận ra.
Trong mắt Lý Vân Tiêu mang theo vẻ mặt ngưng trọng, Thiên La Diễm Hỏa Đại Trận đã tổn hại không chịu nổi, hơn nữa trận thể vẫn còn nằm trong Giới Thần Bi, có thể phát huy uy lực cũng chỉ như thế. Hiện tại trừ khi kéo La Thanh Vân vào trong Giới Thần Bi hoặc là cho Đoạn Việt đi ra, hắn cũng không có biện pháp gì ứng phó cho tốt.
- Mẹ kiếp, liều! Chân long huyết mạch thì như thế nào, lão tử chính là kẻ chuyển thế trọng sinh a
Lý Vân Tiêu lập tức xông lên, nếu để cho La Thanh Vân phá vỡ đại trận này, đến lúc đó tình huống càng hỏng bét. Hắn một tay niết bí quyết, hắn chỉ huy Giới Thần Bi trấn áp tới, một tay cầm Ngô Câu Sương Tuyết Minh thi triển kiếm quyết trảm kích từ trên xuống.
La Thanh Vân lập tức đình trệ, vội vàng chém vào kiếm quang kia. Kiếm quyết của Lý Vân Tiêu chính là một trong ba đại kiếm quyết của Cổ Phi Dương, tuy thực lực hai người kém nhau thật lớn, nhưng hắn không dám lãnh đạm, còn có Giới Thần Bi càng thần bí khó lường kia, cho hắn một loại cảm giác kiêng kị.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.