Chương 2908: Lựa chọn
Thái Nhất Sinh Thủy
08/12/2016
Bành!
Khí kình đánh thẳng vào trong hào quang màu bạc, lập tức đánh nát tất cả, nhưng thân ảnh Từ và Lê dần dần trở nên nhạt nhòa, sau đó là tiêu tán.
Hoang giận dữ đánh ra một chưởng, lập tức sinh ra vô số hào quang đánh nát không gian chung quanh.
Nhưng hai người bọn họ đã biến mất vô tung, không thể tìm ra.
– Đi ra!
Hoang quát tháo một tiếng, lửa giận và tiếng quát của hắn khiến cả vùng núi chấn động, hồi âm uốn lượn.
Nơi này trở nên vô cùng yên tĩnh, không có bât cứ đáp lại nào.
Cả phiến thiên địa này đều nằm trong cảm giác của hắn, nếu có lối ra nào bị phá, chắc chắn không cách nào thoát khỏi tai mắt của hắn. Lê và Từ thi triển bí thuật che mắt hắn, lúc này hắn không thể dò xét ra cái gì cả.
Trừ khi có thần thức chi quang của Ngả, nhưng Ngả đã tỏ thái độ sẽ không quản tranh đấu của bọn họ, tự nhiên cũng sẽ không đi trợ giúp Hoang.
– Hừ, đại tế tự, ngươi thật sự làm bổn hoàng xem thường ngươi rồi, phế vật!
Hoang giận dữ mắng mỏ một tiếng, biết rõ không có khả năng dùng ngôn ngữ khích bọn họ đi ra, quay người đi vào trong chiến xa, quát:
– Tiếp tục tiến lên phía trước, nếu đám tôm tép nhãi nhép các ngươi không dám hiện thân, bổn hoàng sẽ phá tan phong ấn trước mặt các ngươi, nhìn xem thời đại sẽ lựa chọn người nào.
Chiến xa tiếp tục tiến lên, người Yêu tộc lúc này đầy ngưng trọng và kiên quyết.
Ở cách Ngũ Hà Sơn mấy ngàn trượng, thân ảnh Từ và Lê từ từ hiện thân.
Sắc mặt hai người trở nên nặng nề, sắc mặt Từ biến thành trắng bệch, bị Hoang chặt đứt vô số ngân xà, suy giảm tới chân nguyên bản thể của hắn, hắn ho khan kịch liệt sau đó phun máu tươi.
Lê ân cần nói:
– Đại tế tự, thân thể của ngươi…
Từ phất tay ý bảo không sao, nói:
– Lão phu già rồi, mặc dù Thương đại nhân không có xuất hiện cũng sống không bao lâu, rất vinh hạnh dùng những năm cuối cùng của tính mạng ở cùng với các ngươi.
Lê cau mày nói:
– Đại tế tự đừng nói những lời bi tình như thế, tương lai Yêu tộc còn cần nhờ ngài đảm đương.
Từ cười nói:
– Ta đảm đương không nổi, chỉ cần có thể trông thấy Thương đại nhân nhất thống Yêu tộc, ta cảm thấy mãn nguyện rồi.
Hắn thu liễm nụ cười, dõi mắt nhìn xa xa, nói:
– Hy vọng bọn họ đừng để Hoang tìm được!
Lê nói:
– Vài tên nhân loại dường như thi triển bí pháp, có thể mượn lực lượng Ngũ Hà Sơn ẩn độn chính mình, ngay cả chúng ta cũng không thể tìm ra. Ta hiện tại lo lắng thần thức chi quang của Ngả tiên sinh, vạn vật không chỗ nào ẩn nấp cả.
Từ cũng nói ra:
– Ngả thật sự là thiên tài tuyệt thế trong vài vạn năm qua, thuật thần chi quang ah, hắn làm sao có được.
Trong mắt của Từ mang theo kinh hãi và sợ hãi thán phục.
Lê nói:
– Tương lai Yêu tộc có Thương đại nhân cùng Ngả tiên sinh thì tình thế sẽ vô cùng hưng thịnh, Lê rất chờ mong đấy.
Trong mắt của Từ có ánh sáng lóe lên, nói:
– Lão phu cũng chờ mong, nhưng mà con đường đi tới thịnh thế này quá nhấp nhô.
Lê nói:
– Bất luận là biến hóa gì cũng cần có hi sinh. Ta hiện tại hy vọng vài tên nhân loại kia không bị tìm ra nhanh như thế, phong ấn kéo càng lâu càng tốt, chờ người Thánh Vực cùng Hóa Thần Hải tới, đám Hoang bên kia sẽ không nhẹ nhõm như vậy.
Từ gật đầu nói:
– Ta đã dùng bí thuật truyền tin tức tới cho Thánh Vực cùng Hóa Thần Hải, bọn họ sẽ nhanh tới nơi đây thôi. Tiếc nuối duy nhất chính là lần này ngăn cản phá phong sẽ làm nhân loại đề phòng, tương lai muốn phá phong thì càng khó.
Lê cười nói:
– Chờ Thương đại nhân nhất thống Yêu tộc, còn có tuyệt thế thiên tài như Ngả tiên sinh tương trợ, phá phong ấn Ngũ Hà Sơn có gì khó?
Ánh mắt Từ sáng ngời, dường như nghĩ đến thịnh thế sau này liền cười rộ lên.
Lý Vân Tiêu đứng ở xa nhìn bọn họ xung đột, lại thông qua song phương nói chuyện cũng đoán ra chuyện này đại khái như thế nào.
Tất nhiên là Thương xuất hiện làm cho cả Yêu tộc phân thành hai phái ủng hộ Yêu Hoàng và đại tế tự, tám thống soái năm đó gặp ở bên ngoài thành Hồng Nguyệt trong đại chiến năm đó là phe ủng hộ đại tế tự.
Mà Yêu Hoàng nóng lòng phá vỡ phong ấn Ngũ Hà Sơn, tăng thêm nội dung chặn được kim giản ma nhìn, sợ là Yêu Hoàng đã bàn tốt điều kiện với Yêu tộc Ngũ Hà Sơn, là cách Từ nói “Trục sói khu hổ “, ý định liên thủ đối phó Thương.
Dù sao bản thân Thương thực lực mạnh mẽ tuyệt đối, tăng thêm luyện hóa Hồn Thiên Nghi, hắn có Yêu tộc phe của đại tế tự tương trợ, mặc dù là Yêu Hoàng cũng cảm thấy tràn đầy nguy cơ, áp dụng hành động như vậy là đương nhiên.
Chỉ là hắn không rõ, nếu như đã ngăn cản Yêu Hoàng, vì sao Thương không tự mình hiện thân, trừ bản thân hắn ra, không còn ké nào là đối thủ của Yêu Hoàng.
Mặc dù bị phá huỷ cái chìa khóa, dùng lực lượng Yêu tộc cưỡng ép trùng kích phá phong ấn cũng có nắm chắc thật lớn..
Chẳng lẽ trong trận chiến thành Hồng Nguyệt lần trước bị Lý Dật rút đi đại lượng yêu lực còn chưa khôi phục? Ngẫm lại rất không có khả năng, lúc ấy Lê và Từ thương thế còn nặng hơn cả Thương, hiện tại chúng đang nhảy nhót vui vẻ như vậy, dùng thiên phú và lực lượng của Thương đã sớm khôi phục từ lâu rồi.
Lý Vân Tiêu không nghĩ ra mấu chốt trong đó, cũng mặc kệ không đi quan tâm chỉ cần phong ấn vừa phá vỡ, hắn cứu người ra ngoài thì vạn sự đại cát, về phần chuyện Yêu tộc chết càng nhiều càng tốt, tốt nhất chính là lưỡng bại câu thương, hắn suy nghĩ ác ý.
Chiến xa của Yêu Hoàng dừng lại cách Ngũ Hà Sơn trăm trượng.
Hoang nói:
– Ngả tiên sinh.
Ngả lúc này đi ra khỏi chiến xa, hai tay nâng lên, thân thể lăng không bay cao hơn.
Thần thức chi quang lưu chuyển trên thân thể, hắn lẳng lặng cảm giác yêu khí trên sơn thể đang tỏa ra.
Bởi vì Hoang và Từ ra tay làm cho yêu khí trong không gian quay cuồng, những yêu khí thật nhỏ cũng trở nên khó phát giác.
Thời gian trôi qua chậm chạp.
Hoang vẫn bảo trì bình thản, không có chút nóng vội trên mặt, đám yêu sau lưng hắn lúc này lại táo bạo lên.
Sau một lúc, Ngả mới thu tay lại và nhìn qua ngọn núi, nói:
– Khe hở phong ấn tổng cộng có ba trăm bảy mươi hai nơi, trong đó có thể cho yêu thú cấp thấp ra vào có ba nơi, nhưng đều cực kỳ bất ổn.
– Ba trăm bảy mươi hai khe hở?
Hoang sững sờ một chút, nói:
– Rạn nứt diện tích lớn như thế, phong ấn còn hữu dụng sao?
Ngả nói:
– Đúng là có chút kỳ quái, nhưng ta phỏng đoán lúc trước không có sai. Lực trấn áp nơi này mang theo xu thế đại địa vô tận, vì sao phong ấn tổn hại thì ta không hiểu. Nhưng mặc dù tổn thất thảm trọng, phong ấn vẫn không bị phá hủy.
Hoang nói:
– Cưỡng ép phá phong ấn có tỷ lệ thành công là bao nhiêu?
Ngả nói:
– Trừ khi trực tiếp nổ nát huyền khí Ngũ Hà Sơn, nhưng thứ bản thân là biến dị thổ chi bản nguyên biến thành, cưỡng ép phá phong xác suất cực thấp.
Trên mặt Hoang sinh sát khí, hừ nhẹ một tiếng, nói:
– Mặc dù là cực thấp cũng phải thử, trưc chuyện này ra không có biện pháp nào khác.
Khí kình đánh thẳng vào trong hào quang màu bạc, lập tức đánh nát tất cả, nhưng thân ảnh Từ và Lê dần dần trở nên nhạt nhòa, sau đó là tiêu tán.
Hoang giận dữ đánh ra một chưởng, lập tức sinh ra vô số hào quang đánh nát không gian chung quanh.
Nhưng hai người bọn họ đã biến mất vô tung, không thể tìm ra.
– Đi ra!
Hoang quát tháo một tiếng, lửa giận và tiếng quát của hắn khiến cả vùng núi chấn động, hồi âm uốn lượn.
Nơi này trở nên vô cùng yên tĩnh, không có bât cứ đáp lại nào.
Cả phiến thiên địa này đều nằm trong cảm giác của hắn, nếu có lối ra nào bị phá, chắc chắn không cách nào thoát khỏi tai mắt của hắn. Lê và Từ thi triển bí thuật che mắt hắn, lúc này hắn không thể dò xét ra cái gì cả.
Trừ khi có thần thức chi quang của Ngả, nhưng Ngả đã tỏ thái độ sẽ không quản tranh đấu của bọn họ, tự nhiên cũng sẽ không đi trợ giúp Hoang.
– Hừ, đại tế tự, ngươi thật sự làm bổn hoàng xem thường ngươi rồi, phế vật!
Hoang giận dữ mắng mỏ một tiếng, biết rõ không có khả năng dùng ngôn ngữ khích bọn họ đi ra, quay người đi vào trong chiến xa, quát:
– Tiếp tục tiến lên phía trước, nếu đám tôm tép nhãi nhép các ngươi không dám hiện thân, bổn hoàng sẽ phá tan phong ấn trước mặt các ngươi, nhìn xem thời đại sẽ lựa chọn người nào.
Chiến xa tiếp tục tiến lên, người Yêu tộc lúc này đầy ngưng trọng và kiên quyết.
Ở cách Ngũ Hà Sơn mấy ngàn trượng, thân ảnh Từ và Lê từ từ hiện thân.
Sắc mặt hai người trở nên nặng nề, sắc mặt Từ biến thành trắng bệch, bị Hoang chặt đứt vô số ngân xà, suy giảm tới chân nguyên bản thể của hắn, hắn ho khan kịch liệt sau đó phun máu tươi.
Lê ân cần nói:
– Đại tế tự, thân thể của ngươi…
Từ phất tay ý bảo không sao, nói:
– Lão phu già rồi, mặc dù Thương đại nhân không có xuất hiện cũng sống không bao lâu, rất vinh hạnh dùng những năm cuối cùng của tính mạng ở cùng với các ngươi.
Lê cau mày nói:
– Đại tế tự đừng nói những lời bi tình như thế, tương lai Yêu tộc còn cần nhờ ngài đảm đương.
Từ cười nói:
– Ta đảm đương không nổi, chỉ cần có thể trông thấy Thương đại nhân nhất thống Yêu tộc, ta cảm thấy mãn nguyện rồi.
Hắn thu liễm nụ cười, dõi mắt nhìn xa xa, nói:
– Hy vọng bọn họ đừng để Hoang tìm được!
Lê nói:
– Vài tên nhân loại dường như thi triển bí pháp, có thể mượn lực lượng Ngũ Hà Sơn ẩn độn chính mình, ngay cả chúng ta cũng không thể tìm ra. Ta hiện tại lo lắng thần thức chi quang của Ngả tiên sinh, vạn vật không chỗ nào ẩn nấp cả.
Từ cũng nói ra:
– Ngả thật sự là thiên tài tuyệt thế trong vài vạn năm qua, thuật thần chi quang ah, hắn làm sao có được.
Trong mắt của Từ mang theo kinh hãi và sợ hãi thán phục.
Lê nói:
– Tương lai Yêu tộc có Thương đại nhân cùng Ngả tiên sinh thì tình thế sẽ vô cùng hưng thịnh, Lê rất chờ mong đấy.
Trong mắt của Từ có ánh sáng lóe lên, nói:
– Lão phu cũng chờ mong, nhưng mà con đường đi tới thịnh thế này quá nhấp nhô.
Lê nói:
– Bất luận là biến hóa gì cũng cần có hi sinh. Ta hiện tại hy vọng vài tên nhân loại kia không bị tìm ra nhanh như thế, phong ấn kéo càng lâu càng tốt, chờ người Thánh Vực cùng Hóa Thần Hải tới, đám Hoang bên kia sẽ không nhẹ nhõm như vậy.
Từ gật đầu nói:
– Ta đã dùng bí thuật truyền tin tức tới cho Thánh Vực cùng Hóa Thần Hải, bọn họ sẽ nhanh tới nơi đây thôi. Tiếc nuối duy nhất chính là lần này ngăn cản phá phong sẽ làm nhân loại đề phòng, tương lai muốn phá phong thì càng khó.
Lê cười nói:
– Chờ Thương đại nhân nhất thống Yêu tộc, còn có tuyệt thế thiên tài như Ngả tiên sinh tương trợ, phá phong ấn Ngũ Hà Sơn có gì khó?
Ánh mắt Từ sáng ngời, dường như nghĩ đến thịnh thế sau này liền cười rộ lên.
Lý Vân Tiêu đứng ở xa nhìn bọn họ xung đột, lại thông qua song phương nói chuyện cũng đoán ra chuyện này đại khái như thế nào.
Tất nhiên là Thương xuất hiện làm cho cả Yêu tộc phân thành hai phái ủng hộ Yêu Hoàng và đại tế tự, tám thống soái năm đó gặp ở bên ngoài thành Hồng Nguyệt trong đại chiến năm đó là phe ủng hộ đại tế tự.
Mà Yêu Hoàng nóng lòng phá vỡ phong ấn Ngũ Hà Sơn, tăng thêm nội dung chặn được kim giản ma nhìn, sợ là Yêu Hoàng đã bàn tốt điều kiện với Yêu tộc Ngũ Hà Sơn, là cách Từ nói “Trục sói khu hổ “, ý định liên thủ đối phó Thương.
Dù sao bản thân Thương thực lực mạnh mẽ tuyệt đối, tăng thêm luyện hóa Hồn Thiên Nghi, hắn có Yêu tộc phe của đại tế tự tương trợ, mặc dù là Yêu Hoàng cũng cảm thấy tràn đầy nguy cơ, áp dụng hành động như vậy là đương nhiên.
Chỉ là hắn không rõ, nếu như đã ngăn cản Yêu Hoàng, vì sao Thương không tự mình hiện thân, trừ bản thân hắn ra, không còn ké nào là đối thủ của Yêu Hoàng.
Mặc dù bị phá huỷ cái chìa khóa, dùng lực lượng Yêu tộc cưỡng ép trùng kích phá phong ấn cũng có nắm chắc thật lớn..
Chẳng lẽ trong trận chiến thành Hồng Nguyệt lần trước bị Lý Dật rút đi đại lượng yêu lực còn chưa khôi phục? Ngẫm lại rất không có khả năng, lúc ấy Lê và Từ thương thế còn nặng hơn cả Thương, hiện tại chúng đang nhảy nhót vui vẻ như vậy, dùng thiên phú và lực lượng của Thương đã sớm khôi phục từ lâu rồi.
Lý Vân Tiêu không nghĩ ra mấu chốt trong đó, cũng mặc kệ không đi quan tâm chỉ cần phong ấn vừa phá vỡ, hắn cứu người ra ngoài thì vạn sự đại cát, về phần chuyện Yêu tộc chết càng nhiều càng tốt, tốt nhất chính là lưỡng bại câu thương, hắn suy nghĩ ác ý.
Chiến xa của Yêu Hoàng dừng lại cách Ngũ Hà Sơn trăm trượng.
Hoang nói:
– Ngả tiên sinh.
Ngả lúc này đi ra khỏi chiến xa, hai tay nâng lên, thân thể lăng không bay cao hơn.
Thần thức chi quang lưu chuyển trên thân thể, hắn lẳng lặng cảm giác yêu khí trên sơn thể đang tỏa ra.
Bởi vì Hoang và Từ ra tay làm cho yêu khí trong không gian quay cuồng, những yêu khí thật nhỏ cũng trở nên khó phát giác.
Thời gian trôi qua chậm chạp.
Hoang vẫn bảo trì bình thản, không có chút nóng vội trên mặt, đám yêu sau lưng hắn lúc này lại táo bạo lên.
Sau một lúc, Ngả mới thu tay lại và nhìn qua ngọn núi, nói:
– Khe hở phong ấn tổng cộng có ba trăm bảy mươi hai nơi, trong đó có thể cho yêu thú cấp thấp ra vào có ba nơi, nhưng đều cực kỳ bất ổn.
– Ba trăm bảy mươi hai khe hở?
Hoang sững sờ một chút, nói:
– Rạn nứt diện tích lớn như thế, phong ấn còn hữu dụng sao?
Ngả nói:
– Đúng là có chút kỳ quái, nhưng ta phỏng đoán lúc trước không có sai. Lực trấn áp nơi này mang theo xu thế đại địa vô tận, vì sao phong ấn tổn hại thì ta không hiểu. Nhưng mặc dù tổn thất thảm trọng, phong ấn vẫn không bị phá hủy.
Hoang nói:
– Cưỡng ép phá phong ấn có tỷ lệ thành công là bao nhiêu?
Ngả nói:
– Trừ khi trực tiếp nổ nát huyền khí Ngũ Hà Sơn, nhưng thứ bản thân là biến dị thổ chi bản nguyên biến thành, cưỡng ép phá phong xác suất cực thấp.
Trên mặt Hoang sinh sát khí, hừ nhẹ một tiếng, nói:
– Mặc dù là cực thấp cũng phải thử, trưc chuyện này ra không có biện pháp nào khác.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.