Chương 3341: Luân lưu trấn thủ 1
Thái Nhất Sinh Thủy
19/01/2017
Lý Vân Tiêu nhíu mày nói:
- Ta vẫn không hiểu, giới lực Thiên Vũ giới bài xích ngoại lực, không thích hợp cho đám người Ma Tộc sinh tồn thì tại sao bọn họ muốn xâm nhập chúng ta làm gì? Đơn giản là để giết chóc sao?
Bí Đình Phong không cho là đúng:
- Tất nhiên rồi, nếu không thì ngươi nghĩ sao?
Lý Vân Tiêu lặng im. Linh Mục Địch, Vi Thanh trầm ngâm. Bọn họ chưa từng nghĩ đến vấn đề này.
Bắc Quyến Nam lên tiếng:
- Ma Tộc xâm nhập 88w đã có từ lâu, sinh linh hai giới không đội trời chung, nhưng không ai biết nguyên nhân cụ thể là gì. Có lẽ vì thời gian quá xa xôi, chẳng thể biết khởi đầu chuyện này là sao. Nhưng Ma Tộc xâm lược tính quá mạnh, đây là sự thực không thể chối cãi.
Lý Vân Tiêu nói:
- Ta hiểu, việc gấp bây giờ là cố gắng trấn thủ, phong ấn các khe hở lớn. Mọi người tăng tốc độ nâng cao thực lực tổng thể Thiên Vũ giới lên, không thì sau này tám vị Ma Tôn giáng lâm sẽ như mười vạn năm trước, tai nạn diệt thế.
Tâm tình mọi người nặng nề tuần tra đằng trước giới bích một lúc, không thấy có gì khác lạ thì rời đi.
Giờ phút này bên kia giới bích, tinh vân lượn lờ.
Trên bầu trời lơ lửng nhiều Minh Cửu Bảo, có mấy cái thể tích to lớn trong khe hở gấp mười lần. Trong tinh vân còn có ma thú khác tới lui, thủ hạc vỗ cánh nghển cổ hót vang.
Hộ đứng bên trên một con Minh Cửu Bảo lớn nhất, chắp hai tay sau lưng bình tĩnh nhìn giới bích như có thể xuyên thấu nó.
Mắt Hộ bắn ra thần quang chín sắc cực kỳ sống với dải sáng đường chân trời, khó thể nhìn thẳng.
Một lúc sau Hộ thở hắt ra, xoay người đáp xuống.
Bên trên con Minh Cửu Bảo lớn nhất có núi đá cây cối, cung điện nước chảy. Ma quang mông lung hóa thành kết giới lấp lóe quanh Minh Cửu Bảo.
Hộ bay vào trong, đi hướng cung điện.
Hai hộ vệ trước điện ngước mắt lên, ngây người.
Một hộ vệ giơ tay ngăn lại, quát to:
- Viện đại nhân đang bàn bạc chuyện quan trọng, ai muốn vào đều phải thông báo!
Sắc mặt Hộ bình tĩnh, khóe môi cong lên:
- Vậy làm phiền hai vị.
Hộ vệ kia khẽ ừ:
- Ừm!
Hộ vệ xoay người vào đại điện, vừa mới bước vào nửa bước thì thấy mấy ma quân đi tới.
Mấy ma quân dáng vẻ suy tư, thỉnh thoảng châu đầu ghé tai nghị luận cái gì, vừa tan họp.
Một ma quân thấy Hộ thì ngạc nhiên, lạnh lùng hỏi:
- Hộ đại nhân không ở sơn mạch Thiên Đãng kiến thiết căn cứ đi, tại sao tự tiện trở lại?
Những người khác đứng lại nhìn Hộ, cực kỳ ghét gã nên mặt ai nấy lạnh băng.
Hộ mỉm cười nói:
- Đúng rồi, có chút chuyện nên không thể không trở về, đang định bẩm báo với Viện đại nhân đây.
Ma quân kia ác ý châm chọc:
- A? Ngươi cả ngày làm kiến thiết cơ sở ma hóa, muốn người cho người, muốn tài nguyên đưa tài nguyên. Hầu như tài nguyên cả Viện bộ đều mặc cho ngươi điều phối, sao? Vẫn chưa thỏa mãn, lại đến đòi nữa?
Trong mắt ma quân tràn đầy hâm mộ, ghen tỵ.
Hộ lắc đầu cười nói:
- Chuyện kiến thiết ma hóa luôn tiến hành đâu vào đấy, không có vấn đề gì. Là ra chút chuyện nhỏ khác, ta nghĩ nên trở về báo cáo cho Viện đại nhân một tiếng.
Ma quân cười nhạt:
- Có chút việc nhỏ đã chạy tới quấy rầy Viện đại nhân, ngươi thật vô dụng, không giải quyết được chút chuyện nhỏ sao?
- ha ha ha!
Đám ma quân cười như điên, tràn đầy châm chọc.
- Thật không hiểu hắn rốt cuộc có bản lĩnh gì mà được Viện đại nhân xem trọng nữa, chút chuyện nhỏ cũng không làm tốt.
- Hơn phân nửa tài nguyên Viện bộ bị hắn chiếm nhưng có thấy làm ra cống hiến gì? Ngược lại đòi hỏi không biết đủ, kéo chân mọi người.
- Hừ! Đừng oán trách nữa, ai kêu hắn có mặt đẹp ăn cơm trắng, lại giỏi vuốt mông ngựa. Cái bộ dáng quỳ liếm đó chúng ta học không được.
Các loại trào phúng, châm biếm nổi lên, tràn ngập ghen tỵ chua lè.Hộ vẫn chỉ cười, thản nhiên không thèm để ý.
Hộ nói với hai hộ vệ trước kia:
- Ta có thể vào đi?
Hộ vệ kia gật đầu nói:
- Đã họp xong, mời đại nhân vào.
Hộ gật đầu đi vào điện, hoàn toàn không nhìn những ma quân này.
Bộ dáng mắt cao hơn đầu đó chọc giận nhiều người, hận không thể xông tới xé nát Hộ ra.
Ma quân lúc trước đặt câu hỏi hét to:
- Đừng hở chút đi tìm Viện đại nhân, Viện bộ chúng ta ra tên phế vật như ngươi làm chúng ta mất hết mặt mũi. Có chuyện gì cứ nói ra, để các ca ca giải quyết giúp cho.
- ha ha ha!
Lại rộ lên tiếng cười khả ố.
Hộ ngừng bước, quay đầu hỏi:
- Các ca ca nói thật không?
- Ừm ừm! Nói đi, chúng ta giải quyết cho ngươi!
Ma quân kia vẻ mặt châm chọc chuyển sang nhe răng cười nói:
- Nhưng giải quyết xong rồi ngươi hãy quỳ xuống trước mặt chúng ta, bắt chước ma Sát kêu.
- ha ha ha!
Các ma quân cười to ngông cuồng nói:
- Nói nhanh đi, có chuyện gì? Để ngươi được thấy thực lực của các ca ca!
Hộ nghiêng đầu suy nghĩ, cười nói:
- Cũng không có chuyện gì lớn. Trận địa sơn mạch Thiên Đãng đã mất, toàn bộ ma quân, ma thú bị cường giả Thiên Vũ giới xóa sổ. trên dưới một trăm thập phương hung hồn sát cũng thành tro. Giờ những sinh linh Thiên Vũ giới cường đại này đang ở đằng sau giới bích nghĩ cách đối phó chúng ta, xin ca ca ra tay diệt bọn họ hết, thu phục trận địa.
Cung điện yên tĩnh nghe tiếng kim rơi, vừa rồi tràn đầy tiếng cười nhạo đều ngừng bặt.
Mỗi người trợn to mắt bưu, há hốc mồm, ngây ngẩn.
Hộ chớp mắt cười khẽ, chắp tay vái mọi người, cung kính nói:
- Các vị ca ca làm sao vậy? Xin hãy làm chủ cho ta lấy lại trận địa.
Những ma quân toát mồ hôi lạnh ròng ròng, mặt trắng bệch.
- Ngươi . . . ngươi thật sự . . . làm mất trận địa?
Hộ híp mắt gật đầu nói:
- Đúng đúng, nếu không tin thì các vị ca ca có thể đi ra ngoài xem.
- Ngươi . . . ngươi . . .
Đám ma quân sợ ngây người, hóa đá tại chỗ, đầu óc mít đặc.
Hộ cười khẽ, phớt lừo bọn họ xoay người vào trong đại điện.
- Ha . . . ha ha ha, ha ha ha ha ha ha!
Một ma quân đột nhiên cười phá lên, vẻ mặt vui sướng khi người gặp họa:
- Hộ làm mất trận địa sơn mạch Thiên Đãng, ha ha ha, hắn chết chắc rồi đúng không?
Ma quân khác hưng phấn lên, mắt sáng rực:
- Đúng vậy! Dù Viện đại nhân có thương hắn đến mấy thì lần này tuyệt đối không tha thứ! Đây chính là trận địa quan trọng còn hơn mạng sống của chúng ta!
Có ma quân lộ vẻ nghi ngờ nói:
- Theo ta thấy không giống có thật. Nếu mất trận địa thì sao Hộ có thể bình tĩnh như vậy? Chắc chắn có vấn đề.
Ma quân khác phân tích:
- Đúng, người này thích làm bộ làm tích, không chừng lừa chúng ta.
- Tuy Hộ khiến người chán ghét nhưng ta quan sát hắn thật lâu, chưa từng thấy hắn nói dối bao giờ. Ta cho rằng việc này rất đáng tin.
Một ma quân trầm ngâm nói:
- Trước đó có tin tức truyền đến, khe hở Man bộ bị Thiên Vũ giới phong ấn, có thể thấy thực lực Thiên Vũ giới không yếu như đã tưởng và cũng đang ứng đối việc xâm nhập. Sơn mạch Thiên Đãng là chiến trường quan trọng nhất từ các đời này, bọn họ tiến công đến đây cũng bình thường.
- Ta vẫn không hiểu, giới lực Thiên Vũ giới bài xích ngoại lực, không thích hợp cho đám người Ma Tộc sinh tồn thì tại sao bọn họ muốn xâm nhập chúng ta làm gì? Đơn giản là để giết chóc sao?
Bí Đình Phong không cho là đúng:
- Tất nhiên rồi, nếu không thì ngươi nghĩ sao?
Lý Vân Tiêu lặng im. Linh Mục Địch, Vi Thanh trầm ngâm. Bọn họ chưa từng nghĩ đến vấn đề này.
Bắc Quyến Nam lên tiếng:
- Ma Tộc xâm nhập 88w đã có từ lâu, sinh linh hai giới không đội trời chung, nhưng không ai biết nguyên nhân cụ thể là gì. Có lẽ vì thời gian quá xa xôi, chẳng thể biết khởi đầu chuyện này là sao. Nhưng Ma Tộc xâm lược tính quá mạnh, đây là sự thực không thể chối cãi.
Lý Vân Tiêu nói:
- Ta hiểu, việc gấp bây giờ là cố gắng trấn thủ, phong ấn các khe hở lớn. Mọi người tăng tốc độ nâng cao thực lực tổng thể Thiên Vũ giới lên, không thì sau này tám vị Ma Tôn giáng lâm sẽ như mười vạn năm trước, tai nạn diệt thế.
Tâm tình mọi người nặng nề tuần tra đằng trước giới bích một lúc, không thấy có gì khác lạ thì rời đi.
Giờ phút này bên kia giới bích, tinh vân lượn lờ.
Trên bầu trời lơ lửng nhiều Minh Cửu Bảo, có mấy cái thể tích to lớn trong khe hở gấp mười lần. Trong tinh vân còn có ma thú khác tới lui, thủ hạc vỗ cánh nghển cổ hót vang.
Hộ đứng bên trên một con Minh Cửu Bảo lớn nhất, chắp hai tay sau lưng bình tĩnh nhìn giới bích như có thể xuyên thấu nó.
Mắt Hộ bắn ra thần quang chín sắc cực kỳ sống với dải sáng đường chân trời, khó thể nhìn thẳng.
Một lúc sau Hộ thở hắt ra, xoay người đáp xuống.
Bên trên con Minh Cửu Bảo lớn nhất có núi đá cây cối, cung điện nước chảy. Ma quang mông lung hóa thành kết giới lấp lóe quanh Minh Cửu Bảo.
Hộ bay vào trong, đi hướng cung điện.
Hai hộ vệ trước điện ngước mắt lên, ngây người.
Một hộ vệ giơ tay ngăn lại, quát to:
- Viện đại nhân đang bàn bạc chuyện quan trọng, ai muốn vào đều phải thông báo!
Sắc mặt Hộ bình tĩnh, khóe môi cong lên:
- Vậy làm phiền hai vị.
Hộ vệ kia khẽ ừ:
- Ừm!
Hộ vệ xoay người vào đại điện, vừa mới bước vào nửa bước thì thấy mấy ma quân đi tới.
Mấy ma quân dáng vẻ suy tư, thỉnh thoảng châu đầu ghé tai nghị luận cái gì, vừa tan họp.
Một ma quân thấy Hộ thì ngạc nhiên, lạnh lùng hỏi:
- Hộ đại nhân không ở sơn mạch Thiên Đãng kiến thiết căn cứ đi, tại sao tự tiện trở lại?
Những người khác đứng lại nhìn Hộ, cực kỳ ghét gã nên mặt ai nấy lạnh băng.
Hộ mỉm cười nói:
- Đúng rồi, có chút chuyện nên không thể không trở về, đang định bẩm báo với Viện đại nhân đây.
Ma quân kia ác ý châm chọc:
- A? Ngươi cả ngày làm kiến thiết cơ sở ma hóa, muốn người cho người, muốn tài nguyên đưa tài nguyên. Hầu như tài nguyên cả Viện bộ đều mặc cho ngươi điều phối, sao? Vẫn chưa thỏa mãn, lại đến đòi nữa?
Trong mắt ma quân tràn đầy hâm mộ, ghen tỵ.
Hộ lắc đầu cười nói:
- Chuyện kiến thiết ma hóa luôn tiến hành đâu vào đấy, không có vấn đề gì. Là ra chút chuyện nhỏ khác, ta nghĩ nên trở về báo cáo cho Viện đại nhân một tiếng.
Ma quân cười nhạt:
- Có chút việc nhỏ đã chạy tới quấy rầy Viện đại nhân, ngươi thật vô dụng, không giải quyết được chút chuyện nhỏ sao?
- ha ha ha!
Đám ma quân cười như điên, tràn đầy châm chọc.
- Thật không hiểu hắn rốt cuộc có bản lĩnh gì mà được Viện đại nhân xem trọng nữa, chút chuyện nhỏ cũng không làm tốt.
- Hơn phân nửa tài nguyên Viện bộ bị hắn chiếm nhưng có thấy làm ra cống hiến gì? Ngược lại đòi hỏi không biết đủ, kéo chân mọi người.
- Hừ! Đừng oán trách nữa, ai kêu hắn có mặt đẹp ăn cơm trắng, lại giỏi vuốt mông ngựa. Cái bộ dáng quỳ liếm đó chúng ta học không được.
Các loại trào phúng, châm biếm nổi lên, tràn ngập ghen tỵ chua lè.Hộ vẫn chỉ cười, thản nhiên không thèm để ý.
Hộ nói với hai hộ vệ trước kia:
- Ta có thể vào đi?
Hộ vệ kia gật đầu nói:
- Đã họp xong, mời đại nhân vào.
Hộ gật đầu đi vào điện, hoàn toàn không nhìn những ma quân này.
Bộ dáng mắt cao hơn đầu đó chọc giận nhiều người, hận không thể xông tới xé nát Hộ ra.
Ma quân lúc trước đặt câu hỏi hét to:
- Đừng hở chút đi tìm Viện đại nhân, Viện bộ chúng ta ra tên phế vật như ngươi làm chúng ta mất hết mặt mũi. Có chuyện gì cứ nói ra, để các ca ca giải quyết giúp cho.
- ha ha ha!
Lại rộ lên tiếng cười khả ố.
Hộ ngừng bước, quay đầu hỏi:
- Các ca ca nói thật không?
- Ừm ừm! Nói đi, chúng ta giải quyết cho ngươi!
Ma quân kia vẻ mặt châm chọc chuyển sang nhe răng cười nói:
- Nhưng giải quyết xong rồi ngươi hãy quỳ xuống trước mặt chúng ta, bắt chước ma Sát kêu.
- ha ha ha!
Các ma quân cười to ngông cuồng nói:
- Nói nhanh đi, có chuyện gì? Để ngươi được thấy thực lực của các ca ca!
Hộ nghiêng đầu suy nghĩ, cười nói:
- Cũng không có chuyện gì lớn. Trận địa sơn mạch Thiên Đãng đã mất, toàn bộ ma quân, ma thú bị cường giả Thiên Vũ giới xóa sổ. trên dưới một trăm thập phương hung hồn sát cũng thành tro. Giờ những sinh linh Thiên Vũ giới cường đại này đang ở đằng sau giới bích nghĩ cách đối phó chúng ta, xin ca ca ra tay diệt bọn họ hết, thu phục trận địa.
Cung điện yên tĩnh nghe tiếng kim rơi, vừa rồi tràn đầy tiếng cười nhạo đều ngừng bặt.
Mỗi người trợn to mắt bưu, há hốc mồm, ngây ngẩn.
Hộ chớp mắt cười khẽ, chắp tay vái mọi người, cung kính nói:
- Các vị ca ca làm sao vậy? Xin hãy làm chủ cho ta lấy lại trận địa.
Những ma quân toát mồ hôi lạnh ròng ròng, mặt trắng bệch.
- Ngươi . . . ngươi thật sự . . . làm mất trận địa?
Hộ híp mắt gật đầu nói:
- Đúng đúng, nếu không tin thì các vị ca ca có thể đi ra ngoài xem.
- Ngươi . . . ngươi . . .
Đám ma quân sợ ngây người, hóa đá tại chỗ, đầu óc mít đặc.
Hộ cười khẽ, phớt lừo bọn họ xoay người vào trong đại điện.
- Ha . . . ha ha ha, ha ha ha ha ha ha!
Một ma quân đột nhiên cười phá lên, vẻ mặt vui sướng khi người gặp họa:
- Hộ làm mất trận địa sơn mạch Thiên Đãng, ha ha ha, hắn chết chắc rồi đúng không?
Ma quân khác hưng phấn lên, mắt sáng rực:
- Đúng vậy! Dù Viện đại nhân có thương hắn đến mấy thì lần này tuyệt đối không tha thứ! Đây chính là trận địa quan trọng còn hơn mạng sống của chúng ta!
Có ma quân lộ vẻ nghi ngờ nói:
- Theo ta thấy không giống có thật. Nếu mất trận địa thì sao Hộ có thể bình tĩnh như vậy? Chắc chắn có vấn đề.
Ma quân khác phân tích:
- Đúng, người này thích làm bộ làm tích, không chừng lừa chúng ta.
- Tuy Hộ khiến người chán ghét nhưng ta quan sát hắn thật lâu, chưa từng thấy hắn nói dối bao giờ. Ta cho rằng việc này rất đáng tin.
Một ma quân trầm ngâm nói:
- Trước đó có tin tức truyền đến, khe hở Man bộ bị Thiên Vũ giới phong ấn, có thể thấy thực lực Thiên Vũ giới không yếu như đã tưởng và cũng đang ứng đối việc xâm nhập. Sơn mạch Thiên Đãng là chiến trường quan trọng nhất từ các đời này, bọn họ tiến công đến đây cũng bình thường.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.