Chương 841: Luyện chế lại một lần. (1)
Thái Nhất Sinh Thủy
27/10/2016
Chương 839: Luyện chế lại một lần. (1)
Thời điểm này, thổ phì viên không có biện pháp, chỉ động thân tiến lên, hừ lạnh nói:
- Đã đến Bắc Đấu Tông, tự nhiên quan sát tông môn đại bỉ, chẳng lẽ các ngươi không phải?
Nam tử kia sững sờ một chút, lập tức cười lạnh nói:
- Chúng ta đương nhiên là thế, nhưng mà các ngươi có phải đáng hoài nghi hay không.
Mỹ phụ mặt lạnh hừ lạnh, nói:
- Nói nhảm nhiều như vậy làm cái gì, mang theo người của ngươi xéo đi! Nếu không đừng trách chúng ta không khách khí!
Sắc mặt nam tử này khó coi, dùng lực lượng trước mắt của bọn họ không thể chiếm tiện nghi, mà người của hắn tạm thời không có việc gì, dây dưa nữa chỉ sợ ăn thiệt thòi lớn, lập tức nói:
- Tốt! Nơi này tạm thời tặng các ngươi, xem các ngươi có bản lĩnh ở yên ổn hay không.
Hắn hiển nhiên là mấy người đứng đầu, vung tay lên, hai người khác nhìn nhau, nhìn vào đồng bạn trong tiểu viện bị nung khô hơn phân nửa, dưới ánh mắt của mọi người xám xịt rời đi.
Cả sân nhỏ trở nên rộng rãi, đều nhìn thấy bốn người đi vào một trạch viện lớn hơn.
Ánh mắt Thọ Nguy lộ ra vẻ sầu lo, tuy hội tụ ở chỗ này đều là tán tu, nhưng mà cũng có đối đãi khác nhau. Vừa rồi những người kia đi tới đình viện lớn nhất, thậm chí đã từng có tán tu Võ Tôn ở qua.
Nhưng mà hiện tại cũng không quản nhiều như thế, hắn bước lên phía trước cảm tạ thổ phì viên cùng phu nhân mặt lạnh một cái, bái tạ nói:
- Đa tạ hai vị ra tay cứu giúp!
Thổ phì viên đắng chát không nói nên lời, nội tâm cuồng mắng không thôi, lão tử mới không thèm cứu ngươi đấy! Nhưng trên mặt vẫn co rúm lại, cười nói:
- Khách khí, khách khí.
Mỹ phụ mặt lạnh vẫn lạnh lùng như khối băng, nhưng mà thỉnh thoảng đánh giá Lý Vân Tiêu cùng nam tử chòm râu dê hèn mọn bỉ ổi, hết sức kiêng kị.
Thọ Nguy nói:
- Nếu đã đuổi đám ác nhân kia rồi, chúng ta chờ chút. Đợi lát nữa ta sẽ mang chuyện nơi đây báo cáo với trưởng lão Bắc Đấu Tông, sẽ khoongcos chuyện gì.
Tuy hắn nói như thế, nhưng cái khó dùng che dấu sầu lo trong mắt.
Náo nhiệt đã hết, người xa xa tán đi, năm người tiến vào tiểu viện, cánh cửa đã sớm bị hủy hoại, nhưng cũng không ảnh hưởng tới việc ở lại mấy đêm.
Trong tiểu viện tổng cộng có sáu gian phòng. Thọ Nguy khách khí với thổ phì viên cùng mỹ phụ mặt lạnh, bảo hai người chọn trước hai gian phòng vào ở. Sau đó liền cho Lý Vân Tiêu cùng chòm râu dê chọn trước, chòm râu dê khúm núm, không dám chọn trước.
Lý Vân Tiêu thì không sao cả, tùy tiện chọn một gian phòng rồi tiến vào.
Bên trong thập phần nhỏ hẹp, bài trí cũng dị thường đơn giản, một cái giường và một cái bàn nhưng rất sạch sẽ, hiển nhiên vì chiêu đãi người ở đây vẫn quét dọn một phen.
Lý Vân Tiêu ngồi xếp bằng trên giường, bắt đầu ngồi xuống.
Trong Giới Thần Bi, linh hồn hiển ảnh xuất hiện bên cạnh Viên Cao Hàn, nhìn qua tài liệu Hồ Lô Tiểu Kim Cương, nói:
- Lão Viên, nghiên cứu như thế nào rồi?
Viên Cao Hàn liếc hắn một cái, gật đầu nói:
- Có thể thử một lần. Hôm nay ta dùng tử đỉnh do ta tự luyện chế, huyền diệu trong đó ta nắm được một chút. Hơn nữa Hồ Lô Tiểu Kim Cương nguyên bản chính là ngươi luyện chế, hơn nữa ngươi chính là Cổ Phi Dương, có ngươi ở đây, ta cũng tin tưởng mười phần.
Lý Vân Tiêu cười nói:
- Ngươi nói như vậy, ta sẽ kiêu ngạo. Phải biết rằng ngươi chính là đệ tử của Thiên Chiếu Tử, là nhân tài kiệt xuất trong thế hệ trẻ thuật luyện sư ở Thánh Vực đấy.
Viên Cao Hàn nhìn qua hắn, nghiêm túc nói:
- Trong đời Viên Cao Hàn ta khâm phục không nhiều người lắm, mà ngươi chính là một trong số đó.
Trong mắt của hắn đầy tôn kính, còn có chứa một tia cảm xúc phức tạp, nội tâm đắng chát, tự giễu nói:
- Ngay cả đệ nhất mỹ nhân cung chủ Khúc Hồng Nhan cũng ái mộ ngươi, đã là công địch của nam nhân khắp thiên hạ rồi.
Lý Vân Tiêu hơi sững sờ, cười mắng:
- Ít đa sầu đa cảm, nhanh luyện chế Hồ Lô Tiểu Kim Cương a.
Cô đơn trên mặt Viên Cao Hàn lóe lên rồi biến mất, hắn thở dài một hơi, giữ vững tinh thần, nói:
- Ân, tất cả tài liệu ta đã chuẩn bị tốt. Nhưng mà.,.
Hắn thoáng do dự nói:
- Ta cảm thấy gia nhập thêm Thiên Hàn Tinh Thiết vào, lại bằng vào thực lực hai người chúng ta, nói không chừng có thể luyện chế thành bát giai đỉnh phong nửa thú nửa khí.
Lý Vân Tiêu lắc đầu nói:
- Đúng là có cơ hội, nhưng hiện tại lực lượng của ta và ngươi quá yếu, xác suất thất bại rất cao. Huống hồ Thiên Hàn Tinh Thiết ta có chỗ dùng ta.
Sắc mặt Viên Cao Hàn phát lạnh, trong lòng dâng lên dự cảm không tốt, nhắc nhở:
- Ngươi chỉ có ba cái!
Lý Vân Tiêu tươi cười, cười như mặt trời ấm áp, nói:
- Đừng đùa, chúng là của ta, bảy phần Thiên Hàn Tinh Thiết ta đều dùng tới.
Quả nhiên!
Viên Cao Hàn lửa giận ngút trời quát:
- Nếu ngươi đụng tới Thiên Hàn Tinh Thiết của ta, ta ngọc thạch câu phần với ngươi!
Hắn cũng bởi vì tham những tài liệu này, lúc này mới thả đại ma ra, hiện tại bị nhốt trong Giới Thần Bi.
Lý Vân Tiêu cười nói:
- Đừng kích động, ta chỉ nói mà thôi.
Viên Cao Hàn vạn phần buồn rầu, đây là trong Giới Thần Bi, đối phương có cả vạn biện pháp đối phó mình, bốn phần Thiên Hàn Tinh Thiết chỉ sợ không còn.
Lý Vân Tiêu nói:
- Tuy Thiên Hàn Tinh Thiết không thể thêm vào, nhưng ta còn có một vật có thể thêm vào.
Hắn lật tay một cái, một đạo kim mang chớp động, lập tức một pho tượng đồng cổ hiện ra.
Viên Cao Hàn thống khổ co rút lại, nhìn qua tượng động và giật mình. Mấy hô hấp sau sắc mặt của hắn đại biến, đi tiến lên vuốt ve tượng đồng, trong giây lát nghẹn ngào kêu lên:
- Thiên Chiếu Khuyết Kim! Đây là một khối Thiên Chiếu Khuyết Kim hoàn chỉnh.
Trong mắt của hắn bắn ra hào quang sáng ngời, hai tay ôm lấy tượng đồng, sợ bị người ta đoạt đi.
Da mặt Lý Vân Tiêu run rẩy một cái, nói:
- Động tác của ngươi quá hèn mọn bỉ ổi nha. Ngươi nhìn kỹ xem, Thiên Chiếu Khuyết Kim hình như có tà dị, hiện tại hồn lực của ta quá thấp, rất khó coi xem được.
Viên Cao Hàn yêu thương ôm tượng đồng vuốt ve một hồi, lúc này mới dần dần tỉnh táo lại, nội tâm thập phần không công bằng lầm bầm nói:
- Ta cho dù tại Thánh Vực, hưởng dụng tài nguyên phong phú nhất thiên hạ, nhưng so với người ta cảm thấy mình nghèo phát sợ.
Ánh mắt của hắn bắt đầu đánh giá tượng đồng và công nghệ làm ra nó..., lúc này chấn động, nói:
- Tượng đồng này là thế nào, tại sao có thể làm tâm thần của ta chấn động?
Lý Vân Tiêu cũng ngưng trọng nói:
- Tượng đồng này ta vớt được trong ngân hà vực ngoại tinh không, bên trong dường như ẩn hàm cái gì đó, nhưng mà lực lượng của ta quá yếu, căn bản không cách nào dò xét nó là cái gì.
Viên Cao Hàn ngưng mắt nhìn một hồi, trầm tư nói:
- Có thể dùng Thiên Chiếu Khuyết Kim chế tạo tượng đồng, thực lực phi phàm, ý ngươi là...
Lý Vân Tiêu nói:
- Dùng tử đỉnh của ngươi thử luyện hóa nó. Đây chỉ là một khối Thiên Chiếu Khuyết Kim nguyên thủy nhất, trong quá trình chiết xuất nó, tự nhiên cũng có thể luyện ra đồ vật bên trong.
Thời điểm này, thổ phì viên không có biện pháp, chỉ động thân tiến lên, hừ lạnh nói:
- Đã đến Bắc Đấu Tông, tự nhiên quan sát tông môn đại bỉ, chẳng lẽ các ngươi không phải?
Nam tử kia sững sờ một chút, lập tức cười lạnh nói:
- Chúng ta đương nhiên là thế, nhưng mà các ngươi có phải đáng hoài nghi hay không.
Mỹ phụ mặt lạnh hừ lạnh, nói:
- Nói nhảm nhiều như vậy làm cái gì, mang theo người của ngươi xéo đi! Nếu không đừng trách chúng ta không khách khí!
Sắc mặt nam tử này khó coi, dùng lực lượng trước mắt của bọn họ không thể chiếm tiện nghi, mà người của hắn tạm thời không có việc gì, dây dưa nữa chỉ sợ ăn thiệt thòi lớn, lập tức nói:
- Tốt! Nơi này tạm thời tặng các ngươi, xem các ngươi có bản lĩnh ở yên ổn hay không.
Hắn hiển nhiên là mấy người đứng đầu, vung tay lên, hai người khác nhìn nhau, nhìn vào đồng bạn trong tiểu viện bị nung khô hơn phân nửa, dưới ánh mắt của mọi người xám xịt rời đi.
Cả sân nhỏ trở nên rộng rãi, đều nhìn thấy bốn người đi vào một trạch viện lớn hơn.
Ánh mắt Thọ Nguy lộ ra vẻ sầu lo, tuy hội tụ ở chỗ này đều là tán tu, nhưng mà cũng có đối đãi khác nhau. Vừa rồi những người kia đi tới đình viện lớn nhất, thậm chí đã từng có tán tu Võ Tôn ở qua.
Nhưng mà hiện tại cũng không quản nhiều như thế, hắn bước lên phía trước cảm tạ thổ phì viên cùng phu nhân mặt lạnh một cái, bái tạ nói:
- Đa tạ hai vị ra tay cứu giúp!
Thổ phì viên đắng chát không nói nên lời, nội tâm cuồng mắng không thôi, lão tử mới không thèm cứu ngươi đấy! Nhưng trên mặt vẫn co rúm lại, cười nói:
- Khách khí, khách khí.
Mỹ phụ mặt lạnh vẫn lạnh lùng như khối băng, nhưng mà thỉnh thoảng đánh giá Lý Vân Tiêu cùng nam tử chòm râu dê hèn mọn bỉ ổi, hết sức kiêng kị.
Thọ Nguy nói:
- Nếu đã đuổi đám ác nhân kia rồi, chúng ta chờ chút. Đợi lát nữa ta sẽ mang chuyện nơi đây báo cáo với trưởng lão Bắc Đấu Tông, sẽ khoongcos chuyện gì.
Tuy hắn nói như thế, nhưng cái khó dùng che dấu sầu lo trong mắt.
Náo nhiệt đã hết, người xa xa tán đi, năm người tiến vào tiểu viện, cánh cửa đã sớm bị hủy hoại, nhưng cũng không ảnh hưởng tới việc ở lại mấy đêm.
Trong tiểu viện tổng cộng có sáu gian phòng. Thọ Nguy khách khí với thổ phì viên cùng mỹ phụ mặt lạnh, bảo hai người chọn trước hai gian phòng vào ở. Sau đó liền cho Lý Vân Tiêu cùng chòm râu dê chọn trước, chòm râu dê khúm núm, không dám chọn trước.
Lý Vân Tiêu thì không sao cả, tùy tiện chọn một gian phòng rồi tiến vào.
Bên trong thập phần nhỏ hẹp, bài trí cũng dị thường đơn giản, một cái giường và một cái bàn nhưng rất sạch sẽ, hiển nhiên vì chiêu đãi người ở đây vẫn quét dọn một phen.
Lý Vân Tiêu ngồi xếp bằng trên giường, bắt đầu ngồi xuống.
Trong Giới Thần Bi, linh hồn hiển ảnh xuất hiện bên cạnh Viên Cao Hàn, nhìn qua tài liệu Hồ Lô Tiểu Kim Cương, nói:
- Lão Viên, nghiên cứu như thế nào rồi?
Viên Cao Hàn liếc hắn một cái, gật đầu nói:
- Có thể thử một lần. Hôm nay ta dùng tử đỉnh do ta tự luyện chế, huyền diệu trong đó ta nắm được một chút. Hơn nữa Hồ Lô Tiểu Kim Cương nguyên bản chính là ngươi luyện chế, hơn nữa ngươi chính là Cổ Phi Dương, có ngươi ở đây, ta cũng tin tưởng mười phần.
Lý Vân Tiêu cười nói:
- Ngươi nói như vậy, ta sẽ kiêu ngạo. Phải biết rằng ngươi chính là đệ tử của Thiên Chiếu Tử, là nhân tài kiệt xuất trong thế hệ trẻ thuật luyện sư ở Thánh Vực đấy.
Viên Cao Hàn nhìn qua hắn, nghiêm túc nói:
- Trong đời Viên Cao Hàn ta khâm phục không nhiều người lắm, mà ngươi chính là một trong số đó.
Trong mắt của hắn đầy tôn kính, còn có chứa một tia cảm xúc phức tạp, nội tâm đắng chát, tự giễu nói:
- Ngay cả đệ nhất mỹ nhân cung chủ Khúc Hồng Nhan cũng ái mộ ngươi, đã là công địch của nam nhân khắp thiên hạ rồi.
Lý Vân Tiêu hơi sững sờ, cười mắng:
- Ít đa sầu đa cảm, nhanh luyện chế Hồ Lô Tiểu Kim Cương a.
Cô đơn trên mặt Viên Cao Hàn lóe lên rồi biến mất, hắn thở dài một hơi, giữ vững tinh thần, nói:
- Ân, tất cả tài liệu ta đã chuẩn bị tốt. Nhưng mà.,.
Hắn thoáng do dự nói:
- Ta cảm thấy gia nhập thêm Thiên Hàn Tinh Thiết vào, lại bằng vào thực lực hai người chúng ta, nói không chừng có thể luyện chế thành bát giai đỉnh phong nửa thú nửa khí.
Lý Vân Tiêu lắc đầu nói:
- Đúng là có cơ hội, nhưng hiện tại lực lượng của ta và ngươi quá yếu, xác suất thất bại rất cao. Huống hồ Thiên Hàn Tinh Thiết ta có chỗ dùng ta.
Sắc mặt Viên Cao Hàn phát lạnh, trong lòng dâng lên dự cảm không tốt, nhắc nhở:
- Ngươi chỉ có ba cái!
Lý Vân Tiêu tươi cười, cười như mặt trời ấm áp, nói:
- Đừng đùa, chúng là của ta, bảy phần Thiên Hàn Tinh Thiết ta đều dùng tới.
Quả nhiên!
Viên Cao Hàn lửa giận ngút trời quát:
- Nếu ngươi đụng tới Thiên Hàn Tinh Thiết của ta, ta ngọc thạch câu phần với ngươi!
Hắn cũng bởi vì tham những tài liệu này, lúc này mới thả đại ma ra, hiện tại bị nhốt trong Giới Thần Bi.
Lý Vân Tiêu cười nói:
- Đừng kích động, ta chỉ nói mà thôi.
Viên Cao Hàn vạn phần buồn rầu, đây là trong Giới Thần Bi, đối phương có cả vạn biện pháp đối phó mình, bốn phần Thiên Hàn Tinh Thiết chỉ sợ không còn.
Lý Vân Tiêu nói:
- Tuy Thiên Hàn Tinh Thiết không thể thêm vào, nhưng ta còn có một vật có thể thêm vào.
Hắn lật tay một cái, một đạo kim mang chớp động, lập tức một pho tượng đồng cổ hiện ra.
Viên Cao Hàn thống khổ co rút lại, nhìn qua tượng động và giật mình. Mấy hô hấp sau sắc mặt của hắn đại biến, đi tiến lên vuốt ve tượng đồng, trong giây lát nghẹn ngào kêu lên:
- Thiên Chiếu Khuyết Kim! Đây là một khối Thiên Chiếu Khuyết Kim hoàn chỉnh.
Trong mắt của hắn bắn ra hào quang sáng ngời, hai tay ôm lấy tượng đồng, sợ bị người ta đoạt đi.
Da mặt Lý Vân Tiêu run rẩy một cái, nói:
- Động tác của ngươi quá hèn mọn bỉ ổi nha. Ngươi nhìn kỹ xem, Thiên Chiếu Khuyết Kim hình như có tà dị, hiện tại hồn lực của ta quá thấp, rất khó coi xem được.
Viên Cao Hàn yêu thương ôm tượng đồng vuốt ve một hồi, lúc này mới dần dần tỉnh táo lại, nội tâm thập phần không công bằng lầm bầm nói:
- Ta cho dù tại Thánh Vực, hưởng dụng tài nguyên phong phú nhất thiên hạ, nhưng so với người ta cảm thấy mình nghèo phát sợ.
Ánh mắt của hắn bắt đầu đánh giá tượng đồng và công nghệ làm ra nó..., lúc này chấn động, nói:
- Tượng đồng này là thế nào, tại sao có thể làm tâm thần của ta chấn động?
Lý Vân Tiêu cũng ngưng trọng nói:
- Tượng đồng này ta vớt được trong ngân hà vực ngoại tinh không, bên trong dường như ẩn hàm cái gì đó, nhưng mà lực lượng của ta quá yếu, căn bản không cách nào dò xét nó là cái gì.
Viên Cao Hàn ngưng mắt nhìn một hồi, trầm tư nói:
- Có thể dùng Thiên Chiếu Khuyết Kim chế tạo tượng đồng, thực lực phi phàm, ý ngươi là...
Lý Vân Tiêu nói:
- Dùng tử đỉnh của ngươi thử luyện hóa nó. Đây chỉ là một khối Thiên Chiếu Khuyết Kim nguyên thủy nhất, trong quá trình chiết xuất nó, tự nhiên cũng có thể luyện ra đồ vật bên trong.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.